Siêu Thần: Chư Thần Vinh Quang

Chương 2: 2





5 năm sau.

Thiên Sứ Tinh Vân, Tifani tinh.

Rana đế quốc, thủ đô.

Tại một trang viên rộng lớn với kiến trúc cổ kính đơn giản nhưng lại không mất cao quý.

Richmond là gia tộc kinh thương, tài lực cũng quyền lực đứng hàng số một số hai đế quốc.

Thời đỉnh cao nhất ngay cả hoàng tộc cũng phải nể mặt 3 phần.

Mặc dù giàu có cùng mạnh mẽ đến thế, nhưng Richmond gia tộc với tổ huấn điệu thấp, bo bo giữ mình, rất ích khi tham dự đến đấu tranh bên ngoài.

Nên nó có quá khứ lâu đời đến hàng ngàn năm.

Nghe nói khi xưa còn xuất hiện qua Thiên Sứ, nhưng vẫn không chắc chắn đây là thật hay chỉ là lời đồn.

Trong một căn phòng rộng rãi, một tiểu cô nương 5 tuổi, mặc váy hồng, có mái tóc vàng óng ánh kéo dài đến eo, con mắt màu xanh nước biển, rất xinh đẹp và dễ thương.

Nhưng lúc này lại đứng trước gương, một bộ lão thành than thở.

"Đã qua năm năm a.

Ta cũng dần quen thuộc.

Xuyên qua thì xuyên qua thôi đi, cmn vậy mà nam biết nữ."
"Muốn ta chơi bách hợp à?"
Nhớ lại lúc cha mẹ ruột đưa nàng đến đây lúc, cảm giác tuyệt vọng bất lực lại nổi lên.

Thế giới này không phải thế giới bình thường a.

Thiên Sứ Ác Ma bay đầy trời, Liệt Dương chuyên đi làm khủng bố đi nổ hằng tinh, Đức Tinh Nặc Tinh lại vì không rõ nguyên nhân đánh nhau.

Nhìn giống như học viện chuyên nghiệp nhưng lại đầy mùi vị âm mưu Siêu Thần Học Viện.

Tất cả đều là sự hỗn loạn.

Nàng lại là Thiên Sứ hậu duệ, tương lai có thể giương cánh Thiên Sứ.

"Ài, ta chỉ là một nam...cô gái, max dễ thương nhưng cũng tràn đầy bất lực, biết bao nhiêu trên dòng đời vội vã, ta vô tình vấp phải bọn Thiên Tra.

Kim thủ chỉ, mau mau xuất hiện a." tiểu cô nương ngồi bệt giữa sàn nhà, mắt rưng rưng ngửa mặt lên trời giống như oán phụ nội tâm phát ra tiếng gào thét.

Cứ tưởng đi đến nơi cổ đại sẽ làm được một phen sự nghiệp, làm cái quần què.

Lúc nhìn thấy Elias cùng Ngân hai người giương cánh Thiên Sứ lúc, kim thủ chỉ lại chậm chạp không đến.

Nàng biết, muốn sống sót chỉ có thể cẩu, cẩu đến thiên hoang địa lão, cẩu đến khi Thiên Tra chết hết lại đi ra.


Nhưng tuổi thọ của nàng lại không cẩu nổi Hoa Diệp ông ngoại a.

Cảm thấy than thở như thế này cũng chẳng làm được gì.

Kara bình tĩnh lại, bắt đầu suy nghĩ chuyện tương lai.

Hành tinh này cư dân đa số thuộc về Thiên Sứ tộc, Thiên Thành mỗi cách 100 năm sẽ đến lựa chọn mầm mống mới mang trở về bồi dưỡng.

Đương nhiên, được lựa chọn mang đi chuyển chức thành Thiên Sứ đa số là nam tính, còn nữ tính, bọn bọ chỉ là sản phẩm kèm theo, mang về để làm hàng hóa giao dịch, công cụ sinh sản.

Nhưng dân cư ở đây không biết nữ Thiên Sứ bị chịu tội như thế nào, họ chỉ biết nếu con cái họ được mang đi sẽ được hưởng Thiên Sứ chúc phúc, gia tộc ngàn năm không suy.

Vậy nên tất cả mọi gia đình đều chờ mong đến lượt con cái họ.

Thiên Sứ lịch 985, chỉ còn 15 năm nữa Thiên Sứ từ Thiên Thành sẽ giá lâm nơi đây.

Richmond là thương nhân gia tộc, thương nhân là đặt mọi lợi ích trên hết.

