Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 22: Q.3 - Chương 6





Chiến hạm của Đường Long tiếp nhận sự chỉ huy của nhóm chiến hạm, từ từ đi về phía trước, xếp ở phía sau nhóm chiến hạm. Lúc này bọn người Đường Long nhìn thấy hình ảnh hiện trên màn hình, đều sững người. Hồi lâu sau Đường Long mới thở dài nói: “Đây chính là vùng đât chết chóc nổi tiếng từ lâu.” Mọi người nghe thấy lời này đều không lên tiếng, chỉ yên lặng nhìn những xác chiến hạm thỉnh thoảng bay qua, và những tinh ở đằng xa giống như ngân hà vậy.
Ngân hà ở đằng xa đó tên là tinh hệ Khắc Tư Lạp, là tuyến tiếp giáp đầu tiên của Vạn La Liên Bang và Đế quốc Ngân Ưng.
Còn khoảng đất trống cách nhau 20 năm ánh sáng giữa tinh hệ Cổ Long Vân và Khắc Tư Lạp, chính là nơi được gọi là vùng đất chết chóc. Cái tên này có được là vì cuộc chiến trước đây giữa Vạn La Liên Bang và Đế quốc Ngân Ưng, ở vùng đất này, có hàng ngàn hàng vạn chiến hạm các cấp của hai bên đã đắm chìm ở đây từ lâu, lúc này biến thành rác vũ trụ của nhân loại, số lượng kinh người. Đương nhiên, con số này và dân số hai nước cộng lại mà nói, cũng không đặc biệt kinh người.
Do chiến hạm chưa đến đầy đủ, cho nên bọn người Đường Long đành phải ngồi chờ phát chán trong chiến hạm. Nhưng không lâu sau, vốn xếp ở rìa cũng bị những chiến hạm khác bao vây lại, trở thành bộ phận chính giữa nhóm chiến hạm. Lúc này màn hình b một tiếng, hình ảnh sỹ quan huấn luyện Lệ Na Sa xuất hiện, tất cả mọi người đều đứng dậy chào. Còn Đường Long thì lắng nghe chăm chú, bởi vì sự xuất hiện của Lệ Na Sa cho biết rằng mọi chiến hạm đã đến đầy đủ. Lệ Na Sa chỉ tùy tiện đáp lễ, cô ấy hoàn toàn không thể biết được những binh sỹ trên các chiến hạm có chào hay không, đường dây thông tin này là đơn phương phát, không thể nhìn thấy hết hình dáng của các binh sỹ trên các chiến hạm. Chẳng còn cách nào khác, màn hình của căn cứ không thể hiện ra 10 ngàn hình ảnh màn hình được. Cho dù có thể hiện ra đi chăng nữa, người nhìn cũng cảm thấy giống như không, hình quá nhỏ đi.
Giọng lạnh lùng của cô ấy vang lên: “Bây giờ, đợt huấn luyện lần thứ nhất của chúng ta sẽ được tiến hành trên vùng đất gọi là vùng đất chết chóc. Tin rằng mọi người cũng đã biết, nơi này đâu đâu cũng là xác chiến hạm, thậm chí có nơi còn có tập hợp năng lượng dày, đến nay vẫn còn chưa biến mất do các chiến hạm nổ, hình thành. Cho nên khi tiến hành huấn luyện, phải chú ý tránh những vật thể bay trôi trong vũ trụ. Vậy, mỗi 1000 chiếc hợp thành 1 tổ, chia thành 10 tổ tiến hành chiến đấu hỗn hợp, hạm trưởng của chiến hạm đầu tiên mỗi tổ là người chỉ huy của cả tổ.”
Khi Lệ Na Sa nói lời này, trên màn hình xuất hiện số hiệu của tổ trưởng của mỗi tổ, Đường Long vội hét lớn: “Nhanh! Nhìn xem ta có phải là người chỉ huy hay không!”
Phó quan Cát Na không thèm nhìn lên màn hình nói: “Thưa sếp, số hiệu của chúng ta là 512, thuộc tổ 1, ngài không thể trở thành người chỉ huy của tổ được.”
Còn nhân viên liên lạc Trần Di thì nói: “ Người chỉ huy chiến hạm số 1 phát tín hiệu, yêu cầu chúng ta di chuyển đến s23x12z34y45, tiến hành tập hợp tiểu tổ.”
“Cái gì? Căn cứ mệnh lệnh vừa đến, thằng nhóc đó sao ra lệnh nhanh như thế? Hắn không phải là đã biết mình sẽ làm người chỉ huy của tiểu tô trước ư?” Đường Long ngạc nhiên nói.
