Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 41



Thẩm Lãng cũng chẳng chịu thua, tới cũng đã tới rồi, dù sao cũng chạy không thoát, là nam nhân thì thoải mái một chút, tự nhiên kéo Đường Mộ ngồi xuống, băng ghế kia không có tấm dựa, hai người ngồi xuống vừa vặn.
“Thế nào, không giới thiệu một chút?”
Kha Tuần cười híp mắt nhìn hai người thông đồng nhau thành đôi này, hắn chưa từng gặp Thẩm Lãng. Một lần kia lúc Thẩm Lãng đá hai tên buôn ma túy, hắn đã bị Đường Mộ đứa nhỏ hư hỏng này trút say nằm bò trên bàn. Lần đầu tiên thấy hắn cảm thấy Thẩm Lãng người nam nhân này chính là một cực phẩm, phối với tiểu tử Đường Mộ này cực kỳ lãng phí.
“Thẩm Lãng, đối tượng kết hôn của tôi.” Đường Mộ chỉ vào Thẩm Lãng giới thiệu ngắn gọn.
“Đó là bạn của tôi, Cảnh Trác, Kha Tuần, Lâm Nhĩ, Âu Dương Hách, kia là Trần Thác.” Đơn giản chỉ là một cái tên.
“Đại quân trưởng, cậu không giới thiệu một chút?”
Bốn nam nhân bên phải là bạn của Thẩm Lãng kiêm anh em nối khố của y. Bọn họ lần kia đã nhìn thấy từ xa, chỉ là bóng lưng Đường Mộ ngã xuống thang lầu.
“Đường Mộ, đối tượng kết hôn của tôi, người yêu duy nhất cả đời này của tôi.”
Thẩm Lãng chỉ vào Đường Mộ mỉm cười nói, sau đó lại chỉ vào bốn nam nhân trên sofa: “Đây là anh em nháo từ nhỏ đến lớn của anh, kia là Lợi Quốc Đống, kế bên là Trương Phong Nghi, đó là Ôn Bạc Quân, trên cùng là Lý Đặc.”
Mấy người tạm thời kết nhóm này đôi mắt vừa nhìn, được rồi, hôm nay cứ từ từ kết giao đi!
Những người ngồi chung một chỗ này đều bị hai người này tạm thời kéo đến cùng nhau. Hai người này nói dù sao cũng phải tụ họp, hơn nữa thời gian cũng đúng lúc, vậy cũng tốt! Nhân tiện cùng nhau đi! Tách ra khó được mấy lần tụ họp, thì cùng nhau tụ họp, dù sao cũng đều là mấy anh em lại không có người ngoài. Thế là hai bên ai cũng không biết ai liền cùng nhau tụ họp. Mục đích giống nhau chạy tới đây.
Trác Cảnh là người đầu tiên làm khó dễ, đem một hàng ly rót ra từng ly:
“Kiếm được đối tượng không nói, ba ly.”
Ngày đó ở quán rượu bọn hắn đi rồi, giống như mất tích không thấy bóng dáng, qua rồi gọi điện hắn cái gì cũng không có nói, y chủ động hỏi tới hắn cũng không có nói, cho nên cần phải phạt!
Đường Mộ nhìn không có động thủ, Thẩm Lãng không nói hai lời, cầm ly lên: “Chúng ta là hai vợ chồng, tôi uống cũng vậy.” Trong khi nói, ba ly đã xuống bụng.
“Kết hôn cũng không chủ động, ba ly.” Kha Tuần tay cũng không động, dùng cằm chỉ chỉ ly, tự giác.
Thẩm Lãng cũng không nói nhảm, ba ly một giọt không thừa.
“Tìm một nam đối tượng cũng không chủ động nói rõ, ba ly.”
Đối tượng này của Đường Mộ thật là khiến cho bọn họ chấn động, không nghĩ tới hắn lại cùng một nam nhân làm đối tượng, hơn nữa còn là một thiếu tướng quân trưởng.
“Chuyện này không trách Đường Mộ, là tôi chủ động theo đuổi hắn, hắn là bị tôi nửa ép buộc, ba ly này vẫn là tôi uống.” Thẩm Lãng bưng ly lên, khí phách uống.
“Lại giở trò hôn nhân chớp nhoáng, cũng không tiết lộ một chút tin tức, cần phải phạt.”
Lại là ba ly, những người này chính là vì rót rượu mà tới, bất kể cái gì hết thảy đều ba ly. Thẩm Lãng chống đỡ, anh em của Đường Mộ bên này đi một vòng, Đường Mộ một giọt rượu chưa dính vào.
Bên này qua một vòng, trước nghỉ ngơi một chút, anh em nối khố của Thẩm Lãng bên kia lại mở chốt.
“Thẩm Lãng, chúng ta cùng nhau lăn lộn bao nhiêu năm rồi?”
“Ba mươi mấy năm.” Xuống giường đã lăn lộn cùng nhau cho đến bây giờ, thật là xứng với cái tên anh em nối khố. Thẩm Lãng vào quân đội mười mấy năm, mà mấy anh em này cũng không có bỏ.
“Vậy cậu nói chuyện đối tượng thậm chí kết hôn cũng không có chủ động một cái, cậu cảm thấy đây có phải thiếu trượng nghĩa hay không?”
“Nói đi! Bao nhiêu mới đủ?” Thẩm Lãng trực tiếp tóm lại một câu sảng khoái.
Ôn Bạc Quân chỉ chỉ chai rượu đã mở trên bàn: “Vòng thứ nhất.” Một chai mười hai ly một vòng coi như tiện nghi cho y rồi.
Đường Mộ nhìn thấy nuốt một ngụm nước miếng, thì ra bọn họ đã tính lịch sự rót rượu. Ở đây mới là thật sự!
“Các người thì sao?” Thẩm Lãng ngẩng đầu hời hợt hỏi.
“Cũng là những thứ này đi!” Bốn người nhất trí gật đầu, dù sao đây cũng chỉ là bắt đầu, qua vòng thứ nhất nói sau.
Thẩm Lãng gật đầu, chậm rãi cầm chai rượu lên, cổ vừa ngửa lên, uống xuống.
Phục vụ đưa đồ ăn tới: “Ngại quá, Đường tiên sinh, ở đây chúng ta không có thực phẩm chín, đây là bên ngoài bán.”
“Ừ, được, cám ơn.” Đường Mộ cũng không kén chọn, có thể ăn là được.
“Mau ăn chút đi! Bọn hắn hôm nay sẽ không dễ dàng rút lui.”
Thẩm Lãng uống xong một chai, nghiêng đầu tới gần Đường Mộ dặn dò ăn chút gì rồi hãy uống, bằng không ngày hôm nay tuyệt đối là vắt ngang ra cửa! Cứ bộ dáng như vậy có thể thẳng đứng đi ra tính khả thi cũng không cao.
Đường Mộ gật đầu, mở hộp thức ăn ra bắt đầu ăn. Thẩm Lãng thuận tay đưa khăn giấy và nước lên, vẫn không quên căn dặn tổ tông này ăn chậm một chút, coi chừng nghẹn.
Một hàng nam nhân ở đối diện nhìn dáng vẻ thân mật của hai người kia, động động mi, bĩu môi, cảm tình không tệ! Hai nam nhân hai mươi ba mươi tuổi này cư nhiên lại chơi trò hôn nhân chớp nhoáng, đây cũng không phải là vấn đề lớn lao gì. Nhưng giữ bí mật chặt chẽ một đường, một câu nói, thật là… Cần phải phạt!
Thẩm Lãng uống xong, Đường Mộ cũng vừa lúc ăn xong.
Thẩm Lãng thuận tay bỏ đi hộp thức ăn, đưa khăn giấy sạch lên: “No chưa? Có muốn ăn thêm chút nữa không?”
Dạ dày của Đường Mộ không tốt lắm, uống rượu vốn là nên uống chút ít, nhưng mà hôm nay toàn thân trở ra quả thực chính là người si nói mộng, ăn chút gì lót dạ lại uống nữa. Dù cho không thể tránh cũng phải tốt một chút chứ. Ít nhất sẽ không chết thảm như thế.
Đường Mộ lắc đầu, đủ rồi, như vậy là được rồi, ăn nữa, vừa uống rượu vào không ói không được.
“Hai vợ chồng các ngươi tán gẫu xong chưa? Nếu xong rồi, chúng ta tiếp tục.”
Trương Phong Nghi cười cười nhìn hai nam nhân thân mật với nhau kia, gọi hai người trở về đề tài chính, bọn họ cũng không phải là đến xem bọn hắn tú ân ái. Bọn họ hôm nay cũng không phải là gấp rút chạy tới, bọn họ đã đạt được nhất trí, không trút say hai vợ chồng bọn hắn, bọn họ hôm nay liền ở lỳ chỗ này.
Sau khi phục vụ thu dọn chai không trên bàn, mang lên rượu brandy, Đường Mộ xoay xoay chai rượu, thấy nhãn hiệu có chút bất ngờ: “Các ngươi muốn đem cái này tới rót cho chúng ta?”
Tiêu nhiều tiền rồi đi. Thật sự là vì hai người bọn hắn hạ xuống vốn gốc.
“Cognac 79 cầm tới rót thật là có chút xa xỉ a! Nhưng mà không hề gì, hôm nay trút say hai người các ngươi tôi liền trả tiền, trút không say thì tự các cậu trả tiền.”
Thế nào đi nữa thì bọn họ sẽ không để cho hai người này chân khô ra khỏi nơi này.
“Không sao, uống đi! Cậu nếu thích tôi còn cất kỹ chai Louis XIII đen, tôi lấy máu cho cậu uống.” Trần Thác cười giống như một thân sĩ, nhưng làm chuyện này tuyệt đối cùng với từ này chạm không tới.
