Nuôi Sói Trong Nhà: Chạy Mau! Nam Chính Hắc Hóa Rồi!

Chương 1



“Phu nhân, người không nên làm vậy. Ngộ nhỡ để lão gia y biết thì…” giọng một người phụ nữ vang lên.

Liễu Nguyệt nhíu mày, bà đây vừa bị xe tải cán chết, giờ đang lên thiên đường, ồn quá, mau ngậm miệng lại.

“Ngu ngốc, ngươi câm miệng lại cho ta.”

Liễu Nguyệt hài lòng nghĩ, người này biết điều đó.

Chợt cô mở mắt ra, hai mắt nhìn bốn mắt.

Liễu Nguyệt: “…”

Hai người: “…”

“ Nó tỉnh rồi! Phu nhân chúng ta có nên…!!!” Người phụ nữ trung niên sợ hãi lên tiếng.

“Đã bảo ngươi câm miệng lại rồi! Tỉnh thì sao? Nó làm gì được chắc? Nó là trẻ sơ sinh cơ mà, não ngươi cho chó gặm rồi à!”

Sơ sinh? Ha…bà đây giờ đã 24, sơ sinh cái…

Liễu Nguyệt: “…”

Sao tay chân ngắn cũn thế này!!! Sao bà đây lại nằm trong cái nôi bé tí thế này!!! Ủa mình chưa chết sao? Hay được đầu thai rồi?...

Hàng ngàn câu hỏi hiện lên trong đầu Liễu Nguyệt, bỗng giọng máy móc vang lên.

[ Xin kính chào kí chủ, đây là hệ thống Niệm Niệm, rất hân hạnh được phục vụ người]

Vì là trẻ sơ sinh chưa đầy tháng nên cô chỉ có thể giao tiếp bằng suy nghĩ, cô hỏi: “Mau giải thích cho tôi chuyện gì đang xảy ra.”

[ Kí chủ đã được chọn để đảm nhiệm trọng trách của nhân vật Liễu Nguyệt trong “Vương gia lãnh hàn yêu tôi”, một nhân vật có yếu tố quan trọng ảnh hưởng sâu sắc đến tính cách của nhân vật chính sau này ]

“Tôi là nữ chính hả?” Liễu Nguyệt hỏi, dù cô không thích mấy thể loại tình yêu sến súa cho lắm nhưng được làm nữ chính vẫn hơn làm phản diện.

[ Không, người chính là phản diện độc ác nhất truyện ] Hệ thống không ngần ngại dội cho cô gáo nước lạnh.

Liễu Nguyệt: “…”

Đen mặt một lúc lâu, sau đó cô hỏi: “Tại sao?”

Phải có lí do gì chứ, sao cô vẫn hay nghe đứa bạn nghiện ngôn tình bảo là ước được xuyên làm nữ chính này nữ chính nọ, chưa bao giờ nghe qua có người xuyên phải làm phản diện bao giờ.

Hệ thống: [ Vì kí chủ trùng tên với nhân vật ]

Liễu Nguyệt: “…và..”

Hệ thống: [ Qua thống kê cho thấy, tính cách của cô giống nhân vật đến 99,9% ]

Liễu Nguyệt: “…nói thử xem nào.”

Hệ thống hiện lên một hàng thống kê, trong đó có một số chi tiết cô để ý đại loại như...

Liễu Nguyệt: Nhị tiểu thư Liễu gia- Phản diện của “Vương gia lãnh hàn yêu tôi.”

- Tính cách:

+ Tam quan vặn vẹo

+ Thù dai nhớ lâu

+ Kiêu ngạo

+ Hay nghi ngờ

+ Ích kỷ

Liễu Nguyệt thật sự cạn lời với hệ thống này, ngẫm một chút rồi nói: “Tôi muốn nghe tóm tắt sơ lược về vương gia gì đó.”

Hệ thống: [ Đang soạn…]

[ Vương gia lãnh hàn yêu tôi]

Là một bộ tiểu thuyết ngôn tình cổ trang nói về tình yêu của nam chính Tiêu Dã và nữ chính Phong Ngọc Nhi

Nam chính là một người có quá khứ đau thương, bị thất lạc cha mẹ từ nhỏ, sống lang thang nơi đầu đường xó chợ. Phải làm nghề móc túi, ăn xin để kiếm sống, bữa có bữa không, món ăn hắn từng được ăn ngon nhất chính là cái bánh bao chay dính đầy đất cát.

