Thân Thể Tôi Bị Xuyên Qua

Chương 12



Hạ Tiến nhận được tin nhắn của Khương Mạt, căn bản không cần cô nói cũng biết đã xảy ra chuyện gì.

Cậu ta cũng vừa mới nhìn thấy tin tức mới, tức đến xì khói, đám người bọn họ chơi game thôi cũng có thể bôi nhọ đến mức này, rốt cuộc là ai làm, tên tiện nhân này.

Đê tiện nhất là chỉ cần hơi nghiêng máy ảnh là có thể chụp được chữ “Esports", nhưng người chụp ảnh giống như cố ý để người khác hiểu lầm, chỉ chụp lại hai chữ “Yêu の”, người không biết nhìn thấy còn tưởng là khách sạn tình thú.

Cậu ta không chút do dự: “Lão đại, chị cứ phân phó!”

Giờ khắc này, thời gian phảng phất như quay về mười năm trước, cậu ta vẫn là học sinh cấp hai sùng bái kẻ mạnh. Chỉ cần đội trưởng ra lệnh, không cần biết là núi đao hay biển lửa, cậu ta sẽ không do dự mà xông về phía trước.

Khương Mạt: “Mang theo thiết bị phát trực tiếp của cậu, đợi tôi ở cổng khách sạn.”

Cụ thể làm như thế nào Hạ Tiến cũng không hỏi, trả lời một câu “Đã rõ.”, đứng dậy vác thiết bị chuẩn bị xuất phát.

Vừa mới xuống lầu liền đụng phải Chu Thiến Thiến đến tìm mình, mẹ Hạ nói:

“Tiểu Tiến, Thiến Thiến đến rồi. Con đi đâu vậy?”

Chu Thiến Thiến nhìn thấy cậu ta cầm theo thiết bị phát trực tiếp, trong lòng cô ta vẫn luôn một đốm lửa, lập tức nói:

“Anh muốn đi phát trực tiếp sao? Em cũng muốn đi.”

Hạ Tiến: “Anh đi có việc quan trọng, không thể mang em đi cùng.”

Nói xong, nói với mẹ Hạ: “Mẹ, mẹ chơi với Thiến Thiến đi, tối nay không cần đợi con về ăn cơm đâu.”

Nói rồi liền xoay người rời đi.

Mẹ Hạ: “Đứa trẻ này, vội vội vàng vàng, đi làm gì vậy?”

Quay đầu thấy sắc mặt của Chu Thiến Thiến không tốt, khuyên nhủ: “Thiến Thiến à, cháu đừng tức giận, đợi nó quay về cô thay cháu dạy bảo nó.”

Chu Thiến Thiến sa sầm mặt bỏ lại một câu: “Bỏ đi cô, cháu về đây.”

Túm lấy chìa khoá siêu xe hàng hiệu mới mua liền bỏ đi.

Mẹ Hạ gọi cô ta hai câu, cô ta đến đầu cũng không ngoảnh lại một cái.

Nha đầu này, mấy hôm nay thế nào vậy, sao đột nhiên không đáng yêu hiểu chuyện giống trước đây như vậy?

Hạ Tiến đuổi tới cổng khách sạn Yêu の Esports, Khương Mạt đã ở đó đợi cậu ta rồi.

Cô mặc bộ đồ thể thao ngày hôm đó, mũ cũng không thay đổi, nhìn thấy cậu ta chạy nhanh đến:

“Chuyển phát nhanh, giúp tôi tạo một tài khoản phát trực tiếp lưu lượng* lớn nhất.”

(*lưu lượng: lượng người xem,theo dõi trên mạng.)

Hạ Tiến một bên lắp đặt thiết bị một bên hỏi: “Chị muốn phát trực tiếp sao?”

Khương Mạt khẽ nhếch miệng: “Mắng người!”

Tài khoản của Hạ Tiến là phát trực tiếp trò chơi, dùng để phát trực tiếp việc trong giới giải trí không gây được ảnh hưởng lớn, Khương Mạt không chịu dùng, chỉ có thể dùng tài khoản mới, vì để thu hút mọi người, cô đã đăng một bài viết trên weibo quảng cáo trước:

[Buổi tối 18:00 giờ ngày 15 tháng 4, Khương Mạt online phát trực tiếp mắng người, ai muốn xem náo nhiệt mời vào.]

