Tận Thế Tái Sinh: Hi Vọng Cuối Cùng

Chương 16: Biến dị, ngàn cân treo sợi tóc




Dường như Tô Vũ không còn sức để mở đôi mắt của mình ra được nữa, mí mắt hắn đã trở nên nặng trĩu. Hắn muốn được ngủ một giấc, nhưng lý trí nói cho hắn biết không thể ngủ ở đây.

Nếu vậy đồng nghĩa với việc hắn sẽ chết, bởi vì theo từng tiếng thở trên lưng hắn vẫn đang không ngừng rỉ ra từng dòng máu tươi. Nhưng lúc này, hiệu quả biến dị của "Thanh cốt dược tế" cuối cùng cũng có tác dụng.

【 Ngươi sử dụng "Thanh cốt dược tế" đang đối với người xuất hiện biến hóa không rõ】

【 Ngươi đang trong quá trình biến dị】

Từng lớp da thịt của Tô Vũ bắt đầu xuất hiện biến hóa, nó không ngừng hình thành nên các lớp sừng cứng, đồng thời cũng xuất hiện hiện tượng vôi hóa. Nhưng cũng nhờ vậy mà giúp cho Tô Vũ ngăn cản máu không tiếp tục tràn ra, hắn cố gắng lết cơ thể về phía cửa thành.

Từng bước đi đối với Tô Vũ cũng vô cùng khó khăn, cộng với việc hắn đang tiếp nhận biến dị làm cơ thể hắn càng thêm khó chịu. May mắn là cú nhảy của hắn khá xa, khiến khoảng cách của hắn đến cổng thành đã gần hơn rất nhiều.

Tình trạng lúc này của hắn đúng là có thể dọa đi được rất nhiều người, cơ thể bắt đầu có dấu hiệu thạch hóa, một lớp đá mỏng đã xuất hiện trên lưng của hắn, cộng thêm những vết chém cắt của Sư nhân Regon càng để hắn trong cực kỳ dữ tợn.

" Hắn thật đáng thương, hay là chung ta qua giúp hắn đi"

"Ngươi có rảnh không ? Đây là trò chơi, hắn chết sẽ phục sinh, ngươi lo chuyện bao đồng làm gì "

" À quên, trò chơi này quá thật ta quên mất đây là trò chơi"

Bên đường có nhiều người qua lại, nhưng cũng không ai tới giúp hắn. Dù sao đây cũng chỉ là trong game, không phải cuộc sống thật.

Chết cùng lắm thì được phục sinh, nhiều người tương tự như hắn đa số đều thực hiện tự sát ngay tại chỗ. Những cảnh tượng tàn tạ như hắn cũng bị mọi người quen thuộc cũng không lấy gì làm lạ.

Giao ra, một đồng kim tệ phí vào cửa Tô Vũ quyết định đăng xuất ngay tại đây, tinh thần của hắn đã rất mệt mỏi, không còn có thể cố gắng thêm một chút nào nữa.

" Đăng xuất"

【 Bạn đang ở khu vực an toàn】

【Trong quá trình đăng xuất cơ thể bạn vẫn sẽ tiếp tục biến dị】

【 Đang đếm ngược trong 3..2..1】

【 Đăng xuất thành công】

Cũng không có nhiều suy nghĩ, Tô Vũ lăn ngay ra giường. Trận chiến hôm nay đã làm hắn hao tổn quá nhiều năng lực, giờ hắn đã kiệt sức cần được nghỉ ngơi.

Đánh một giấc ngủ ngon, trong mơ Tô Vũ thậm chí còn mơ đánh nhau với Sư nhân Regon.

Có thể thấy trận đấu đó đã khó khăn đến nhường nào, hai bên thực lực quá cách biệt, không chỉ đơn giản là thể chất thua kém, thậm chí kỹ năng cũng thua xa đối phương. Nếu không nhờ bình "Thanh cốt dược tế" có lẽ lúc này nhân vật trong game của hắn đã chết.

