Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 4: Khởi Đầu Hoàn Hảo



Sáng hôm ấy, Tùng dậy thật sớm để chuẩn bị một lần nữa. Vớ lấy đôi giày xịn tốn hơn nửa tháng tiền ăn vặt để dành, cộng thêm bộ đồ thể thao xịn xò. Trông cậu không khác gì một cầu thủ thiếu niên được mài giũa trong môi trường chuyên nghiệp.

Không biết có phải do sự cải tạo của hệ thống hay không, bản thân cậu thấy dù mặt mũi của mình vẫn thế, nhưng trong hài hoà và có sức hút hơn hẳn.

“Chú đẹp trai thật đấy, người anh em trong gương ơi”, Tùng tự kỷ thầm nghĩ

Khi đến trường, có khá đông bọn trẻ ở những lớp khác đến để tham dự tuyển chọn. Nói tham dự thế cho vui chứ thật ra danh sách tuyển chọn chỉ có 21 người, sau đó sẽ sang lọc lại lấy 14 người để thi đấu thôi.

Sân trường đã được thiết lập các cọc gỗ dùng tạm để sử dụng làm chướng ngại khi rê bóng, giữa sân còn có đoạn dây cố định dùng để kiểm tra tốc độ và cầu môn để có bóng trước mặt dùng để sút bóng.

Việc kiểm tra cũng khá đơn giản, khi thầy chúng tôi, thầy Long, thổi còi bắt đầu, thì bạn phải dẫn bóng qua các chướng ngại vật, chạy nước rút và sút bóng.

Đơn giản thế thôi, nhưng với rất nhiều những đứa trẻ chưa qua trường lớp đào tạo thì đó là một nhiệm vụ bất khả thi. Không mấy đứa qua được vòng chướng ngại vật, chớ nói đến chi là chạy nước rút mà không rơi bóng ra ngoài.

Đương nhiên, Tùng cũng là người nằm gần cuối danh sách. Cậu bình tĩnh đi đến trước dãy chướng ngại vật. So sánh với kí ức luyện tập đã được hệ thống khắc vào trong óc, các chướng ngại vật này trong thô sơ hơn rất nhiều, mặt đất cũng khá khó di chuyển.

Nhưng những điều này không hề làm khó được Tùng. Cậu nhẹ nhàng di chuyển quả bóng, đôi chân thoăn thoát và thân hình uyển chuyển lướt qua các cọc gỗ một cách nhẹ nhàng, bức tốc một cách thật mạnh mẽ và sút thẳng quả bóng vào góc trên của cầu môn.

Cả quá trình được thực hiện một cách mây trôi nước chảy, hệt như một bức tranh nghệ thuật. Những người xung quanh nhìn thấy đều há hốc mồm một cách kinh ngạc, còn thầy Long thì ngơ ngác nhìn Tùng như nhìn một con quái thú thời tiền sử. Cách thực hiện các bước kiểm tra của cậu hệt như một cầu thủ chuyên nghiệp.

Tùng cũng khá sửng sốt về cách mình vượt qua kiểm tra, nói thế nào nhỉ, nó giống như bản năng được ghi khắc vào đôi chân của cậu vậy. Đến bây giờ cậu mới cảm giác được sức mạnh của điểm thuộc tính mà hệ thống đã ban tặng cho mình. Hít sâu một hơi để tỉnh táo lại, cậu bình tĩnh hỏi thầy: ”Dạ, em đã hoàn thành rồi ạ, không biết em có đạt không ạ?”

Thầy Long ngơ ngác nhìn Tùng vài giây rồi nói:” Em đậu rồi, chờ thầy ở đây nhé, sau khi đã tuyển chọn được đầy đủ người chúng ta sẽ tiến hành họp trước một chút”.

