Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 50: Thắng Trận, Công Nhận




Tùng vỗ tay dẫn toàn bộ đội B chuẩn bị chiến đấu. Trận đấu tiếp tục diễn ra với sự dè chừng nhất định từ đội A. Figas nhận thấy rõ ràng đội B có sự thay đổi rõ rệt, nhất là sau đường chuyền vửa rồi của số 30 bên kia cho tiền đạo, suýt tí nữa là có một bàn thắng. Anh liếc nhìn Meireles, ý bảo cậu ta giảm thiểu sự hỗ trợ tấn công mà tăng cường khống chế giữa trận, giảm thiểu khả năng gây uy hiếp của Godinho. Hai người ăn ý gật đầu với nhau, Figas tiếp tục tiến hành dẫn bóng và xâu chuỗi toàn bộ đội A.

Rui Jorge cười cười nói với Pacheco :”Rõ ràng, đội B chỉ có mỗi mũi tiến công Godinho, rất khó có thể gây uy hiếp được cầu môn đội A. Cậu ta cũng không phải là tiên phong có khả năng càn lướt tốt. Lần này để xem đội B sẽ làm được gì?”

Pacheco không nói gì mà nhìn vào trận đấu, nghiêm túc cân nhắc. Nếu muốn xé toang hàng phòng ngự của đội A, cần nhiều hơn một uy hiếp. Để xem cậu ta sẽ làm như thế nào?

Tùng ngay lập tức nhìn rõ được phương án lựa chọn của đội A, đó là giữ vững phòng thủ giữa trận bằng Meireles, sau đó để Figas hoạt động tự do hơn, không cần bức thiết áp chế và tấn công dồn dập như trước nữa. Tùng bắt đầu dâng cao hơn, hoạt động như một tiền vệ tấn công, chuyên đánh chặn ngay từ phần sân của đối phương.

Việc dâng cao của Tùng làm lộ rõ một khoảng trống giữa trận, Figas rõ ràng tập trung sự chú ý vào khu vực này. Ngay lập tức, anh ta thực hiện một đường chọc khe về ngay khu vực đó. Amaral ngay lập tức nhận được đường chuyền bóng, cậu ta gắng sức vượt qua Diniz, nhưng rõ ràng tình trạng không được ổn. Trong khi đó, Munendo bị Lopez quấn lấy không thể nào thoát thân ngay được. Nhận thấy mũi tiến công có vấn đề, ngay lập tức, Figas bức tốc tiến lên hỗ trợ Amaral. Thấy vậy, Amaral nhanh chóng chuyền bóng lại cho Figas, nhưng bỗng chốc biến sắc, la lớn :”Cẩn thận!!!”

Figas không hiểu chuyện gì xảy ra. Bỗng nhiên, trước khi anh kịp đưa chân dừng bóng, thì có một đôi chân nhanh hơn chặn lấy bóng. Quả bóng nhanh chóng dừng ngay trong chân của người vừa đến, sau đó, một cú đánh gót kèm xoay người nhanh chóng, Tùng đã bức tốc thoát khỏi vị trí trong sự ngỡ ngàng của Figas.

Tùng nhanh chóng bức tốc thoát về phía cầu môn của đội A, cậu lựa chọn cách dốc bóng xa, vượt qua Meireles đang cố băng lên cản phá. Cả hàng thủ đội A bị dồn ánh mắt về phía Tùng, tranh thủ tập trung để phòng thủ và ngăn chặn đường xâm nhập của cậu. Bỗng nhiên, Tùng dùng mũi chân chích vào đáy, quả bóng bay lên không, xoáy nhẹ và vượt qua hàng phòng ngự đối phương, đến ngay chân của Godinho vừa thoát khỏi sự kèm cặp của Alves. Cậu ta dùng hết sức bình sinh phóng đến, chân đạp vào quả bóng. Bóng đi thẳng vào cầu môn trước sự ngỡ ngàng của thủ môn Pinto. Nói thì chậm nhưng diễn biến của pha bóng này diễn ra trong tích tắc, chỉ khoảng chưa đầy 1 phút từ lúc Tùng cắt bóng đế khi bóng tiến vào lưới. 1 – 1 dành cho đội B.

Pacheco đứng ngay dậy phía bên ghế huấn luyện, ông cực kì ngạc nhiên trước sự ma mãnh của Tùng. Rõ ràng, việc dâng lên của cậu ta là có toan tính, muốn tạo khoảng trống giả tưởng để đội A mắc bẫy, sau đó lợi dụng sức phán đoán của mình để tính toán hướng tấn công mà đội A chuẩn bị tiến hành để bóp chết ngay từ trong trứng nước.

Rui Jorge mặt mày nghiêm túc nói :”Cậu ta thật là quá gan lớn, nếu lỡ cậu ta phán đoán hướng bóng sai, có lẽ sẽ có thêm một bàn thắng cho đội A rồi”.

Pacheco cười cười nói :”Thực lực đội B rõ ràng kém hơn đội A quá nhiều, nếu muốn có được bàn thắng, nhất thiết phải mạo hiểm. Rõ ràng, cậu ta đánh cược đúng, khi Figas đánh giá quá thấp khả năng phán đoán của cậu ta. Thôi, trận đấu tập đến đây được rồi. Miranda, dừng lại đi”, ông nói xong, bước vào sân, phía sau là dàn cầu thủ đang ngồi trên ghế dự bị vừa mới tỉnh giấc. Mọi người ào vào sân bóng, nhóm dự bị chạy lại chúc mừng Godinho, không quên vỗ vai tán thưởng đường đi bóng tốc độ của Tùng. Tùng cười cười không nói gì, vỗ vai Godinho và tập hợp cùng toàn đội chờ chỉ thị của huấn luyện viên.

Ông Jaime Pacheco sắc mặt nghiêm nghị đứng nhìn cả đám, nói lớn :”Rõ ràng, các cậu vẫn còn rất nhiều điều phải cải thiện. Nhất là đội B, nếu muốn đặt chân được ở đội hình U19, các cậu phải nỗ lực huấn luyện nhiều hơn nữa. Tôi không muốn phải nhắc tên người nào hết, tự mỗi người hãy suy nghĩ về vấn đề của mình hôm nay đi. Tốt rồi, tiếp sau nghỉ giải lao trong 10 phút, sau đó sẽ tập luyện theo giáo trình phục hồi thể lực của huấn luyện viên Miranda. Buổi chiều sẽ là thời gian học chiến thuật với tôi. Rồi, giải tán!!”, nói rồi, ông xoay người họp nội bộ với tổ huấn luyện viên, đồng thời nhắc nhở về việc thu thập thông số các cầu thủ và báo cáo lại cho ông.

Tùng vừa ngồi xuống nghỉ ngơi bên cạnh Pele, thì bất ngờ nhận được một cái vỗ vai, cậu quay đầu lại thì thấy người đứng bên cạnh là Figas, lúc này mặt đang mỉm cười mà nhìn cậu, đi bên cạnh là Alves, đội trưởng của U19 Belenenses. Figas cười bắt tay với Tùng rồi nói :”Cậu mới lên từ U15 hả, cậu đá tuyệt lắm, không ngờ tôi già đầu đến vậy còn bị mắc lừa cậu nữa”, nói rồi, Figas có ý xụ mặt xuống, làm ra vẻ tức giận.

Tùng ngay lập tức mìm cười bắt tay lại, nói tiếp :”Đâu có dễ dàng gì, nếu có thêm một lần nữa, chắc chắn anh sẽ không để tôi đánh lừa như vậy đâu. Tôi chỉ chiếm tiện nghi được một lần chứ làm sao có được lần thứ hai”

Figas nhìn kĩ cậu, xong cười lớn vỗ vai Tùng, nói tiếp :”Haha, cậu tuyệt lắm, chưa chắc lần sau tôi lại không mắc lừa cậu. Tôi cũng sắp rời đội rồi, cậu cứ tiếp tục cố gắng, vị trí này có nhiều người đang nhìn ngó lắm, không chỉ riêng một mình cậu đâu”, nói xong, anh ta quay đầu đi, bỏ lại Alves đang cười cười đứng bên cạnh. Tùng hiếu kì dò hỏi, hoá ra, vài ngày nữa Figas sẽ được triệu tập lên đội B thi đấu ở giải hạng 3, bổ sung cho đội hình, nên vị trí giữa trận của U19 sẽ trống chỗ. Đó cũng là một phần nguyên nhân khiến ông Pacheco quyết định hợp nhất U17 và U19, nói trắng ra là do quá thiếu nhân lực mới phải đành làm vậy.

