Thuần Bạch Hoàng Quan

Chương 28





Chương 28 – Bước tiến.
"Bộ đầu tiên là phim võ hiệp 'Thiên Long Bát Bộ', những tác phẩm chuyển thể của Kim Dung luôn đảm bảo về mặt thương mại, phía đoàn phim cũng chấp nhận để cậu đóng vai nam chính. Nếu cậu muốn ổn định danh tiếng thì có thể xem xét."
"Bộ thứ hai phim là về đề tài xử án 'Bao Thanh Thiên', cũng dựa trên nguyên mẫu lịch sử, đầu tư khá lớn, bọn họ cũng rất có thành ý mời cậu tham diễn. Thể loại này thường có lượng người xem ổn định, cũng là một lựa chọn."
"Kịch bản cuối cùng lấy đề tài truyền kỳ về một nhân vật lịch sử, nói về cuộc đời của vị thi sĩ nổi danh Tô Thức, từ thuở thiếu niên hào hoa phong nhã đến tuổi trung niên với những biến động, thay đổi bất ngờ, và tuổi già bị lưu đày nơi tha hương. Đây là một kịch bản rất có tính thách thức, nếu cậu hứng thú thì xem qua một chút."
Giang Hưng nhận lấy ba tập kịch bản này, nội dung cơ bản đúng như vừa nói.
Nguyên nhân anh nhíu mày cũng không giống như trước đây, khi thử trăm phương nghìn kế vẫn không lấy được kịch bản tốt mà buồn rầu; theo đánh giá của riêng anh, cùng xu thế sau này, cả ba kịch bản trước mặt đều rất xuất sắc, vừa đem lại doanh thu khả quan, lại có danh tiếng không nhỏ!
Phim võ hiệp thì không cần phải nói, ai cũng biết một khi đã thực hiện thì nhất định sẽ thu hút một lượng lớn khán giả.
Tiếng tăm của kịch bản thứ hai thì không được như bộ đầu, nhưng trong cả ba kịch bản, điều kiện hợp đồng của bên này là thành ý nhất, thậm chí có phần vượt ra ngoài những quy tắc thông thường trong giới giải trí. Đến nỗi khi Trần Lương nhận được hợp đồng, ông đã sửng sốt một hồi, thậm chí còn gọi điện cho phía bên kia xem các điều khoản trên hợp đồng có gì nhầm lẫn không.
Cuối cùng là một bộ phim có đề tài lịch sử... Có thể nói, trong số ba kịch bản này, đây là kịch bản khó thu hút người xem nhất, nhưng đồng thời không gian trong kịch bản rất rộng, nội dung sâu sắc, đạo diễn bộ phim lại là một vị lão làng đứng đầu giới giải trí, người này còn bớt thì giờ gọi điện cho Trần Lương, nói về ý tưởng của mình và đưa ra một vài đánh giá về Giang Hưng. Sau khi khiêm tốn xác nhận, Trần Lương đã cân nhắc rất nhiều lần, ông cho rằng tuy thành quả tương lai vẫn còn mơ hồ, lương thưởng trên hợp đồng cũng chỉ ở tầm chấp nhận được, nhưng vì nể mặt vị đạo diễn nọ, ông vẫn chọn nó đưa đến cho Giang Hưng.
Sau khi xem qua cả ba kịch bản, Giang Hưng cũng có một vài ý tưởng bước đầu, nhưng quả thật cả ba đều là những kịch bản rất tốt, có ưu điểm và phương hướng rõ ràng, đa dạng, thật khó mà quyết định ngay lập tức.
Anh hỏi 0021: [Cậu có đề nghị gì không?]
[Theo ý kiến của tôi, cậu nên chọn cái cuối cùng.] 0021 đáp, nhưng cũng nói thêm, [Nhưng cả ba kịch bản này đều cấp A, không chênh lệch nhiều lắm, ký chủ có thể căn cứ vào thực lực hiện giờ mà đưa ra quyết định, hệ thống sẽ không can thiệp.]