Nhân viên lái Mary hoàn toàn không cần đợi Đường Long ra lệnh, tự ý nhập tọa độ, khởi động chiến hạm di chuyển. Sao cô ây lại trực tiếp thế, đó là bởi vì căn cứ đã ra lệnh chiến hạm số 1 là kỳ hạm của tiểu tổ, chấp hành mênh lệnh theo thường lệ thì có thể ưu tiên mệnh lệnh của kỳ hạm. Đương nhiên cũng bởi vì cô ấy biết được là Đường Long mặc dù tự đại, nhưng vẫn tuân theo mệnh lệnh.
Mary đang chuẩn bị nghe giọng nói uể oải ra lệnh của Đường Long , Mary biết là chỉ cần thất vọng, thì giọng nói của Đường Long sẽ uể oải. Quả nhiên Đường Long uể oải vẫy tay ra lệnh, nằm lười trên ghế, miệng há to, dường như muốn nói ra hai chữ kia.

Nhưng Mary thất vọng, bởi vì đột nhiên nghĩ gì đó, nhảy lên, hốt hoảng hét lên: “Khởi động màng bảo vệ! Radar quét hết công xuất! Chiến hạm chìm xuống khẩn cấp!”
Mọi người sững ra, nhưng vẫn phản xạ điều kiện chấp hành mệnh lệnh của Đường Long, chiến hạm lập tức chìm xuống, màng bảo vệ khởi động, động tác này khiến những người trên các chiến hạm đang di chuyển xung quanh có chút kỳ lạ nhìn chiến hạm của Đường Long. Còn chiến hạm ở sau chiến hạm của Đường Long, thì vội núp, đương nhiên chiến hạm số 1 cũng vừa mắng vừa tiến hành núp.
Đường Long sau khi hét ra cái lệnh kia, lập tức nói lớn với Trần Di: “Tiếp nối tất cả các kênh, báo ọi người kẻ địch tập kích!” Trần Di vừa ấn mấy cái nút, nghe thấy lời cuối, bất giác ngưng lại ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn Đường Long.
Tất cả mọi người nghe thấy lời này cũng đều ngưng lại hết, ngạc nhiên nhìn Đường Long. Lưu Tư Hạo nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Đường Long, bất giác chần chờ một lúc mới nói với nhân viên radar Ai Nhĩ Hoa: “Ai Nhĩ Hoa, phát hiện ra cái gì?” Ai Nhĩ Hoa nhìn chăm chăm vào radar nghi ngờ lắc đầu nói: “Cái gì cũng không có, trong vòng 1000 vạn ánh sáng gần đâu không có bóng dáng của bất cứ kẻ địch nào cả.” Đi theo tốc độ ánh sang 1 giây là 1 dặm ánh sáng, lúc ở trong vũ trụ, đây là đơn vị cơ bản nhất để đo khoảng cách.
Còn Trần Di thì bất mãn nói: “Thưa sếp, giả tin tình báo là tội phải ra tòa án quân sự.” Khi Ai Nhĩ Hoa nói ra không phát hiện ra gì, Mary cũng ngừng điều khiển chiến hạm chìm xuống, Mọi người nhìn Đường Long, đợi anh ta giải thích.
Đường Long không thèm để ý đến ánh mắt của mọi người, mà nói với Ai Nhĩ Hoa: “Ngu ngốc! Sử dụng hê thống radar quang năng!” Sau đó nói với Trần Di: “Nhanh! Thông báo mọi người khởi động màng bảo vệ! Đây là mệnh lệnh.”
Nghe giọng nói gấp gáp của Đường Long, Ai Nhĩ Hoa mặc dù sững người, nhưng nhanh chóng chuyển hê thống radar do thám nhiệt năng thành hệ thống radar do thám quang năng. Còn Trần Di thì chưa vôi chấp hành mệnh lệnh của Đường Long, cô ấy đợi Ai Nhĩ Hoa xem có phát hiện ra gì không. Cô ấy chỉ mới tiếp xúc với Đường Long có mấy tháng, hơn nữa giữa họ lại có chuyện không hiểu nhau. Bây giờ khoảng cách đó mới được xóa bỏ có mấy ngày, trong lòng cô ấy làm sao cũng không tin Đường Long, sẽ không chấp hành vô điều kiện mệnh lệnh của Đường Long.
Mọi người đang nhìn Ai Nhĩ Hoa, đột nhiên phát hiện sắc mặt Ai Nhĩ Hoa thay đổi, thất thanh hét lên: “Tia laser lãnh năng!” mọi ngươi đều ngạc nhiên đồng thời phát hiện trên màn hình, tia sáng hằng tính bắn ra từ tinh hệ Khắc Tư Lạp, đột nhiên ngày càng sáng. Hệ thống cảnh báo trên chiến hạm bắt đầu kêu lên. Đó không phải là ánh sáng phát ra của hằng tinh, mà là tia laser!
