Thiên La Đại Lục

Chương 161: Tở về



Bên ngoài truyền tống trận, hơn một nữa số đệ tử tham gia bí cảnh gần như cùng lúc xuất hiện, mấy lão đầu giữ trận lại bị kinh ngạc.

- Có chuyện gì nữa hử ?

Một lão đầu vừa xuất hiện quay qua trừng mắt nhìn mấy lão đầu giữ trận.

- Các ngươi đừng có ngồi không ở đó nữa, mau chuẩn bị đại trận phòng hộ.

- Có phải ngươi lại chọc đám yêu thú bên trong bí cảnh không ?

- Không có, bọn ta chỉ vô tình gặp phải hai đầu liệt diễm điêu và mấy đầu thiên thú.

Lúc mọi người rời đi, liệt diễm điêu đang trong trạng thái cuồng nộ, khả năng bọn chúng đuổi tới truyền tống trận là rất lớn.

Đám lão đầu giữ trận nghe nói có cả đám thiên thú ghé thăm lập tức chuẩn bị nghênh đón, cuối cùng cũng có cơ hội thư giãn gân cốt.

Thêm hai đạo hào quang lóe lên, Lâm Phong và Lãnh Hàn Băng xuất hiện bên trong truyền tống trận.

- Hình như có chuyện sắp xảy ra.

Lâm Phong nhìn vẻ mặt của đám người ở đây như sắp đụng phải đại địch, tình hình vô cùng căng thẳng.

Lãnh Hàn Băng đi tới bên cạnh Linh Mộng nhỏ giọng hỏi.

- Có chuyện gì sao ?

- Bọn họ đang chuẩn bị đối phó với liệt diễm điêu.

Linh Mộng nhìn tên nam nhân cứ bám theo bên cạnh Hàn Băng, trong lòng cực kỳ không thoải mái.

- Ngươi đã lấy được địa hỏa linh chi ?

- Đương nhiên, chỉ là vài gốc linh dược lão tử giơ tay là lấy được.

- Vậy còn không mau đưa cho ta.

Lâm Phong lắc đầu, cũng hên là trước khi trở về hắn đòi giữ linh dược nếu để Hàn Băng giữ nhất định nàng sẽ đưa cho yêu nữ.

- Tại sao ta phải đưa cho ngươi ?

- Ngươi muốn nuốt lời ?

- Ta nhất ngôn cửu đỉnh, lúc đó ta chỉ hứa sẽ lấy linh chi nhưng không hứa sẽ giao linh chi, không tin có thể hỏi Hàn Băng sư tỷ.

Linh Mộng nhíu mày, đúng là hắn chưa từng nói sẽ giao linh chi cho nàng, ánh mắt nàng nhìn qua Hàn Băng, bình thường vị tỷ muội này sẽ giúp nàng nhưng bây giờ có lẽ không thể.

Nhìn vẻ mặt đắt ý của Lâm Phong, Linh Mộng mỉm cười.

- Được, xem nhưng ngươi có lý nhưng trước khi tiến vào bí cảnh người đã hứa lấy giúp ta một vật có nhớ không ?

- Ngân tâm thảo chứ gì ?

- Ngươi giao linh chi cho ta thì chuyện ngân tâm thảo xem như kết thúc.

Lâm Phong lấy ra một cái rễ cây ném cho nàng.

- Đừng tưởng chỉ nữ nhân mới có cái ngàn vàng, lời hứa của nam nhân bọn ta cũng đáng giá ngàn vàng, lão tử nói là làm.

Linh Mộng nhìn rễ cây trong tay, nàng có thể cảm nhận được dược lực nồng đậm bên trong.

- Chỉ có nhiêu đây ?

- Nhiêu đó thôi, lúc đó ta đã tóm được ngân tâm thảo nhưng mà tên đó cầu xin ta quá nên ta mềm lòng tha cho, dù sao ngươi cũng đâu có nói là lấy nguyên cây.

- Ngươi… ngươi tưởng ta là đồ ngốc sao, nếu người đã từ bỏ linh dược thì cần gì phải đuổi tới Hỏa Diệm sơn.

Gương mặt Linh Mộng hiện rõ sự tức giận, hắn tưởng nàng là tiểu hài nói gì cũng tin sao ?

Lâm Phong ngẩn mặt nhìn trời.

- Nếu ta nói lúc đó chỉ là vô tình đi ngang qua thì ngươi có tin không ?

- Nam nhân không có tên nào thật lòng.

Ánh mắt Linh Mộng nhìn qua Hàn Băng đang đứng bên cạnh.

- Ta không thể để muội ở bên cạnh tên lừa đảo này.

- Hình như có người từng hứa sẽ không xen vào chuyện của ta và Hàn Băng nhưng bây giờ người đó có vẻ như muốn lật lộng.

- Ngươi…

Lâm Phong đi tới bên cạnh Hàn Băng, mặt kệ Linh Mộng đang nổi giận.

- Sư tỷ chúng ta về thôi.

Linh Mộng lập tức ngăn lại.

- Yêu thú sắp đến, ngươi là đệ tử thánh cung phải ở lại hộ trận.

- Thánh nữ đại nhân yên tâm, đám yêu thú kia sẽ không đến đây.

