The Rise Of The Useless

Chương 3




--------------------

Vì lí do mấy chương đầu khá là củ chuối nên từ nay mình sẽ tua nhanh qua đoạn đầu, mình viết còn thấy chán huống chi các bạn đọc. Vì chán nên 2 ngày nay toàn đi đọc của người khác để lấy kinh nghiệm.

Chợt nhận ra văn phong mình chưa tốt, nhưng mình viết chỉ giải trí nên các bạn đừng có bắn đá vào mình nhé. Cảm ơn!

Quay trở lại câu chuyện, à mình viết tới đâu rồi ta. À quên mình sẽ chuyển sang kể ngôi thứ 3.

--------------------

Sau khi được triệu hồi tới đây, Sechi và các bạn đã được gặp nhà vua trao đổi về việc bị triệu hồi đến thế giới này.

"Được rồi, vì các anh hùng đã đồng ý nên..."[vua]

Nhà vua nhìn về phía một người hầu đang bưng một cái mâm bằng vàng, cô bắt đầu bước lại phía các anh hùng.

"Đây là bảng trạng thái và thẻ hội mạo hiểm giả của các anh hùng"[vua]

Nói đến đây người hầu đó đến trước mặt chúng tôi cúi chào rồi phân phác các thẻ cho mọi người.

"Bảng trạng thái sẽ ghi lại toàn bộ chỉ số của các anh hùng, còn thẻ mạo hiểm giả thì là bằng chứng cho các thành viên của hội"[Vua]

Giuld Mạo Hiểm Giả là một tổ chức liên quốc gia được hình thành trên sự cho phép của tất cả người nắm quyền ở quốc gia đó, là nơi có ảnh hưởng lớn đến đất nước, tạo điều kiện cho mọi người có thể kiếm tiền qua các nhiệm vụ cũng như tăng sức mạnh của cả đất nước.

Sechi và 'bạn' của cậu cầm thẻ mạo hiểm giả và bảng trạng thái lên, ngay lặp tức trên đó in tên của người sở hữu,{Tiện lợi thật!!} Sechi nghĩ thầm.

Sau một khoảng thời gian các chỉ số trên bảng trạng thái bắt đầu hiện dần lên. Sechi nhìn vào bảng trạng thái của mình:

-Tên: Kagigata Sechi

-Chủng tộc: Con người

-Thiên chức: Người vô dụng

-Cấp độ: 1

HP: 50

MP( Ma lực): 10

Phòng thủ: 30

Nhanh nhẹn: 50

Thể lực :20

Thông minh(IQ): 120 

-Kỹ năng

+Phân tích<thấp>: lv 1

-Trang bị(giáp, giày, vũ khí,...)

<<Không>>

-Kỹ năng độc nhất

+Absolute Disasembly[Ẩn]

-Kỹ năng đặc biệt 

<<Không>>

-Võ thuật/Kiếm thuật

+Tendo : lv1

-Danh hiệu:

<<Không>>

"Ehhh?? Bảng trạng thái kiểu gì thế này"[Sechi]

Bất giác hét lên làm mọi người chú ý, quay mặt về phía cậu.Nhận thấy các ánh mắt đang hướng về mình, cậu im lặng cuối đầu xuống.

"Khoan đã có lẻ đây là những chỉ số cơ bản của anh hùng, nhứng cái thiên chức 'người vô dụng' là sao chứ mình chẳng phải là anh hùng sao"[Sechi nghĩ]

Cậu lén nhìn về phía các người còn lại

-Tên: Kagamari Aruto

-Chủng tộc: Con người

-Thiên chức: Anh hùng

-Cấp độ: 1

HP: 1000

MP:780

Phòng thủ: 500

Nhanh nhẹn: 690

Thể lực: 1200

Thông minh: 120

-Kỹ năng

+Cầu lửa: lv 1

+Cường hóa: lv 3

+Phân tích: lv 5

+Đột phá giới hạn: lv max

+Lãnh đạo: lv 1

+Đe dọa: lv 2

-Trang bị

+Thánh kiếm<Truyền thuyết>

-Kỹ năng đặc biệt:

+Thánh ma pháp

-Danh hiệu

+Kẻ giải cứu thế giới

+Kẻ sở hữu thánh kiếm

-Võ thuật/Kiếm thuật

<<Không>>

"Cái gì" cậu hét thầm trong đầu.

