Thôn Phệ Tinh Không Hậu Truyện

Chương 18: Cự Phủ



Hư Không Chân Thần đã có thể phục sinh Chân Thần, tuy Cự Phủ đã sống lại, thế nhưng vũ trụ nhỏ của hắn đã không còn nữa. Một đời thiên tài của Cự Phủ chẳng lẽ phải dừng lại tại cảnh giới Chân Thần không thể tiến thêm được nữa hay sao? Nếu là như thế, đối với Cự Phủ mà nói thật là sống không bằng chết.

"Cự Phủ, ngươi không nên nản chí, nói không chừng La Phong sẽ có biện pháp." Hỗn Độn Thành chủ khuyên nhủ.

"Hỗn Độn, ta có thể phục sinh, gặp lại các ngươi, ta cũng đã rất cảm kích La Phong rồi. Ta càng không nghĩ tới rằng một thiên tài nho nhỏ lúc trước, hiện tại sẽ có thành tựu như thế." Cự Phủ khen ngợi.

"La Phong liên tục gặp được kỳ ngộ, càng về sau này càng thấy thiên phú của hắn thật kinh người, chúng ta có thúc ngựa chạy theo cũng không thể đuổi kịp. Hiện tại hắn đã là Vĩnh Hằng Chân Thần rồi, trước khi ta nói cho ngươi tuyệt địa tấn chi thế giới thứ tư biến mất, cũng đã đứng tại đỉnh phong rồi." Hỗn Độn Thành chủ đáp.

"Đáng tiếc ta chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới Chân Thần, tuy rằng ý chí vẫn có thể tiếp tục tăng lên, chỉ là tu vi không tăng lên được cũng không có tác dụng." Cự Phủ thở dài.

"Vậy mà Thánh Địa vũ trụ của La Phong lại đạt tới một trăm tỷ năm ánh sáng, đó là tồn tại trong truyền thuyết. Khiến một thế giới nhỏ bị hủy diệt, Chân Thần có thể khôi phục tu luyện, ta nghĩ hắn có lẽ sẽ có biện pháp. Chẳng qua là hắn đã không có động tĩnh suốt ba nghìn vạn kỷ nguyên." Hỗn Độn Thành chủ cũng đành chịu.

Sự tình của Khởi Nguyên Đại Lục bị giới hạn trong quy tắc chí cao, La Phong không có cách nào nói ra được. Tất nhiên là bọn người Hỗn Độn Thành chủ sẽ không biết. Trên thực tế, sau khi Đông Đế và Tử Nguyệt xông qua Luân Hồi, La Phong đã để cho Ma La Tát cắn nuốt Thánh Địa vũ trụ của Tử Nguyệt, mới biết được Tử Nguyệt không hề ở bên trong thánh địa.

La Phong đi Khởi Nguyên Đại Lục, không có ở bên trong Vũ Trụ Hải. Ngoại trừ những người thân cận nhất biết rõ bản thể của La Phong không có ở vũ trụ nhỏ, các cường giả khác của Vũ Trụ Hải cũng không hề biết.

Sau khi kiếp nạn Giới Thú qua đi, ngoại trừ Đông Đế cùng La Phong, Thánh Địa vũ trụ của Nguyên Tổ, trên cơ bản thì những vũ trụ nhỏ khác cũng đã bị chín mươi vạn Giới Thú cắn nuốt sạch sẽ cả rồi.

Vòng thứ nhất thời đại Luân Hồi do đệ nhất Thánh Chủ của Thần Nhãn Tộc đầu nhập vào Giới Thú, cơ hồ toàn bộ bị tiêu diệt. Đợt thời đại Luân Hồi thứ hai thì khá tốt, các cường giả Chân Thần sớm đã từ bỏ các vũ trụ nhỏ, chạy trốn đến Tam đại tuyệt địa. Nhưng bọn hắn không có vũ trụ nhỏ, tu vi sẽ không thể tiến thêm được nữa. Nhưng là một Chân Thần, tại nơi không có Hư Không Chân Thần như Vũ Trụ Hải, đều có thể dừng chân, chỉ là không thể xông qua Luân Hồi một lần nữa.