Mọi người đều biết, tia laser lãnh năng, là một loại thuộc pháo hạt nhân. Trông mặt mà bắt hình dong, đó là một loại năng lượng cực kỳ đặc biệt không phát ra nhiệt năng, vật thể bị tia laser loại này bắn trúng sẽ biến thành hạt cơ bản một cách im hơi lặng tiếng. Ngoài việc dùng radar do thám quang năng ra, radar kim loại hoàn toàn không có tác dụng.
Đường Long vừa mới hét một câu: “Phòng ngự!” Màn hình chiến hạm đã bị ánh sáng bao trùm. Sau đó toàn thân chiến hạm rung mạnh không ngừng, hệ thống máy tính của chiến hạm, lập tức dùng giọng nói không có tình cảm nói: “Năng lượng màng bảo vệ hạ xuống 90%, 80%, 70%, 60%,…” Cùng với thân chiến hạm rung mạnh, con số này ngày càng giảm, khi chiến hạm ngưng rung, năng lượng của màng bảo vệ chỉ còn có 20%.
Cảnh này mặc dù chỉ qua có vài giây, nhưng mọi người cảm thấy như cảm giác này kéo dài mấy chục năm vậy. Sau khi mọi ngươi sợ hãi chưa ổn đinh bò dậy, vội vàng bắt đầu kiểm tra tình hình tổn thất, còn Trần di trong lòng vô cùng hối hận lúc này mới bắt đầu liên lạc với các chiến hạm khác. Mọi người đều bận rộn nhưng vẫn lén nhìn Đường Long đứng trên bậc chỉ huy, bọn họ nghĩ không ra tại sao Đường Long lại biết trước được.
Đường Long nhẹ nhàng ấn tai, tai của anh ta nhét 1 cái tai nghe loại nhỏ, đây là tai nghe vì Tinh Linh muốn lúc nào cũng có thể trược tiếp nói chuyên với hắn ép hắn đeo, bởi vì cái nón kia không thể đội cả ngày được. Lúc nãy chính Tinh Linh là người thông báo cho hắn biết kẻ địch bắn tia laser lãnh năng, mặc dù Tinh Linh có thể trực tiếp xuất hiện trên màn hình, nhưng cô ấy vì sợ người ta phát hiện ra sự tồn tại của mình. Cuối cùng những hệ thống máy tính của những chiến hạm này cũng không thể lợi hại đến nõi có thể phát hiện ra tia laser bắn ra từ khoảng cách ngoài ngàn vạn dặm ánh sáng cách đó mười mấy phút trước. Đối với cô ấy mà nói, chỉ cần Đường Long sống là đủ rồi, sự sống chết của những người khác cô ấy không thèm quan tâm.
Đường Long Tinh Linh biết chỉ cần khởi động màng bảo vệ, tia lase cách đó ngàn vạn dặm ánh sáng, đã bắt đầu yếu đi sẽ không thể phá được màng bảo vệ của chiến hạm tự đi. Do đó sau khi màng bảo vệ khởi động, mới bình tĩnh quan sát sự thay đổi của Đường Long.
“Báo cáo sếp, hệ thống chủ pháo, phó pháo, súng bắn ngư lôi đều không hư hại, ở vào trạng thái hoàn hảo.” Nhân viên sửa chữa Tư Nhĩ sau khi kiểm tra dữ liệu, mừng rỡ báo. Anh ta không ngờ rằng chiến hạm sau khi bị tấn công mạnh như thế, hệ thống vũ khí lại hoàn toàn vô hại.
“Báo cáo sếp, công xuất màng bảo vệ hạ xuống 20%, máy chuyển hóa năng lượng hư rồi, không thể sử dụng năng lượng chủ để cung cấp được.” Nhân viên sửa chữa Lan Văn Đặc sắc mặt khó coi nói. Nghe thấy lời này, khuôn mặt vốn đang mừng rỡ của mọi người, lập tức thay đổi. Khi màng bảo vệ 100%, chiếc chiến hạm tự đi này có thể chịu được sự tấn công 1 phát chủa chiến hạm khu trục cấp c mà không bị phá hủy, còn màng bảo vệ 20% này e rằng ngay cả 1 phát của tàu tuần tra cũng không chịu nổi.