Thế nhưng đứng sau Kara lại là Elias nhà khoa học này nên Kara sẽ không lo lắng mình bị bán đứng.

"Không được, ta cần phải làm gì đó.

Phụ thân có thể bảo vệ ta một lần, nhưng không thể bảo vệ ta cả đời." Kara vội vàng phủ nhận ý tưởng nhờ Elias che chở sống qua ngày, nàng cũng muốn có Thiên Sứ vĩnh hằng tuổi thọ a.

"Đặc biệt là sau này Hoa Diệp ông ngoại thừa kế Vương vị, Thiên Cung trật tự thống trị phía dưới nữ Thiên Sứ chính là cuộc sống tồi tệ nhất."
"Ta không muốn giống như Kaisha như vậy lúc yếu đuối tình cảnh bị đuổi giết." Kara chắp tay sau lưng, đi tới đi lui suy tư.

Phải làm cách nào để thoát khỏi Thiên Tra đây?
"Đúng rồi, Thiên Tra mặc dù có một số là nam nữ thông sát, thể nhưng nếu làm nam nhân ít bị chú ý hơn a." Kara hai mắt tỏa sáng vỗ tay.

Tuy nàng không có công cụ gây chuyện, nhưng ít nhất đóng giả làm nam nhân có thể công khai theo đuổi nữ tính a.

"Kaisha, Lương Băng, Hạc Hi,...Thiên Sứ cơ thể, chắc rất mỹ diệu a." Kara nước bọt trong miệng không tự chủ chảy ra.

Một hồi lâu, tiểu cô nương giật mình tỉnh lại, vuốt khóe miệng nước dãi, hốt hoảng nhìn xung quanh một vòng, không phát hiện thấy ai liền vuốt ngực thở phào một hơi.

"May mắn không có ai thấy Kara đại nhân xấu hổ thời điểm.

Nếu không tương lai anh danh sẽ bị hao tổn a."
"Bây giờ không phải lúc ý dâm, muốn có hậu cung, thì phải có sức mạnh mới được.

Không nói đến giai đoạn hiện tại, còn là tương lai.

Kaisha Lương Băng Hạc Hi ba người 3 vạn năm sau đều là đời bốn Thần Thể.

Muốn trấn áp được các nàng, ít nhất phải là đời thứ năm, đời thứ sáu mới được."
"Nhưng mà khoan đã, không được ảo tưởng sức mạnh, ta bây giờ còn là đứa bé 5 tuổi đâu."
"..."
Tối hôm đó, Kara nói với cha nuôi hiện tại của nàng là Richmond tộc trưởng.


Có lẽ Elias đã bắt chuyện qua nên nàng rất dễ dàng thông qua việc này.

Kara giả vờ chết đi, rồi lấy thân phận là Kain xuất hiện, làm tiếp con nuôi của Richmond tộc trưởng.

Có lẽ do đã có một lần nhận con nuôi nên lần thứ hai cũng không có ai phản ứng gì.

Chỉ có người tiếc nuối tiểu cô nương Kara xinh đẹp đoản mệnh.

- ------
Sáng sớm, Richmond gia tộc, vẫn trong căn phòng đó của Kara.

"Hắc hắc, ve sầu thoát xác thành công." Kara đứng trước gương xoay vòng vòng chiêm ngưỡng bộ dáng mới của mình.

Tóc dài ống ánh đã bị cắt ngắn ngang tai, dùng dây chun buộc lui phía sau thành ngọn tóc đuôi gà, cái váy hồng đã bị đổi lại thành áo quần sơ mi nam hài.

Hai tay xỏ vào túi, trong miệng ngậm cây tăm, nhìn bộ dáng dương dương đắc ý kia sẽ không ai cho rằng đây là nữ hài tử.

"Bây giờ có vẻ ổn, nhưng mấy năm sau phải tìm cách thắt mông buộc ngực mới được."
"Ài, mặc dù có loại thuốc tăng cường hormone nam tính, nhưng uống vào nó chẳng khác bất nam bất nữ.

Ta không muốn làm nhân yêu a."
Kara lại chìm trong không khí tiêu điều.

Người khác xuyên qua không có hệ thống, thì có lão gia gia, hay kiếp trước nhặt được bảo bối mang xuyên không.

Nàng lại chẳng có gì, lại còn xuyên thành nữ, ta thật là thảm, thật bất công a.

Kara mở cửa phòng, chậm rãi bước ra ngoài hít thở không khí sáng sớm.