Tất nhiên là bọn họ rất hận La Phong, nhưng đáy lòng cũng rất rõ, không có La Phong, bọn họ đã vẫn lạc rồi, Giới Thú Vương hủy diệt hết tất cả mọi thứ. Hiện tại bọn họ chỉ có thể phiêu dạt trong Vũ Trụ Hải, trở thành những Chân Thần đáng thương không có nhà để về. Tuy vũ trụ nhỏ của La Phong rất lớn, nhưng nhân loại đều cảm thấy không đủ, tất nhiên sẽ không cho bọn họ sống nhờ.

Thánh Địa vũ trụ của Đông Đế cùng Tử Nguyệt không thể sinh ra Chân Thần. Trên thực tế là Đông Đế cùng Tử Nguyệt không muốn hao tổn bổn nguyên vũ trụ của chính mình, như vậy thì thực lực bản thể của họ tại Khởi Nguyên Đại Lục cũng sẽ bị hạ thấp.

La Phong lại khác, La Phong đã là Vĩnh Hằng Chân Thần, thế giới nhỏ đã đạt tới một trăm tỷ năm ánh sáng trong truyền thuyết, kèm theo khuôn khổ Nhất Nguyên Chi Khởi hoàn mỹ. Cho dù sinh ra vài Hư Không Chân Thần, muốn khôi phục cũng rất dễ dàng.

Bỗng nhiên, La Phong đang chìm trong cảm ngộ mở mắt ra.

"Hô~" La Phong thở phào một cái, sau đó đứng lên. Cách hóa thân thần lực của La Phong không xa là hóa thân thần lực của Tây Mạc cùng Hỏa Khung Chân Thần, cũng lập tức nhận ra.

"Sư phụ!" Tây Mạc và Hỏa Khung Chân Thần đều kích động hô lên.

"Ừm, hai người các ngươi làm sao thế. Kích động như vậy, có chuyện gì sao?" La Phong nghi hoặc.

"Ách. Sư phụ, một lần cảm ngộ của người đã qua ba nghìn vạn kỷ nguyên. Hỗn Độn Thành chủ tìm người không dưới trăm lần rồi." Hỏa Khung Chân Thần nói.

"Hỗn Độn Thành chủ, hắn vội vã tìm ta như vậy làm gì? Hỏa Khung, ngươi hãy đi tìm hắn tới đây." La Phong lạnh nhạt nói. La Phong đạt đến cảnh giới này nên tâm đã phẳng lặng như nước, trên cơ bản không có việc gì làm cho cảm xúc của La Phong chấn động nữa rồi.

"Vâng, Sư phụ, ta đi ngay." Hỏa Khung Chân Thần lập tức thuấn di biến mất.

"Sư phụ, nhân loại địa cầu và U Hải nhất mạch của chúng ta cũng sinh ra mấy hậu nhân là Chân Thần rồi. Chỉ là sư phụ đang ở bên trong cảm ngộ, không có mở bổn nguyên Thánh Địa vũ trụ cho bọn họ đột phá, tu vi của bọn họ không cách nào tăng lên, hiện tại chỉ có thể tôi luyện ý chí thôi." Tây Mạc cũng nói.

"Ừm. Vi sư sẽ mở bổn nguyên Thánh Địa vũ trụ cho bọn họ đột phá, mấy Chân Thần mà thôi, đối với vi sư chỉ là chín trâu mất một sợi lông." La Phong lập tức dùng ý chí câu thông với bổn nguyên, thả ra một bộ phận bổn nguyên lại để cho bọn họ đột phá Chân Thần.

"La Phong!" Hỗn Độn Thành chủ biết La Phong thức tỉnh, rất nhanh đã thông tri Cự Phủ, bản thể cùng Cự Phủ cùng nhau thuấn di chạy đến.

"Sư phụ, Người Sáng Lập Cự Phủ." La Phong gật đầu.

"La Phong, vũ trụ nhỏ của Cự Phủ đã tan vỡ, không có cách nào tiếp tục tu luyện được nữa. Tu vi của Cự Phủ không cách nào tăng lên được, tâm trạng vẫn luôn cảm thấy áp lực, ngươi có biện pháp gì không?" Hỗn Độn Thành chủ lo lắng mà nói.

