Sau Khi Chó Điên Mất Trí Nhớ

Chương 2: Bội ước



Hạ Tri Ngôn yêu người khác.

Một khắc kia Mạnh An phảng phất như bị ngăn cách ở một thế giới khác, trong đầu trống rỗng, hắn chưa bao giờ nghĩ tới khả năng Hạ Tri Ngôn sẽ di tình biệt luyến, bởi vậy khi thời điểm sự tình phát sinh căn bản cũng không phản ứng ra.

Kỳ thật mấy năm nay Mạnh An kỳ cũng có phát hiện Hạ Tri Ngôn trở nên lãnh đạm không ít, hắn lúc đầu nghĩ do Hạ Tri Ngôn bận quá, nhưng hôm nay xem ra lại chưa chắc như thế.

Dĩ vãng Hạ Tri Ngôn mặc kệ cũng không có việc gì, mỗi ngày vài cái điện thoại, hắn lúc trước đọc nghiên trụ túc xá thời điểm, đi ra ngoài lấy cái cơm hộp đều yêu cầu cùng Hạ Tri Ngôn thông báo, bằng không người này sẽ giống cái tiểu hài tử giống nhau sinh khí.

Mà bắt đầu từ khi nào Hạ Tri Ngôn không hề quấn lấy hắn, không hề gấp không chờ nổi muốn cùng hắn gặp mặt?

Buổi tối ngày đó, hai nhà người tan rã trong không vui.

Chính xác mà nói, là Hạ Tri Ngôn ở đây mọi người tan rã trong không vui.

Hạ phụ Hạ mẫu áy náy xin lỗi cùng cha mẹ hắn lo lắng cơ hồ ép tới Mạnh An không thở nổi, nhưng để cho hắn khó chịu lại là Hạ Tri Ngôn.

Hắn hiểu Hạ Tri Ngôn, cho nên cũng không có người nào so với hắn rõ ràng hơn, Hạ Tri Ngôn rốt cuộc là có bao nhiêu yêu người nọ, mới có thể quyết đoán như vậy, làm trò trước mặt mọi người muốn cùng hắn giải trừ hôn ước, thậm chí vì người nọ không tiếc cãi lời cha mẹ.

Thật là ghê gớm.

Nhưng Mạnh An hắn đâu?

Hạ Tri Ngôn liền tính toán như vậy dễ dàng từ bỏ hắn?

Nhiều năm như vậy làm bạn, nhiều năm như vậy cảm tình chẳng lẽ đều là giả sao?

Đều nói thất niên chi dương, hắn cùng Hạ Tri Ngôn nhận thức hai mươi mấy năm, muốn ngứa sớm ngứa, cần gì phải chờ tới bây giờ?

Mạnh An trong lòng nghẹn một cục tức, nhưng hắn là thật sự thích Hạ Tri Ngôn,thích hắn cùng hắn biết nhau yêu nhau mấy chục năm, hắn thậm chí cảm thấy thích Hạ Tri Ngôn như trở thành một thói quen, cho nên mặc dù tới hiện tại rồi hắn cũng chưa từng nghĩ tới buông tay.

Mạnh An một đêm không ngủ, ngày hôm sau sáng sớm liền đi đến công ty của Hạ Tri Ngôn, muốn cùng hắn nói chuyện, quan trọng nhất chính là hắn muốn thử cứu vãn mối quan hệ với Hạ Tri Ngôn.

Nhưng Mạnh An từ nhỏ đến lớn trải qua cảm tình cũng chỉ có Hạ Tri Ngôn mà thôi, huống hồ ở hai người ở chung phần lớn quá trình cũng đều là Hạ Tri Ngôn chủ động, Mạnh An làm như thế nào cho Hạ Tri Ngôn hồi tâm chuyển ý ở điểm này không hề kinh nghiệm, hắn tựa như tiểu hài tử mất đi món đồ chơi yêu thích nhất, chỉ biết tê tâm liệt phế khóc thút thít, lại không biết tới nói với Hạ Tri Ngôn, hành vi như vậy chỉ là lì lợm la liếm mà thôi.

Mà thủ đoạn này không chỉ không làm được mà càng đẩy Hạ Tri Ngôn ra xa.

Quả nhiên, chờ đến khi hắn đến công ty Hạ Tri Ngôn, liền bị bảo vệ cửa vẻ mặt khó xử cản lại.

Mạnh An không thể tin được Hạ Tri Ngôn sẽ tuyệt tình như thế, cũng không dám tin tưởng, mặc dù Hạ phụ bắt đầu đối với công ty Hạ Tri Ngôn tạo áp lực, thậm chí phóng lời nói muốn cùng hạ biết ngôn đoạn tuyệt quan hệ, hạ biết ngôn cũng không muốn từ bỏ cái kia tiểu tam.

Hắn đứng ở dưới ánh mặt trời nóng rực, thân thể lại phảng phất như ngã vào hầm băng rét lạnh.

