Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 45: Huấn Luyện Cũng Là Một Loại Khoa Học




“Mặc dù các cậu đã từng được đào tạo trước đó, nhưng với hiện nay, một số vấn đề của các cậu vẫn cần phải được cải thiện. Tôi sẽ căn cứ vào những vấn đề này và thay đổi phương án luyện tập của các cậu, trong đó trước hết là phải đưa các kỹ thuật hiện nay của các cậu về chuẩn mực”

“Vấn đề kỹ thuật về chuẩn mực có rất nhiều tranh cãi. Nhưng không thể phủ nhận, đối với việc đào tạo kỹ thuật theo khoa học và chuẩn mực sẽ giúp các cậu giảm thiểu việc các cậu chịu chấn thương khi thi đấu. Một trong số những tấm gương các cậu có thể thấy ngay trước mắt, đó là Ronaldo. Kỹ thuật của anh ấy thì khỏi phải bàn, nhưng do từ nhỏ không được luyện tập với một giáo án bài bản, cộng với việc rèn luyện không đầy đủ, dẫn đến cơ thể của cậu ấy không đủ để chèo chống cho kỹ thuật tuyệt hảo, thường xuyên bị chấn thương. Các cậu nên nhớ, bóng đá hiện đại không chỉ cần những siêu sao có kỹ thuật và bản lĩnh siêu hạng, còn cần những cầu thủ có kỹ thuật bình thường, nhưng đóng góp lớn cho đội bóng. Nếu không đủ thiên phú để trở thành siêu sao, thì trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp có thể đáp ứng tốt yêu cầu chiến thuật của huấn luyện viên thì cũng đã là thành công lớn của các cậu rồi.”

Marco Paulo nói với giọng thấm thía, khi nhìn những gương mặt trẻ trung ở dưới. Thanh Tùng cũng có mặt trong đó, cậu lắng nghe thật kĩ lời của huấn luyện viên, kết hợp với những trải nghiệm tương lai của cậu, bỗng nhiên rõ ràng thông suốt hơn hẳn.

Bóng đá hiện đại dần dần phát triển thành một thể thống nhất giữa cầu thủ, chiến thuật và huấn luyện viên, bên cạnh đó các vấn đề xoay quanh như truyền thông, dinh dưỡng, luyện tập,… đều đóng góp vai trò quan trọng để một đội bóng phát triển tốt. Nền bóng đá sẽ dần dần qua thời của một đội bóng được dẫn dắt bởi vài siêu sao có thể nâng lên thành tích của cả đội, điển hình là sự thất bại của Real Madrid với thế hệ toàn các siêu sao như Zidane, Figo, Beckham, Ronaldo,… nhưng vẫn không thể có nổi một chiếc cúp vô địch Champion League. Nhưng chỉ với một Hi Lạp với hệ thống chiến thuật tuyệt vời đã có thể đánh bại toàn bộ các anh hào của bóng đá châu Âu để bước lên ngôi vô địch EURO năm 2004. Nói cách khác, với sự hoàn thiện của hệ thống chiến thuật hiện tại, sức ảnh hưởng của siêu sao đang ngày càng rút ngắn, thay vào đó là sự chấp hành chiến thuật và độ ăn ý của toàn hệ thống.

Tùng hiểu ra điều này cũng là lúc cậu ý thức được vấn đề của mình: kỹ thuật vẫn chưa được chuẩn mực, đồng thời nhãn quan chiến thuật vẫn chưa được rèn luyện thấu đáo, mặc dù cậu cũng đã cố gắng trau dồi rất nhiều khi còn ở Việt Nam, nhưng giới hạn bởi khả năng của huấn luyện viên trong nước không thể giúp đỡ cậu được nhiều.

Thế là, dựa trên lịch tập luyện của trợ lý Marco Paulo, Tùng đề xuất được hỗ trợ bổ sung thêm để cải thiện các nhược điểm của mình. Ông rất ngạc nhiên trước sự nhận thức của Tùng về những nhược điểm của mình, ông còn đang muốn tìm thời gian để nói chuyện với cậu, vì ông biết, trong số 6 cầu thủ trẻ ở đây, cậu là người có thiên phú nhất, ông rất không muốn cậu bị mai một thiên phú của mình.