Bên dưới đính kèm số phòng.

Weibo vừa mới đăng lên liền bị dân mạng đánh chiếm:

[Nữ thần còn dám lộ mặt, đúng là không cần mặt mũi nữa rồi.]

[Lầu trên, nữ thần có lúc nào cần mặt mũi vậy?]

[Triệu Bằng Kiệt không thoả mãn được nữ thần, cần phải 4p mới kích thích.]

[.....Tôi tưởng rằng sau khi trải qua việc của Triệu Bằng Kiệt, sẽ có người sáng suốt một chút, không ngờ vẫn là đồ ngốc nhiều hơn.]

[Tin tức đợi ba ngày, ăn dưa không chiếm chỗ.]

[Không cần biết là thật hay giả, riêng nữ thần cũng đủ buồn nôn rồi.’’

Danh tiếng của Khương Mạt vốn dĩ đã không tốt, cho dù việc ngoại tình là hiểu lầm, bị người khác lợi dụng, nhưng hình tượng học bá sụp đổ thì sao? Mù văn hoá, đến vi phân tích phân cũng không biết thì sao? Lúc quay phim vì một cốc nước mắng tiểu trợ lý phát khóc thì sao?

Từng vụ từng việc đều là thật.

Khi thích một người, khuyết điểm cũng là ưu điểm, cũng giống như vậy, khi ghét một người, ưu điểm cũng đều biến thành khuyết điểm.

Bức ảnh một nhóm cùng nhau qua đêm ở khách sạn vừa bị tung ra, mọi người không chút do dự đã tin.

Dù sao tin một người xấu làm việc xấu dễ dàng hơn việc tin một người xấu làm việc tốt nhiều.

Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là có người có tâm ở đằng sau đưa đẩy dư luận, mà những người ra ngoài không mang theo não lại quá nhiều.

Bây giờ vẫn chưa đến năm giờ chiều, cách buổi phát trực tiếp còn một tiếng, Hạ Tiến và Khương Mạt nhàn rỗi không có chuyện gì làm, dứt khoát tìm một chỗ ngồi xuống đất, lấy điện thoại ra bắt đầu chơi game.

Hai người đều là cao thủ, chơi trò chơi trên điện thoại vô cùng tuỳ ý, một bên chơi một bên vẫn có thể nói chuyện phiếm.

“Chú ý đằng sau…… Chị làm thế nào mà để danh tiếng thành như thế này?” Nhìn trên mạng, căn bản không có mấy cái trang web Khương Mạt.

“Giải quyết rồi…….. Không phải nói rồi sao, mười năm trước tôi bị người ta xuyên vào……… Cậu đi lái xe, tôi đi nhặt đồ tiếp tế.”

“Ha ha, lại bắt đầu rồi……… Chị không muốn nói thì thôi vậy, dù sao bị bôi đen cũng không phải tôi…. Khí độc sắp đến rồi, nhanh lên xe.”

“Không tin thì thôi…….. Mau lái xe!”

“Tôi biết rồi, chị có phải là người hai nhân cách? Những việc đần độn trước đây là do nhân cách khác làm?”

“ Sao cậu lại thông minh như vậy chứ?!........... Ống ngắm gấp tám lần, lấy không?”

“Lấy!......Điểm thi đại học của tôi được 138 điểm! Không giống người nào đó, ha ha….”

“........” “Trả lại ống ngắm gấp tám lần cho tôi.”

“Không trả!....Đậu xanh, chị lại muốn giết đồng đội!”

Cậu ta thật sự bị cái dáng vẻ giết đồng đội tối hôm đó của cô dọa sợ.

Có bóng ma tâm lý rồi.

Khương Mạt di chuyển miệng súng sang hướng khác.

“Trêu cậu thôi, cậu vẫn không đáng để tôi phá lệ giết đồng đội.”

Hạ Tiến: “.........”

Cảm ơn luật lệ của ‘ngài’, cậu ta quả thật cũng không muốn vinh hạnh đặc biệt này một chút nào.

Thời gian sắp đến, hai người phủi phủi mông đứng dậy, chuẩn bị hết các thiết bị, Khương Mạt tháo khẩu trang xuống, bắt đầu phát trực tiếp.

