Sủng Phu - Quyết Tuyệt

Chương 39: phiên ngoại 2 - Bạn cũ



Chương 39: phiên ngoại 2 - bạn cũ


Tác giả: Quyết Tuyệt


Edit: Kaorurits


Lớp của Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu đại khái là vì có hai đại thần luôn lao về phía trước, làm cho những người khác cũng ngại lười biếng, thành tích chỉnh thể khá tốt, có tiền đồ cũng không ít.


Mà những người này, đều nhận thức Trình An Tu cùng Ngôn Cảnh Tắc.


Thậm chí không phải học sinh Nhất Trung năm đó cũng có rất nhiều người nhận thức Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu.


Kế tiếp người bạn cũ kia, lại có không ít người đến đây chào hỏi.


Người khác không hỏi, Ngôn Cảnh Tắc cũng không chủ động nói ra quan hệ của hắn và Trình An Tu, nhưng nếu có người hỏi, hắn cũng sẽ thoải mái hào phóng mà trả lời.


Những người không cùng niên cấp với bọn họ còn ổn, nghe qua sau khi kinh ngạc cũng chỉ dừng ở đó.


Mấy năm nay xã hội càng thêm cởi mở, nam nhân và nam nhân ở bên nhau cũng nhiều, bọn họ không đến mức đại kinh tiểu quái, nhiều người còn trực tiếp chúc phúc Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu.


Dù sao hai người cũng thật xứng đôi.


Nhưng người cùng niên cấp với bọn họ, đều phát ngốc.


Một người đã từ học ở lớp hai, khiếp sợ mà nhìn Trình An Tu: "Tôi có lần còn thấy hai người đánh nhau ở WC mà..."


Trình An Tu: "... bọn tôi không có đánh nhau."


"Vậy hai người ở WC làm gì?" Người nọ theo hỏi bản năng.


Trình An Tu quay đầu lại, mặt vô biểu tình mà nhìn hắn: "Cậu cảm thấy một đôi tiểu tình lữ, có thể ở WC làm gì?"


Người hỏi chuyện: "!!!" Hắn năm đó tư tưởng quá thuần khiết, rốt cuộc bỏ lỡ vụ gì?!


Còn có, Trình An Tu cậu có thể đừng mặt lạnh nói ra mấy lời như vậy được không?


Cậu OOC* rồi á!


(*ooc là out of character, thoát khỏi tính cách lúc đầu, có giải thích mấy chương trước ý)


Mà lúc này, trong group lớp một, có người hỏi: "Có ai đi tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường hông? Biết bạn gái Ngôn Cảnh Tắc là ai chưa? Có phải học trường mình không?"


Bạn học kia của Ngôn Cảnh Tắc trả lời: "Là bạn học cùng trường mình, còn là cùng lớp nữa."


Người trong group đều chấn kinh rồi: "Vậy mà lại là lớp mình? Rốt cuộc là ai?"


"Nữ sinh lớp mình đâu! Mau ra đây! Mau thẳng thắn!"


"Ngôn Cảnh Tắc trước kia rõ ràng đâu có phản ứng nữ sinh!"


......


Vu Lê Minh nhịn không được trả lời: "Có lẽ không phải nữ sinh đâu..."


Bạn học theo sát trả lời: "Không phải nữ sinh."


Người trong lớp lại chấn kinh rồi: "Không phải nữ sinh, chẳng lẽ là nam sinh?"


"Ngôn Cảnh Tắc thích nam à?"


"Từ từ, Vu Lê Minh! Có phải cậu không! Cậu khi đó cả ngày quấn lấy Ngôn Cảnh Tắc!"


"Đúng vậy, Vu Lê Minh, tui lần trước định giới thiệu bạn gái cho cậu, cậu còn không cần!"


......


Vu Lê Minh hết chỗ nói rồi, y quấn lấy Ngôn Cảnh Tắc hồi nào? Y kia là chạy vặt cho Ngôn Cảnh Tắc được không! "Các người không cần nói hươu nói vượn, tôi chỉ là đàn em thôi!"


"Kia rốt cuộc là ai?" Mọi người khó hiểu cực kỳ.


Bạn học nọ nhìn thấy những người này nghĩ sao cũng không thông, có loại cảm giác mọi người đều say chỉ mình ta tỉnh.


Hắn đang muốn vạch trần chân tướng, hù dọa một chút những người này, đột nhiên nhìn thấy Trình An Tu ở trong group trả lời: "Là tôi."


Mọi người vẫn luôn đang nói chuyện, "Rốt cuộc là ai" vấn đề này đã có vài người trả lời bên dưới, thế cho nên Trình An Tu đột nhiên nói chuyện, mọi người đều chưa minh bạch Trình An Tu đang nói gì.