{Chỉ số của hắn gấp mấy chục lần của mình mà còn sở hữu thánh kiếm kèm cái danh hiệu anh hùng kia} Tâm trí cậu hoảng loạn gần như sụp đổ cái hi vọng bắt đầu lại ở thế giới mới.

Bình tĩnh lại nào mình ơi, hãy xem xét toàn bộ người trong này đã, cậu tự an ủi mình.

Đôi mắt cậu như người chết sắc mặt tái xanh sau khi thấy các chỉ số của mọi người, ai nấy đều trên 500 cả và còn mang danh hiệu anh hùng và kỹ năng xịn nửa.

Ai nấy đều vui vẻ trao đổi với nhau về chỉ số và kỹ năng của mình.

"Vậy các cậu thấy chỉ số của mình như thế nào, cao nhỉ???"[Vua]

Mọi người ai cũng mang vẻ mặt phấn khởi và trả lời "Vâng!!!" còn tôi chỉ im lặng gục đầu xuống.

"Nhân tiện chỉ số của con người ở đây đều xấp xỉ 100 ở cấp 1"[vua] 

Câu nói như xé toạt tâm hồn tôi, nó như khứa  vào từng thớ thịt trong cơ thể này vậy, một cảm giác đau đớn.

Nhà vua nhìn 5 vị anh hùng được triệu hồi

"Ah.. Thì ra Aruto-dono là người giữ thánh kiếm và được có danh hiệu 'Kẻ giải cứu thế giới', Rất tốt!!"[Vua]

Nhà vua đang dùng phân tích lên các anh hùng và cười to nhưng nụ cười đó chợt biến mất để lại trên mặt sự hoài nghi khi nhà vua nhìn vào Sechi.

"Hả.. Tại sao chỉ số của Sechi-dono lại dưới 50 nhỉ???"[Vua]

Bất giác nói ra làm tất cả ánh nhìn giờ đang nhìn vào Sechi rồi

"HA...HA..HA"[Tất cả]

Từ các đại thần trong triều, lính gác, người hầu, bạn bè, hoàng tộc đều nhìn vào cậu rồi phát lên tiếng cười lớn cùng với cặp mắt đầy khinh bỉ khi thấy chỉ số của cậu.

"Chỉ số của nó đều dưới 50, haha..Đúng là tên vô dụng"[Aruto]

"Vô dụng thì dù ở thế giới nào nó cũng vô dụng nhỉ Aruto-kun"[Emi]

"Umh!!"[Aruto]

"Fufufu..Chỉ số của nó chỉ ngang bằng với 1 con golbin quái vật gần như là yếu nhất"[Các quí tộc](mình sửa quan thành quí tộc nhé)

"Fufu..Tại sao năng lực của ta lại triệu hồi ra 1 tên yếu như thế"[Công chúa]

"Tên này còn không đáng để làm nô lệ"[Binh sĩ thì thầm]

"Tên này chỉ đáng làm thằng hề"[Hoàng tộc]

Sechi đứng chết lặng lắng nghe những câu sỉ nhục, những ánh mắt khinh bỉ coi thường cậu, những lời chà đạp như không phải là con người.

Cậu đứng yên, cuối đầu tâm hồn hoàn toàn tối mịt, rơi vào bóng tối không lối thoát, gương mặt cậu đờ đẫn như không tin về chuyện này

Ước mơ làm lại từ đầu ở thế giới mới tan vỡ, cậu đã không còn tin bất cứ ai nữa.

