Tận Thế Tái Sinh: Hi Vọng Cuối Cùng

Chương 36: Đầm lầy




Trước mắt hắn muốn bắt một con trùng tộc trở về, bọn chúng là một mối nguy vô cùng lớn trong tương lai, vừa có khả năng phòng thủ mạnh mẽ, lại có được khả năng ẩn núp và phát hiện được địch nhân. Việc đối phó với chúng lại cực kỳ khó khăn, nếu tìm được phương pháp đối phó chúng thì không gì tốt hơn.

Sau nhiều lần xuất hiện những trường hợp ngoài ý muốn, thậm chí còn đánh đổi đi một đôi tai của hắn. Hắn quyết định sử dụng 200 điểm tự do đạt được chia cho tất cả các chỉ số để trở nên cân bằng, cũng giúp hắn có khả năng tự vệ hơn.

【 Bảng trạng thái cá nhân】

Tên người chơi: Hiện Thực Tận Thế - Lam tộc

Đẳng cấp : 32

HP: 100%

MP: 325/325

Lực lượng: 118

Nhanh nhẹn: 118 (+2)

Thể lực: 118

Trí lực: 118 (+5)

Mị lực: 6 (+1)

Trang bị: Giày của thợ đốn củi, găng tay của thợ mỏ, mũ của thôn trưởng

Kỹ năng: Kiếm pháp cơ sở (LV max), Thiểm Ảnh Kiếm (LV 10), Hô hấp pháp (LV 4), Ý chí bất khuất (LV 3), Tâm(LV 2)

Thiên phú: Emeraline hóa (S+)

Điểm tự do: 76

.....

Hắn di chuyển đến khu vực sinh sống của trùng tộc, cố ý tạo nên thật nhiều động tĩnh trên nền đất để hấp dẫn đám trùng tục tiến đến. Nhưng không hề có bất kỳ động tĩnh nào, xem ra bản năng sinh tồn của bọn chúng đã cảnh báo cho bọn chúng không nên tấn công Tô Vũ.

Cảm nhận được hắn có khả năng sẽ giết được chúng, chúng liền ở trong đất lẩn trốn. Nếu chúng cứ trốn như vậy thì Tô Vũ cũng không còn cách nào, phía dưới đất đó không phải là sở trường của hắn. Hắn cũng có kỹ năng "Cảm quan" giúp cảm nhận được bọn chúng từ trong lòng đất.

Nhưng nếu đã không thể dùng bản thân làm mồi, hắn liền lấy một con mồi khác đi dụ bọn chúng tấn công, hắn lấy ra một ít động vật nhỏ, rồi dùng "Emeraline hóa" thành những sợi dây mỏng buộc lên cổ bọn chúng, những sợi dây này cũng không hề có tác dụng tấn công, chỉ là bản thân chúng vô cùng cứng rắn mà thôi.

Hắn đứng nhìn từ phía xa chú ý động tĩnh của đám trùng tộc, điều hắn cần làm chính là đợi cá cắn câu, chỉ cần chúng ăn vào những con động vật này, hắn liền sẽ kéo dây câu lên. Mà cũng không để hắn phải chờ lâu, mặt đất bắt đầu có rung chuyển, một con trùng thú lại chui lên tấn công vào một con thỏ được hắn thả ra.

Khi con trùng tộc này vừa ăn vào con thỏ, Tô Vũ đã giật sợi giây về phía sau kéo cả thân thể của nó về phía Tô Vũ. Con trùng tộc khi thấy bị người kéo lên thì ra sức giãy giụa, cơ thể cũng cố gắng bám vìu vào trong nền đất, từng chiếc chân của nó ra sức huy động về phía dưới mong thoát ra khỏi được sợi dây này. Mà Tô Vũ cũng không dồn hết sức lực, hắn chờ đợi xem khi con trùng tộc này giãy giụa như vậy có thể gọi tới một số động bạn khác của nó hay không.

Nhưng để hắn thất vọng là không con trùng tộc nào tới nữa, xem ra những trùng tộc này cũng rất lãnh huyết. Chúng không hề có ý định giúp đỡ đồng bạn của chúng, đã không thể lợi dụng để bắt được thêm nhiều trùng tộc, Tô Vũ cũng thu dây câu sau đó đánh ngất con trùng tộc đó. Vì cá nhân an toàn của Cao Tuấn trong lúc thí nghiệm, Tô Vũ cũng bẻ xuống tất cả các chân, càng, răng của chúng.

Dù sao trùng tộc cũng nổi tiếng với sức sống rất ưa ngạnh, đặc biệt là những loài họ rết thì càng mạnh hơn. Vì vậy hắn cũng không lo con trùng tộc này sẽ chết, còn vấn đề dinh dưỡng chắc Cao Tuấn có thể xử lý được. Tô Vũ đưa xong vật thí nghiệm mới cho Cao Tuấn cũng dự định đi đến khu vực cuối cùng trong khu vực này. Cao Tuấn viết lên một cái bảng rồi hướng về phía Tô Vũ.

"Nhớ bảo trọng"

"Ta sẽ"

Cuối cùng một khu vực rốt cục hắn cũng phải đến, đây là một khu vực đầm lầy, xung quanh còn bốc lên một mùi hôi thối đặc trung của đầm lầy. Một đầm lầy hết sức bình thường không có gì lạ, nhưng ở đây lại ẩn núp rất nhiều loại quái vật chung sống ở đây. Cũng không như các khu vực Tô Vũ đã đến khác, bình thường xung quanh chỉ xuất hiện một loại quái vật nhất định, thì ở đây xuất hiện rất nhiều loại mà bản thân chúng đều là những con quái vật hết sức nguy hiểm.

