Thánh Giới Chi Chiến

Chương 28: Thần Chiếu Chiến Linh Thú



Giữa đêm khuya, ánh trăng sáng mờ chiếu rọi, thông qua màn sương mờ ảo khiến không khí xung quanh như trở nên lạnh lẽo dị thường. Từng tiếng bạo phát tê minh rung chuyển cả thương khung cứ liên tục vang lên, theo đó, vô số cuồng phong, ba động mạnh mẽ khiến cảnh vật mỗi lúc càng trở nên điều tàn. Duy nhất chỉ có lớp độc vụ là hơi rung động chứ hoàn toàn không xuất hiện quá nhiều biến hoá.

Ở phía trên sườn núi, một người một thú đang lao vào nhanh, dù là cái nào đi nữa thì giờ khắc này cũng đều tràn ngập sát cơ.

Ám Kim Sư Hổ không hổ danh là linh thú cấp sáu chiến lực phi phàm, đặc biệt là bốn cái cự trảo sắc bén mỗi khi di động đều phát tán phong cương, nhiều lần dồn nhân loại ở trước mắt vào tử cảnh.

Nhưng mà Viêm Tư Tạc cũng không phải dạng vừa. Nói thế nào thì hắn cũng là kẻ đã vào sinh ra tử nhiều lần cho nên mỗi khi bị dồn vào đường cùng đều sẽ nhất thời bộc phát lực lượng cực đại né tránh trong gang tấc.

Bất quá, điều làm Viêm Tư Tạc cảm thấy bất lực chính là lớp da của Ám Kim Sư Hổ thật sự quá dày, dù cho ăn liên tục mấy quyền nhưng lại không khác đánh vào lớp bông mềm, phần lớn lực lượng đều tự dưng tiêu biến, trên người nó cùng lắm cũng chỉ xuất hiện mấy chỗ cháy xém nhè nhẹ mà thôi.

Trong khi đó, Viêm Tư Tạc càng kéo dài thời gian thì bản thân lại càng xuống sức. Để đổi lấy khả năng đối đầu với Ám Kim Sư Hổ, hắn tựa hồ đã không tiếc sử dụng bí pháp cộng thêm Hoạt Huyết Đan nên mới mạnh mẽ như bây giờ.

Tuy nhiên, nếu cứ như vậy mãi thì dù không bị vuốt trảo của Ám Kim Sư Hổ chém đứt thì cũng bạo thể mà chết. Tự Viêm Tư Tạc cũng biết được bản thân không còn nhiều thời gian.

Lúc này, Ám Kim Sư Hổ dường như cũng đã mất đi kiên nhẫn. Toàn thân phát ra kim quang rạng rỡ, nó giận dữ hướng Viêm Liệt rống lên một tiếng, ba động kinh khủng bạo phát khiến bụi đất nhất thời nổi lên mù mịt.

Viêm Tư Tạc kinh hãi vội vàng xuất hiện ở trước mặt Ám Kim Sư Hổ ngăn trở. Đòn “Sư Tử Hống” kia rõ ràng còn ẩn chứa một tia nguyên thần trùng kích, chỉ với viên bạch ngọc trước ngực của Viêm Liệt thì chắc chắn không cách nào chống đỡ được.

Bởi vì lực lượng tăng cao, Viêm Tư Tạc tạm thời cũng có được Ý Niệm Giết Người như một cao thủ Thần Chiếu thực thụ. Chẳng qua là lực lượng nguyên thần của hắn so với Ám Kim Sư Hổ vẫn còn quá kém.

Hai luồng ý niệm vừa mới chạm nhau đã lập tức phân ra cao thấp. Không nghi ngờ gì, Viêm Tư Tạc nhất thời biến sắc lùi về phía sau, thất khiếu chảy ra từng giọt máu tươi. Trong đầu không ngừng vang lên những tiếng oanh minh, cảm giác như não hải sắp sửa vụn vỡ tới nơi.

“Thúc thúc…”

“Đừng tới đây.”