Bọn họ đều thực kinh ngạc: "Trình An Tu cậu thế nhưng nói chuyện!"


Nhiều năm như vậy chưa thấy cậu nói bao giờ, tui còn tưởng cậu không cần cái acc này nữa đó!"


"Trạng Nguyên cậu hiện tại đang làm gì vậy?"


......


Bất quá, cũng có người nhìn chằm chằm trả lời của Trình An Tu, đột nhiên ý thức được cái gì.


Ủy viên học tập xinh đẹp trong lớp vẫn luôn muốn biết bạn gái Ngôn Cảnh Tắc là ai, lúc này hỏi: "Trình An Tu cậu vừa rồi nói ' là tôi '? Đối tượng của Ngôn Cảnh Tắc chắc không phải cậu đấy chứ?"


Lời này vừa ra, trong group tức khắc không còn ai nói chuyện.


Người trong group đều sợ ngây người.


Lúc này, Trình An Tu lại trả lời: "Ừm."


Ủy viên học tập kia nói: "Hồi đó tôi đã thấy hai cậu không thích hợp rồi mà! Ngôn Cảnh Tắc hắn đặc biệt nghe lời cậu... nguyên lai các cậu là một đôi!"


Những người khác vẫn chưa phản ứng kịp, cũng là Vu Lê Minh nói: "Người mình thích nói, tất nhiên là nghe rồi."


Vu Lê Minh sau khi nói xong, mọi người mới sôi nổi lên tiếng: "Đúng là như vậy!! Ngôn Cảnh Tắc rất thích đi theo Trình An Tu."


"Trình An Tu bảo hắn làm bài, hắn không nói hai lời liền làm ngay."


"Trình An Tu bảo hắn cùng Trình lão sư ăn cơm hắn cũng đi!"


......


"Hai người Trình An Tu và Ngôn Cảnh Tắc, có tài có ngoại hình, thật xứng đôi a..."


"Trách không được sau khi ba ba Ngôn Cảnh Tắc nói hắn có đối tượng, còn nói Trình An Tu cũng có đối tượng, thì ra là họ ở bên nhau!"


"Bọn họ rốt cuộc từ khi nào nhỉ?"


"Hẳn là lớp 12 nhỉ? Lúc đó mối quan hệ của họ đã tốt hơn nhiều, bất quá lúc đó tôi lo học quá, không chú ý bọn họ."


......


Trò chuyện một hồi, một học sinh thật lâu không nói chuyện trong lớp đột nhiên @Trình An Tu: "Trình An Tu, không nghĩ tới cậu cũng thích nam nhân... năm cao trung tôi rất thích cậu, đáng tiếc không dám thổ lộ, sớm biết như vậy, khi đó tôi đã thổ lộ."


Mọi người: "!!!" Lớp bọn họ thế mà có người thứ ba thích nam nhân?


Hơn nữa hắn còn thích Trình An Tu?!


Được rồi, thích Trình An Tu rất bình thường, khi đó nữ sinh thích Trình An Tu cũng không ít.


Trình An Tu tuy rằng lạnh lùng, nhưng làm việc rất trách nhiệm, tuy rằng không thích giảng đề cho người khác nhưng nguyện ý chia sẻ bút ký của mình, lớn lên soái thành tích còn tốt... Đương nhiên, nữ sinh thích Ngôn Cảnh Tắc nữ sinh càng nhiều hơn nữa.


Mà lúc này, Ngôn Cảnh Tắc ra tới: "Cậu thích An Tu cũng vô dụng, em ấy thích tôi!"


Ngôn Cảnh Tắc lời này vừa ra tới, mọi người phảng phất thấy được bộ dáng dạt dào đắc ý của hắn khi nói Trình An Tu thích hắn cỡ nào.


Khi đó Ngôn Cảnh Tắc cũng nói như vậy.


Bất quá năm đó, bọn họ đều cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc nói giỡn, còn lo lắng Trình An Tu nghe được sẽ nổi giận.


Hiện tại...


Mọi người sôi nổi @ Trình An Tu: "Cậu mau tới quản Ngôn Cảnh Tắc đê!"


Ngôn Cảnh Tắc nói: "Em ấy không quản tôi kịp đâu, yêu tôi còn không kịp ấy."


Ủy viên học tập nhịn không được nói: "Trình An Tu, cậu có cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc có hơi thiếu đòn không?"


Trình An Tu trả lời hai chữ: "Không có."


Một nam sinh rất sinh động trong lớp lên tiếng: "Trình An Tu cậu rất che chở Ngôn Cảnh Tắc a!"


Ngôn Cảnh Tắc trả lời: "Em ấy không che chở tôi thì che chở ai?"


Trình An Tu lại trả lời một chữ: "Ừm."