Thế là, dựa trên sự hỗ trợ của Marco Paulo, Tùng bắt đầu tiến trình luyện tập của mình. Lịch tập của cậu dày đặc hơn gần gấp đôi so với những người còn lại, do còn phải học thêm các lớp bổ túc chiến thuật, hoặc đi ngồi nghe giảng dạy về chiến thuật của Jaime Pacheco ở đội U17 và U19. Hình ảnh một cậu nhóc châu Á với gương mặt non choẹt ngồi ở góc phòng, liên tục ghi hí hoáy, mắt không chớp nhìn chằm chằm huấn luyện viên đội trẻ không còn xa lạ với các cầu thủ từ U17 đến U19 Belenenses.

Thời gian của Tùng trải qua vô cùng phong phú. Hằng ngày cậu đều huấn luyện đến tận tối khuya, về phòng là chỉ còn sức để nằm lên giường và nghỉ ngơi. Ngày hôm sau lại lạ thường sung sức tiếp tục một vòng huấn luyện mới. Kỹ thuật của cậu càng ngày càng được cải thiện về mức khoa học nhất, giảm thiểu các lỗi nhỏ có thể dẫn đến chấn thương bất ngờ, đồng thời tầm mắt cũng được mở rộng hơn rất nhiều khi được dự thính những bài học chiến thuật của các đội lớn, giúp cậu có cái nhìn rõ ràng hơn về mục tiêu và vị trí của bản thân trong sơ đồ chiến thuật.

Mãi đến sau này, khi đã trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp đỉnh cao, cậu vẫn rất mang ơn những ngày đầu tiên ở đất Bồ Đào Nha cùng với Belenensé :”Phải nói, chỉ với 5 tháng ở đây nhưng họ đã giúp tôi định hình được con đường tương lai mà tôi nên đi, một cách khoa học và hiện đại hơn. Tôi thật sự rất biết ơn Belenenses đã cho tôi cơ hội được đi lên con đường bóng đá đỉnh cao”

Ta Là Đường Phân Cách

5 tháng sau

Jaime Pacheco trải qua một thời gian không mấy là vui vẻ. Ngay đầu tháng này, ban tổ chức giải U17 toàn thành Lisbon thông báo thay đổi thời gian thi đấu, dời lên trước 2 tuần làm ông không kịp trở tay. Mặc dù rất nổi nóng, nhưng ông cũng không còn cách nào khác. Đội U17 vốn đã ít có cơ hội cọ xát, chỉ chủ yếu làm bồi luyện cho đội U19 đang tham dự giải hạng 3 Bồ Đào Nha, nay có cơ hội được thi đấu với các đội U17 của các câu lạc bộ lớn cũng đã là không dễ dàng rồi. Cứ nhìn cái cách khinh bỉ mỗi lần gửi thư mời thi đấu giao hữu cho Sporting Lisbon và Benfica là ông lại nổi nóng.

Đã đành là thế, vậy mà đến lúc thi đấu, đội hình U17 dính toàn các chấn thương không đáng có, để rồi tan tác trước sự mạnh mẽ của U17 Sporting Lisbon và U17 Benfica, thậm chí còn không có nổi một một trận thắng trước những đội nhỏ hơn. Bị một trận mắng mỏ mà trong lòng vô cùng tức giận. Cái này cũng đâu trách được ông khi đội hình U17 hiện tại toàn những cái tên bị đào thải từ hai đội kia, làm sao có đủ sức mà vật tay với họ cơ chứ.

Jaime Pacheco tổ chức cuộc họp gấp với ban huấn luyện đội trẻ, trong đó có cả Marco Paulo. Ông nghiêm túc nói :”Kế hoạch để tách biệt đội U17 và U19 xem ra khó rồi, chúng ta không đủ thời gian để đào tạo và cọ xát. Do đó, khi mùa giải mới bắt đầu, đội U17 sẽ được gộp chung vào đội dự bị của U19, cùng rèn luyện để thi đấu giải vô địch bóng đá trẻ Bồ Đào Nha. Bắt đầu từ bây giờ, mọi người sẽ phải tổng lực để nâng cao trình độ huấn luyện của đội U17 sao cho bắt kịp với đội U19. Tên nào không đạt lập tức chuyển xuống cho huấn luyện chung với đội U15, khi nào đạt yêu cầu mới đưa lại, rõ chưa?”, mặt ông lúc này tràn đầy sự hung ác, phối hợp với cái đầu trọc trông rất dữ tợn. Cả phòng họp im phăng phắt, không dám nhúc nhích gì. Hung danh của Jaime Pacheco có từ thời còn là cầu thủ, do đó, ở ban huấn luyện đội trẻ, không có một ai dám cãi lời ông cả.