Viêm Tư Tạc đưa tay ngăn cản, giọng nói òm òm phát ra: “Điệt nhi. Ta không biết vì cái gì nhưng ngươi đã bị Ám Kim Sư Hổ để mắt. Thời gian của ta không còn nhiều nên mau chóng chạy đi. Có khí tức nó ở đây, phần lớn linh thú khác đều đã bỏ chạy hết rồi, cũng đừng có quay lại đường cũ mà hãy theo một đường khác xuống núi.”

Viêm Liệt một đầu rối ren nhưng rất nhanh liền đưa ra quyết định. Hắn không hề nói nhiều mà lập tức vận nguyên lực, dùng hết sức bình sinh triển khai tốc độ nhanh nhất mà bỏ chạy. Hắn không biết vì cớ gì nhưng đúng như Viêm Tư Tạc nói, mục tiêu của Ám Kim Sư Hổ chính là hắn.

Viêm Tư Tạc nhìn Viêm Liệt nhanh chóng rời đi, trong lòng cũng nhẹ nhõm phần nào. Trong mắt hiện ra một tia lăng lệ, hắn không nhiều lời mà trực tiếp xông về phía Ám Kim Sư Hổ tiếp tục đánh nhau.

Tại một khoảnh khắc này, dưới tác dụng của Ý Niệm Dò Xét, Viêm Tư Tạc đột nhiên cảm nhận được có một kẻ khác đang đuổi theo Viêm Liệt. Càng kỳ lạ hơn là trên thân người này không có chút ba động của tu vi nhưng tốc độ lại nhanh hơn Viêm Liệt rất nhiều, chỉ vài ba tức đã đuổi kịp phía sau.

“Không lẽ đó là khôi lỗi?”

Viêm Tư Tạc suy nghĩ trong chớp mắt nhưng rất nhanh liền lắc đầu bởi vì kẻ kia hành động rất linh hoạt, toàn thân lại ngập tràn ba động sinh mệnh nên không thể nào là hoạt thi được.

Cũng tại một giây suy nghĩ nhất thời khiến Viêm Tư Tạc bị chậm một nhịp. Ám Kim Sư Hổ vừa thấy Viêm Liệt chạy đi đã lập tức đuổi theo. Thân thể nó tuy lớn nhưng lại nhanh nhẹn lướt qua Viêm Tư Tạc rồi phi nước đại đuổi theo.

Ám Kim Sư Hổ giống như có tử thù với Viêm Liệt. Nó bất chấp Viêm Tư Tạc ở phía sau điên cuồng đuổi theo đồng thời oanh kích nhưng vẫn ngoảnh mặt làm ngơ.

“Súc sinh khốn kiếp, dám khinh thường Viêm gia nhà ngươi.” Viêm Tư Tạc tức giận gầm lên.

Đồng thời cùng lúc ấy, nguyên lực trong thể nội điên cuồng bành trướng, khí tức tựa như cự lãng thao thiên lập tức bùng phát. Phía sau lưng Viêm Tư Tạc, một cái hư ảnh của hoả quyền nhất thời hình thành, nhiệt độ nhất thời tăng lên khiến Ám Kim Sư Hổ cảm giác được nguy hiểm mà quay đầu.

“Súc sinh. Bây giờ mới quay đầu lại thì đã muộn.”

Võ kỹ Huyền giai sơ cấp Phách Liệt Quyền.

Nương theo nắm tay của Viêm Tư Tạc buông xuống, hoả quyền ngập trời sát ý cũng hướng thẳng Ám Kim Sư Hổ mà bay đi. Một đòn này chính là do Viêm Tư Tạc vận hết sức bình sinh cùng với lực lượng còn lại đánh ra cho nên uy lực cực kỳ kinh khủng. Mà lại, cũng bởi vì Ám Kim Sư Hổ quá khinh thường hắn cho nên mới để hắn có đủ thời gian để ngưng tụ.