Có hôm trời mưa bão, vì không có nơi để về mà đánh bạo trú dưới mái hiên nhà họ Liễu qua đêm, sáng hôm sau được Liễu nhị tiểu thư Liễu Nguyệt nhìn thấy, thu vào làm người hầu thân cận.

Tưởng như đã gặp được ánh sáng của đời mình. Nhưng không ngờ Liễu Nguyệt là một con người trời sinh tính cao ngạo, không hợp ý là đập đồ đánh người. Liễu gia có hai người con, đích nữ đại tiểu thư Liễu Kim Chi, thứ nữ nhị tiểu thư Liễu Nguyệt.

Vì để ý thấy tỷ tỷ của mình có vẻ ái mộ nam chính, Liễu Nguyệt bèn gây khó dễ đủ đường, hạnh sách, đánh đập, ném vào rừng toàn thú dữ, khiến cho nam chính sau khi được tìm thấy hơi thở thoi thóp, cơ thể tàn tạ, suýt gặp quỷ môn quan nhưng may vẫn giữ được mạng.

Truyện lên cao trào là khi Liễu phu nhân Tuệ Mẫn, mẹ của Liễu Kim Chi vì ghen ghét với mẹ của Liễu Nguyệt nên đã cho người đầu độc vào thuốc nàng uống. Vì thế mà người đã yếu giờ lại càng yếu hơn, sau đó thì thân vẫn.

Không lâu sau Liễu Nguyệt biết được sự thật, căm hận hai mẹ con Tuệ gia, quyết định ‘ăn miếng trả miếng’ kêu người trói nam chính vào trong quan tài gỗ chôn sống. Liễu Kim Chi sau khi nghe tin chạy đến thì đã quá muộn. Nàng ta gào khóc, phẫn uất nhìn Liễu Nguyệt nhưng không động vào được.

Nào ngờ phía sau ngọn núi mà nam chính bị chôn sống đúng dịp hai cha con Phong thị đi qua, nghe thấy tiếng cầu cứu, liền lần theo tiếng kêu cứu và tìm thấy được người. Sau khi nghe xong sự tình thì Phong lão gia quyết định nhận nam chính về làm con nuôi.

Cuộc sống trôi qua yên bình, cảm tình giữa nữ chính và nam chính càng ngày càng thêm sâu đậm. Vào một ngày hoàng thượng nổi nhã hứng đi săn, Phong Tư Mậu ( Phong lão gia) vì là quan triều đình nên cũng được đi cùng, bên cạnh còn có nam chính Tiêu Dã, và nữ chính Phong Ngọc Nhi đi theo.

Nào ngờ chuyến đi săn bị biến thành cơ hội cho đám gian thần hành động, hàng trăm sát thủ cấp cao được điều động, hiện trường hỗn loạn, nam chính vì xả thân cứu hoàng thượng mà bị thương. Từ đó hé lộ ra thân phận thật của nam chính, y chính là cốt nhục của hoàng thượng bị thất lạc trong vụ ám sát hơn chục năm về trước. Mẹ y là Hoàng quý phi, lúc đó vì hiện trường hỗn loạn mà nàng chỉ kịp nhét chiếc khoăn xoan vào người con rồi giao cho hầu nữ thân cận lén đem đi. Nàng gạt nước mắt, chạy sang hướng ngược lại để đánh lạc hướng bọn thích khách. Khi hoàng thượng đến thì nàng đã nhắm mắt xuôi tay.

Hoàng thượng sau khi nhìn thấy chiếc khăn xoan thì ngậm ngùi không nguôi, năm đó y đã cho người tìm và lục soát khắp nơi, sau đó còn treo thưởng cho bất cứ người nào tìm được hoàng tử, nhưng toàn là công cốc. Hoàng thượng cũng vì thương tâm quá độ mà lâm bệnh suốt một tháng.

Tưởng mất rồi nhưng có thể tìm lại, sao không vui mừng cho được. Hoàng thượng lập tức phong nam chính làm Cửu vương, cho xây phủ Cửu vương tại nơi gần kinh đô nhất.

