Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 49: Trận Mở Đầu, Hoà Nhập




Tùng lắc lắc cổ, đi vào giữa trận, vỗ nhẹ vai của Pele, cẩn thận nói :”Lát sau cậu cố gắng di chuyển lệch vào trung lộ, mỗi lần tôi có bóng, cậu phải tranh thủ chạy, đồng thời để ý đến vị trí của Godinho. Cứ như lúc trước chúng ta hay luyện tập chung, được chứ?”. Pele vẻ mặt hưng phấn, tươi cười đáp ứng. Có Tùng trong sân, cậu coi như có thêm được niềm tin, chứ rõ ràng từ đầu trận đến giờ, cậu giống như con ruồi bay tới bay lui, chưa hề có một sự liên kết nào cả.

Zara sắc mặt khó coi đứng ở bên ngoài nhìn vào, vẻ mặt oán thầm. Các cầu thủ khác thì đều không hề có ý kiến gì, vẫn tiếp tục vào sân, chỉ có lúc nhìn tới Tùng đang đứng ở vị trí giữa sân mà sắc mặt hơi lạ lẫm, mang theo một ít dò xét và tò mò.

Tùng cũng không quan tâm đến ánh mắt của mọi người, tiếp tục chăm chú nhìn chằm chằm đội A. Bên cạnh Tùng, Pele đứng có vẻ khá hưng phấn, cậu liên tục nhảy và hoạt động hai chân, như muốn thoát khỏi cảm giác trói buộc lúc trước.

Đội A cũng không mấy quan tâm đến sự thay đổi người này. Có lẽ họ cũng nhận định rằng, một cậu nhóc 15 tuổi thì làm được trò trống gì, chắc huấn luyện viên lại chỉ đang thử thách cầu thủ mới mà thôi.

Tiếng còi khai cuộc cất lên, huấn luyện viên thể lực kiêm trọng tài bất đắc dĩ hôm nay, ông Miranda liếc nhìn về phía Tùng, sắc mặt quái lạ. Ngay trong thời gian nghỉ, ông nhận được lệnh của Pacheco phải theo dõi sự thể hiện của cậu ta trên sân bóng.

Quả bóng ngay lập tức được chuyền lại cho Tùng, cậu không hề dính bóng mà chuyền ngược lại cho Lopez, sau đó di chuyển lên trên. Thấy vậy, Lopez cũng không khó chịu gì, trực tiếp chuyền ngược lại. Quả bóng liên tục được chuyền trên phần sân đội B bằng những đường chuyền ngắn nhưng nhanh chóng. Ở bên ngoài, Rui Jorge liếc nhìn tình huống trên sân, vẻ mặt có hơi chút biến hoá. Ông quay sang Jaime Pacheco, thấy ông ta cũng có vẻ khá nghiêm túc. Rui Jorge ngập ngừng nói :”Cậu ta …., ông có đang nghĩ giống tôi không?”

Jaime Pacheco có vẻ phức tạp, nói nhỏ :”Đúng như cậu nghĩ, cậu ta đang chỉnh hợp lại hàng phòng ngự, đồng thời thông qua những đường chuyền bóng mà quen thuộc hơn cách đá bóng của đồng đội. Vấn đề là cậu ta luôn xuất hiện đúng ngay vị trí thuận lợi nhất để đồng đội có thể chuyền bóng, ngăn chặn tối đa trường hợp bị cắt bóng giữa chừng. Đây là lần đầu tiên tôi thấy một cầu thủ châu Á có năng lực chạy chỗ tốt đến như vậy.”

Rui Jorge càng xem càng cảm thấy lạ lẫm, xen lẫn vui mừng. Đúng là từ lúc Tùng vào sân, hàng phòng ngự đội B lập tức được củng cố hơn hẳn. Cậu luôn xuất hiện đúng lúc đúng nơi để củng cố các kẽ hở của đội B, ngăn chặn khá nhiều những pha di chuyển uy hiếp của Munendo và Amaral.