Những tia nắng ban mai chiếu rọi vàng rực cả khu vườn.

"A? giống như có cái gì không đúng?"
Kara cảm nhận cơ thể mình, từ sâu bên trong có cái gì đó đang ào ào tràn ra.

Tai nàng nghe thấy được người hầu phía bên ngoài nói chuyện phiếm, mũi ngửi rõ ràng hơn mùi bùn đất, cây cối trong khu vườn, mắt có thể nhìn thấy rất xa ngoài kia con kiến đang kiếm ăn,...!
Kara sung sướng quá độ, kim thủ chỉ của nàng cuối cùng đã thức tỉnh a.

Mặc dù không biết năng lực này là gì, nhưng nàng vội vàng chắp tay cầu nguyện.

Muốn quỳ? Mơ đi.

Đầu gối của nàng chỉ có thể quỳ ba mẹ, quỳ dưới váy các Thiên Sứ.

"Cảm tạ thượng thiên, cảm tạ Hồng Quân Đạo tổ Như lai Quan Thế Âm La Hán, cảm tạ Doremon,...cảm tạ tất cả đã phù hộ ta thức tỉnh kim thủ chỉ."
"Hắc hắc, Kara đại nhân quyền đá Hoa Diệp, chân đạp Tử Thần Carl tương lai đã không xa." Kara chống nạnh cười đắc ý,
"À mà khoan, tại sao ta lại có ác cảm với từ Carl?" Cô nàng sờ cằm suy tư

Nàng phát hiện nhắc cái tên Carl lúc, rất mâu thuẫn, vừa có cảm giác quen thuộc vừa chán ghét cái tên này,
"Chẳng lẽ cái tên Carl nào đó chính là nguyên nhân trực tiếp khiến ta xuyên qua? Tử Thần Carl? tương lai có sức mạnh phải tìm hắn hỏi cho ra nhẽ."
Kara quyết tâm muốn đánh no đòn Tử Thần Carl cái đã, mặc dù có lẽ không phải Carl kia, nhưng tên Carl là được.

"Hắc hắc, để xem xem kim thủ chỉ của ta là gì!" Kara nhắm mắt lại tiếp thu những tin tức đột nhiên xuất hiện trong đầu.

Kara phát hiện một cái tên làm không thể không quen thuộc hơn.

"A? Doomsday Gene? Phát, ta là vô địch, cái gì Hoa Diệp ông ngoại, cái gì Kaisha, hắc hắc.

Kara đại nhân sẽ thống trị cả vũ trụ này." Hạnh phúc đến quá đột nhiên, Doomsday Gene ý nghĩa như thế nào? là Bất tử cùng vô hạn sức mạnh.

Mặc dù nàng không có trí nhớ kiếp trước, nhưng khi Doomsday Gene xuất hiện, nàng không khỏi liên tưởng đến một loại quái vật siêu cấp vô địch.

Có cái này thì nàng cần gì phải cẩu.

Gene này cần đi gây chuyện, càng gây chuyện càng mạnh, sẽ không có phương pháp nào giết nàng lần 2.

"Khoan khoan, giống như có cái gì Hư Không Động Cơ a.

Cái này có thể hủy diệt được ta."
"Kara, ngươi tạm thời không được lãng, phải có phương pháp phòng vệ Hư Không cái đã." nàng vuốt ngực an ủi mình.

Tuy bây giờ Hư Không khái niệm này vẫn chưa xuất hiện, nhưng lỡ có hiệu ứng hồ điệp, khiến Hư Không xuất hiện trước thời gian làm sao bây giờ.

"A, phía sau này còn nữa." Kara phát hiện truyền đến tin tức lại có phần 2.

Kara vội vàng xem lại tin tức truyền thừa: "Phần 1: Siêu cấp Doomsday Gene, năng lực: Siêu Bất Tử, Siêu Khỏe, Siêu Tiến Hóa."
Phần 2: "Phần Gene này chỉ là phiên bản nguyên thủy, cần tự khai phát."
"Nghĩa là Doomsday Gene có tiềm năng vô tận, nhưng khởi đầu lại bằng 1, phải khai phá Gene mới có những năng lực kia được?"
Kara mặt đỏ lên, thở phì phò, một tay chống nạnh, tay kia chỉ lên trời mắng to.

Cmn.

Cái phần giới thiệu thôi mà cũng phải ghi hai lần.

"Aaaaaaaaaaa, tức quá."
Kara hận nghiến răng nghiến lợi, kim thủ chỉ tuy có, nhưng cần phải học tập khai phát.