Đường Long không thèm để ý đến những thứ đó, vẫy tay nói: “Thử sửa chữa máy chuyển hóa, Trần Di lập tức thông báo căn cứ, chúng ta bị kẻ địch tập kích, đồng thời thông báo vị trí. Mary chuẩn bị cho chiến hạm thoát khỏi nơi này, Ai Nhĩ Hoa quan sát radar xem vị trí của kẻ địch, Lưu Tư Hạo lập tức kiểm tra số lượng của kẻ địch, Cát Na thống kê tình hình tổn thất của quân ta! Những người khác giới bị!” Thông qua số lượng chùm năng lương lúc nãy do máy tính ghi chép, đối chiếu dữ liệu chiến hạm của kẻ địch, có thể dễ dàng tính ra được số lượng số lượng chiến hạm của kẻ địch, đây là kiến thức cần phải có của các binh sỹ.
“Vâng, thưa sếp!” Lan Văn Đặc và Tư Nhĩ lập tức rời khỏi vị trí, len vào cánh của thông đao sửa chữa, bắt đầu thử sửa chữa máy chuyển hóa năng lượng. Những người khác vội chấp hành mệnh lệnh của Đường Long, bây giờ bọn họ đối với mệnh lệnh của Đường Long không có 1 chút nghi ngờ nào cả. Mặc dù bọn họ không hiểu tại sai Đường Long lại biết trước xảy ra việc này, đương nhiên họ cũng biết bây giờ không phải là thời gian để hỏi, đành phải tạm thời giấu trong lòng.
Đường Long ấn lên miếng dán màu da dán trên cổ, sử dụng cổ rung động, nói nhỏ: “Chị ơi, sao chị biết kẻ địch sẽ dùng tia laser lãnh năng, bọn họ sớm đã biết mình tập hợp ở đây sao? Bình thường pháo laser lãnh năng chỉ có chiến hạm cấp tuần dương trở lên mới có thể có được (được trang bị), đương nhiên sẽ không tranh bị nhiều khẩu, bởi vì năng lượng tia laser lãnh năng tiêu hao rất lớn, chiến hạm trang bị loại vũ khí hạt nhân này, năng lượng đi theo trên chiến hạm chỉ có thể bắn 2 lần. Nếu như trên chiến hạm toàn loại vũ khí này, sau khi bắn xong thì giống như là giải trừ vũ khí.
Giọng nói của Tinh Linh truyền đến tai của Đường Long, đương nhiên ngoài Đường Long thì không ai nghe thấy: “Mục tiêu của kẻ địch không phải là bọn em, bọn họ dùng laser lãnh năng là vì muốn xóa bỏ những xác chiến hạm bay trong vũ trụ, nghĩa là bọn họ muốn dọn đường.”
Đường Long ngạc nhiên, những xác chiến hạm kia ở vùng đất chết chóc có thể hữu hiệu ngăn cản tốc độ hành động của nhóm chiến hạm, bởi vì hoàn toàn không thể tiến hành bước nhảy không gian được. Nếu như nơi xuất hiện bước nhảy có xác chiến hạm, chiến hạm tiến hành bước nhảy sẽ dung hợp làm một với xác chiến hạm, sẽ biến thành chiến hạm có hình dạng kỳ lạ, 100% sẽ nổ tung. Mặc dù chức năng của chiến hạm, có thể nhảy qua vùng đất chết chóc chỉ có 20 năm ánh sáng, nhưng biên giới tiếp giáp vùng đất chết chóc này không có tuyến phòng ngự mơi được. Nếu không sẽ bị tuyến phòng ngự ngăn cản, những chiến hạm của Đế quốc Ngân Ưng qua đây sẽ dung hợp với toàn bộ xác chiến hạm xuất hiện ở vùng đất chết chóc này.
Điều này có nghĩa là kẻ địch chuẩn bị khai thông thông đạo trong im lặng, sau đó tấn công nhanh, bởi vì chỉ có phương pháp này mới xuất hiện ngay ở tuyến phòng ngự của Vạn La Liên Bang. Tuyến phòng ngự của hai bên đều thiết kế xung quanh vùng đất chết chóc, nếu tính tuyến phòng ngự bao gồm cả vùng đất chết chóc, chiến hạm của mình có thể tiến hành nhảy vào vùng đất chết chóc, như vậy sẽ xảy ra những sự hi sinh không cần thiết.