Mà hắn sau trận chiến cũng thu được chỗ tốt, tuy hắn rất chăm chỉ luyện tập nhưng trong nhiều năm qua hắn chưa có bất cứ trận chiến nào khiến cho hắn phải dốc hết toàn lực cả.

Đến khi gặp Sư nhân Regon hắn mới được thực sự cảm giác của một trận chiến sinh tử. Kiếm không mài, ắt sẽ mòn, kỹ năng chiến đấu cũng vậy, hắn đã nhìn ra được thiếu sót của bản thân mình.

Đi đến thành phố Danlepo đúng là quyết định chuẩn xác nhất của hắn, trong thời gian tiếp theo hắn sẽ không ngừng nghỉ được chiến đấu với những đối thủ mạnh mẽ. Cũng giúp hắn mài dũa lại những kỹ năng chiến đấu của bản thân.

【 Đinh】

【 Ngươi lĩnh ngộ được: Ý chí bất khuất (bị động)】

Ý chí chiến đấu - LV 1 (Kỹ năng bị động)

Sử dụng điều kiện: Yêu cầu tâm tình cao, cần một ý chí chiến đấu không sợ hãi.

Kỹ năng hiệu quả: Trong lúc chiến đấu, mỗi mất 1 % máu người chơi sẽ nhận được 1% cường hóa vào một chỉ số bất kì

.....

Hắn lại lĩnh ngộ ra một chiêu thức khá thú vị trong chiến đấu, đúng như tên "Ý chí bất khuất", người không chết ý chí chiến đấu càng mạnh mẽ.

Xung quanh thành phố có rất nhiều đối thủ có thể cùng hắn chiến đấu. Ngày hắn gặp lại Sư nhân Regon sẽ không còn xa nữa, đến lúc đó hắn sẽ không còn chật vật như vậy nữa.

Không vội trở lại trò chơi, Tô Vũ cần phải tiêu hóa một số những thứ đã thu hoạch được sau trận đánh với Sư nhân Regon.

Hằn còn phải chờ quá trình dị biến của nhân vật trong trò chơi của hắn thành công hắn mới có thể trở lại trò chơi được, không biết dị biến sẽ kéo dài trong bao lâu .

Sau mỗi trận chiến căng thẳng, cũng không cần phải quá thúc ép bản thân, điều hắn cần làm là bình tĩnh lại. Tô Vũ quyết định hôm nay sẽ ra khỏi nhà đi để giải trí một chút, hắn chợt nghĩ tới người bạn duy nhất của hắn.

Tô Vũ : "Alo"

Sở Nhật Nam hơi bất ngờ : "Trời, ngươi không phải gọi lộn số đó chứ"

Bình thường hắn và Sở Nhật Nam đi chơi đều là Sở Nhật Nam đưa ra ý kiến và hẹn trước, số lần hắn gọi cho Sở Nhật Nam cũng rất ít.

Tô Vũ : "Ta gọi ngươi đấy, hôm nay có rảnh không ?"

Sở Nhật Nam : "Ta thì có gì mà không rảnh ? Sao muốn đi chơi hả ? Nhiều năm như vậy, ngươi cuối cùng cũng quay đầu rồi ? "

Tô Vũ : "Ta cũng không phải chưa từng đi chơi, ngươi nói gì đấy ?"

Sở Nhật Nam : "Vậy có cần để ta đếm lại ngươi bao nhiêu lần không ?"

Đúng như Sở Nhật Nam nói, Tô Vũ trong mắt hắn là một người sống nội tâm, yêu màu hồng. ghét sự giả dối, đôi khi hắn cũng khó hiểu tại sao lại như vậy. Có thể do Tô Vũ là một kẻ cuồng thể thao chăng.

Tô Vũ không kiên nhẫn nổi : "Rồi rồi, ngươi có đi chơi không ?"