“Chỗ tôi còn có rượu đỏ Burgundy 90, thích thì nói hôm nào từ từ phẩm.” Lâm Nhĩ là ở đâu có rượu thì chui tới chỗ đó.
“Trở về chuyện chính, trước đó coi như trừng phạt hai vợ chồng các ngươi không có chủ động. Bây giờ coi như là mở tiệc chia tay độc thân cho hai ngươi, chúc mừng các ngươi kết thúc độc thân, chính thức trở thành người đã có gia đình.”
Âu Dương Hách cắt ngang câu chuyện của những tửu quỷ kia, mấy tên kia vừa nhắc đến rượu liền không dứt, mười ngày mười đêm nói cũng không hết.
“Xin chào, Thẩm Lãng, tôi là Âu Dương Hách, chắc là người lớn tuổi nhất trong chúng ta. Đường Mộ là anh em từ nhỏ tới lớn của tôi, về sau cậu cũng chính là anh em của tôi, chỉ cần có chỗ phải dùng tới anh em thì gọi một tiếng là được.”
Thẩm Lãng cười khanh khách, duỗi tay bắt tay với người kia: “Xin chào, cũng vậy, có gì phải dùng tới chỗ tôi nói một tiếng là được.”
“Đường Mộ tiểu tử này ngoại trừ tính cách kém một chút ra, cái gì cũng tốt, kết hôn rồi, thì sống thật tốt. Trong cuộc sống khó tránh khỏi va chạm, không nên quá so đo rõ ràng, dũng khí của hai người kẻ khác ước ao, hy vọng hai người có thể bạch đầu giai lão.”
Hai người con trai nói chuyện đối tượng, kết hôn, thật không phải là có dũng khí bình thường.
“Sẽ, tôi sẽ sống với cậu ấy thật tốt, về phần dũng khí? Yêu cậu ấy đây căn bản cũng không cần dũng khí.” Yêu người này y không cần dũng khí, bởi vì đây là bản năng.
Âu Dương Hách chỉ cười không nói, khóe miệng có chút che giấu cười khổ, bởi vì quá yêu, liền biết thành bản năng, căn bản không cần dũng khí…
Ly rượu vừa chạm, cái gì cũng không ở trong lời nói. Nam nhân chính là ở trong rượu thiết lập tình hữu nghị, cái loại tình bạn rượu của nam nhân.
“Xin chào, Đường Mộ, tôi là Lợi Quốc Đống, là hàng xóm kiêm bạn thâm giao của Thẩm Lãng. Hai bọn tôi chính là cái loại tình bạn nối khố, nói thật, chúng tôi cũng không nghĩ tới hắn sẽ tìm một nam đối tượng. Nhưng mà tiểu tử này từ nhỏ đã rất có chủ kiến, chúng tôi biết hắn nếu đã nói kết hôn. Là thật sự, hai người nếu có thể được hai bên gia trưởng đồng ý cho kết hôn, vậy thì cuộc sống quá tốt đi! Tiểu tử kia thận trọng, không giống chúng tôi những tên tùy tiện thô thô lỗ lỗ. Hai người cùng nhau hắn sẽ không để cho cậu chịu ủy khuất.”
Lợi Quốc Đống cả một ngày đều bị vây ở trong kinh ngạc, nhận được thiệp cưới hắn ngạc nhiên thiếu chút đập rớt răng cửa, gặp mặt người này thiếu chút rớt tròng mắt. Hắn không biết quý công tử hào môn ưu nhã như vậy sao lại làm đối tượng với Thẩm Lãng, còn kết hôn. Vừa mới nhìn thấy bọn hắn ở bên nhau mấy phút ngắn ngủi này, hắn biết hắn không phải là bị chỉnh ngày cá tháng tư. Hai người này đúng thật là đang nói chuyện cưới gả, nói chuyện yêu đương.
Đường Mộ không lên tiếng, chỉ là nâng ly với Lợi Quốc Đống một cái, một ly brandy 40 độ kia đã đi xuống dạ dày. Y nói bọn họ có thể sống thật tốt, đây là câu nói cảm động nhất hắn hiện tại nghe được. Vì câu chúc phúc này, rượu là nhất định phải uống! Bởi vì bây giờ hắn cũng cần chúc phúc đúng trọng tâm như vậy để định tâm ổn thần.
Lợi Quốc Đống và đồng bạn nhìn nhau, ừm, không tệ, người Thẩm Lãng coi trọng sẽ không là cái loại nam nhân yếu ớt gì. Còn là thuần thục. Hơn nữa cũng không có cái loại ngạo mạn và thối đức hạnh của quý công tử. Đây đại khái là nguyên nhân bọn họ yên tâm nhất tiếp nhận người này.
Những người này đều là những tên lỏi đời trà trộn trong xã hội quân đội mười mấy năm. Có thể lần đầu tiên nhìn liền có thể tiếp nhận thật ra không phải là rất nhiều, Đường Mộ khiến cho bài xích không kiềm chế được trước khi tới của bọn họ tiêu tan không dấu vết.