Nam chính có thù tất báo, sau khi có quyền lực trong tay, trở lại khiến cho Liễu gia suy bại chỉ trong một đêm, toàn bộ những việc làm trong bóng tối của Liễu gia tất cả được đưa ra ngoài ánh sáng.

Liễu gia - một trong những gia tộc tài phiệt có mối quan hệ kinh doanh trải dài khắp Châu Quốc, đương nhiên làm giàu chân chính không thể có được khối tài sản kếch sù như vậy. Liễu gia không chỉ sở hữu gần ba phần tư thanh lâu khắp cả Châu Quốc, mà còn nắm giữ rất nhiều đất đai, tiền bạc từ những giao dịch ngầm và các tư liệu của những vụ tham ô hối lộ của các nhân vật tai to mặt lớn trong triều.

Đến cả tể tướng, Hộ bộ thượng thư cũng không thoát khỏi liên can. Hoàng thượng biết được, tức giận ra lệnh cho bên Hình bộ điều tra gắt gao. Có thể nói đây là lần ra quân ác liệt nhất của hoàng thượng.

Về phần Liễu gia, Liễu lão gia biến mất không rõ tung tích, Liễu đại tiểu thư bị đưa vào thanh lâu, còn nhị tiểu thư bị nam chính hành hạ sống dở chết dở rồi một kiếm xuyên tim kết thúc cuộc đời. Liễu gia bại vong từ đây.

Trải qua bao hiểu lầm và đắng cay ngọt bùi, những toan tính của vương triều, gia tộc. Nam chính cùng nữ chính cuối cùng cũng về chung một nhà và cái kết HE.

[ Đây là phần tóm tắt của cuốn tiểu thuyết “ Vương gia lãnh yêu tôi”, kí chủ còn có yêu cầu gì thêm không?]

Liễu Nguyệt trợn mắt, gõ cho hệ thống biến mất, hai người ban nãy đã biến mất không thấy đâu, nhưng cô nào rảnh để ý, cô vậy mà “một kiếm xuyên tim”. Liễu Nguyệt dùng bàn tay bé con của mình vỗ trán, lại gọi hệ thống ra hỏi: “Khi nào nam chính xuất hiện?”

Hệ thống: [Vào năm kí chủ lên tám tuổi, yên tâm, hệ thống sẽ thông báo cho kí chủ khi sắp đến thời gian]

Liễu Nguyệt lại im lặng suy nghĩ một chút, mặt bỗng đen như đít nồi, nói: “Khoan đã! Nếu như nghe theo hệ thống ngươi sắp đặt, chẳng phải ta sẽ chết như đúng trong truyện sao!!!”

Cô đúng là, sao lại không nghĩ đến chuyện trọng đại này chứ.

Giọng máy móc của hệ thống vang lên: [ Kí chủ yên tâm, yêu cầu của hệ thống đối với kí chủ chỉ có hoàn thành cốt truyện vốn có, mọi chuyện xảy ra trong đây sẽ tùy vào kí chủ, nhưng sẽ có những yêu cầu khắt khe với tính cách để tránh bị OOC ]

* OOC có nghĩa “Out Of Character”, dịch sang tiếng Việt là “Không hợp với tính cách”. Từ này là từ thường dùng để đề cập đến lĩnh vực diễn xuất, diễn viên. Khi nói OOC là nói đến việc không phù hợp với tính cách, khuôn mẫu, hành vi vốn có của ai đó.

Liễu Nguyệt lại hỏi: “Vậy là chỉ cần tránh OOC, hoàn thành nhiệm vụ phản diện và để cho nam chính về được bên nữ chính?” Cô nắm được tình hình rất nhanh, nếu chỉ cần làm những việc này, xong xuôi cô có thể vô lo mà sống sung sướng trên núi vàng biển bạc của Liễu gia rồi.

Hệ thống: [ Đúng vậy, số điểm hiện có của kí chủ là 100, nếu đạt đến một số điểm nhất định và hoàn thành được cốt truyện đến 100% thì có thể mở được cấp VIP, đến lúc đó, kí chủ sẽ không bị giới hạn gì cả, toàn quyền sử dụng nhân vật “Liễu Nguyệt”]

Hệ thống đã gãi đúng chỗ ngứa của Liễu Nguyệt, cô lập tức nói: “Thành giao!”