The Rise Of The Useless

Chương 63



Cái cảm giác viết hơn 6k chữ xong, định sao chép xuống word để lưu trữ, xong lại nhấn nhầm thành delete all, nó high vailone raaaaaa. Hôm qua chửi ít trời lắm, suýt nữa thì del mẹ nguyên bộ truyện :))

Hôm nay lại viết lại từ chương 63, fuckkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkkk. ( 9/3 )

Giờ bắt đầu từ đâu

--------------------------------

Sau 1 khoảng thời gian khá là dài tịnh dưỡng thì cuối cùng tôi cũng có thể đi lại và hoạt động bình thường như bao người khác.

Sau khi hành trang đã chuẩn bị sẵn sàng, chúng tôi lên đường.

Bước ra khỏi hang, tôi hít 1 hơi thật sâu, nhưng cảm giác thì không có thoải mái gì. 

Cây cối chết héo, mặt đất khô cằn, xác động vật đang thối rữa, không có 1 tí sức sống nào cả. Huyết Tế thật đáng sợ, không ồ ạt, không sát thương mà im lặng và lặng lẽ lấy hết toàn bộ sức sống của sinh vật.

Không để sót 1 thứ gì trên phạm vi của Huyết Tế, 1 thứ vô cùng nguy hiểm.

Hiện giờ tôi không biết mục tiêu của tôi là gì nữa.

Đánh bại 3 vị thần tối cao? Tôi có quá ít thông tin, tuy sau khi tỉnh lại tôi nhận được khá nhiều thông tin nhưng nó vẫn còn quá ít, bản chất của 'Hệ thống' là gì, tôi vẫn chưa hiểu rõ. Tôi không có ý không tin cha Yui nhưng thực sự quá ít thông tin, sự thật như thế nào tôi không rõ. Có lẽ tới khi nào tôi có nhiều thông tin hơn nữa, đủ để kết luận, tôi sẽ có hướng đi của mình.

Đánh bại anh hùng? Hay là tiêu diệt Quỷ Vương? Thực sự tôi thấy không nên, cả 2 phe hiện đang đều án binh bất động, Giáo Hội cũng ra mặt rồi, tức là bên Quỷ Vương sẽ có động thái khác. Nhưng hiện giờ cuộc chiến tranh đó chưa diễn ra.

Tôi không phải là anh hùng, tôi cũng không phải người cứu rỗi, thực sự thì tôi thấy sự tồn tại của mình không có cũng được có cũng chẳng sao. Mọi thứ để cho tương lai quyết định.

Sau vài lần bàn bạc với mọi người thì chúng tôi quyết định trước hết chúng tôi sẽ đi khám phá hành tinh, còn thứ gì xảy ra thì nó sẽ xảy ra.

Từ lúc tôi đến hành tinh này cũng đã rất lâu rồi, tôi cũng đi nhiều nơi, nhưng đa số vẫn ở lục địa Vanlorit lục địa dành cho con người, các lục địa khác gần như tôi chưa từng đặt chân tới. 

Chúng tôi khởi hành đi tiếp, nhìn từ bên ngoài chúng tôi không khác 1 nhóm lữ hành bình thường là mấy, không có ma lực toát ra ngoài.

Hiện giờ, tôi giống như một người bình thường, các chỉ số chỉ bằng với người bình thường, toàn bộ chỉ số đều biến mất, ngay cả các trang bị trên người tôi cũng bị vô hiệu hóa. Với tình trạng này chỉ cần Yui toát ra 1 tí ma lực cũng đủ tiễn tôi đi rồi.

Thực sự thì tôi hơi thấy tạ cho mọi người....

Về phần ma thú, Asp người luôn luôn xử lí hết bọn ma thú. Thực sự nếu Asp chỉ ở dạng rồng con và không dùng sức mạnh của mình thì tôi quên luôn Asp là 1 con rồng hùng mạnh được kính sợ và cúng tế luôn chứ đùa.

Chúng tôi ngày đêm vượt qua qua khỏi khu rừng này, chúng tôi cũng có gặp được 1 số thị trấn và các ngôi làng khác nhau nhưng chúng tôi không có ở lại lâu, chỉ dừng chân rồi tiếp tục đi.