Mạnh An biết bộ dáng chính mình quấy bộ dáng rất khó coi, nhưng lại có chỉ thể buồn, nhưng tưởng tượng đến hắn sắp mất đi Hạ Tri Ngôn, cái loại đau đớn khôn kể này liền lan tràn đến toàn thân, thúc đẩy hắn bất kể hậu quả gì cũng phải đi làm cái đó.

Hạ Tri Ngôn đã sớm mộc rễ nảy mầm trong lòng ngực Mạnh An, muốn hắn từ bỏ liền phảng phất như sống sờ sờ đào lòng ngực hắn, đem Hạ Tri Ngôn huyết nhục cơ hồ rút từ lồng ngực hắn ra.

Yêu làm cho người ta mất lý trí, chẳng sợ lại ưu tú lại bình tĩnh nam nhân cũng sẽ để tâm vào chuyện vụn vặt, Mạnh An không tiêu sái được, làm không được cứ như vậy buông tay nhìn Hạ Tri Ngôn quay đầu ôm ấp người khác.

Trừ phi hắn chết.

Nhưng nếu Hạ Tri Ngôn bên này không có biện pháp, Mạnh An chuyển biến phương hướng, bắt đầu điều tra cái tên tiểu tam đáng chết.

Hạ Tri Ngôn đối với tiểu tam bảo hộ vô cùng, cho dù Mạnh An tìm thám tử tư tốt nhất cũng vẫn phải tốn nhiều thời gian để điều tra tin tức của tiểu tam kia.

Người này tê là Liễu Lâm Du, hai năm đại học tới công ty Hạ Tri Ngôn làm thực tập sinh, sau khi tốt nghiệp đại học liền vào công ty làm trợ lý của Hạ Tri Ngôn, hai người sớm chiều gặp nhau, không biết như thế nào làm tới trên giường.

Mạnh An mặt vô biểu tình nhìn tư liệu trên tay, trong đầu như một cuộn chỉ rối, chờ phản ứng lại thì hắn đã lái xe tới dưới lầu chung cư Liễu Lâm Du ở rồi.

Chung cư này là do Hạ Tri Ngôn cấp cho Liễu Lâm Du, bằng không một sinh viên vừa tốt nghiệp gia cảnh bần hàn sao có thể mua được phòng ở nơi tấc đất tấc vàng thủ đô này?

Mạnh An ngồi yên ở trên xe, trong tay yên theo hô hấp minh diệt.

Thẳng đến buổi tối 9 giờ, xe Hạ Tri Ngôn mới chậm rãi tiến vào gara.

Mạnh An dừng xe khoảng cách xa nên nhìn không thấy rõ tình huống bên trong xe Hạ Tri Ngôn, nhưng hắn lại rõ ràng nhìn thấy người yêu mình hướng thanh niên ngồi ở ghế phụ mỉm cười ôn nhu.

Mà cái tươi cười ôn nhu kia, đã từng thuộc về hắn.

Hắn đến bây giờ vẫn không rõ, mình cùng Hạ Tri Ngôn như thế nào đi đến bước này.

Mạnh An ở dưới chung cư ngồi yên một buổi tối, trên tóc kết hơi mỏng một tầng sương sớm lại bị hong gió, lúc này hắn chật vật cực kỳ, đầu tóc hỗn loạn, xuất hiện quằng thâm mắt, cằm toát ra hồ tra, đầy người yên vị, hơn nữa trời sinh mang theo ba phần hung tướng, căn bản chính là một người không làm việc đàng hoàng.

Nhưng hắn căn bản không có tâm tư để ý hình tượng mình, thẳng đến thấy Hạ Tri Ngôn rời đi, hắn mới từ trên xe xuống bước dưới.

Hôm nay thứ bảy, Hạ Tri Ngôn bởi vì chuyện bọn họ không thể không về nhà, chỉ có Liễu Lâm Du ngốc tại chung cư.

"Thịch thịch thịch."

Ngủ đến mơ mơ màng màng Liễu Lâm Du nghe thấy tiếng đập cửa căn bản là không nghĩ nhiều liền ra mở cửa, khi nhìn thấy đứng ở ngoài cửa là Mạnh An thì nháy mắt tỉnh táo lại, phản xạ muốn đóng cửa lại.

Chỉ là hắn tay nhỏ chân nhỏ như thế nào so được với Mạnh An một thân cơ bắp, không chút phí khí lực nào, cửa đã bị đẩy ra.

Sau khi vào nhà Mạnh An nhìn cũng chưa nhìn Liễu Lâm Du, chậm rãi đi đến trên sô pha ngồi xuống, tư thái quá mức đương nhiên, không biết còn tưởng rằng hắn là chủ nhà.

Edit: trên wikidich để tên thụ8 là cánh rừng du mà mình không nghĩ ra đúng cái họ tên. Nếu mọi người dịch được thì nhắn mình nha:3