Năm phút sau, ngay khi Figas nhận được bóng ở giữa sân khi nhận được đường chuyền của Maireles, bất ngờ không kịp chuẩn bị, bị Tùng áp sát đoạt bóng bằng tuyệt chiêu “Lưỡi hái tử thần” của mình. Bóng nhanh chóng bị Tùng đưa cho Pele, nhưng do cậu quá hấp tấp nên đã dẫn bóng đi hết đường biên dọc.

Tùng cảm thấy khá đáng tiếc trong pha vừa rồi, nhưng cũng vỗ tay cổ vũ đồng đội của mình. Pacheco vẻ mặt khác thường nhìn lấy Rui Jorge, thấy trợ lý của mình cũng đang nhìn lại, dở khóc dở cười nói :”Cậu ta thông minh thật, lợi dụng thân cao áp sát và xoạt bóng, nếu không, lúc ấy Figas đã có thể chuyền thẳng cho Amaral tạo tình huống đột phá khi vị trí của Netto hơi cao so với hàng phòng ngự. Bên cạnh đó, nếu pha bóng vừa rồi Pele không quá ham bóng mà chuyền ngược lại cho Tùng đang dâng lên, hoặc chọc khe thẳng vào trung lộ cho Godinho, thì đã có được một tình huống nguy hiểm rồi.”

Rui Jorge nói, vẻ mặt không quá tin tưởng :”Có lẽ, đây chỉ là ngẫu nhiên thôi, một cầu thủ trẻ như Tùng làm sao có tư duy đọc trận và cái nhìn bao quát tốt như thế.”

Pacheco tuỳ ý khoác tay nói :”Ngẫu nhiên hay không, chỉ cần theo dõi cậu ta tiếp theo là đủ”

Phút thứ 10 tính từ đầu hiệp 2, Maireles thực hiện một pha phối hợp 2 qua 1 với Figas, loại bỏ sự phòng ngự của Pele. Anh ta liếc nhìn trên sân, thấy Muendo đang bức tốc vượt lên trước. Maireles đột nhiên ngừng bóng, sau đó thực hiện một đường chuyền xa về phía vòng cấm. Muendo đang nỗ lực bức tốc, Lopez không cách nào ngăn chặn được sự càn lướt của tiền đào đội A. Bỗng nhiên, một thân hình xuất hiện trước mặt Muendo, cắt ngang quả bóng ngay trước mắt anh ta trước sự ngỡ ngàng tột độ. Tùng vừa kéo quả bóng về phía mình, nhanh chóng xoay người bức tốc. Muendo cũng tích cực chạy theo hòng đoạt lại quyền khống chế bóng, nhưng mãi chỉ có thể nhìn theo bóng lưng của Tùng.

Tùng vừa dẫn bóng tốc độ vừa liếc nhìn bản đồ. Trên đấy đang lấp loé kí hiệu của Godinho đang xông thẳng về vòng cấm địa. Cẩn thận xoay người tránh khỏi cú va chạm của Amaral, Tùng bất ngờ tung một đường chuyền bằng mu bàn chân. Bóng nhanh chóng bay lên, xoay tròn và hạ xuống ngay trước mặt Godinho làm cậu ta sững sờ. Không kịp chuẩn bị nhiều, cậu tung ra cú sút vội vàng. Bóng đi thẳng về cầu môn nhưng không quá khó khăn dành cho Pinto có thể ôm chặt quả bóng vào lòng.

Godinho nằm sấp dưới sân, gương mặt vặn vẹo khó chịu cực điểm. Cậu bực bối đá đá mặt sân, nhưng không quên đưa ra một ngón tay cái về phía Tùng biểu thị sự khen ngợi cho đường chuyền vượt tuyến vừa rồi.

Hàng phòng ngự của đội A được một phen mướt mồ hôi, nhìn về phía Tùng như nhìn một con quái vật. Làm thế quái nào cậu ta có thể chuyền được quả bóng xa mà chính xác thế cơ chứ.