Sở Nhật Nam : "Có, bạn thân yêu của ta rủ đi chơi tất nhiên phải đi rồi. Mà đi đâu ?"

Tô Vũ : "Ta cũng chưa biết, đến lúc đó rồi tính sau."

Sở Nhật Nam : "Oke, lát gặp lại"

Sau một lát cuối cùng Sở Nhật Nam cũng đến, hắn đề nghị với Tô Vũ đi một quán nước uống khá ngon, không gian cũng khá đẹp mắt. Thậm chí được đánh giá rất cao trên các trang mạng xã hội.

Tô Vũ cũng không có từ chối, dù sao mục đích của hắn là tìm một chút thả lỏng, đi đâu với hắn cũng không thành vấn đề.

Giống như quảng cáo của Sở Nhật Nam, không gian này rất đẹp, ngồi uống nước và ngắm nhìn thành phố cũng có thể là một ý kiến hay.

Sở Nhật Nam quay về phía Tô Vũ nói : "Tới rồi, ta không nói láo chứ. Khung cảnh ở đây thực sự rất đẹp. "

Tô Vũ cũng gật đầu : "Đúng là bố trí ở đây rất đẹp, mà chúng ta đi 2 người, ngươi chọn bàn lớn làm gì ?"

Sở Nhật Nam châm chọc Tô Vũ :"Ta lấy bàn cho ngươi đó, trong lớp học không ngủ cũng cúp tiết. Bàn lớn cho ngươi dễ ngủ."

Tô Vũ cũng mỉa mai Nhật Nam :"Ta suốt ngày ngủ trong lớp, hình như thành tích vẫn hơn một số người thì phải"

Dù Tô Vũ bình thường không đặt chủ ý trong việc học nhưng thành tích của hắn rất cao. Đây cũng là lý do thường xuyên gặp phải nhiều sự thù ghét của những người thành tích thấp hơn.

Sở Nhật Nam lao về phía trước bóp cổ hắn: "Tô Vũ, ta thề sống chết với ngươi"

Hắn cũng không quan tâm, vẫn uống nước : "Thôi được rồi, uống nước đi"

Sở Nhật Nam thả tay ra, cười khúc khích nói : "Ha ha, Tô Vũ lát nữa ta sẽ giới thiệu bạn gái của ta cho ngươi"

Tô Vũ nói ra dự đoán : "Đội cổ động Đông Đô ?"

Sở Nhật Nam cười cực kỳ bỉ ổi : "Ha ha"

Tô Vũ cũng đoán được vì sao chỗ ngồi rộng : "À thì ra chỗ nhiều thế này là chuẩn bị chỗ cho bạn gái ngươi"

Hai người đang nói chuyện thì cửa thang máy mở ra, có mấy người cũng từ trong thang máy bước ra. Tô Vũ có thể nhận ra một người đó là bạn gái mới của Sở Nhật Nam, nhưng hình như còn mang theo một người thì phải.

Đặc biệt là người này Tô Vũ lại nhận ra, Tô Vũ không nhớ rõ tên thật nhưng kiếp trước mọi người đều gọi người này là "Hắc phù thủy".

Sở Nhật Nam đứng dậy vẫy tay : "Vân Nhi, bên này"

Nhật Nam vừa thấy được bạn gái tới hết sức vui mừng, hình như cũng không bất ngờ khi có xuất hiện thêm một bạn nữ khác thì phải. Vậy ra đây là mục đích thực sự của hắn, muốn giới thiệu một người bạn gái cho Tô Vũ.

Nhưng bản thân Sở Nhật Nam lại không biết, kiếp trước Tô Vũ và "Hắc phù thủy" có thù, vì cô ta đã giết một bằng hữu của hắn mà chém giết nhau tới 2 năm. Tô Vũ tuy bỏ qua chuyện kiếp trước nhưng nhìn thấy "Hắc phù thùy" vẫn không thể quên được trận chiến báo thù liên tục kéo dài 2 năm.

.......