Nhân Vật Phản Diện Thật Ngoan

Chương 1: Tiểu Thanh Mai, Quá Mạnh Mẽ (1)



Sương mù dày đặc, mây đen găng khắp trời, thiếu nữ tùy tiện xõa mái tóc dài, ngồi bên cạnh con sông nhỏ. Đôi chân trắng nõn thả trong nước, không ngừng đung đưa.


Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, nhìn đặc biệt ngây thơ vô hại.


Cô nghiêng đầu nhìn sinh vật lông trắng lơ lửng trước mặt, " Ngươi nói linh hồn ta thuần khiết đơn thuần, muốn ta ký kết với ngươi, xuyên qua thời không, cứu vớt Chiến Thần?"


Chiến Thần là ai? Chưa từng nghe nói qua.


Nhưng có người khen ta, thật là vui.


Đám lông màu trắng quần thành một thể, không ngừng di chuyển lên xuống, tỏ vẻ gật đầu.


[ Đúng vậy nha, Ngân tiểu thư tôn quý được Hư Không Chi Cảnh nhận định, ngài là người tinh khiết nhất, thiện lương nhất, đơn thuần nhất , thuần khiết không nhiễm hạt bụi. Chiến Thần đại nhân ngã xuống, linh hồn của ngài tan thành mảnh vỡ thất lạc tứ phương .]


[ Nhiều năm chinh chiến, khiến cho linh hồn của ngài càng nhuốm phần hung ác, mỗi một mảnh vỡ linh hồn đều nhiễm lệ khí. Nếu là không có Ngân tiểu thư ngài yêu người, bao dung người, cảm hóa người, linh hồn Chiến Thần đại nhân sẽ mắc kẹt ở trong các thế giới sa đọa, càng thêm hung ác, mãi mãi không thể luân hồi. ]


[ Ngân tiểu thư tôn quý xinh đẹp, nếu ngài giúp Chiến Thần đại nhân, chờ đến khi Chiến Thần đại nhân tỉnh lại, sẽ ban cho ngài vinh quang tối cao. ]


Tuy rằng nó cũng không biết, cô có phải là tinh khiết nhất, thiện lương nhất không nhiễm bụi trần hay không.


Nhưng mà đối với con gái, khen ngợi như thế liền được.


" Được nha. "


Thiếu nữ đắm chìm trong lời tâng bốc khoa trương, vô cùng hài lòng, híp mắt mặt vẻ say mê.


Rồi sau đó một lời đồng ý.


Ừ?


Đám lông màu trắng cảm thấy Ngân tiểu thư có khả năng thật sự là thiện lương nhất, cô lại thoải mái đáp ứng nó như vậy, không làm khó nó.


"Nhưng ta có cái yêu cầu nhỏ. " thiếu nữ chớp đôi con ngươi màu hổ phách, long lanh như lưu ly, đưa ra một yêu cầu trông rất bình thường.


" Ngươi về sau cũng phải khen ta như như vậy. "


Lông trắng mềm cảm thấy, a, cái này thật đơn giản mà.


[ Ngân tiểu thư khả ái tôn quý, chúng ta bắt đầu trói buộc, sau đó bắt đầu hành trình, ngài cảm thấy như thế nào?]


" Được. " Lại là một tiếng mềm mại.


Lông mềm trắng nhanh chóng mở ra trói buộc.


Trói buộc sau khi hoàn thành, thiếu nữ chậm rãi đem chân thu hồi, sau đó rời đi.


Mép nước xuất hiện một tấm bản, lông màu trắng không chú ý tới--


" Hồ nước Ngân gia sử dụng, bơi lội rửa chân tuyệt đối nghiêm cấm! "


Lúc thiếu nữ đứng dậy, nơi làn váy che khuất lộ ra một vật, lông màu trắng cũng không chú ý tới--


Một cái đầu.


Cổ phía dưới đều bị chôn dưới đất, đầu ở phía bên ngoài, miệng bị bịt lại bởi một đôi tất trắng.


Tất từ trên người thiếu nữ cởi ra.


Thật lâu sau, tiếng bước chân hỗn loạn truyền đến, một đám người hô hào Đại tiểu thư, còn có người hô " Minh Châu".


Nhóm người đem đầu, a không đúng, người từ trong đất đào ra.


Ngân Minh Châu cơ hồ khóc đến muốn ngất đi, nghiến răng nghiến lợi nói, " Phụ thân, tiểu quái vật trốn ra, nó lại trốn ra được! "


Tiểu quái vật kia từ khi sinh ra đã thiếu hụt trí tuệ, sau khi dùng các dụng cụ kiểm tra đo lường, chỉ số thông minh chỉ có một.


Nếu chỉ số thông minh thấp, cũng không đến mức gọi là quái vật.


Nhưng chỉ số thông minh thấp, lại có lực lượng bí ẩn, hơn nữa tư duy lại khác người bình thường, đây chính là tai họa...


Mới đầu nhốt ở nhà giam, cô bẻ một cánh tay đào đường hầm chạy đi. Trốn ra Hư Không Chi Cảnh chạy hết một vòng, ăn hết kẹo hồ lô lại chạy về.


Sau này nhốt lại ở không gian Thời Không Vĩnh Hằng, cũng không biết cô làm cách nào xé rách không gian, làm cả người máu chảy đầm đìa chạy đi. Ở Hư Không Chi Cảnh chạy hết một vòng, ăn hết kẹo hồ lô lại chạy về.


Sau đó, ở bên ngoài lan can không gian Huyền Thiết mở điện, dựa người vào lan can Huyền Thiết trải nghiệm cảm giác bị điện giật.