"IM LẶNG"[Vua]

Giờ thì tiếng chửi rủa đã hết nhưng vẫn còn đọng lại những ánh mắt khinh bỉ cậu

"Giờ tất cả đã xong, mọi người hãy lui về dự yến tiệc ta đã sấp đặt sẵn"[Vua]

Mọi người im lặng cuối đầu chào đức vua và bước ra ngoài

Tuy nhiên cậu vẫn còn nghe những tiếng cười nhạo báng  

"Anh hùng được triệu hồi cơ đấy, mất mặt đất nước thật"

Giờ đây trong Điện chỉ còn Sechi, vua và những anh hùng khác

"Đúng là một tên vô dụng, kinh tởm đi tới đâu cũng làm xấu thanh danh bọn ta"[Emi]

"Thôi bỏ đi Emi-san loại đó còn không xứng làm người cơ, đừng tốn nước bọt"[Aruto]

Rồi 4 người bọn ho chụm lại bàn tán gì đó

"Thưa đức vua, tôi muốn đề nghị với ngài một việc"[Aruto]

"Hử?Việc gì mà Aruto-dono phải yêu cầu"[Vua]

"Tôi muốn đuổi tên này ra khỏi đây, để nó ở lại chỉ làm mất danh xưng của đất nước và của các anh hùng"[Aruto]

"Việc này không nằm  trong quyền hành của ta toàn bộ, nên các anh hùng còn lại hãy tham dự bửa tiệc ở đại sảnh đi"[Vua]

Rồi họ đi ra ngoài nhưng cậu vẫn còn nghe thoáng thoáng

"Đồ tởm lợm, Dốt nát, Vô dụng"

Hiện giờ cậu không nói gì thêm vì bây giờ đầu cậu chỉ còn chứa hình ảnh mình bị sỉ nhục lăng mạ của hàng trăm người

Không nghỉ tới việc trả thù, cậu chỉ nghĩ tại sao mình lại bị như thế.

"Ah...Giờ chỉ còn ta và cậu nhỉ"[vua](Lính nữa cơ)

Đức vua kêu lên làm cậu giật mình trở lại thế giới thực

"Vậy ta có đều muốn nói riêng với cậu"[Vua]

"Rằng ngài không thể giữ tôi ở lại vì tôi không có ích cho đất nước"[Sechi]

Cậu thẳng thắn trả lời và nhìn thẳng vào mắt đức vua

"Điều đó đúng nhưng vẫn còn 1 điều nữa, rằng nếu để cậu lại đây thì ngày ngày cậu sẽ bị như ngày hôm nay rồi dần dẫn đến hướng tiêu cực hơn, cậu hiểu í ta chứ"[Vua]

"Tôi hiểu!"[Sechi]

"Vậy cậu có muốn rời khỏi đây để đi ra bên ngoài khắc nghiệt"[Vua]

Vua cẩn thận lời nói hỏi xéo nhẹ nhàng cũng như là cảnh báo cậu

"Được!Tôi đồng í"[Sechi]

Cậu nói 1 cách không do dự, nhà vua nhìn vào ánh mắt đó thấy sự quyêt tâm của cậu cũng đã chấp nhận

"Được rồi"[Vua]

Nhà vua vừa nói vừa đưa tay về phía bóng tối phía sau cái ghế rồng

Một người chùm kín đầu bước ra trên tay cằm 1 mâm gì đó.Người đó đúng kiểu như một sát thủ, thì ra bên vua luôn có những người bảo vệ trong bóng tối

Bước đến gần cậu, người đó đứa cho cậu 2 chiếc túi trên mâm

"Vậy hãy coi như đây là một phần quà chia tay của nhà vua đối với một người không may bị triệu hồi tới đây mà không có đường về"[Vua]

"Đây là....."[Sechi]

"Một túi đựng 100 xu vàng và 1 túi có thể chứa vật có khối lượng 1 tấn"[Vua]

"Đạo cụ ma pháp??"[Sechi]

"Đúng đó là một ma cụ để chứa đồ"[Vua]

"Vậy từ nay ta chúc cậu gặp nhiều may mắn trong cuộc sống"[Vua]( như kiểm mới thua1 trò chơi truyền hình á)

Nghe xong cậu cuối đầu chào rồi bỏ đi ra ngoài lâu đài

Điều gì sẽ xảy ra khi cậu ra ngoài thì đọc tiếp đê.

--------------------

Chương này viết trong 2 tiếng nên up luôn

Dự là sau khi main ra ngoài thì số bớt nhọ rồi

5/11/2017