Jaime Pacheco quay sang Marco Paulo làm ông vô cùng khẩn trương, vội tiếp lời :”Thưa huấn luyện viên, việc huấn luyện của đội U15 không hề có vấn đề, các cầu thủ đều rất nghiêm túc hoàn thành bài huấn luyện. Trong đó tiến bộ lớn nhất thuộc về Thanh Tùng và Pele”, ông nói với vẻ khẩn trương, gần như lắp bắp, thậm chí phát âm không rõ tên của Tùng. Cũng may Jaime Pacheco hiểu tính cách của vị trợ lý trẻ này, nếu không đã đổ ập một trận mắng rồi.

“Tiến bộ ai lớn nhất, cường độ huấn luyện như thế nào?”, Jaime Pacheco hỏi, ánh mắt loé lên. Ông vẫn không thể nào quên được đường chuyền bổng xé toạt hàng phòng thủ của Tùng vào đợt thử huấn.

“Cường độ hiện tại của Pele là ngang ngửa với đội U17, còn Thanh Tùng thì nhỉnh hơn, có thể tiếp tận các bài tập của đội U19 rồi. Cũng không thể ngờ, chúng ta lại có thể ki được một cầu thủ có thiên phú cao như vậy. Ông không thể thấy được cách cậu ta chuyền bóng chuẩn xác và tầm nhìn bao quát như thế nào đâu”, Marco Paulo một trận thao thao bất tuyệt, không nhìn thấy xung quanh các trợ lý khác trong ban huấn luyện nhìn ông như một tên đần. Mặc dù biết cầu thủ của mình thì phải thổi phồng rồi, nhưng thổi phồng lớn đến mức này thì chắc chỉ có mình hắn ta. Hắn ta nghĩ đang nói tới ai vậy, Pirlo hay Xavi không biết nữa. Nếu Belenenses có cầu thủ như thế, thì sao phải ngụp lặn ở tận cuối bảng xếp hạng, phải chờ Gil Vicente bị phạt do gian lận cầu thủ mới thoát khỏi cảnh rớt hạng.

Jaime Pacheco thiếu kiên nhẫn khoát khoát tay nói :”Được rồi, cậu bớt thổi phồng đi. Tuần sau báo hai người đó đến đội U19 trình diện, nếu đủ khả năng sẽ được ở lại luyện tập chung. Vậy đi, tất cả giải tán”, nói rồi ông bỏ đi một nước thẳng ra ngoài. Mọi người lục tục đứng dậy, rời khỏi phòng họp trong sự bất an với khối lượng công việc đang có. Marco Paulo chuẩn bị đứng dậy, thì một cánh tay quàng vào cổ ông siết lại, nói với giọng nhạo bang :”Lúc nãy cậu thổi phồng được lắm đấy, sau này có thể cân nhắc làm phóng viên thay vì làm huấn luyện viên, có tiền đồ hơn nhiều”, Rui Jorge, trợ lý huấn luyện viên đội U19, vừa cười vừa nói với giọng hài hước.

Marco Paulo liếc mắt nhìn ông, cười châm biếm nói:” Nếu cậu thấy được cậu ta, chắc chắn cậu sẽ không nói như vậy đâu. Đây là người có thiên phú nhất mà tôi từng thấy, bất chấp cậu ta là người châu Á”, ông nói với vẻ tràn đầy tự tin.

“Haha, cậu cứ thổi đi, tuần sau mọi thứ sẽ phơi bày thôi. Đến lúc đó coi chừng cậu bị đánh mặt đấy”

Marco Paulo với vẻ mặt đầy quỷ dị, miệng liên tục cười lạnh :”Nếu cậu không nhắc nhở đám cầu thủ của mình mà bày ra vẻ ma cũ bắt nạt ma mới, bọn chúng sẽ phải trả giá đấy, khà khà”

Rui Jorge bỗng thấy lạnh cả người, trong lòng bỗng nhiên có chút bất an

Chưa xong còn tiếp!!!




Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc