Người Giải Mã Hầm Ngục: Xây Dựng Harem Tại Dị Giới

Chương 31: Một câu truyện khác.



Ryũ lấy đồ trong ba lô ra, Ba lô của Lydia đã bị đánh rơi khi cô ấy chạy trốn khỏi lũ Thây Ma, vì vậy những gì họ có chỉ là thức ăn từ ba lô của Ryũ.

Cô ấy cảm ơn Ryũ đến mức rơi nước mắt khi Ryũ đề nghị được chia sẻ với cô ấy.

Cô ấy nghĩ Ryũ sẽ để cô ấy chết đói sao?

Chà, Ryũ chỉ có một tuần dự phòng cho một người. Giả sử phải mất một ngày ở mỗi cấp độ thì đó là một hành trình 4 ngày. Thật khó để vượt qua trong 4 ngày.

Ngày cuối cùng đó, cả hai hẳn sẽ chết đói.

Dù vậy, Ryũ không có ý định tiết kiệm khẩu phần ăn, họ cần sức mạnh của mình đầy đủ nếu muốn vượt qua hầm ngục này, Ryũ hầu như không biết ý nghĩa của việc ăn ít sẽ như thế nào.

Lydia nhanh chóng đốt lửa trại, bắt đầu lấy vài món và nấu chúng.

Ryũ đã đề nghị nấu ăn, nhưng Lydia nhất quyết làm điều đó để thể hiện sự cảm kích của cô ấy.

Ryũ liền chuyển chế độ chức nghiệp của cô ấy về Đầu Bếp, có lẽ lúc đó cô ấy sẽ có kinh nghiệm cho việc này.

Ryũ rất mong đợi sẽ có một cô gái làm thức ăn cho mình. Tất nhiên, Ryũ đã ăn ở các quán ăn trước đây, nhưng đây thực sự là lần đầu tiên Ryũ ăn thức ăn do một người không phải là do mẹ mình chế biến và bà ấy không hẳn là một người nấu ngon.

"Đó là gì ?" Lydia hỏi khi Ryũ đến gần một bức tường và tìm thấy một bức tranh tường quen thuộc ở đó.

"Đó là câu chuyện của ngục tối này." Ryũ nói, nhìn lướt qua những bức tranh: “Hử ? Đây là một câu chuyện khác."

"Ngài có thể kể cho tôi nghe được không?" Lydia hỏi khi cái đuôi ngoe nguẩy và ánh mắt tò mò khi cô đang khuấy nồi nước hầm.

"Hừm.. câu chuyện này nói về một cặp anh em ruột, một người anh trai và em gái của cậu ấy."

Ryũ đã giải thích: “Người anh trai luôn thề sẽ bảo vệ em gái của mình, và cặp đôi rất thân thiết. Cô thấy đấy, cha mẹ họ đã chết trong chiến tranh và trong khi họ được phép sống trong làng, họ chỉ có nhau để nương tựa.”

“Sau đó, một ngày nọ, những người buôn nô lệ đến làng của họ, hai người anh em đố là nhân thú và đó là một ngôi làng của nhân thú, những người buôn nô lệ đã tấn công ngôi làng để cướp nô lệ và bán chúng.”

“Người anh trai cố gắng chạy thoát cùng em gái nhưng cô không thể chạy kịp và bị tụt lại phía sau. Những kẻ nô lệ đã bắt được cô, trong khi anh trai chỉ có thể bất lực nhìn từ chỗ ẩn nấp của mình. Anh ấy đã thất bại trong việc bảo vệ gia đình cuối cùng mà anh ấy có".

"Và sau đó?" Lydia đang rướn người về phía trước, tai cô ấy vểnh lên.

"Mọi chuyện chỉ kết thúc ở đó. Anh ta rời đi để tìm kiếm sức mạnh trả thù những kẻ đã bắt em gái anh và bắt cô làm nô lệ. Có điều gì đó về việc gây dựng một đội quân để chống lại loài người, nhưng chỉ có vậy, tôi cho rằng chúng ta cần tìm nhà thờ tiếp theo nếu chúng ta muốn có thêm câu chuyện." Ryũ nói một cách không chắc chắn.

"Chúng ta chắc chắn phải tìm!" Cô hào hứng đáp lại, nắm chặt chiếc thìa trong tay như một món vũ khí.

Ryũ chỉ không hiểu nó liên quan như thế nào với phần đầu tiên của câu chuyện, đó là một câu chuyện đơn giản.

Nếu đây chỉ là câu chuyện của Mina, thì Mina có phải là người em gái đã bị bắt cóc không ?

Đây có phải là cách cô ấy trở thành nô lệ ?

Ryũ cảm thấy nó giống như một câu đố, Ryũ chỉ còn thiếu một vài mảnh để hiểu toàn bộ câu chuyện.

Cuối cùng họ đã quyết định qua đêm trong một cái nhà thờ lớn.

Lydia đã cố gắng hết sức với khẩu phần ăn mà Ryũ cung cấp, nhưng chúng khá nhạt nhẽo.

Ryũ phải nói với cô ấy rằng nó rất ngon, dù gì nó cũng được nấu bởi một cô gái xinh đẹp nên tự nhiên sẽ tốt hơn.

Đồ ăn có thể cải thiện khi chức nghiệp Đầu Bếp lên cấp 2, nhưng có lẽ cô ấy sẽ phải nấu một vài bữa ăn nữa trước đã.

Đợi đã, chức nghiệp Đầu Bếp thậm chí đã hoạt động theo cách đó ?

Chức nghiệp đó có thể chỉ cho phép ai đó nấu những món ăn phức tạp hơn, thay vì làm những món ăn bình thường ngon hơn.

Nghiên cứu thêm có lẽ là điều cần thiết lúc này, Ryũ có thể cần phải nấu ăn, dù sao thì Ryũ cũng đã quen với việc tự nấu ăn rồi.

Ryũ đã đưa cho Lydia cái túi ngủ của mình, nhưng cô ấy tuyệt đối không lấy nó, khăng khăng rằng cô ấy phải ngủ trên sàn nhà.

Nếu Ryũ có thêm can đảm, Ryũ có thể đã đề nghị ngủ chung với cô ấy trong chiếc túi này, Ryũ không nghĩ cô ấy sẽ cảm thấy phiền.

Tuy nhiên, sau vụ tai nạn đó, Ryũ không muốn mọi thứ trở nên khó xử giữa hai người nữa nên đã không đề cập đến.

Họ thức dậy vào sáng hôm sau, ăn vài miếng lương khô, rồi cẩn thận mở cửa. Đã đến lúc bắt tay vào cuộc chạy trốn của mình.

Rất khó có khả năng nhóm thám hiểm sẽ sớm xuống được tầng này nên công cuộc giải cứu có thể mất vài tuần.

Vì vậy, hai người không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục tiến lên.

Sau đó hai người tìm thấy một cầu thang xuống trước khi tìm thấy cầu thang lên.

Phải mất một lúc Ryũ mới nhận ra cầu thang đi lên hướng đi đâu vì xung quanh nó toàn là Thây Ma và đám xương.