Nhưng cảm thụ khó chịu nhất chính là Amaral, người ở gần Tùng nhất, vì cậu ta thấy rất rõ, đường chuyền này của Tùng được tung ra bằng má ngoài. Thông thường, các đường chuyền đều được thực hiện bằng má trong, như thế sẽ tạo nên độ chính xác cao hơn. Cực ít có cầu thủ có thể chuyền bóng bằng mu bàn chân mà vẫn giữ được độ chính xác cao như thế.

Jaime Pacheco tiếc nuối lắc lắc đầu, nói :”Godinho khởi động chậm quá, đến lúc lấy được bóng đã không còn kịp xử lý rồi. Nếu thay bằng Muendo thì vẫn có thể có được bàn thắng. Cậu thấy sao ?”, lúc này, Pacheco mới nhìn sang bên canh, thấy Rui Jorge đang đờ đẫn nhìn trong sân, sắc mặt vô cùng quỷ dị.

Pacheco thấy lạ, vỗ vai cậu ta. Lúc này, Jorge mới bình tĩnh lại, quay sang Pacheco, sắc mặt ửng hồng la lớn :”Ông có thấy không, có thấy đường chuyền đó không. Chúa ơi, tôi tưởng mình vừa thấy Pirlo hay Xavi không thôi. Lúc nãy nghe cậu ta nói, tôi cứ nghĩ cậu ta nói phét. Không ngờ, cậu ta thật sự có thể chuyền đường như vậy. Ôi trời ơi, chúng ta nhặt được bảo bối rồi, ông có biết không Pacheco”

Pacheco sắc mặt khinh thường nhìn Jorge, như mình một tên quê mùa. Ông cũng nghĩ lại cảm xúc lúc mà nhìn thấy những đường chuyền của Tùng khi thử huấn. Đến giờ nó vẫn giữ lại ấn tượng tuyệt đối trong lòng ông. Ông cười cười nói :”Đó là lý do tôi mới để cậu ta vào sân, chứ cậu nghĩ tôi để cậu ta vào chơi à?”, nói rồi ông cũng cười cười, nhìn bóng lưng của Tùng trên sân cỏ, gương mặt thoả mãn.

Đội B lấy lại tinh thần, vỗ vai an ủi Godinho, đồng thời cũng không quên ôm lấy Tùng thể hiện sự xúc động khi nhìn thấy đường chuyền vừa rồi của cậu. Chỉ trong vòng 15 phút, cậu đã lấy được sự ủng hộ của các đồng đội, thiết lập được mắt xích quan trọng của mình ở đội B.

“Có lẽ, đây là lúc chúng ta cần chuẩn bị phản công rồi”, Tùng nghĩ thầm, vỗ vai Pele và Godinho thảo luận.

Sau đường chuyền vừa rồi của Tùng, có vẻ Godinho đã hoàn toàn tín nhiệm cậu và lắng nghe cậu trình bày chiến thuật.

“Godinho, khi tôi có bóng, cậu cứ tìm cánh thoát khỏi sự truy đuổi của hậu vệ. bất cứ khi nào cậu thấy được khoảng trống, cứ mạnh dạn di chuyển đến. Cậu cứ yên tâm, bóng chắc chắn sẽ đến chân cậu”. Tùng nói một cách tự tin.

Godinho nửa tin nửa ngờ nhìn Tùng, nhưng cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

“Tiếp sau, chúng ta sẽ phản công, phải để cho họ biết chúng ta là ai?”, Tùng liếc nhìn đội A cũng đang nhìn về hướng cậu, cười một nụ cười thật tươi. Pele ở bên cạnh rùng mình, mỗi lần thấy nụ cười này của Tùng, nhất định sẽ có một người xui xẻo. Lần này không biết là ai sẽ bị đây.

Chưa xong còn tiếp!!!



Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?