Hôm nay, sau khi ăn tối, chúng tôi quyết định ngủ lại ngoài trời ở giữa rừng.

Như thường lệ, Eli và Asp sẽ chọn 2 nơi để ngủ, cũng là để canh gác xung quanh, tuy đã thử xem xét là xung quanh không có ma thú nhưng vẫn phải đề phòng. Ma thú ở đây cũng không mạnh lắm, chỉ khoảng A cấp. Nhưng bây giờ thì chỉ cần 1 ma thú hạng E cũng đủ sức giết tôi nếu tôi không chống cự.

Tôi nằm xuống đống cỏ và chuẩn bị đánh 1 giấc, chợt Yui quay sang ôm chặt tôi, vùi đầu vào ngực tôi.

"Tuy anh ra khỏi hệ thống mà mùi của anh cũng chẳng thay đổi tí nào", vừa nói Yui vừa hít mạnh và tôi có thể nghe thấy.

Yui thì nhắm mắt rồi, nhưng vẫn mò ngực tôi

"Thôi!! ngủ đi Yui", tôi vừa nói vừa vuốt nhẹ mái tóc cô ấy.

"Huuuuuhhhh, em biết rồi, anh cũng ngủ đi, đừng nghĩ nhiều nữa, dù có chuyện gì thì em luôn bên anh mà" Yui vừa nói vừa vùi mạnh vào ngực tôi, ôm chặt tôi rồi mới chịu ngủ.

Lúc này Yui như 1 con mèo con vậy....lười biếng, thích ôm ấp, vuốt ve và dễ thương.

Tôi ôm chặt Yui vào lòng rồi cũng bắt đầu nhắm mắt ngủ thiếp đi.

Nhưng chưa được bao lâu, đột ngột tôi tỉnh dậy vì có 1 cơn lạnh sóng lưng dữ dội như có 1 nguồn sát khí nhắm thẳng  vào tôi vậy.

Theo bản năng, tôi lập tức lăn qua bên phải. 

Chợt 1 móng vuốt đâm thẳng đến nơi tôi vừa rời khỏi, nó nhắm thẳng vào đầu với tốc độ cực nhanh.

Má tôi bị gạch thêm 1 đường, không sâu lắm như đủ để chảy khá nhiều máu.

Ngay lập tức đứng dậy theo kinh nghiệm, và tìm kiếm kẻ thù xung quanh.

Cũng đúng lúc tôi bị tấn công, cả Yui, Asp và Eli đều tỉnh dậy và ngay lập tức chạy lại chỗ tôi, cảnh giác xung quanh.

Nhưng không thấy bất cứ thứ gì cả, cũng không có bất cứ thứ gì đang tàng hình cả, nhưng vết thương trên mặt tôi thì không phải tự nhiên có.

Lại cơn lạnh sống lưng, ngay lập tức theo kinh nghiệm, tôi lùi ra phía sau, 1 móng vuốt như con dao cắt ngang cổ vai tôi, nếu không di chuyển thì đòn đó dễ dàng lấy đi cái đầu của tôi rồi.

"Phía dưới cái bóng!", tôi cũng đã đợi nó tung chiêu lần nữa, lần này tôi thấy nó dưới cái bóng của chính tôi.

Asp tiên phong, với tốc độ kinh hồn đập thẳng vào cái bóng đen của tôi, 1 vật màu đen nhỏ hơn tôi 1 ít bị vất văng ra với tốc độ cực cao và va vào đá làm vỡ cả 1 tảng đá to.

Ngay khi nó lấy lại được thăng bằng định quay lại tấn công thì cơ thể chợt bị tách thành 3 mảnh, lúc này Asp cũng từ tốn đi ra từ phía sau lưng nó, phải biết rằng khoảng cách cái bóng đen bị hất văng đi không hề gần.

3 mảnh đen kia bắt đầu hóa thành làn khói đen.

Asp cũng quay lưng đi và tiến về phía tôi.

Nhưng làn khói đen đó không có dấu hiệu biến mất mà giống như đàn hợp lại thành 1 tái tạo cơ thể cũ.