"Sư phụ, cái này là ta đã quên mất, ta phục sinh cho Người Sáng Lập Cự Phủ, lại quên vũ trụ nhỏ của hắn đã tan vỡ rồi, không có cách nào phục sinh vũ trụ nhỏ." La Phong nói.

"Nhưng mà, khôi phục tu luyện cho Cự Phủ cũng không khó." La Phong chậm rãi nói.

"Thật không? Cự Phủ có thể khôi phục tu luyện thật sao?" Hỗn Độn Thành chủ và Cự Phủ đều rất kích động.

"Đó là dĩ nhiên, vũ trụ nhỏ của ta có trăm tỷ năm ánh sáng. Chỉ cần phân ra một vũ trụ nhỏ có vài năm ánh sáng cho Người Sáng Lập Cự Phủ ký thác là được. Phân ra vũ trụ nhỏ có mấy năm ánh sáng đối với ta mà nói thì không nhằm nhò gì." La Phong nói.

"Như vậy thì thật sự tốt quá. Cự Phủ, ngươi rốt cục cũng có thể tiếp tục tăng lên rồi." Hỗn Độn thật sự cảm thấy hào hứng thay cho Cự Phủ.

"Ha ha. La Phong, thật sự rất cảm ơn ngươi. Trong giai đoạn ngươi trưởng thành, ta chưa từng giúp đỡ ngươi cái gì mà ngươi lại giúp đỡ ta không màng hồi báo, ta thật sự là vô cùng xấu hổ." Cự Phủ cảm thán.

"Người Sáng Lập Cự Phủ, ngươi đừng nói như vậy. Nguyên Tổ bị trấn áp, ngươi vì nhân loại cống hiến có thể nói là to lớn nhất, không có ngươi, nhân loại chúng ta cũng không cách nào trở thành bộ tộc đỉnh phong. Lại nói ta cũng không có hoàn cảnh tốt như vậy. Trong lúc đó ngươi đã vô tình mang tới cho ta rất nhiều trợ giúp." La Phong nói.

"Ha ha, La Phong, ngươi nói vậy đều khiến cho ta ngượng ngùng. Ta cũng không quanh co lòng vòng nữa, về sau nơi nào cần đến Cự Phủ ta thì cứ mở miệng." Tuy nhiên, Cự Phủ biết rõ ở cấp độ như La Phong , tác dụng của mình quá ít nhưng Cự Phủ cũng không nghĩ ra phương pháp hồi báo nào khác.

"Chỉ cần Người Sáng Lập Cự Phủ ngươi cố gắng tu luyện, với thiên phú của ngươi thì xông qua Luân Hồi sẽ rất đơn giản, đến lúc đó ngươi sẽ biết." La Phong nói.

"Được, ta sẽ mau chóng tu luyện tới Hư Không Chân Thần, xông qua Luân Hồi." Cự Phủ hào sảng nói.

"Ừm. Bây giờ ta sẽ phân vũ trụ nhỏ ra cho ngươi ký thác. Bây giờ bản thể của ta còn đang lưu lạc, ta sẽ rất nhanh lại rơi vào cảm ngộ lần nữa. Lần này có thể sẽ càng lâu." La Phong nói.

"Tốt. Vậy thì đã làm phiền ngươi rồi." Cự Phủ nói.

"Không phiền, việc nhỏ mà thôi." La Phong thản nhiên nói.

Đối với La Phong mà nói thì việc phân ra vũ trụ nhỏ có mấy năm ánh sáng xác thực không coi là việc lớn gì, chỉ như là việc để cho một Vũ Trụ Chi Chủ đột phá trở thành Chân Thần, đối với thế giới nhỏ một trăm tỷ năm ánh sáng của La Phong mà nói cũng chỉ là tiêu hao rất nhỏ, có thể khôi phục rất nhanh.

Nhưng đối với Cự Phủ mà nói, đó chính là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời. Có thể tiếp tục tu luyện hay không đều phải dựa vào nó.