Khi thầy Long đã đi xa, thì Cường, một người bạn chung lớp với Tùng, người cũng vừa hoàn thành xong bài thi một cách khá tốt và đã chắc một vé vào tuyển, lại gần và hỏi:” Sao mày làm được vậy Tùng?”

Tùng hỏi lại:” Làm gì chứ”?

“Thì làm như lúc nãy đó, mày làm như một cầu thủ chuyên nghiệp vậy, bộ mày học được từ đâu hả?”

“Thì nhìn trên tivi đó, tao thấy trên đó cầu thủ đều làm như vậy mà”

“Ai mà chả biết, có điều là sao mày làm được?”

“Thì tao cứ xem và học theo thôi”, Tùng nhún vai đáp

Mặt Cường lộ vẻ đờ đẫn, như có ý nói là “Mày đùa tao đấy à”. Nhưng thấy Tùng không muốn nói tiếp, nó cũng không hỏi nữa. Nó quay sang hỏi chuyện khác:” Mày đậu là chắc rồi, vậy mày tính đá vị trí nào?”

“Thần tượng của tao là Zidane, tao thích đá tiền vệ hơn”

“Bộ mày không thích đá tiền đạo để ghi bàn hả, thần tượng của tao là Ronaldo, tao muốn đá vị trí như Ronaldo vậy đó”

“Mày đá tiền đạo mà không có tao thì cũng như không thôi, mày nhắm có một lần qua mặt được 4-5 người như Ronaldo không? Không có tao chuyền bóng thì mơ đi cưng”

“Bởi vậy, mình là anh em chung lớp mà, mày phải giúp tao có bóng để sút chứ, đúng không?”

“Để xem thầy Long cho mày đá vị trí nào đã, lỡ mày về hậu vệ thì tao đưa bóng mày sút phản lưới nhà hay gì?”

“Ờ, haizz, không biết thầy Long có cho tao đá vị trí tiền đạo không nữa. Rầu quá”

Tùng lười để ý đến Cường mà quay sang theo dõi chuyện tuyển chọn. Sau gần 4 tiếng tuyển chọn thì thầy Long đã có được danh sách 21 người. Tiếp đến mới là màn quan trọng nhất.

Thầy Long đưa cả nhóm vào trong phòng học, vẽ lên bảng sơ đồ đội hình, bao gồm 1 thủ môn, 3 hậu vệ, 2 tiền vệ và 1 tiền đạo. Thầy nói:

“Đây là đội hình chúng ta sẽ thi đấu. Mỗi vị trí sẽ có ít nhất 2 người để thay thế cho nhau. Sau 2 tuần tập luyện, thầy sẽ tiến hành sang lọc lại và lấy đúng 14 người mà thôi. Bây giờ, căn cứ vào số điểm mà các bạn đạt được trong vòng kiểm tra, thầy sẽ cho người có điểm cao hơn được lựa chọn vị trí trước. Đầu tiên, Thanh Tùng, em chọn vị trí nào?”

Tùng bình tĩnh đáp:” Dạ em lựa chọn tiền vệ ạ”

Cả nhóm nhìn nhau, không rõ tại sao với khả năng của Tùng lại không lựa chọn vị trí tiền đạo, thầy Long cũng rất thắc mắc. Tùng lại phải lôi câu chuyện về thần tượng Zidane của mình ra để lừa gạt mọi người.

Thầy Long bừng tỉnh, sau đó khen:” Zidane đúng là mẫu cầu thủ toàn diện, cả công lẫn thủ, nếu em có thể phát triển được như chú ấy thì đúng là tuyệt vời. Được rồi, tiếp theo, Quốc Cường, em chọn vị trí nào?”

Cường nhảy cẫng lên đáp:” Dạ em chọn tiền đạo ạ”

Thầy Long lần lượt gọi tên mọi người, và hiển nhiên, 2 người yếu nhất hiển nhiên vào vị trí thủ môn

Tùng nghe đến vậy, thắc mắc bèn hỏi hệ thống:” Này hệ thống, nếu lúc đầu ta chọn vị trí thủ môn thì sao, ta thấy trong danh sách thuộc tính có cái nào dành cho thủ môn đâu?”