Giang Hưng vừa định trả lời 0021, Trần Lương vừa xuống máy bay đã mở di động kiểm tra tin tức bỗng cảm khái mà nói: "Sau khi 'Bác sĩ trẻ' công chiếu, truyền thông bên ngoài và internet đã đồng loạt bắt đầu đưa tin về những vấn đề liên quan đến chăm sóc y tế, mà đây cũng không phải do đoàn phim chi tiền để quảng bá... Trên cơ bản, công ty không cần tốn bao nhiêu chi phí quảng cáo, mà đã khiến thông tin bộ phim đã tràn ngập khắp nơi, hiệu quả tuyên truyền vượt ngoài dự kiến, quả thật cũng không dễ dàng."
Giang Hưng tạm thời thôi trò chuyện với 0021, anh nói với Trần Lương: "Vấn đề chăm sóc sức khỏe là vấn đề đang được toàn dân chú ý, nếu nội dung phim truyền hình tốt, kết quả này cũng không đến nỗi bất ngờ."
Bộ phim được dư luận chú ý là điều chắc chắn, nhưng khiến cho công chúng chú ý đến mức độ này thì hẳn là ngay cả Tôn Duệ cũng không lường trước được.
Trần Lương lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng. Ngón tay ông lướt nhẹ trên màn hình, nhìn thấy đủ loại tiêu đề: "Làm thế nào để phá tan hàng rào kìm hãm sự phát triển của ngành y tế? Xã hội trong bộ phim 'Bác sĩ trẻ' là điều không tưởng hay sẽ trở thành hiện thực?"; "Nhìn thẳng vào hiện trạng ngành y tế nước ta: Những sự thật mà 'Bác sĩ trẻ' đã phản ánh."; "Công tác chẩn đoán trong bệnh viện: Câu trả lời từ bộ phim 'Bác sĩ trẻ."; "Liệu một con người có khả năng thay đổi xã hội: Những khác biệt trong phim truyền hình và thực tế.";...
Đương xem một hồi, âm báo tin nhắn từ điện thoại di động trên tay Trần Lương bỗng liên tục vang lên, như thể trong phút chốc, có hàng loạt tin nhắn đang ào ào đổ vào di động của ông, Trần Lương vừa định xem tin nhắn, thì phát hiện Vương Quân Sơn đang gọi điện tới!
Trần Lương tiếp điện thoại: "Ông chủ?"
Vương Quân Sơn nói ngay: "Cuối cùng cũng nghe điện thoại! Ông có biết Giang Hưng vừa xảy ra chuyện gì không!"
Trần Lương bình tĩnh hỏi: "Cậu ta đi chơi gái bị phát hiện? Hay hút thuốc phiện bị bắt? Tố cáo lạm dụng vị thành niên? Không cẩn thận gây ra hành động xấu mặt nào đó bị người ta ghi lại, bằng chứng chất cao như núi?"
Giang Hưng đang nghiêm chỉnh đứng một bên: "..."
Không chỉ có Giang Hưng, ngay cả Vương Quân Sơn ở đầu bên kia nghe vậy cũng sửng sốt một hồi, rồi mới đáp lại: "Ông đang nói đùa gì vậy, chẳng lẽ ngay thời điểm quyết định như thế này, cậu ta lại lơ là đổ đốn như thế?"
"Ồ, vậy là ông bên đó không có tin tức, tôi bên này cũng không có tin tức. Mấy chuyện vừa nói là từ mấy gã nghệ sĩ thiêu thân trước đây của tôi." Trần Lương mặt không đổi sắc, nói, "Nếu Sunday không có việc gì, sếp tổng như ông gọi tôi làm gì?"
"... Chắc vừa rồi ông ở trên máy bay nên không nhận được tin tức." Qua điện thoại, Vương Quân Sơn bình tĩnh nói, "Vừa rồi Giang Hưng được lên đài tin tức, tuyên truyền tích cực."
"Hôm nay là ngày một tháng Tư à?" Mặc dù bình thường có lão luyện thế nào, nhưng sau khi nghe được tin này, Trần Lương không khỏi kinh ngạc một hồi, sau đó theo quán tính mà hỏi —— Bên mình là diễn viên, đài tin tức là do đài truyền hình quốc gia phát sóng, trong trường hợp bình thường, diễn viên được đài truyền hình quốc gia quảng bá? Ha ha, mấy người uống rượu còn chưa tỉnh phải không?
"Không chỉ có mình tôi biết chuyện này, ông về nhà mở TV xem khắc sẽ rõ." Vương Quân Sơn không dài dòng, thông báo xong thì cúp điện thoại.
... Chẳng lẽ là thật.
Trần Lương hiếm khi được vài lúc thận trọng mở trang tìm kiếm, gõ vào mấy từ khóa 'Bác sĩ trẻ + kênh tin tức', xem từng trang một. Khi ông đang xem, vẫn có nhiều cuộc điện thoại không ngừng gọi tới, ban đầu ông còn dùng tay nhấn từ chối, nhưng cứ liên tiếp ba phút như vậy, ông cảm thấy rằng cứ thư thế thì sẽ không lúc nào mà yên được, bèn mở chế độ máy bay, từ chối tất cả các cuộc gọi, sau đó mới có thể thảnh thơi mà đọc tin tức trên internet.
Một hồi lâu sau, Trần Lương cũng hiểu được đại khái, ông ngẩng đầu lên, dùng vẻ mặt vui mừng và không thể tưởng tượng nổi thông báo với Giang Hưng đang đứng chờ bên cạnh: "Chuyện tốt! Nửa tiếng trước, phim truyền hình 'Bác sĩ trẻ' được nhắc đến trong chương trình 'Tiêu điểm xã hội' để minh họa cho một số vấn đề nóng của ngành y tế hiện nay. Một đoạn phim ngắn được phát sóng, hơn nữa đoạn phim đó còn có mặt cậu, đây xem như lần đầu cậu ra mắt khán giả toàn quốc đi!"
Tin vui này đến quá đột nhiên, Giang Hưng cũng sững sờ mà đứng tại chỗ một hồi, y như Trần Lương ban nãy.
Đến khi nhận ra mình vừa nghe được điều gì, anh cũng nhanh chóng minh bạch sự 'quảng cáo' ngoài ý muốn này có ảnh hưởng lớn thế nào đối với địa vị và giá trị của mình!
Anh nhất thời vừa phấn khởi vừa kích động, thậm chí còn có phần không kìm chế được cảm xúc, chợt nghe Trần Lương bên cạnh cũng không khống chế được vui mừng mà thì thào tự nhủ: "Lên đến đài trung ương! Một đời diễn viên được bao nhiêu lần như vậy? Có bao nhiêu minh tinh cả đời mới có được một cơ hội như vậy? Cậu đúng là vận tốt! Sau này nếu có tên chết tiệt nào làm phiền tôi bằng mấy cái kịch bản phim thần tượng, tôi sẽ đem tin tức này ném đầy vào mặt tên đó!"
Từ trước đến nay có bao nhiêu phim truyền hình được lên đài trung ương đây?
Giang Hưng phát hiện đã lâu lắm rồi, đến nỗi mình không còn nhớ được nữa. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến tâm tình hết sức tốt đẹp của anh lúc này, anh âm thầm trấn định, cuối cùng mới hơi bình ổn một chút, cười nói: "Thì như tôi vừa nói, đề tài thăm khám chữa bệnh này rất được chú ý, phim 'Bác sĩ trẻ' vừa chiếu ra đã khiến truyền thông sôi sục ——" Anh vốn định nói cho nên lên đến tận đài trung ương cũng không phải không thể, nhưng khi phân tích đến đây, Giang Hưng vẫn không kìm nổi mà nói "... Nhưng quả thật trước đây không ai nghĩ đến ngay cả đài truyền hình trung ương cũng chú ý đến nó, tôi có cơ hội tham gia vào bộ phim này, quả thật hết sức may mắn."
Trần Lương khẽ gật đầu, ông rốt cuộc đã thoát khỏi trạng thái kích động đến nỗi nói chuyện cũng phát run, bắt đầu lấy góc độ lý trí mà nhìn nhận vấn đề.
Nhưng cho dù dùng lý trí mà suy luận. ông cũng không cho rằng câu nói "vô cùng may mắn" của Giang Hưng là hoàn toàn đúng, ai có mắt đều nhận ra Giang Hưng đã nỗ lực, trả giá như thế nào cho bộ phim này.
Trong lúc nói chuyện, hai người cũng đã đi vào sảnh sân bay, liếc mắt một cái là thấy được các fan hâm mộ đã chờ ở đây từ sớm.
Lúc Giang Hưng nhìn thấy bọn họ, những fan hâm mộ đó cũng đồng thời nhìn thấy anh, lập tức trở nên cực kỳ kích động, nhưng không giống đa số fan hâm mộ khác vừa thấy thần tượng là liều lĩnh xông lên, mà là một số người đứng đầu lập tức vung vẩy các vật dụng thủ công: Tranh hoặc chữ viết, bóng bay, đeo ruybăng, thống nhất lấy màu trắng làm chủ đạo, với chữ viết màu vàng, tuy rằng vàng và trắng đều là màu sáng, không quá nổi bật, nhưng sau khi thảo luận, cả nhóm đều quyết định chọn màu vàng là màu đại diện.
—— Vì Sun của chúng ta!
Phần lớn tâm tư của Giang Hưng vì tin tức ngoài dự đoán mà vẫn chưa tập trung lại được, thế cho nên anh thiếu chút nữa quên mất chuyện mình còn có fan hâm mộ đến đón tại sân bay. Nhìn thấy cảnh này, anh cũng hồi phục lại tinh thần, trong lòng cũng rất cảm động.
Anh dằn xuống những lo lắng trong lòng, nán lại trong sảnh sân bay chừng mười lăm phút, theo kế hoạch mà cùng fan chụp hình, ký tên, thăm hỏi nói chuyện một lúc, sau đó mới vội vàng lên taxi cùng Trần Lương rời khỏi sân bay.
Cửa xe đóng lại, cảnh vật xung quanh và hình ảnh các fan hâm mộ đang hò hét dần lùi về phía sau.
Từ sân bay trở về nhà, chương trình 'Tiêu điểm xã hội' đã kết thúc, nhưng một trong những ưu điểm của mạng internet là khiến những thứ trong 'giây lát' trở thành 'vĩnh viễn'.
Giang Hưng nhanh chóng thấy được đoạn tin tức phát lại trên internet.
Anh chăm chú theo dõi một lúc, sau mấy phút đồng hồ, cuối cùng cũng hiểu được 'lên đài trung ương' là như thế nào.
Chuyên đề lần này của chương trình 'Tiêu điểm xã hội' là về ngành y tế.
Khi biên tập viên và chuyên gia cùng nói về những mâu thuẫn, tranh cãi nổi bật trong ngành y tế cả nước, cũng đề cập qua bộ phim nóng hổi dẫn đến nhiều cuộc thảo luận xung quanh vấn đề chăm sóc sức khỏe cho người dân – 'Bác sĩ trẻ'.
Không đề cập đến giá trị nghệ thuật và đi sâu vào nội dung, nhưng bộ phim đã chỉ ra một cách sắc sảo những mâu thuẫn, vấn đề nóng bỏng đương thời trong ngành y tế.
Khi phân tích chủ đề chính, vị chuyên gia kia đã lấy bộ phim được công chúng công nhận rộng rãi này làm một ví dụ thực tế, đặc biệt là đoạn phim ngắn được chiếu đã nêu ra một thực tế rất nổi bật là "Cơ sở vật chất, thuốc men được phân bố không đồng đều, bệnh viện lớn đông kín người, thiếu thốn đủ bề, còn bệnh viện nhỏ thì vắng vẻ, bác sĩ không có việc làm."
Trong đoạn phim ngắn được lấy làm ví dụ, nhân vật Dư Trì đã đáp lại chất vấn của Lưu Giai Nghi về hiện tượng kia như sau: "Tất cả mọi người đều cho rằng càng chen chúc thì càng chóng khỏe mạnh. Mặc kệ người ta có luồn lách hay không, nhưng ta nhất định phải chen chúc."
Những lời này vừa nói xong, đoạn phim đã bị cắt.
Biên tập viên và chuyên gia tiếp tục trò chuyện, vị chuyên gia nhìn về phía khán giả, cười nói: "Nhân vật nam trong bộ phim nói không sai, trên thực tế, cơ sở vật chất thiếu thốn dẫn đến những tình huống tự phát giữa các bệnh nhân. Giữa các thành thị khác nhau, bệnh nhân từ các thành phố nhỏ cứ đâm đầu vào các bệnh viện tại các thành phố lớn mà chạy; còn nếu trong cùng một thành phố, họ lại trăm phương ngàn kế mà cầu cạnh chuyên gia thay vì bác sĩ thông thường."
"Hiện tượng này không khó lý giải. Tại hệ thống các bệnh viện, những nơi được chen lấn đông nhất thường là những nơi có nguồn tài nguyên chữa bệnh tốt nhất. Xét trên góc độ cá nhân, quả thật hiện tượng 'càng chen chúc càng khỏe mạnh' này phải tồn tại. Nhưng nếu nhìn từ góc độ xã hội, hiện tượng này làm lãng phí thời gian, cản trở công tác thăm khám và điều trị, không phải là một hiện tượng tích cực, tốt đẹp..."
Lời nói phía sau hoàn toàn là những phân tích về công tác điều trị.
Giang Hưng cũng không chú ý đến nội dung sau đó, anh tựa lưng vào ghế, thở dài một hơi.
Những ngày sau, các vấn đề được đề cập trong phim đã được xã hội vô cùng chú ý, dẫn đến bùng nổ nhiều cuộc thảo luận tự phát.
Cũng một phần là vì tiếng tăm và nội dung của bộ phim đã được đài tin tức trung ương công nhận.
Chương trình tin tức nọ vừa chấm dứt, đề tài sâu sắc và sức ảnh hưởng rộng rãi của bộ phim đã được đánh giá một cách toàn diện, hoàn toàn có cơ hội tranh đua các giải thưởng về thực lực.
Từ lúc anh tham gia bộ phim 'Bác sĩ trẻ' này, những mục tiêu trước mắt dường như không còn quá xa vời nữa!
Trong căn phòng chỉ có một người.
Giang Hưng tựa vào ghế, để cho đầu óc thảnh thơi một hồi, từ lúc 'Bác sĩ trẻ' được lên đài tin tức trung ương, các cuộc điện thoại chúc mừng liên tục gọi đến, sau khi trả lời từng người một, anh mới cùng 0021 nói chuyện: [Sau gần một năm trở về, tôi đã vượt qua một khoảng cách mà suốt hai mươi năm trước cũng không dám nghĩ đến.]
Lời nói của anh mơ hồ mang ý phức tạp.
Nhưng giọng nói của 0021, dù trong trường hợp nào, đều luôn mang vẻ trấn định như thế.
Nó chỉ nói: [Đúng vậy, nhưng con đường phía trước còn rất dài. Chúng ta không bao giờ được lơi lỏng.]
Câu trả lời khiến Giang Hưng khẽ chép miệng, rồi nhẹ nhàng cười rộ lên.
Hình ảnh đó được màn hình máy vi tính trước mặt mờ ảo phản chiếu lại.
Bao hàm trong khóe môi ấy, là nỗi mong chờ vào tương lai chưa đến —— cùng với dã tâm.
Đó là loại dã tâm chưa định hình rõ ràng, vừa trồi lên từ sâu trong đáy nước, nhưng vĩnh viễn kiên định, vĩnh viễn không ngừng nghỉ!
Chương trình tin tức mang lại ảnh hưởng trên nhiều phương diện.
Thu hoạch lớn nhất, là khiến cả xã hội chú ý, thảo luận về những mâu thuẫn, vấn đề xảy ra trong các bệnh viện.
Ngoài ra còn có một số điều nhỏ bé, không đáng kể khác, chẳng hạn như, những thay đổi của Giang Hưng.
Đầu tiên là các nhóm fan hâm mộ, một fan nọ vừa nhìn thấy tin tức trên truyền hình, lập tức liên lạc với diễn đàn và các hội nhóm người hâm mộ khác, dùng giọng điệu mơ màng như thể 'A, vừa thấy UFO đáp xuống địa cầu' mà nói: "Có ai coi chương trình 'Tiêu điểm xã hội' buổi chiều không, Sun được lên bản tin đó... Sao trước đó chẳng nghe tin tức gì hết vậy..."
Bởi vì hôm đó cũng cùng lúc Trần Oánh Oánh và các fan khác tổ chức ra sân bay đón tiếp, cho nên lần này nhóm fan chủ lực không phát hiện tin giật gân này trước các fan khác, mãi đến khi về nhà, thấy mọi người thảo luận sôi nổi trên diễn đàn, bọn họ mới kịp phản ứng.
Phản ứng đầu tiên là nhao nhao không tin nổi: Có đùa không vậy? Hồi chiều tụi tui có gặp Sun, Sun cũng đâu có nói gì đâu, vẫn chụp ảnh ký tên bình thường —— làm sao mới đó mà lên kênh tin tức rồi?
Bây giờ Sun tự nhiên đột ngột 'có giá' như vậy, thật không khoa học chút nào?
Phản ứng của người hâm mộ chỉ là một phần, mấu chốt tiếp theo chính là địa vị và giá trị con người của anh.
Dưới ảnh hưởng của chương trình được cả nước quan tâm, thay đổi rõ ràng nhất, chính là số tiền ban đầu mà các đoàn phim chuẩn bị thương lượng hoặc đã thương lượng lại tăng thêm một bậc; một số dự án phim điện ảnh cũng đã bắt đầu đánh tiếng.
Địa vị và giá trị con người của Giang Hưng dường như đã trải qua biến đổi toàn diện từ lượng đến chất, chỉ trong một ngày, với đoạn phim không dài đến năm phút, đã nâng anh lên một bậc thang mới.
Sau hai tuần kể từ ngày bản tin kia được phát sóng, Trần Lương đã nhận được không ít lời mời khác nhau. Nhưng vấn đề quan trọng là, Giang Hưng sẽ nhận đóng vai chính trong kịch bản nào. Trong số những kịch bản mới được gửi tới, không phải là không có những kịch bản mà điều kiện còn tốt hơn cả ba cái trước; thậm chí trong số đó còn có một số phim điện ảnh, đáng tiếc là hình tượng nhân vật chính và chế tác cũng không phải thật xuất sắc.
Sau khi quan sát và chờ đợi một thời gian, đồng thời suy nghĩ thật cặn kẽ, Giang Hưng đã lựa chọn kịch bản mà anh vừa ý nhất trong số ba kịch bản ban đầu, giao cho Trần Lương.
Kịch bản mà anh lựa chọn, là bộ phim lịch sử 'Tô Thức Truyện'.
"Tại sao cậu chọn bộ phim này?" Khi nhận được thông báo, Trần Lương có chút kinh ngạc. Trong số ba kịch bản ban đầu, đây là kịch bản ông ít chú ý nhất.
"Hiện tại, đây là thứ mà tôi cần nhất." Giang Hưng giải thích, "Bộ phim truyền hình này kể về cuộc đời Tô Thức xuyên suốt từ những năm tháng thiếu niên đến tận khi về già, có thăng có trầm, có lúc Tô Thức nắm giữ quyền cao chức trọng, cũng có khi ông bị giáng chức lưu đày, phải làm ruộng để nuôi gia đình. Mọi sự kiện trong cả đời người đều được truyền tải qua bộ phim, đối với tôi, đây là cơ hội để rèn luyện toàn diện kỹ thuật diễn của mình."
Giang Hưng nói tới đây, lại bổ sung thêm: "Một lý do khác khiến tôi chọn kịch bản này, chính là vì đạo diễn của nó."
Trần Lương rất hiểu biết vị đạo diễn mà Giang Hưng đang nói đến.
Vị kia có thể xem như một 'lão tiền bối' trong giới đạo diễn, có rất nhiều thứ có thể học hỏi được, nếu như Giang Hưng vẫn tiếp tục ôm thái độ cố gắng học tập khi tham gia bộ phim này ——
Ừm, không gì là không thể.
Mục tiêu tiếp theo của bọn họ là tiến lên mảng điện ảnh, mà để đạt được điều đó, hoặc là dựa vào thực lực, hoặc là dựa vào danh tiếng.
Xét về lâu dài, nếu có được kỹ thuật diễn tốt, thì đã có được nền tảng tuyệt vời để nâng cao giá trị con người, con đường phía trước cũng sẽ thuận lợi hơn một chút.
Trần Lương gật đầu: "Tôi biết rồi, tôi sẽ liên lạc với đoàn phim bên đó."
Cuộc nói chuyện đến đây chấm dứt.
Khi Giang Hưng và Trần Lương vừa quyết định xong bộ phim thứ ba mà anh sẽ tham gia, Lục Vân Khai sau khi quay xong bộ phim lịch sử đầu tay của mình, phát sóng đồng thời với 'Bác sĩ trẻ', cũng đã xác định kịch bản thứ hai mà mình sắp sửa nhận.
Đó cũng là một bộ phim lấy đề tài lịch sử.
Cậu được một vị đạo diễn rất có tiếng tăm đích thân gọi điện mời.
Nhân vật mà cậu sẽ đóng, là nam nhân vật chính.