Vì trước đó có quảng cáo, dân mạng sớm đã ngồi đợi rồi, mới bắt đầu phát trực tiếp số người online đã tăng như bay lên sáu con số, trong số những người này có antifan, thuỷ quân, người qua đường, cũng có thể có mấy mống fans bị vùi lấp trong đám người căn bản nhìn không thấy.

Khương Mạt vừa lộ diện, màn hình liền bị những lời mắng chửi bôi đen nhảy ra phủ kín.

Cô đưa tay tắt công năng đạn mạc, tiện tay tắt luôn bình luận, nhìn vào máy quay nhếch miệng cười:

“Không muốn nhìn thấy có người online chửi bậy.”

Mọi người: “.......???”

Tại sao từ lần bắt đầu, phong cách của Khương Mạt thay đổi nhiều như vậy?ính>

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện kì kì quái quái gì trên người cô vậy?

Cô vừa tắt đạn mạc và bình luận, anifans cùng thuỷ quân liền không thể dắt mũi dư luận, cũng sẽ không có người xâu xé chuyển hướng sự chú ý, điểm chú ý của mọi người đều tập trung vào Khương Mạt.

Cô lấy ra điện thoại, tìm thấy những bức ảnh 4p trên mạng, bức đầu tiên là ở bên ngoài khách sạn, cô với ba người lần lượt ôm nhau tạm biệt, phía xa có một toà nhà lớn, là kiến trúc có tính kí hiệu ở gần đó.

Ống kính máy quay khẽ chuyển, phù hợp với góc độ ở trong bức ảnh, ngoài việc người và xe không giống, những thứ khác hoàn toàn giống nhau, đến hai chữ “Yêu の” cũng không có chút khác biệt.

Khương Mạt: “Đã nhìn thấy chưa? Địa điểm trong bức ảnh chính là chỗ này. Tôi sẽ cho mọi người xem xem rốt cuộc chỗ này là chỗ nào.”

Tiếp đến máy quay lại quay một chút, Chữ đằng sau “Yêu の” cuối cùng cũng lộ ra.

Là “Esports"!

Phụt -- --!

Quần chúng trước màn hình toàn bộ đều không nhịn được là phun ra.

Đậu xanh! Thế này ai có thể nghĩ đến chứ.

Trên thế giới này tại sao còn tồn tại loại khách sạn điện tử chứ?!

Tồn tại cũng thôi đi, tại sao còn đặt tên là “Yêu の”?!

Có người lại bắt đầu điên cuồng chụp ảnh, đem video Khương Mạt phát trực tiếp chuyển lên weibo, chiếu cố nhóm cẩu học sinh hoặc dân đi làm không có cách nào xem trực tiếp.

Bức ảnh này vừa tải lên liền có người bình luận:

[Đậu xanh! Tôi nói sao lại nhìn quen mắt như vậy! Tôi với đồng đội từng đến khách sạn này tụ tập qua.]

[Thân làm dân mê game, tôi tin lần này Khương nữ thần lại bị bôi nhọ rồi.]

[Ha ha, tẩy trắng cũng không biết tẩy, ai mà không biết nữ thần không chơi game chứ, lúc đầu diễn Ngưng Nhi là chính miệng cô ta nói, nói chơi game làm mê muội đầu óc mất cả ý chí, cho rằng mọi người mất trí nhớ tập thể sao?]

[Lầu trên, cậu xem tiếp thì biết……..]

Khương Mạt đưa mọi người đi xác nhận nơi xảy ra ‘vụ án', hơi mỉm cười.

“Đi thôi, tôi đưa mọi người đi tham quan một chút cấu tạo bên trong.”

Máy quay đi theo Khương Mạt vào bên trong khách sạn, đến căn phòng đã xuất hiện qua trong ảnh, mở cửa vừa nhìn, mọi người lại lần nữa phun ra.

Cứ cho là đã làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý, cũng không nghĩ tới…..căn phòng sẽ……..điện tử như thế này.

Mấy cái giường tầng đến lật người cũng không lật được kia làm người ta nhớ lại cảm giác sợ hãi bị chi phối bởi cái giường nhỏ trong ký túc xá trường học.

[Ha ha ha. Đậu xanh! Quả nhiên là khách sạn điện tử, máy tính chiếm hơn một nửa không gian trở lên ha ha ha.]