Mọi người hàn huyên trong chốc lát, kỷ niệm ngày thành lập trường bắt đầu rồi, Trình An Tu cùng Ngôn Cảnh Tắc đều buông điện thoại xuống.


Ngôn Cảnh Tắc tiến đến bên người Trình An Tu, cười nói: "Em đang rất vui vẻ sao?"


Tuy rằng Trình An Tu luôn là không có biểu tình gì, nhưng hắn thường thường có thể trước tiên phát giác được cảm xúc Trình An Tu, hiện tại Trình An Tu rõ ràng rất cao hứng.


Trình An Tu gật gật đầu.


"Bởi vì biểu thị công khai chủ quyền à?" Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi.


Trình An Tu lại gật gật đầu, đột nhiên vươn tay, cầm tay Ngôn Cảnh Tắc.


Lúc trước những năm cao trung, cậu kỳ thật rất thấp thỏm, rất lo lắng.


Cậu thích nam nhân, mà chuyện này trước nay đều không phải chuyện đại chúng có thể thản nhiên tiếp thu.


Cậu sợ hãi người chung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ bọn họ, cậu sợ người nhà Ngôn Cảnh Tắc không đồng ý, cậu càng cảm thấy mình có lỗi với cha mẹ.


Cho nên lúc ấy, cậu chỉ có thể tự che giấu cảm tình của mình thật kín.


Nhưng hiện tại, cậu rốt cuộc không cần sợ nữa.


Cậu muốn cho tất cả mọi người biết, Ngôn Cảnh Tắc là của cậu.


"Hai đứa chú ý một chút nha, người quay phim chụp ảnh đầy đấy." ngồi ngay phía trước bọn họ, giáo viên Ngữ Văn Lưu lão sư quay đầu lại.


Ngôn Cảnh Tắc cười cười, buông lỏng tay ra, đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Lưu lão sư, thầy có phải đã sớm biết chuyện con và An Tu không?"


Lưu lão sư trên tay cầm bình thủy tinh nấu trà hoa cúc, ông nhàn nhạt mà liếc mắt quét Ngôn Cảnh Tắc một cái, nói: "Trước đó trò đem quyển vở đầy lời ngốc nghếch kia đưa ta xem, bộ dáng quá cố tình... Bất quá trước kia ta không đúng là không nghĩ hai đứa có thể ở bên nhau."


Ông và cha Trình An Tu trước kia đã dạy qua nhiều học sinh như vậy, vẫn rất biết nhìn người, trước đó Ngôn Cảnh Tắc cố ý đem mấy lời ngốc lấy ra trước mặt người khác, thời điểm rớt ra, đều ý thức được chỗ không đúng.


Lúc ấy Ngôn Cảnh Tắc làm như vậy, hẳn là vì bảo hộ Trình An Tu... Chỉ bằng điểm này, ông nguyên bản kỳ thật không quá thích Ngôn Cảnh Tắc, đối với Ngôn Cảnh Tắc ấn tượng trở nên tốt hơn rất nhiều.


"Trước kia, kỳ thật con rất khốn kiếp, chỉ là đột nhiên thanh tỉnh." Ngôn Cảnh Tắc cười nói.


Kỷ niệm ngày thành lập trường thực nhanh bắt đầu, đầu tiên là người lãnh đạo lên đài nói chuyện, tiếp theo lại có một vài bạn cùng trường ưu tú phát biểu nói chuyện, còn khen ngợi một vài giáo viên.


Đương nhiên, không thể thiếu học sinh lên đài biểu diễn tiết mục.


Giáo viên được khen ngợi, có cha Trình và mẹ Trình.


Giữa trưa, mọi người ở nhà ăn của trường ăn tiệc đứng.


Mà lúc này, trên cơ bản lão sư Nhất Trung, đều đã biết quan hệ của Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu.


"Trách không được khi đó nghỉ đông và nghỉ hè, Ngôn Cảnh Tắc trò mỗi ngày đều chạy tới nhà Trình An Tu."


"Hai đứa, lúc trước ta đúng thật là không nhìn ra."


"Nếu ở bên nhau, phải ở bên nhau cho tốt đấy."


......


Đương nhiên, cũng có một ít lão sư rất chướng mắt việc hai nam nhân ở bên nhau, sau khi biết được việc này, thậm chí có chút khinh thường, nhưng bọn họ cũng không tới trước mặt Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu nói bậy cái gì, nhưng thật ra trước mặt cha Trình mẹ Trình, có người mặt đầy đồng tình mà nói vài lời.


Cha Trình mẹ Trình tuổi không nhỏ, đã sớm khai thông tư tưởng, chỉ coi như không nghe thấy.


Kỷ niệm ngày thành lập trường kết thúc, vào ban đêm, chính là lúc bạn học lớp một tụ hội.