Hệ thống bèn đáp:” Thưa chủ nhân, năng lực kiểm soát và phòng ngự sẽ được sửa lại tên gọi nếu chủ nhân lựa chọn vị trí thủ môn, khi đó thuộc tính tương ứng sẽ thiết lập lại”

Tùng hiểu ra, hệ thống này cũng thật là trí tuệ quá đó.

Lúc Tùng miên man suy nghĩ, hệ thống lại lên tiếng: ”Kiểm tra thấy chủ nhân đã vào được đội bóng đá thiếu niên cấp trường, hệ thống đưa tặng chủ nhân 2 điểm thuộc tính, mong chủ nhân tiếp tục phát huy”

“Còn có phúc lợi này nữa hả, tuyệt quá”

Sau mấy ngày liên hệ với hệ thống, Tùng cũng khá hiểu các tiến hành của hệ thống. Tuy nhiên, có một thắc mắc mà cậu vẫn cứ khó hiểu:” Này hệ thống, 4 hạng năng lực, không nói về năng lực thân thể, 3 hạng còn lại nếu chăm chỉ luyện tập sẽ đạt được tăng trưởng, như vậy, nếu ta cố gắng hết sức thì có thể nào phát triển tất cả các thuộc tính không?”

“Về lý thuyết thì được, nhưng trên thực tế, tất cả các thuộc tính của chủ nhân đều có hạn mức cao nhất, và không đơn giản chỉ cố gắng luyện tập là sẽ tăng trưởng tất cả. Cách tốt nhất hiện nay là chủ nhân tăng trưởng mạnh ở thuộc tính ưu tiên của vị trí đã chọn, sau đó khi tất cả các thuộc tính này đạt tối đa tại mốc tăng trưởng đó, sau khi đột phá qua cấp cao hơn thì toàn bộ các hạng thuộc tính còn lại sẽ tăng trưởng theo. Bên cạnh đó, chủ nhân cũng có thể mở khoá thêm năng lực mới khi đạt được đầy đủ điểm thuộc tính".

“Thôi cũng được, hi vọng là việc tìm điểm thuộc tính và luyện tập sẽ có ích. 2 điểm thuộc tính này giúp ta thêm vào chuyền ngắn đi nhé”

“Xác nhận đã thêm vào chuyền ngắn, chỉ số chuyền ngắn hiện tại của chủ nhân là 38, mong chủ nhân cố gắng nhiều hơn”

Nhìn bảng thuộc tính với cái nhìn tràn đầy quyết tâm, Tùng bị kéo về thực tế khi nghe thầy Long nói:” Kể từ hôm nay, mỗi chủ nhật hàng tuần chúng ta sẽ tập luyện tại sân trường, buổi sáng sẽ luyện tập các bài tập về bóng, buổi chiều sẽ chia đội thi đấu. Các em cố gắng sắp xếp luyện tập đúng giờ nhé”

“Dạ” mọi người đồng loạt hô lớn

“Được rồi, tất cả giải tán”

Mọi người đua nhau đi ra, Tùng ở lại chờ thầy Long. Thầy thắc mắc không biết Tùng cần gặp thầy để làm gì.

Hóa ra, Tùng biết rằng việc luyện tập này sẽ gây nên sự phản ứng khó chịu từ cha mẹ, nên đã nhờ thầy Long hỗ trợ thuyết phục giúp.

Sau một hồi bàn luận, thầy Long cũng đã thuyết phục được ba mẹ Tùng, cùng với cam kết của Tùng sẽ không gây ảnh hưởng đến việc học. Tùng cũng chính thức trở thành một cầu thủ trẻ nghiệp dư trường làng

Chưa xong còn tiếp!!!!


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc