Thôn Phệ Tinh Không Hậu Truyện

Chương 20: Đồ đệ của La Phong



La Phong tin chắc rằng Nguyên Tổ đã được xem như vô địch ở trong cấp độ Hư Không Chân Thần, thế nhưng lại có người càng mạnh hơn so với Nguyên Tổ, chưa kể cũng thật là trùng hợp, người này cũng là nhân loại. La Phong ngắm nhìn nam tử mặc chiến bào màu đen trắng, rõ ràng hắn đã sử dụng Liệt Nguyên Thuật, đây là pháp thuật có khả năng ảnh hưởng rất lớn đến Xưng Thánh sơ cấp, thế nhưng mà đối với người thanh niên này, cũng chỉ ảnh hưởng một chút xíu mà thôi.

Nhân vật như vậy chắc hẳn phải là thiên tài tuyệt thế, nếu La Phong không thể thu nạp hắn làm thủ hạ thì cũng không thể bỏ mặc hắn phát triển để rồi ảnh hưởng đến mình sau này. Mới cấp Hư Không Chân Thần mà hắn đã mạnh như vậy, đợi đến khi hắn đạt tới cấp Vĩnh Hằng Chân Thần, nếu La Phong không sử dụng đến hai chí bảo là Tinh Thần Tháp cùng với Hỗn Độn Kim Dực thì e rằng cũng khó mà giết được hắn. Tất nhiên là đánh bại hắn thì không có vấn đề gì.

"Ma La Tát, ta giao hắn cho ngươi xử lý. Thiên tài như thế, tốt nhất là nhận làm đồ đệ!” Lời của La Phong vừa lọt vào tai Ma La Tát, đã thấy La Phong thuấn di rời khỏi nam tử kia. Ma La Tát nhanh chóng thế chỗ vào. La Phong cởi bỏ hư không. Ma La Tát trước tiên là dùng nhất niệm vũ trụ của Vĩnh Hằng Chân Thần để khống chế thanh niên áo đen.

"Vĩnh Hằng Chân Thần!" Thanh niên áo đen rất kinh ngạc, thế nhưng hắn cũng không quá bối rối mà là bình tĩnh lại, sau đó hắn nói với Ma La Tát và La Phong: “Các ngươi muốn làm gì?” Hắn cũng biết tánh mạng của mình đang nằm trong tay La Phong và Ma La Tát. Một mình La Phong thì hắn đã đánh không lại, đừng nói là thêm một cái Vĩnh Hằng Chân Thần, giết chết hắn là điều không khó chút nào. Ở Khởi Nguyên Đại Lục, không phải ai cũng có bí pháp để mà phục sinh.

Tất nhiên thanh niên áo đen này cũng không có bí pháp đó: “Ma La Tát, ngươi nói với hắn ngươi rất tán thưởng hắn, muốn nhận hắn làm đồ đệ của La Phong.” La Phong dùng thần lực truyền âm cho Ma La Tát nói. Ma La Tát rất nhanh biết phải ứng đối thế nào.

Thế nhưng Ma La Tát lại muốn vòng vo tam quốc một chút: "Tiểu tử, ngươi còn có lời gì để nói không." Ma La Tát xem cuộc vui tự đắc nhìn về phía tên thanh niên áo bào đen.

"Ta không nghĩ tới còn có một vị Vĩnh Hằng Chân Thần, trước sau ta cũng đều không phát hiện ra, cái này là ta tính sai." Thanh niên áo đen nói giọng cảm thán, “Không ngờ “Đấu” ta tung hoành ngang dọc khắp Khởi Nguyên Đại Lục, vậy mà hôm nay lại phải chết ở chỗ này.” Thanh niên áo đen đã không còn ôm lấy hy vọng gì.

“Ồ? Ngươi gọi là “Đấu”? Ngươi thuộc về thế lực nào đấy?” Ma La Tát lại hỏi: “Ta kêu là “Đấu”, ta chỉ là một kẻ độc hành, không thuộc về bất kỳ thế lực nào, chỉ vì ta khinh thường gia nhập. Nếu ta có thế lực mà nói, ngươi cho là ta còn không biết gọi người đến giúp sao?” Thanh niên áo đen nói.

“Vậy sao? Ta thấy ngươi cũng khá vừa mắt, muốn nhận ngươi làm đồ đệ. Vừa khéo, người đánh với ngươi lúc nãy cũng là đồ đệ của ta. Hắn cũng không hề thua kém so với ngươi. Ngươi làm đồ đệ của ta, cũng chẳng thua thiệt đằng nào. Đưa ra lựa chọn của ngươi đi, có hai con đường, một là như ta vừa nói, hai là chết.” Ma La Tát dựa theo lời nói của La Phong nói lại với niên áo đen. Nếu hắn đồng ý thì tốt, không đồng ý thì giết không tha. Trước giờ La Phong chưa dám nói mình là người tốt nhưng đối với kẻ địch, hắn sẽ không nương tay.

Vẻ mặt của thanh niên áo đen chần chừ không quyết.

“Có không ít Hỗn Độn Chúa Tể muốn nhận ta làm đồ đệ, ta cũng không có đồng ý, ngay cả Thần vương nếu có mở lời thì ta cũng muốn suy nghĩ một chút, về phần ngươi ư?" Hiển nhiên là thanh niên áo bào đen chê thực lực của Ma La Tát quá thấp.

“Nếu ngươi nói như thế...” Ma La Tát nghe vậy, đang muốn ra tay chấm dứt thì…

“Thế nhưng, hiện tại thì ta không còn lựa chọn nào khác, vậy thì ta đồng ý. Chúng ta lấy quy tắc chí cao làm chứng, lập nên lời thề. Nếu là ngươi hay ta vi phạm, sẽ bị quy tắc chí cao giết chết. Ta hy vọng được du lịch đại lục, được tu luyện tự do.” Thanh niên áo đen cũng rất là xảo quyệt, hắn biết nếu không chịu bái sư thì sẽ phải chết, cho nên chỉ có thể lùi bước vì lợi ích về sau.

“Nếu ngươi không có chuyện gì thì đừng có tìm ta. Ta không cần ngươi đến dạy dỗ, nếu có việc thì cho ta biết. Đây là lệnh bài truyền tin, bên trong có ấn ký linh hồn của ta.” “Đấu” biết rằng mình không còn lựa chọn nào khác, cho nên cũng đành như vậy. Thực ra cũng chỉ là có thêm một sư phụ, nếu để hắn được tự do tự tại thì cũng chẳng có ảnh hưởng gì cả.

“Ừm, từ đây về sau thì ngươi chính là đồ đệ của La Phong. Đừng có trố mắt nhìn ta như vậy, không cần đợi lâu đâu, ngươi sẽ hiểu rõ quyết định của ngươi bây giờ là sáng suốt cỡ nào.” Ma La Tát nói. Nếu không có mệnh lệnh của La Phong, hắn cũng chẳng thèm để ý tới thanh niên này.

Thanh niên áo đen và Ma La Tát lập nên lời thề, sau đó Ma La Tát bèn để cho hắn tuỳ ý rời đi. Hiện tại thì La Phong không muốn để cho người khác biết thân phận của mình. Hơn nữa, hắn lại không thể thu đồ đệ, nếu bây giờ mà “Đấu” đi theo hắn, sớm muộn cũng chết toi. La Phong làm gì có thời gian mà đi quản giáo hắn.

Nhưng mà như vậy càng tốt hơn, bây giờ trên danh nghĩa thì “Đấu” đã là đồ đệ của La Phong, chỉ cần hắn không chết, sau này khi La Phong trở thành Thần Vương thì có thể nhận hắn làm đệ tử chính thức.

Thiên tài như vậy, cho dù là ở Khởi Nguyên Đại Lục, cũng không biết bao lâu mới sinh ra một vị. So với hai đệ tử thiên tài nhất của La Phong là Hỏa Khung và Tây Mạc thì hắn cũng mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Nếu như trước giờ “Đấu” chỉ một thân một mình tu luyện mà không có ai chỉ đạo, như vậy hắn còn thiên tài hơn cả La Phong nữa. Thế nhưng chắc hẳn hắn đã nhận được truyền thừa cường đại, nếu không làm gì có thể trở nên nghịch thiên đến mức này.

Chỉ cần “Đấu” không bị người khác giết chết, hắn trở thành Thần Vương là chuyện sớm muộn. Đến lúc đó thì La Phong cũng sẽ bồi dưỡng thêm cho hắn. Nhưng là bây giờ thì La Phong cần phải tăng lên tu vi của mình trước đã. Nếu hắn có thể trở thành Thần Vương sớm hơn, thì có thể nhận “Đấu” làm đồ đệ chính thức nhanh hơn. La Phong tin rằng chắc chắn sau này “Đấu” sẽ trở thành trợ lực lớn của hắn.

“Đi thôi, Ma La Tát. Chúng ta cần đi tới gần khu vực hạch tâm thì mới có khả năng cảm ngộ tu luyện. Lực lượng huỷ diệt ở nơi này quá mỏng manh rồi, đối với ta không trợ giúp được gì.” La Phong biến ảo thành bụi bặm rồi thuấn di về phía chỗ sâu trong Hủy Diệt chi địa. Ma La Tát cũng nhanh chóng đuổi kịp hắn.

La Phong và Ma La Tát thuấn di liên tục, cuối cùng dừng lại tại khu vực cách hạch tâm chỉ còn một phần ba.

"Chỗ này khá phù hợp, ta cảm thấy được lực lượng huỷ diệt vừa vặn rồi, nếu đi xa lên chút nữa thì lại phải phân tâm để ngăn cản khí tức huỷ diệt, mà như vậy thì sẽ không đạt được hiệu quả tốt. Dừng ở đây đi, chúng ta tiếp tục cảm ngộ. Bây giờ cần nhất chính là tích luỹ, dù sao thì thời gian tu luyện của chúng ta quá ngắn ngủi.” La Phong nói.

“Vâng, chủ nhân. Tuy rằng Giới Thú Vương chúng ta khi trưởng thành có thể đạt tới cảnh giới Thần Vương, thế nhưng ngay cả Thần Vương thì cũng phân chia mạnh yếu khác nhau. Thần Vương sơ cấp thì chẳng đem lại tác dụng gì cho chủ nhân cả. Vì vậy ta cũng phải nỗ lực tu luyện, như thế mới có thể giúp ích được chủ nhân nhiều hơn.” Ma La Tát nói một cách thành thật chất phác.

“Ma La Tát, ngươi quá cực khổ rồi. Nếu ngươi đã nói với ta như vậy, chủ nhân đây cũng được an tâm. Chắn chắn chủ nhân sẽ đối xử với ngươi thật tốt.” Giọng nói của La Phong tràn ngập sự vui mừng.

“Có gì mà gian khổ. Trong trí nhớ truyền thừa của ta thì có phương pháp giúp Giới Thú Vương tăng lên tới cảnh giới Thần Vương đỉnh phong. Chắc chắn ta sẽ không phụ lòng mong đợi của chủ nhân.” Ma La Tát nói như đinh đóng cột.

Tinh Không Cự Thú có thể có ký ức truyền thừa. Giới Thú Vương lại cao quý hơn Tinh Không Cự Thú rất nhiều lần, cho nên tất nhiên là có vô số truyền thừa quý báu. Thế nhưng Ma La Tát cũng chỉ có thể tự mình lĩnh ngộ, không cách nào truyền lại cho La Phong. Chứ nếu không mà nói, La Phong đã có thể dùng cái này để tham khảo, lĩnh ngộ ra bí pháp cường đại hơn nữa.

...

Trong Nguyên Thuỷ Vũ Trụ của La Phong, trên Cửu Giới Sơn.

“Sư phụ, ta sẽ tiến vào cấp độ cảm ngộ sâu hơn. Lần cảm ngộ này chắc chắn sẽ rất lâu. Ít thì cũng mất một hai cái Luân Hồi, nhiều thì sẽ là vô hạn Luân Hồi. Đối với những vấn đề của nhân loại thì ta xin được giao lại cho sư phụ và Cự Phủ chăm lo rồi.” Thần lực hóa thân của La Phong nói.

“Tuy rằng ta không biết bản thể của ngươi cảm ngộ ở nơi nào nhưng chắc chắn sư phụ sẽ chờ ngươi hoàn tất cảm ngộ rồi ta mới tiến hành đột phá.” Hỗn Độn Thành chủ nói.

"Được. Chờ ta cảm ngộ xong, sư phụ hãy lập tức đột phá, tới khi đó xông qua thông đạo Luân Hồi thì ngài có thể nhìn thấy đệ tử." La Phong cũng biết tính tình của Hỗn Độn Thành chủ rất cố chấp nên không nói gì thêm.

Rất nhanh, La Phong và Ma La Tát đã chìm sâu vào trong cảm ngộ ở Hủy Diệt chi địa.