[Ở trong căn phòng như thế này tôi chỉ muốn chơi game, hoàn toàn không có hứng thú nghĩ đến doi* nữa.]

(*doi: doge: ngôn ngữ mạng chỉ ô nhiễm tinh thần, ở đây ý nói đến những chuyện đen tối.)

[Không phải vẫn có giường sao, loại giường này rất chắc chắn…….]

Dường như để đáp lại lời phát ngôn của antifan này, một giây sau Khương Mạt liền ngồi lên giường, động lên lên xuống xuống, cả cái giường bắt đều kêu lên kẽo kẹt kẽo kẹt.

Khương Mạt: “Ông chủ nói rồi, đến đây đều là những người chơi game, giường cơ bản là không dùng đến, vì thế đều đem tiền dồn vào thiết bị hết rồi. Tôi dùng thử rồi, máy tính ở đây cực kì tốt.”

Dừng lại một chút, khóe miệng cô khẽ nhếch lên, cười rộ: “Đàn ông làm sao thú vị bằng game được.”

Câu này vừa nói ra, dân chơi game trong chốc lát đều bật cười, đây quả thực là tiếng lòng của dân chơi game!

Bên dưới weibo của người chuyển phát lập tức bị quét màn hình:

[Bạn trai làm sao thú vị bằng game được!]

[Bạn gái làm sao thú vị bằng game được!]

[Doi làm sao thú vị bằng game được!]

Bla bla

Khương Mạt nói xong, thu lại nụ cười xán lạn trên gương mặt, ánh mắt mang theo châm biếm:

“Tiếp theo tôi sẽ mở đạn mạc và bình luận, bởi vì tôi sắp bắt đầu mắng người rồi, bởi vì tính công bằng nên cũng để cho mọi người có cơ hội mắng tôi.”

Mọi người: “........???”

Đây là lý do quỷ gì thế?

Công bằng còn có thể dùng như thế này sao?

Một giây sau mọi người phát hiện quả thật có thể phát đạn mạc rồi.

Các kiểu từ ngữ mắng chửi chửi rủa và “666” “ha ha ha” “trâu bò" lập tức tràn ngập trên màn hình.

Trong đạn mạc đủ các loại màu sắc, giọng nói mang theo chế nhạo của Khương Mạt truyền đến:

“Bố cục ở đây cũng đều cho mọi người xem rồi, người chụp ảnh ác ý dẫn dắt mọi người hiểu sai, bịa đặt gây chuyện, vừa xấu xa vừa độc ác. Còn có một số người thật kì lạ, rõ ràng mỗi lần có tin tức giả đều bị lừa, nhưng lần sau ra tin tức giả vẫn cứ bị lừa, hơn nữa mồm miệng của những người này còn vô cùng thối, phóng uế khắp nơi, đúng là vừa ngu vừa buồn nôn.

Có điều dân số Trung Quốc đông như vậy, những kẻ đần độn tự nhiên sẽ nhiều hơn. Tôi đã sớm quen rồi.

Có người ngu ngốc, có người ác độc, có người xấu xa, các người đúng là trời sinh một cặp, xin nhất định hãy trói chặt lấy nhau, ngàn vạn lần đừng cởi trói, tránh làm hại người bình thường.”

Quần chúng kinh ngạc ngây người, vốn dĩ cho rằng lần trước cô ở trong tiết mục mắng dân mạng ngu ngốc đã đủ trâu bò rồi, dù sao cũng rất nhiều người cho rằng đó là kịch bản của tổ tiết mục, cô chỉ là đem kịch bản đọc ra mà thôi.ính>

Nhưng lần này là phát trực tiếp đó!

Một minh tinh danh tiếng bốc mùi như cô, còn dám cứng rắn như vậy, chỉ thẳng mặt dân mạng mắng người ta vừa ngu vừa ác vừa xấu xa, cô còn muốn lăn lộn nữa không vậy?

Đúng lúc này, trên màn hình đột nhiên nổ lên một mảng pháo hoa, hoả tiễn bay lên vù vù.

Dân mạng:..............!

Đậu xanh! Phần quà siêu to siêu khổng lồ 99998! Thổ hào nha!

Thẩm Vân ngồi trước màn hình, bình tĩnh gõ ba chữ: Mắng hay lắm.

Có điều…….

…...Đàn ông không thú vị bằng game sao?