Nhìn quyền phong kinh khủng đủ sức phá huỷ một toà cự nhạc xông tới, Ám Kim Sư Hổ lần đầu tiên lộ ra một tia ngưng trọng. Nó không dám khinh địch mà chủ động dừng lại, huyết mạch linh thú được nó thúc động đến cực hạng. Chỉ thấy những cái vằn đen trên thân thể lần lượt sáng lên, ô quang rạng rỡ bao trùm không gian tối đen mịt mù.

Tại khoảnh khắc này, Ám Kim Sư Hổ phảng phất như tràn đầy khí tức hồng hoang. Chữ “Vương” (王)trên đầu nó tràn ngập kim quang trở thành biểu tượng bắt mắt nhất đồng thời cước trảo cũng bỗng dưng xuất hiện dị tượng.

Vô số điểm nhỏ từ xung quanh đang dần dần tụ lại thành một tầng ô quang bao bọc lấy móng vuốt của nó. Đối lập với hoả quyền bạo liệt thao thiên, cước trảo của Ám Kim Sư Hổ lại ngập tràn băng lãnh chi ý khiến cỏ cây dưới chân tức tốc đông cứng rồi bị khí tức từ nó phát ra đánh tan thành cặn bã.

Phàm là linh thú có cấp bậc càng cao thì linh trí sẽ càng được khai mở. Đối với một số loại, trong quá trình trưởng thành ngẫu nhiên sẽ tự nghiệm ra một chút kỹ năng đặc thù. Hiển nhiên, đầu Ám Kim Sư Hổ này cũng là một trong số đó.

Ám Kim Khủng Trảo vừa mới đánh ra đã nổi lên phong mang dày đặc, tiếng gió rít gào oanh tạc khắp bốn phương tám hướng. Không gian tại khoảnh khắc ấy như bị một cái bóng màu đen thôn phệ trực tiếp đem ánh sáng của hoả quyền nuốt vào bên trong.

Có điều, Viêm Tư Tạc nào có chịu thua. Ngay khi phát hiện đầu Ám Kim Sư Hổ đã khai thông linh trí, Viêm Tư Tạc liền cắn răng lần nữa đem bí pháp thi triển tới cực hạn. Hoả quyền vừa mới có dấu hiệu bị nuốt chửng đã lập tức trở nên đại thịnh. Tiếng nổ lách tách đem tầng bóng đen kia tiêu tán phần lớn.

“Ầm!”

Một tiếng kinh thiên động địa vang lên, Phách Liệt Quyền cùng Ám Kim Khủng Trảo hung hăng va chạm tạo thành ba động lan tràn khắp nơi. Động tĩnh lần này cực lớn, tất cả cây cối xung quanh đều tức thì toái diệt, phong cương kinh khủng khiến mặt đất hình thành những cái rãnh sâu đến ba thước, bụi đất nổi lên mù mịt.

Đồng thời, hoả diễm một khắc này cũng bắt đầu bạo phát đem đống cây đổ nát vừa rồi bùng lên hừng hực. Khắp một vùng bỗng dưng chìm trong biển lửa, ngay cả đám độc vụ cũng không tránh khỏi vạ lây.

Viêm Tư Tạc bị dư chấn đánh trúng tựa như con diều đứt dây mà bay ngược về phía sau làm một đống đất nhất thời phá toái. Hắn muốn đứng dậy tiếp tục nhưng dường như cơ thể không theo ý muốn. Phần lớn xương cốt bởi vì nhiều lần thi triển bí pháp mà hoàn toàn vụn vỡ đến cả thân hình lúc này cũng đều biến dạng đến đáng sợ.

Còn như Ám Kim Sư Hổ thì khá hơn đôi chút. Tuy nhiên, nó cũng bị dư chấn đánh cho trọng thương, khắp người đề dày đặc vết lửa cháy sém, bộ dáng chật vật vô cùng.

Có điều, khác với Viêm Tư Tạc, Ám Kim Sư Hổ vẫn còn sức đứng dậy, trong mắt ngập tràn tơ máu lần nữa xông tới chỗ của Viêm Liệt.