Đường Long lập tức ra lệnh cho Ai Nhĩ Hoa: “Tiến hành quét 3 chiều phương hướng bắn laser của kẻ địch, ta muốn bản đồ hình ảnh của nơi đó!” Khi Ai Nhĩ Hoa tuân lệnh làm việc, Cát Na có chút đau lòng nói: “Báo cáo sếp, số lượng chiến hạm còn lại của chúng ta chỉ còn … chỉ còn hơn 1000 chiếc.” Nghe thấy lời này, mọi người đều ngưng tay, ngơ ngẩn nhìn xung quan vốn rất nhiều chiến chạm, nay chỉ còn là chỗ trống. Chỉ trong vòng mấy giây, hơn vạn chiến hạm chỉ còn lại hơn 1000 chiếc.
Lúc này từ vũ trụ xa xôi nhìn, có thể nhìn thấy nhóm chiến hạm của bọn người Đường Long ở, chính giữa có một lỗ trống, có thể sống sót chỉ có những chiến hạm mới bắt đầu di chuyển, ở xung quanh cái lỗ to, ở chính giữa chỉ còn có 1 chiếc chiến hạm của Đường Long, những chiến hạm khác đều đã biến thành bụi vũ trụ.

Do màng bảo vệ rất tiêu hao năng lượng, ngoài việc đánh trận thật, bình thường đều đóng, cho nên những chiến hạm không hề phòng bị này mới bị tiêu diệt triệt để như vậy. Trần Di đang liên lạc với căn cứ nhìn thấy những cảnh này, bất giác cắn môi đến chảy máu, cô ấy đang tự trách, nếu như mình không chần chờ chấp hành mệnh lệnh của Đường Long, cho dù không có nhiều người để ý, nhưng cũng sẽ có mấy chiếc chiến hạm sẽ khởi động màng bảo vệ, từ đó mà thoát nạn.
Lưu Tư Hạo đã tính xong số lượng của đối phương nhìn dáng vẻ của Trần Di, đến bên cạnh cô ấy vỗ vai, nhìn bằng ánh mắt cổ vũ, nhìn thấy Trần Di gật đầu hiểu ý, mới báo cáo với Đường Long: “Thưa sếp, thông qua tính toán, tia laser là kết quả của 2 lần bắn của 10 ngàn chiến hạm tuần dương hoặc 3000 chiến đấu hạm.”
“ 10 ngàn chiến hạm tuần dương! 3000 chiến đấu hạm” Đường Long ngạc nhiên, mặc dù sớm đã biết được kẻ địch nhất định là dùng nhóm chiến hạm lớn mới tạo ra được ánh sáng laser lớn như vậy, nhưng thật không ngờ nhóm chiến hạm lại lớn đến như vậy. Theo những dữ liệu mà mình biết, binh lực như vậy của kẻ địch có thể tương quan lực lượng với toàn bộ quân lực của tinh hệ Cổ Long Vân, lẽ nào kẻ địch chuẩn bị tấn công toàn diện?
Lúc này Trần Di hét lên: “Thưa sếp, căn cứ yêu cầu nối đường dây.” Nói xong, hình ảnh Lệ Na Sa xuất hiện trên màn hình, lúc này cô ấy không có dáng vẻ lạnh lùng nữa, thay vào đó là dáng vẻ ngạc nhiên sợ hãi.
Ngay cả Đường Long chào cô ấy mà cô ấy cũng quên đáp lễ, vội vàng nói: “Đường Long, chúng ta bị địch tập kích sao? Chúng ta tổn thất như thế nào? Số lượng kẻ địch bao nhiêu?” Do Đường Long là người đầu tiên liên lạc với Lệ Na Sa, Lệ Na Sa mặc dù nhận được những yêu cầu liên lạc của các chiến hạm khác, nhưng ưu tiên nói chuyện với Đường Long.
Đường Long trầm ngâm gật đầu nói: “Đúng vậy, chúng tôi bị kẻ địch bắn laser trước đó bắn trúng tại điểm tập hợp, tổn thất 9 phần chiến hạm, thông qua kiểm tra chùm sánh sáng, có khoảng 10 ngàn chiến hạm tuần dương hoặc 3000 chiến đấu hạm mới có thể bắn ra tia laser lợi hại như vậy. Kẻ địch không đơn giản chỉ có hai loại chiến hạm đó, theo lẽ thường, ít nhất là hai nhóm chiến hạm tăng cường.”
Lệ Na Sa nghe thấy những con số lớn kinh người, lập tức biến sắc hét: “Các người nhanh chóng rút lui …” Nhưng cô ấy mới nói ra những từ đó, trên màn hình đột nhiên chia thành 2 phần, một hình ảnh là của Lệ Na Sa, mới xuất hiện là một quân nhân trung niên lạnh lùng uy nghiêm.