- Làm sao ngươi biết ?

- Bên trong hang động có rất nhiều địa hỏa linh chi, ta chỉ lấy vài chục gốc bọn chúng sẽ không để ý hắc hắc…

Lâm Phong dứt lời liền kéo Hàn Băng rời đi, Linh Mộng tức giận nhìn theo, tên khốn này vừa lập đại công nên không thể ra tay với hắn, đợi thêm một thời gian nữa sẽ cho hắn nếm mùi đau khổ.

Vài ngày sau, tuy thời gian đóng cửa của bí cảnh vẫn chưa đến nhưng phần lớn đệ tử đều rời khỏi, nguyên nhân chủ yếu là do đám yêu thú bên trong bí cảnh nổi loạn dẫn đến địa đồ không còn chính xác.

Lần này bí cảnh diễn ra trong thời gian ngắn nhưng đã có rất nhiều chuyện quan trọng sảy ra, nổi bật nhất là chuyện của Nam Cung Như Mộng, không ngờ một chấp sự thánh cung lại là phần tử Ma giáo.

Kế tiếp là ngân tâm thảo xuất hiện nhưng không ai bắt được và cuối cùng là chuyện Linh Mộng thánh nữ đại chiến liệt diễm điêu.

Bên trong một căn phòng của Đan cung, Lãnh Phi Dao đang vui vẻ nhặt lấy linh dược, từ khi Lâm Phong trở về thì ngày nào nàng cũng tới chỗ của hắn.

- Tiểu Phong tử không ngờ đệ lại lấy được nhiều linh dược như vậy.

- Sư tỷ xem có thứ gì dùng được thì cứ lấy mà dùng.

- Hì hì, vẫn là sư đệ tốt với ta nhất.

Mấy gốc linh dược này là Lâm Phong tiện tay thu lấy, một tiêu của hắn chỉ có thất sắc băng liên, ngân tâm thảo và đống linh thạch bên trong hang động.

Lâm Phong lấy ra một cái túi nhỏ đưa cho Phi Dao.

- Trả lại cho tỷ nè.

- Đây là thứ gì ?

- Trước khi vào bí cảnh là tỷ đưa cho đệ thứ này, tỷ không nhớ sao ?

Lãnh Phi Dao nghĩ lại một chút, đúng là nàng có đưa cho Lâm Phong một cái túi nhỏ.

- Không cần đâu, đệ cứ giữ lấy mà dùng.

- Thứ này thật sự là do Tuệ Vân sư tỷ luyện chế hả ?

- Ừ.

Nhắc đến Tuệ Vân sư tỷ, Phi Dao có chút thất vọng.

- Lần này sư tỷ đúng là đen đủi, chưa tìm được bích hỏa thụ đã gặp phải thiết dực hắc phong.

- Vậy sao ?

Lâm Phong nhíu mày, chuyện Tuệ Vân sư tỷ và gian thương gặp thiết dực hắc phong hắn cũng từng nghe, xem ra đối phương không có ý hại mình.

- Thật ra không phải vận khí của sư tỷ đen mà là bên trong túi hương này có phong dịch của thiết dực hắc phong.

- Cái gì, không thể nào.

Lãnh Phi Dao nhảy lên như mèo bị dẫm đuôi, sư tỷ của nàng là cao thủ đan đạo sao có thể phạm phải sai lầm lớn như vậy.

- Trong túi của đệ cũng có phong dịch, vậy đệ cũng gặp đám hắc phong đó sao ?

- Ừ, lúc đệ đang đánh nhau với đám cự ngạc thì gặp phải, tiện tay đốt vài ngàn con khiến bọn chúng hoảng sợ bỏ chạy.

- Thôi đi, đệ tưởng ta ngốc chắc.

Thiết dực hắc phong ngay cả trưởng lão thánh cung cũng phải e dè, một tên ngũ cấp thì có thể đối phó được sao.

Lâm Phong cười hắc hắc cho qua, hắn hỏi sang chuyện khác.

- Hàn Băng sư tỷ thế nào rồi ?

- Sư tỷ vừa đột phá thành công, tạm thời ở nhà tịnh dưỡng, có lẽ ngày mai là ra ngoài được.

Sao khi từ bí cảnh trở về Lâm Phong cũng đã thành công đột phá nhất kỳ, lần này đúng là bội thu.

Trong lúc Lâm Phong đang suy nghĩ thì Lãnh Phi Dao đi đến bên cạnh hắn, đôi mắt xinh đẹp hiếp lại, vẻ mặt ẩn chứa nguy hiểm.

- Nghe nói mấy hôm nay Nam Cung sư tỷ thường đến chỗ của đệ đúng không ?

- Đúng vậy.

- Hai người không có quan hệ mờ ám gì đó chứ ?

Lâm Phong lập tức lắc đầu.

- Không có, lần trước đệ giúp Nam Cung sư tỷ nên sư tỷ đến để cảm tạ.

- Ta cảnh cáo đệ nếu dám làm tổn thương tỷ tỷ thì ta sẽ không tha cho đệ.

- Tu vi của Hàn Băng sư tỷ cao hơn đệ rất nhiều sao đệ có thể làm tổn thương sư tỷ.