Cũng vì vậy nên Tô Vũ cũng không thực sự muốn đến đây, một loài quái vật đã khiến hắn rơi vào rất nhiều trường hợp khó khăn. Mà đặc biệt là với một người bị điếc như hắn, việc hắn cảm nhận được những con quái vật này trở nên càng khó khăn hơn. Dọc theo đường đến hắn trong thấy rất nhiều người chơi kết đội đi cùng nhau, khác với những khu vực hắn đã đi qua, những khu vực khác tuy phần lớn người chơi đều cũng sẽ lập thành một nhóm nhưng cũng không thiếu người đi một mình như hắn. Nhưng khu vực này tất cả mọi người đều hình thành đội ngũ đi vào, có thể thấy được mức độ nguy hiểm trong đó.

Nhưng nơi nguy hiểm cũng đi đôi với rất nhiều cơ hội, ở đây các quái vật đều thuộc loại chiến đấu, việc có thể từ bọn chúng rơi ra những vật phẩm chắc hẳn sẽ rất đáng giá. Chưa kẻ còn có thể thu được một vài sách kỹ năng, từ đó có thể bán thu được rất nhiều tiền, thậm chí có thể trong một đêm thay đổi cuộc đời.

Những quái vật ở vòng ngoài đều đã bị chiếm giữ hết, rất nhiều người chỉ có thể đứng nhìn vì tiếp tục đi tới sẽ có rất nhiều nguy hiểm mà ít người biết đến. Mà cũng vì vậy ở đây có nhiều người biểu hiện ra bản tính tham lam, độc chiếm một khu vực riêng không cho bất cứ một người nào tiến vào. Xung đột về địa bàn ở đầm lầy này thường xuyên nổ ra, thậm chí có thể từ đó kéo theo các cuộc chiến công hội.

Vì vậy một người độc lai độc vãng như Tô Vũ không có khả năng tranh giành những khu vực này, mà dù hắn có muốn kết đội với những người này cũng không ai đi kết đội với một người bị điếc, điều đó sẽ dẫn đến khó khăn trong phối hợp. Hắn muốn đánh các quái vật này cũng chỉ có thể tiến sâu hơn để tìm kiếm.

Cũng có một vài người chú ý đến hắn đi vào khu vực sâu hơn, nhưng cũng không quá để ý, loại người như hắn đi đâu cũng thấy, người ta xem đó là một loại không biết tự lượng sức mình. Ở khu vực ngoài đã vô cùng nguy hiểm, nếu đi sâu hơn sẽ không phải hai từ nguy hiểm có thể diễn tả được.

Đúng là như vậy, khu vực phía ngoài này là một khu vực tuy u ám, nhưng vẫn có từng tia nắng chiếu xuyên qua, mắt thường vẫn có thể trong thấy được mọi thứ nhờ những tia nắng này. Nhưng ở khu vực phía trong này, ánh sáng thật là một thứ xa xỉ muốn quan sát cũng phải căng mắt ra nhìn, mà ở đầm lầy này chỉ cần một gợn sóng, một chiếc lá rơi cũng có thể đang ẩn dấu ở đó một con quái vật. Để đề phòng trướng hợp bất trăc có thể xảy ra, hắn đã "Emeraline hóa" toàn bộ cơ thể.

Đi vào khu vực này chưa được bao lâu thì, một bóng đen đã tấn công về phía hắn, bóng đen từ phía dưới lao lên muốn cắn lấy cổ hắn. Hắn cũng lấy ra thanh kiếm đón đỡ, nhưng bóng đen cũng không để hắn dễ dàng đón đỡ đòn tấn công của nó. Nó vẫy đuôi, đập mạnh về phía chân của Tô Vũ, khiến hắn mắt đi thăng bằng, cơ thể cũng hơi ngã về phía sau. Quỹ đạo của cây kiếm đang đón đỡ vết cắn từ bóng đen cũng bị lệch đi, bóng đen cũng nhân cơ hội này nhắm rất chuẩn vào vị trí cổ của hắn.

"Két...két...két...."

Tô Vũ cảm nhận được từng đợt ma sát ở trên người hắn, không thể nghe được âm thanh nên hắn cũng chỉ có thể lấy tay lên sờ vết tích bóng đen để lại, đó là rất nhiều rãnh sâu để lại trên da hắn nhưng chưa đủ để phá hủy được lớp "Emeraline hóa". Mà chưa đợi hắn kịp vui mừng, bóng đen này quấn nhanh về phía hắn, dùng hàm răng kéo cơ thể hắn xuống phía dưới lớp bùn.

Hắn ra sức giãy dụa, sử dụng thanh kiếm trong tay chém liên tục về phía bóng đen, nhưng bóng đen dường như không phản ứng, hắn cũng không biết nó có tác dụng hay không, bóng đen vẫn cứ không xi nhê gì, vẫn kéo hắn xuống phía dưới.

Hắn rất muốn dùng "Thanh cốt dược tế" với bóng đen này để làm suy giảm đi khả năng phòng ngự của nó nhưng ánh mắt của hắn không thể trong thấy được gì cả, dưới nước đã là một mảng tối đen hắn cũng không thể phân biệt được bóng đen này rốt cục đang ở vị trí nào để ra tay.