Quân hàm trên vai của người quân nhân này là 3 ngôi sáo sáng, khi Đường Long còn chưa kịp phản ứng thì thượng tướng kia đã chào, lạnh lùng nói: “Ta là thượng tướng Cổ Áo sỹ quan chỉ huy tập đoàn quân đội tinh hệ Cổ Long Vân. Tin tức các người truyền đi tập đoàn quân đội của ta đã nhận được, tập đoàn quân đã bắt đầu tập hợp. Nhưng quân chủ lực tập đoàn quân đến vùng đất chết chóc phải mất 4 tiếng đồng hồ, cho dù là hạm đội Hài Khả cũng phải mất 1 tiếng đồng hồ mới có thể đến được. Ta lấy thân phận tổng chỉ huy tập đoàn quân tinh hệ Cổ Long Vân ra lệnh – thăng quân hàm 1 cấp cho tất cả binh lính chiến hạm tự đi. Hy vọng các vị chiến sỹ anh dũng, toàn lực ngăn cản chiến hạm kẻ địch đên điểm phòng ngự, kéo dài thời gian tất yếu cho quân ta. Chỉ cần chống đỡ 1 tiếng đồng hồ, chiến hạm hành tinh Hài Khả sẽ đến nơi!”
“Nhất định nhân viên liên lạc của các chiến hạm khác thông báo cho quân khu, rồi quân khu thông báo cho Bộ chỉ huy tập đoàn quân. Vị thượng tướng này đã nghe lén cuộc nói chuyện giữa em và trung tá, nếu không ông ta sẽ không có thể biết nhanh như vậy kịp lúc chen vào cuộc nói chuyện.” Tinh Linh nói với Đường Long, Đường Long bây giờ đương nhiên chỉ nghe không trả lời.
Mọi người nghe thấy lời này đều sững người, ngoài Đường Long và những người khác biết được tình hình của kẻ địch ra, những quan binh những chiến hạm khác đều hoan hô reo lên, bởi vì bọn họ thăng quan rồi. “Xin đợi đã thưa thượng tướng, 1000 chiến hạm tự đi hoàn toàn không thể địch nổi với lực lượng chiến hạm lớn như thế của kẻ địch! Hơn nữa bọn họ đang trong thời gian huấn luyện, hoàn toàn không có kinh nghiêm chiến đấu, xin hãy cho họ rút lui!” Lệ Na Sa khuôn mặt kích động nói với thượng tướng.
Lúc này trong tai Đường Long vọng lại giọng nói của Đường Long: “Sự liên lạc của thượng tướng và trung tá, ngoài chiến hạm của chúng ta có thể nhìn thấy ra, những chiến hạm khác chỉ nhìn thấy hình ảnh của thượng tướng. A, thượng tướng đã tắt hết chức năng phát của các chiến hạm khác, xem ra những lời bọn họ nói với nhau không muốn cho người khác nghe thấy.”
Đường Long nhìn thấy tay của thượng tướng động đậy, sau đó chỉ nhìn thấy miệng ông ta động đậy, nhưng lại không nghe thấy âm thanh. Hắn vội nói trong cổ họng: “Chị, có thể làm cho chỉ mình chiến hạm của em nghe được cuộc nói chuyện giữa thượng tướng và trung tá không?” Đường Long biết chuyện này càng ít người biết càng tốt, nhưng trong lòng hiếu kỳ muốn biết, cho nên mới nói như vậy. Hắn làn như vậy là vì cho rằng nếu có xảy ra chuyện gì, thuộc hạ của mình có thể cùng mình gánh vác.
“Khà khà, đương nhiên là được, chị cũng rất hiếu kỳ.” theo giọng nói của Tinh Linh tắt đi, loa của chiến hạm của Đường Long vang lên cuộc nói chuyện của thượng tướng và trung tá.
Thượng tướng lạnh lùng nói với Lệ Na Sa: “Trung tá, nhiệm vụ huấn luyện của cô đã hết, bây giờ quyền chỉ huy chiến hạm tự đi sẽ do tôi tiếp quản.”
Lệ Na Sa ngạc nhiên biến sắc nói: “Không thể nào, không phải là còn mười mấy ngày nữa hay sao?”
Thượng tướng lạnh lùng nói tiếp: “ Đây là lệnh của Nguyên soái mới đưa ra, trung tá nhiêm vụ của cô đã hoàn thành, theo ước hẹn, cô hãy trở về đảm nhận sỹ quan chỉ huy đại đội chiến đấu cơ của tập đoàn quân, xin hãy nhanh chóng lên đường, bởi vì chiến tranh sắp nổ ra.”
Lệ Na Sa dáng vẻ không dám tin, cô ấy có chút mất hết tinh thần lầm bầm nói: “Điều này không thể nào, ông ta sao có thể ra lệnh nhanh như thế được!”
Thượng tướng nghe thấy lời này giật mình, bất mãn nói: “Đây là do ta trong thời gian nhanh nhất xin phép Nguyên soái, cho nên Nguyên soái mơi ra quyết định nhanh như vậy. Được rồi, hãy phục tùng mệnh lệnh, tin rằng cô là một quân nhân tiêu chuẩn.” Khi nói xong lời này, vai khẽ rung, dưới sự giải thịch của Tinh Linh, Đường Long biết được thượng tướng đã khôi phục đường truyền âm thanh của ông ta với các chiến hạm.
Ánh mắt thượng tướng lóe lên tia sáng khiến người ta ớn lạnh, ông ta nói: “Các vị, đây là trận chiến có liên quan đến sự hưng vong của quốc gia, hy vọng các vị hãy phát huy phong cách cao thượng của quân nhân Vạn La Liên Bang, hãy ngăn cản bước tiến của kẻ địch. Chỉ cần chống đỡ cho đến khi viện binh đến, vinh quang và địa vị đều thuộc về các vị. Nhưng …”
Thượng tướng nói đến đây cố ý ngừng lại, tia sáng trong mắt lại càng sáng, giong nói cũng lạnh lùng: “Nếu như có kẻ nào lâm trân rút lui, bất luận đó là ai đều bị bắn chết, nếu như có người bao che cho kẻ hèn yếu này, tòa án quân sự sẽ tiến hành xử lý nghiêm kẻ bao che này! Được rồi, hy vọng các anh chiến đấu anh dũng, chiến thắng và vinh quang ở với các anh!” Nói xong hình ảnh của ông ta biến mất.
Lúc này ánh mắt của Lệ Na Sa đau khổ nhìn bọn người Đường Long, lâu sau, Lệ Na Sa mới nói: “Xin lỗi, các vị hãy bảo trọng.” đường truyền cũng tắt theo.
Lệ Na Sa nhìn màn hình đen thui, còn Kỳ Na thì lo lắng nhìn cô ấy không dám lên tiếng, bọn họ biết những binh lính của chiến hạm tự đi chỉ có kết cục là toàn quân bị tiêu diệt hết. Mình cực khổ thời gian này, chỉ có thể tiễn những binh sỹ này ra chiến trường không có chiến thắng? tại sao lại xảy ra chuyện này chứ? Rõ ràng chiến hạm tự đi không thể ngăn cản nổi sự tấn công của kẻ địch, do dù ngăn cản 1 phút cũng không thể cản nổi, tại sao quân bộ lại ra lệnh như vậy?
Bọn họ lúc này có rất nhiều nghi vấn, như tại sao điểm tập hợp của chiến hạm tại sao lại bị tia laser bắn trước của kẻ địch tấn công? Không phải là tin tức điểm tập hợp bị tiết lộ hay sao? Không thể nào, điểm tập hợp này vừa mới được chọn. Lẽ nào đây thật sự là chuyện trùng hợp ngẫu nhiên ngoài ý muốn? Bất luân như thế nào, hình tượng của người đó vốn sùng bái trong lòng Lệ Na Sa, trong khoảng thời gian mình đảm nhận chỉ huy chiến hạm tự đi này dần dần xuất hiện vết rạn nứt, và vào lúc nhân được mệnh lênh đã hoàn toàn sụp đổ.

Hồi lâu, Lệ Na Sa giọng nói run run nói: “Đi thôi, trở về chiến trường của chúng ta thôi.” Kỳ Na hiểu rất rõ tâm trạng của sếp, đành buồn bã gật đầu.
Mọi người ngẩn ngơ nhìn màn hình trống không, Đường Long là người có phản ứng đầu tiên, vỗ đầu lầm bầm: “Sao nghe lời nói của thượng tướng, giống như đang xem phim vậy, những người tướng quân dùng những lời này để cổ vũ binh sỹ trước khi tiễn họ ra chiến trường ?”
Lúc này, mọi người băt đầu tỉnh lại băt đầu làm những công việc của mình, bọn họ đều biết dựa vào 1000 chiến hạm tự đi để ngăn cản hai hạm đội tăng cường với số lượng lớn, đẳng cấp chiến hạm tuần dương trở lên, quả thật giống như một bàn tay không của em bé và hai bàn tay mạnh mẽ của người lớn đánh nhau vậy. Kết quả là gì, trong lòng mọi người đều rõ.