Mỗi ngày đều giống thằn lằn con, xé rách không gian nhà gian, dựa người vào lan can Huyền Thiết, nhắm mắt hưởng thụ điện giật vạn vôn.


Ngẫu nhiên còn xoay người, điện hết phía trước, lại điện phía sau.


Quái vật!


Rõ trên dưới đều là quái vật!


*


" Có đẹp không? " thiếu nữ cầm một đám kẹp tóc nhỏ đủ màu sắc đưa lên đầu cài.


Trông thật lòe loẹt, tựa hồ muốn gom đủ bảy màu sắc của cầu vồng.


Nhưng mà con gái đều là sinh vật thích nghe lời khen.


[ Ngân tiểu thư đáng yêu tôn quý, tuy chỉ là loại kẹp nhựa đặc biệt đơn giản, nhưng ngài khí chất cao quý thanh nhã, giao cho nó sinh mệnh mới. Nó liền nỗ lực phụ trợ ngài đặc biệt càng thêm đẹp a. ]


" Phồn Tinh. "


[ Cái gì? ]


" Ngươi có thể gọi ta là Phồn Tinh, Nhị Cẩu, ngươi tên gì? "


Tiểu cô nương nghiêm túc cài kẹp tóc lên đầu, cài hẳn hai mươi lăm cái.


[ Ta tên gọi rất vĩ đại, là Sưu Thần Hào, có nghĩa là vì Chiến Thần đại nhân mà sinh, chờ một chút... Ngân tiểu thư đáng yêu tôn quý, ngài không phải tên Minh Châu? ]


Sưu Thần Hào vẻ mặt ngây ngẩn.


Không phải gọi là Minh Châu sao?


Ngân gia Ngân Minh Châu tiểu thư, được xem như là người phụ nữ xứng đôi nhất với Chiến Thần đại nhân. Cho nên các đại gia tộc thảo luận xong, quyết định giao trọng trách cứu vớt Chiến Thần đại nhân cho Minh Châu tiểu thư.


" Được, sau này ta sẽ gọi ngươi là Nhị Cẩu. Minh Châu? Ngươi nói cái người bị ta ngồi lên lúc trước sao?"


Sưu Thần Hào vẻ mặt bị đả kích rất mơ hồ, không phản bác cái tên 'Nhị Cẩu' mang khí chất nghèo hèn bần cùng này.


Trong đầu không ngừng vang lên : Ta là ai? Ta ở đâu? Ta làm gì?


Thật lâu nó mới phản ứng lại được, run rẩy hỏi:[ Ta, có phải là, trói buộc sai người? ]


Phồn Tinh nghiên đầu, một đầu đầy kẹp tóc đủ màu sắc tươi cười, " Ta không biết nha. "


Sưu Thần Hào bị Hư Không Chi Cảnh triệu hồi đi trong chốc lại, lúc trở về từ giọng nói nghe ra cảm xúc bi thương đến cùng cực...


Xong rồi!


Nó thật sự trói buộc sai người rồi!


Nó trói buộc là Ngân gia Nhị tiểu thư Ngân Phồn Tinh. Hoàn toàn chưa nghe qua bao giờ, theo Ngân gia chủ, cô có chỉ số thông minh quá thấp, hơn nữa lại nguy hiểm, cho nên không cho lộ diện ra ngoài.


Chỉ số thông minh thấp, còn nguy hiểm.


Sưu Thần Hào không hiểu loại hình dung này là gì, đồ ngốc thì có thể nguy hiểm chỗ nào?


Hơn nữa hố người chính là, nó không thể giải trừ trói buộc với cái người ngốc này, cơ hội chỉ có một lần, trói buộc ai thì chính là người đó.


Nó muốn khóc, nó hố chủ nhân nhà mình rồi!


[ Phồn Tinh tiểu thư, nhiệm vụ của ngài là giúp cho mảnh vỡ linh hồn của Chiến Thần đại nhân không gặp quá nhiều vướng mắc, gập ghềnh mà triệt để hắc hóa thành boss phản diện của thế giới.]


[ Xin hỏi ngài có mong muốn gì? Vì ngài mà báo đáp, ta có thể thỏa mãn một nguyện vọng của ngài. ]


Thông qua các đại gia tộc thảo luận nhất trí, nếu là Minh Châu tiểu thư, vậy đợi đến khi Chiến Thần đại nhân tỉnh lại, cảm tạ Minh Châu tiểu thư, vậy tốt nhất là cưới nàng.


Mà vị này Phồn Tinh tiểu thư, thỏa mãn một nguyện vọng của cô, chờ đến khi Chiến Thần đại nhân tỉnh lại, liền không còn việc của cô nữa, đem người tiễn đi xa nhất có thể.


" Ta muốn... Phát triển chỉ số thông minh, có thể chứ? " Phồn Tinh nghiêng đầu, suy nghĩ một hồi, mới chậm chạp nói.


Sưu Thần Hào một lời đáp ứng: [ Có thể. Ngài mỗi một lần thu thập một mảnh vỡ linh hồn của Chiến Thần đại nhân. Có thể tăng thêm một điểm chỉ số thông minh. ]


" Được, cảm ơn Nhị Cẩu. " Phồn Tinh nói lời cảm ơn.


Sưu Thần Hào lúc này mới chú ý tới danh xưng quê mùa này của mình, [ Phồn Tinh tiểu thư, xin hỏi ngài có thể gọi ta là Sưu Thần Hào được không? ]


Phồn Tinh :" Không thể. "


Sưu Thần Hào : ???


Làm sao không thể?


Cự tuyệt dứt khoát như vậy?


Nhưng mà rõ ràng nhìn qua dễ thương như vậy, sao lại không dễ nói chuyện?