Với một người lười như nàng, đọc sách cái gì là ghét nhất.

Muốn đọc cũng đọc không được a.

Tifani Tinh văn minh tuy thuộc về Thiên Sứ tộc nhưng chỉ vừa bắt đầu bước vào Hạch Văn Minh đâu.

Làm gì có kiến thức cao cấp để học.

Kara lần nữa chắp tay cầu nguyện "Xin lỗi thượng thiên, xin lỗi đại địa,...lúc nãy ta không phải mắng chửi ngươi.

Mắng tên nào đưa cho ta kim thủ chỉ.

Ngài động lòng thương xót cho ta phương pháp cải mệnh a."
Giống như thượng thiên cảm động nàng thành thật, một cái giống Chip một dạng công nghệ cao đồ vật từ ngoài vũ trụ bay vào đập lên ót Kara.

"A đau quá, cmn tên khốn kiếp nào dám đánh lén Kara đại nhân." Tiểu cô nương tay che ót, miệng la toáng lên, trừng mắt nhìn bốn phía.

"Hừ, đừng để ta bắt được ngươi." mặc dù không thấy ai, nhưng cô nàng vẫn lăm le chỉ về hướng nào đó cảnh cáo.


Đột nhiên, cô nàng trong đầu lại xuất hiện cùng tiểu thuyết hệ thống dạng thức, nhưng không đánh dấu, không có nhiệm vụ, không phần thưởng,...không có gì cả.

À có, là tri thức về Gene, năng lượng, vũ khí,...!
Kara thấy cái này liền vui mừng quá đỗi, đúng là cầu được ước thấy mà.

"A hắc hắc, có phải vị đại nhân nào đang nhìn lén ta, cảm thấy ta quá dễ thương, không, là quá đẹp trai nên mới ban thưởng." Kara vuốt ve má mình xú mỹ nói.

Rất lâu, không thấy ai xuất hiện, tiểu cô nương tâm trạng suy sụp, thở dài một cái.

Lẩm bẩm nói
"Kara đại nhân cũng không cần các ngươi thương hại đâu." Rồi quay đầu bước trở lại phòng.

"Rầm"
Tiếng cửa đóng lại thật mạnh vang lên.

- ------
Bên ngoài Tifani tinh.

Hai bóng người đứng trong một cái lồng bảo hộ.

"Ngươi nói có phải con bé đã phát hiện chúng ta?" Ngân hai mắt đẫm lệ nhìn vào trước màn hình, nàng rất đau lòng khi nhìn thấy cảnh Kara thở dài quay lưng bước đi kia.

Elias cố nén nước mắt chảy ra, chậm rãi nói, "Chắc vậy."
Đây là lần thứ 4, cũng có lẽ là lần cuối cùng hai người họ đến thăm Kara.

Thần Thể kế hoạch đã bắt đầu nghiên cứu, Elias không thể thiếu trong nhiệm vụ này.

Với lại, họ cũng không muốn Hoa Các biết sự tồn tại của nữ nhi Kara.

Elias mặc dù tin tương Vương sẽ không lấy tính mạng của một đứa bé để uy hiếp hắn cố gắng đẩy nhanh kế hoạch.

Nhưng không thể không phòng, nhân tâm rất khó nắm giữ, đặc biệt là Hoàng tộc.

Sẽ không biết một vị Vương sẽ điên cuồng đến mức nào trong những ngày cuối đời.

"Đi thôi, Sylar đã bắt đầu hoài nghi, ở nơi đây chỉ làm liên lụy đến con gái.

Tin tưởng Kara sẽ sống thật tốt."
Elias ôm lấy vợ mình an ủi.

Ngân nằm trong ngực hắn òa khóc lên.

Con gái ngay trước mắt mà chỉ có thể lén lút ôm lấy nàng khi ngủ.

Không thể trực tiếp gặp con gái một lần.

Elias ánh mắt không nỡ nhìn hành tinh kia, rồi đóng lại lồng năng lượng, quyết tâm kéo lại Ngân vỗ cánh bay vào phi thuyền cách đó không xa.

"Tạm biệt Kara."
Phi thuyền bay thật nhanh, biến mất trong vũ trụ.

Kara giống như cảm nhận được gì, từ cửa sổ nhìn ra phía bầu trời, trong miệng thì thầm "Ta sẽ tìm các ngươi."
Một giọt nước mắt tinh khiết lăn dài trên má.

- ------------.