Mắt Asp đỏ ngầu tràn đầy sát ý, ngay  lập tức quay lại bắn ra 1 tia sáng màu tím khổng lồ từ miệng. Cái bóng vừa tái tạo hoàn tất, tia sáng chạm ngay vào nó với tốc độ hơn cả ánh sáng, 1 vụ nổ cực kì lớn diễn ra, nhưng ánh sáng không ngừng lại và tiếp tục bắn thẳng đi, tới khi nào Asp cho là đủ thì thôi.

Ở trung tâm vụ nổ không còn gì sót lại cả, không còn khói đen, cũng không cây cối, không đá, không cây cỏ. Chỉ là 1 hố khổng lồ với bán kính gần 1km. Toàn bộ đều bị thổi bay đi, đất đả thì tan chảy ra giống như phomai. Toàn bộ thứ tia sáng chạm phải đều bị thổi bay và biến mất, 1 đường dài của khu rừng bị xóa sổ. ( dao mổ trâu giết gà )

Lúc quay về Asp còn nhép nhép miệng như đang chửi ai đó.

Yui thì đang chăm sóc vết thương cho tôi, vì không nặng nên nó khả dễ hồi phục.

Tôi thấy vậy chỉ còn cười khổ thôi.

"Anh còn cười được nữa à!" Yui dỗi.

"Chứ giờ anh làm gì được, thử nghĩ xem 1 tia sáng của 1 con vật nho nhỏ đủ thổi bay 1 thành phố, 1 luồng ánh sáng nhẹ nhàng có thể hồi phục vết thương. Nếu đó là thế giới cũ thì nó quá vô lí đi." tôi nói trong khi cười.

"À mà Yui này, em có thấy rõ con ma thú kia là gì không, sao anh chưa từng gặp", tôi hỏi sang vấn đề khác.

Lúc này mặt Yui nghiêm túc lại.

"Em không nghĩ nó là ma thú, toàn bộ cơ thể nó là hắc ám, gần như không có sinh mệnh, có nhưng rất yếu ớt, có thể tính là không tồn tại. Em lại nghĩ nó được 1 người khác sở hữu ma thuật hắc ám tạo ra, nhưng với khả năng tạo ra sinh vật như thế này thì hắn không hề yếu. À chúng ta có thể gọi chúng là Sinh Vật Hắc Ám đi, vì chúng không có chủng tộc." Yui giải thích.

Tôi ngồi nghe cũng đã hiểu.

Cụ thể nó là 1 loại sinh vật được tạo ra từ hắc ám, có điểm giống Hồn Diện, kháng vật lí rất cao, có khả năng tái tạo cao và phục hồi lớn.

Nếu có nhiều sinh vật như thế này thì tôi nghĩ nó quá nguy hiểm. Nên chúng tôi quyết định tìm kiếm xung quanh và không ngủ nữa.

Nhưng thực sự là không nhìn thấy 1 con nào nữa, dường như chỉ có duy nhất nó.

Chúng tôi cũng tiếp tục cuộc hành trình ra khỏi khu rừng khổng lồ này, trên đường đi cũng có tìm kiếm con quái dạng này nhưng thực sự ngoài nó thì không có bất cứ con nào khác.

Cũng vài ngày trôi qua.

Trong 1 giấc ngủ.

"Hoàn tất đưa chủ thể ra khỏi hệ thống"

Tôi giật mình thức dậy.

Cái giọng nói quen thuộc vang lên, nhưng dần tôi ghét cái giọng này rồi, mỗi lần nó vang lên là tôi lại cảm thấy đau.

Chợt, toàn bộ trang bị của tôi đều bị rách cả nguyên bộ đồ, thanh kiếm trên lưng tôi cũng biến mất chỉ còn lại Cuồng Hận Kiếm, cả nhẫn kho trang bị của tôi cũng bị biến mất cùng với tất cả vật thể nằm trong đó.

Mất mát quá lớn, cứ như thế tất cả các trang bị của tôi như bị tan vỡ và hòa vào hư không vô tận, tôi chỉ tiếc cho Nhẫn Kho Vật Phẩm thôi, tôi chứa vô cùng nhiều vật trong đó.

"Toàn bộ ma lực được hấp thụ để tạo ra năng lượng chuyển thể"

"Bắt đầu chuyển thể trong 5-4-3-2-1...."

Thôi, thôi thôi đừng đếm ngược nữa, ta sợ lắm rồi, mỗi lần đếm ngược là y như rằng thịt nát xương tan.

"-0..."

Ahhhhhhhhhhhhh, đau kinh hồn, thực sự là sợ lắm cái đếm ngược rồi, cơn đau đập tới bất chợt, tôi có hét nhẹ lên nhưng ngay lập tức bất tỉnh đi trong đau đớn tột cùng như thay da đổi thịt.

"Hoàn tất chuyển thể ma lực dư ra được chuyển vào Hư Vô Nhãn"

Tôi giật mình mở mắt ra sau khi bất tỉnh, lần này y như mấy lần trước, mở mắt ra tôi lại thấy 1 hình dáng đang ân cần chăm sóc tôi.

"Ahhhh, Yuiiiiii...", tôi mở miệng

Yuiii bỡ ngỡ và ôm chặt tôi:

"Sao anh cứ ngất đi hoài thế, có biết em lo lắng thế nào không hả!!", Yui nói khi nước mắt tuông ra.

"Rồi rồi, bây giờ phiền em lấy cho anh bộ đồ để mặt tạm đi, lát anh sẽ kể cho em sau. Anh không sao rồi", tôi lâu đi nước mắt của Yui.

"Ummmmm.....". Yui cũng ngồi dậy và đi lấy đồ cho tôi.

Còn tôi ở lại thì xem lại tình trạng cơ thể tôi........hmmm hình như tất cả đều ổn cả, ngoại trừ vấn đề quần áo.

Bất giác tôi thò tay lấy tấm bảng trạng thái ra như tôi quên nó cũng vỡ vụng rồi. Nhưng cảm giác được cơ thể đã mạnh hơn trước, tôi thử dùng Phân Tích lên chính cơ thể mình, không có gì xảy ra. Nhưng sau khi tôi cố nhìn kĩ hơn thì các thông tin bắt đầu xuất hiện như lúc trước.

-Tên: Kariguta Sechi

-Chủng Tộc: Con Người

-HP: 100/100%

-Kỹ năng:

+ Miễn Dịch: không bị ảnh hưởng bởi bất kì hiệu ứng xấu nào, miễn sát thương phép và vật lí tối đa khi nhận vào.

+Không Giới Hạn: Trong 1 khoảng thời gian, tăng nhiều lần toàn bộ các chỉ số.

+Nguyên Tố Tối Thượng: Dùng toàn bộ tất cả nguyên tố ở cấp độ Tối Thượng.

+Hấp Thụ: Thao túng ma lực, hấp thụ sức mạnh.

+Bán Bất Tử: Trừ khi chết, toàn bộ đều có thể hồi phục ngay lập tức, tái tạo vô hạn.

+Bật Thầy Vũ Khí: Sử dụng thông thạo tất cả vũ khí, đặc biệt là kiếm, có thể tạo ra và phục hồi, dự trữ vũ khí tùy ý. Điều khiển tùy ý vũ khí.

+Độc Nhất: Không chịu ảnh hưởng bởi bất cứ thứ gì, là 1 cá thể duy nhất tự do điều khiển mọi thứ của bản thân.

+Tàn Sát(*): Gây sát thương khiến đối thủ không thể phục hồi, xóa sổ hiệu ứng hồi sinh, chuyển thể. Cắt đứt và xóa sổ khởi nguyên. Khi đối thủ sợ hãi, lập tức giết đối thủ. Cắt đứt và hủy diệt không, thời gian. 

+Hư Vô Nhãn(*): Nhìn thấu tất cả mọi thứ từ 'khái niệm', cho kiến thức vô cùng tận. Quy mọi thứ về khởi khuyên. Phong ấn, xóa sổ sức mạnh của mọi thứ. Thoát khỏi mọi ràng buộc, vượt qua giới hạn về không, thời gian. Uy hiếp, đe dọa, mọi thứ tồn tại.

(*): Kỹ năng có trên Cuồng Hận Kiếm

( bảng trạng thái này không hoàn hảo như trước khi xóa, tạm thời mình nhớ có vậy :)) )

( Nếu lỡ mà bấm nhằm del nữa thì del mẹ chuyện cho rồi nhở?)