Mười mấy năm qua đi, các bạn học đã từng học lớp một sớm đã trải rộng đại giang nam bắc, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể tới tham gia họp lớp, cuối cùng tới tham gia chỉ có 30 cá nhân.


Ngôn Cảnh Tắc đã đặt một phòng ở khách sạn tốt nhất thành phố T, liền đi qua sớm.


Hắn cho rằng mình đã đến sớm, không nghĩ tới người khác so với hắn còn sớm hơn, lúc bọn họ đến đã có vài người đang chờ.


"Ngôn Cảnh Tắc! Trình An Tu!" Những bạn học đó nhìn thấy bọn họ, sôi nổi chào hỏi.


Mười mấy năm không gặp, mấy bạn nữ trong lớp phần lớn đều trở nên xinh đẹp hơn, nhưng thật ra học sinh nam, có béo phì, có hói đầu, vài anh hot boy học đường hiện tại đều nhìn không ra.


"Mười mấy năm qua đi, hai người các cậu lại càng soái!"


"Làm nghiên cứu khoa học không phải rất phí não à? Các cậu thế nhưng không bị trọc đầu!"


"Buổi chiều thật sự làm tụi tui hết hồn, không nghĩ tới các cậu thế nhưng ở bên nhau..."


......


Trình An Tu không quá am hiểu ứng đối cảnh tượng như vậy, vẫn luôn không nói chuyện, Ngôn Cảnh Tắc theo chân bọn họ hàn huyên.


Ngôn Cảnh Tắc không làm giá, mọi người rất nhanh liền quen thuộc, cũng nói về chuyện hắn cùng Trình An Tu: "Ngôn Cảnh Tắc, còn nhớ rõ hồi đó cậu học chữ Trình An Tu viết thư tình cho mình... Cậu khi đó đã thích Trình An Tu rồi chứ gì?"


Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên: "Đúng vậy."


Người nọ lại nói về thư tình à ảnh chụp đoạn chat bị truyền ra: "Cậu khi đó còn cãi bướng, lúc nói chuyện phiếm với người khác còn nói mình tuyệt không thích Trình An Tu, còn bịa đặt Trình An Tu thích cậu thế nào thế nào... Ha ha!"


Một vài chuyện tuổi trẻ, hiện tại chỉ ngẫm lại, liền cảm thấy rất vui vẻ, khá buồn cười.


"Kia không phải bịa đặt." Trình An Tu đột nhiên nói.


Người vừa rồi đang nói chuyện nghe vậy ngẩn người.


Ánh đèn khách sạn sáng ngời, chiếu vào trên mặt Trình An Tu, làm Trình An Tu thoạt nhìn có điểm ôn nhu: "Tôi khi đó đã rất thích anh ấy."


Nghe được lời này, người chung quanh đều sửng sốt.


Trình An Tu lại nói: "Lúc ấy thư tình bị truyền khai, kỳ thật là tôi viết."


Người chung quanh đều ngốc.


Vu Lê Minh cũng là người rất sớm đã đến đây.


Mấy năm nay, y vẫn luôn rất cảm kích Ngôn Cảnh Tắc.


Lúc trước học cao trung, nhà y gặp một chút sự tình, sinh hoạt rất gian nan, ít nhiều Ngôn Cảnh Tắc thu y làm đàn em, mới có thể cho y sống nhẹ nhàng thoải mái.


Bất quá nhiều năm không gặp, y có điểm không biết nên kêu Ngôn Cảnh Tắc là gì mới ổn, vẫn luôn không dám tiến lên, ở phía sau nhìn Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu.


Lão đại nhà y đã ôm được mỹ nhân về, y cảm thấy cao hứng thay lão đại, cảm thấy hai người vô cùng xứng đôi.


Nhưng hiện tại, y nghe được cái gì?


Những thư tình trước đó truyền khắp nơi, kỳ thật là Trình An Tu viết?


Trình An Tu còn nói cậu ta khi đó đã rất thích Ngôn Cảnh Tắc... Lão đại chat bị chụp màn hình đang nói chuyện về Trình An Tu, không phải cũng là sự thật chứ?


Vu Lê Minh đều ngốc, người chung quanh càng ngốc hơn.


Lúc này, bạn học kia của Ngôn Cảnh Tắc lúc này đã chịu kinh hách ban ngày, rốt cuộc đã hồi phục lại tinh thần: "Trước đó Ngôn Cảnh Tắc nói với tôi, hắn trước kia nói Trình An Tu yêu hắn cỡ nào đều là thật..."


Các bạn học: "......"


Khi Ngôn Cảnh Tắc một lần nữa trở lại lớp một, cha Trình an bài Ngôn Cảnh Tắc ngồi cùng bạn học hướng nội kia, bạn học đó bây giờ đã mang bộ dáng tinh anh, lúc này, y giật