Tùng sáng mắt lên, liếc nhìn Pele cũng đang cười trộm. Hai đứa thấy rõ trong ánh mắt dã tâm đang hừng hực bốc cháy. Thấy vậy, Alves cũng không nói gì mà cười cười. Không muốn là cầu thủ đội hình chính thì không là một cầu thủ giỏi được, do đó, có dã tâm mới là chuyện tốt.

Cả đám sau khi nghỉ ngơi xong liền thực hiện các bài tập phục hồi thể lực và dự trữ thể năng cho mùa giải tới. Mặc dù chỉ là đội thanh niên, nhưng việc dự trữ thể năng cũng rất quan trọng, tránh cho các cầu thủ bị tổn thương trong quá trình huấn luyện và thi đấu sau này, nhất là những tổn thương liên quan đến cơ bắp, rất khó chữa lành, còn dễ gây biến chứng tái phát nhiều lần. Mỗi cầu thủ đội thanh niên đều là bánh trái thơm ngon của câu lạc bộ, thậm chí còn có thể bán giá cao cho các câu lạc bộ khác, cho nên việc cố gắng giữ cho các cầu thủ có được tình trạng sung sức nhất trước khi xuất xưởng là điều ưu tiên hàng đầu của câu lạc bộ.

Buổi chiều, cả đám được học những bài học chiến thuật cùng với ông Pacheco. Mặc dù đã từng được dự thính trước đây, nhưng khi ngồi chung cùng toàn đội U19, cảm giác thành tựu của Tùng cũng không hề giảm đi xíu nào. Cậu nghiêm túc lắng nghe từng lời của ông, thỉnh thoảng ghi chép rất rõ ràng, đồng thời còn ghi chú những phần chưa rõ để có thể hỏi lại bất cứ lúc nào.

Tùng và Pele lết thân hình của mình về kí túc xá thì đã gần 8 giờ tối. Pele oán niệm nhìn Tùng :”Đã nói cậu rồi, hôm nay nghỉ tập thêm một ngày đi thì có sao đâu, đã luyện tập cả buổi rồi còn tập thêm nữa, cậu muốn hai đứa té xỉu trên sân tập hả?”

Tùng liếc mắt nhìn Pele, hỏi lại :”Cậu lăn lộn ở Lisbon này lâu rồi, vậy cậu có biết sự tích về Cristiano Ronaldo không?”

“Chuyện gì?” Pele hiếu kì hỏi.

“Đã từng, khi còn là cầu thủ của Sporting Lisbon, anh ta đã lừa mọi người mà ở lại phòng tập thể hình đến tận 2 giờ sáng, cậu chắc nghe chuyện này rồi hả?”, Tùng cười cười nói bằng giọng thần bí

Pele nhất thời sững người :”2 giờ sáng, anh ta làm gì ở đó?”, cậu không tài nào hiểu nổi, một cầu thủ trẻ nổi tiếng như Cristiano Ronaldo lại điên cuồng đến như vậy.

“Đúng vậy, anh ta luyện tập đến tận 2 giờ sáng, do đó, anh ta mới có thành tích như hôm nay, lại còn được vào MU nữa. Cậu hâm mộ nhất là Quỷ đỏ mà, nếu không huấn luyện thêm thì biết khi nào mới có thể trổ hết tài năng để được người khác chú ý cơ chứ?”, Tùng nói với giọng đầy kiên quyết, vừa đi vào phòng vừa tiếp tục nói :”Từ sáng mai, tôi vẫn sẽ tiếp tục huấn luyện, bắt đầu lúc 5 giờ. Nếu cậu muốn mau chóng đặt chân ở đội U19 thì hãy cố lên đi”, nói rồi, Tùng đóng sầm cửa lại, để lại một mặt Pele một mặt đờ đẫn lầm bầm :”5 giờ sáng, ôi không !!!!”

Chưa xong còn tiếp !!!


Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?