Phong Thần Châu

Chương 10693: Chẳng có gì đáng sợ cả!





“Hoặc là, đi tạo dựng mối quan hệ với mẹ tám của đệ...”.



“Mẹ tám của đệ là ai?”, Khúc Phỉ Yên hỏi.



Nàng ta hơi váng đầu.



Mẹ của Tần Ninh quá nhiều, huynh đệ tỷ muội cũng mỗi người từ một mẹ sinh ra, hơi loạn.



“Ngũ Linh thần tộc Minh Nguyệt Tâm, cũng là một vị Thần Đế, trong chín bà vợ của cha đệ, mẹ hai và mẹ tám là hai người có sức chiến đấu mạnh nhất, cũng là người tâm cao khí ngạo nhất, hai người này thì giỏi rồi, nô lệ cha đệ, xóc ông từng trận từng trận!”



Xóc?



Cái xóc này của đệ, là cái xóc bình thường chứ?



“Ha ha ha, đùa thôi, đùa thôi...”, Mục Huyền Thần lập tức nói: “Nói đùa thì nói, cha đệ vẫn là vị Thần Đế hàng đầu của thàn giới, tất cả những Thần Đế hiện tại trong thần giới cộng lại, buộc chung một chỗ, không không đánh lại một mình cha đệ, Vô Thượng Thần Đế Vô Thượng Thần Đế, ở phía trên ta, không còn bất cứ người nào, mới có được cái danh xưng này!”







Khúc Phỉ Yên không khỏi hiếu kỳ nói: “Đại ca đệ năm đó là Nguyên Hoàng Thần Đế, huynh đệ tỷ muội các đệ, không có ai thành Thần Đế nữa à?”



“Không còn nữa rồi...”.



Mục Huyền Thần tùy ý nói: “Trong thần giới, Thần Đế không phải và vô hạn, trong thời kỳ kỷ nguyên trước, sau khi đại chiến kết thúc, cha đệ trở thành người nắm quyền của thế giới này, là người thống trị, số lượng Thần Đế so với trước cũng nhiều hơn, nhưng mà cũng phải có giới hạn”.



“Thương Mang Đại Thế Giới, không thể thừa nhận được vô hạn Thần Đế, những người như bọn đệ là thuộc về những người bị mắc kẹt lại”.



“Chẳng qua, trước đó đệ nghe Lục thúc từng nói đến, lần này, ngoại giới thâm nhập, có lẽ cũng là thời cơ của chúng ta!”



“Lục thúc? Là ai?”, Khúc Phỉ Yên hỏi.



“Lục Thanh Phong, huynh đệ ruột khác cha khác mẹ của cha đệ, vốn dĩ là sư huynh của cha đệ, đối xử với cha đệ cực kỳ tốt”.



Nói đến đây, Mục Huyền Thần vẻ mặt đầy thần bí nói: “Đệ nói cho tỷ biết nhé, Lục thúc của đệ, là đại sư huynh của cha đệ khi còn ở tiên giới, tiên giới lúc đó không phải là tiên giới như bây giờ, không thể sánh được với tiên giới của ngày nay!”



“Cha đệ và Lục thúc có cùng một sư phụ, nhìn như Lục thúc cảm thấy, mắc nợ cha đệ, dù gì cũng đối xử cực tốt với cha đệ, thời kỳ kỷ nguyên trước, Lục thúc còn đối xử với cha đệ tốt hơn cả đệ đệ ruột thịt, các mẹ của đệ còn từng cho là...”.



“Cho là cái gì?”



“Cho là Lục thúc với cha đệ chơi bê đê!”



“...”.



Khúc Phỉ Yên phải mất một lúc lâu mới bình tĩnh lại được, hỏi: “Là thật à?”



Lời vừa dứt.



Gương mặt Mục Huyền Thần có biểu cảm hết sức ngạc nhiên nhìn chằm chằm Khúc Phỉ Yên.



Khúc Phỉ Yên vội nói: “Ha ha, ớ... ta đùa thôi...”.



Mục Huyền Thần lúc này mới nói: “Lục thúc đối xử với cha đệ, đó là sự quan tâm, giống như huynh trưởng vậy, Tạ thúc... chính là cha nuôi của đại ca đệ, cùng với cha đệ, phải nói là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, con lang và con bối cùng thuộc loài thú gian ngoan, xấu xa như nhau!”



Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã?



Con lang và con bối cùng thuộc loài thú gian ngoan?



Khúc Phỉ Yên chỉ cảm thấy mình lúc này không biết phải nói gì nữa.



Trong nhận thức của nàng ta, Thần Đế là điều gì đó cực kỳ thần bí, không thể dò đoán, ở tít trên cao, giống như mặt trăng treo cao trên bầu trời, nhưng chỉ có thể đứng từ xa nhìn mà không thể lại gần, hơn nữa chắc chắn phải khác biệt hoàn toàn với người thường.



Nghe Mục Huyền Thần nói như vậy... hình như Thần Đế cũng là người, cũng có thất tình lục dục, chẳng có gì đáng sợ cả!



“Có phải là cảm thấy Thần Đế cũng chỉ có vậy?”, Mục Huyền Thần cười he he nói: “Chị dâu, đệ nói tỷ nghe, tương lai tỷ nếu như gặp được cha đệ là sẽ biết, Vô Thượng Thần Đế, cũng chỉ có vậy mà thôi!”



Khúc Phỉ Yên cười bẽn lẽn.



Loại chuyện bát quái thế này, ai mà không muốn nghe?



“Vậy phụ thân đệ, thích nhất là mẹ mấy? Trong các huynh đệ tỷ muội thì người yêu thương ai nhất?”


Vừa dứt lời, Mục Huyền Thần lập tức cười gian xảo nói: “Vậy tỷ cảm thấy, đại ca đệ thích người nào nhất trong mấy tỷ?”