Lúc này Mary đem đến ọi người một tin không vui: “Thưa sếp hệ thống bước nhảy bị phá hủy, chiến hạm của chúng ta chỉ có thể sử dụng chức năng bay bình thường.” Câu nói này có nghĩa là, cho dù chấp nhận bị tòa án binh xử phạt mà bỏ chạy, cũng chỉ có thể bay từ từ ra khỏi chỗ này, không thể trực tiếp nhảy được. Cho dù sử dụng tốc độ bay ánh sáng cũng phải mất mười mấy tiếng mới có thể qua trở về Vạn La Liên Bang.”
Bọn người Lan Văn Đặc khuôn mặt nhem nhuốc từ phòng sửa chữa nói ra, càng khiến tình hình trở nên trầm trọng: “Thưa sếp, máy chuyển hóa năng lương hoàn toàn bị hỏng, với những linh kiện hiện có hoàn toàn không thể sửa chữa.” Mọi người đang lo lắng lại càng lo sợ, điều này cho thấy chiến hạm này chỉ có màng bảo vệ 20% đối diện với hai hạm đội tăng cường của kẻ địch, nói một cách đơn giản chỉ cần trúng một phát pháo mọi người đều biến thành bụi vũ trụ.
Lúc này ở cách đó xa xôi, thủ đô Vạn La Liên Bang, trong phòng họp ở căn cứ Tinh Linh, các đầu não quân chính đang tiến hành họp. Do nơi này được coi là nơi an toàn nhất toàn Liên Bang, cho nên các vị quan đều rất vui vẻ họp ở nơi này. Ngồi ở đây đều là những quan chức cấp cao của hai bên quân chính, không khí ở đây rất nặng, mọi người đều nhùn bản đồ tinh hệ trước mắt. Ở nơi tiếp giáp giữa Vạn La Liên Bang và Đế quốc Ngân Ưng, phía bên Liên Bang là những đốm sáng màu xanh, còn Đế quốc Ngân Ưng là những đốm sáng màu hồng lớn nhỏ giống như viên thủy tinh, nhưng so với những đốm sáng màu xanh, thì lại lớn hơn rất nhiều. Nhìn thấy cái này, quan văn đều bất giác tự lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên trán.
Tổng thống Nạp Mẫu Cáp ngồi ở vị trí đầu tiên, khuôn mặt trầm tư nói với Nguyên soái Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc): “Quân đội tinh hệ Cổ Long Vân tập hợp như thế nào rồi?”
Nguyên soái Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) ấn cái nút trên màn hình trước mắt, sau đó nhìn bản đồ tinh hệ, ở những vùng gần đốm sáng màu xanh rất phân tán, nhưng có thể nhìn thấy đốm sáng màu vàng đang dần dần tập hợp, nói: “Cần 4 tiếng nữa mới có thể đến được biên giới, nhưng hạm đội phòng ngự trấn thủ điểm phòng thủ quân khu Hài Khả trong vòng 1 tiếng có thể đến nơi.”
Nạp Mẫu Cáp chau mày nhìn những đốm sáng màu xanh nói: “Dựa vào 1000 chiến hạm tự đi có thể ngăn cản quân đội Đế Quốc trong 1 tiếng không? Ông ta hận muốn gặm Đế quốc Ngân Ưng, sắp đến bầu cử rồi, lại khai chiến vào lúc này. Hơn nữa cuộc chiến này kết quả cuối cùng như thế nào, xem tình hình hiện tại, kết quả là kẻ địch xâm nhập biên giới. Cho dù đến lúc đó tiêu diệt toàn bộ kẻ địch, nhưng sự thật bị kẻ địch xâm nhập biên giới sẽ trở thành vết nhơ trong thời gian mình chấp chính, điều này đối với việc mình chuẩn bị ra ứng cử tiếp.
Nguyên soái Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) lắc đầu nói: “Đây giống như là mấy con kiến ngăn cản bước tiến của hai con chuột, cho dù công thêm vào hạm đội Hài Khả giới bị trên tuyến phòng thủ, cũng hoàn toàn không thể ngăn cản được bọn họ. Đó là hai hạm đôi tăng cường, cho nên chúng ta bố trí chiến đâu của chúng ta ở gần hành tinh Hài Khả.” Nói xong ấn nút, trên bản đồ xuất hiện điểm tập hợp cuối cùng của những đốm sáng màu vàng, có thể nhìn thấy 1 đóm sáng đại diện cho hạm đội hành tinh Hài Khả vốn đang ở gần đốm xanh di chuyển về phía sau, sau khi dừng lại cách đốm xanh một khoảng cách khá xa. “Ừ, những chiếc chiến hạm tự đi kia là để mê hoặc kẻ địch, khiên cho kẻ địch cho rằng viện quân sẽ nhanh chóng đến, bởi vì sẽ không ai dùng binh lực yếu như vậy ngăn cản đại quân. Nếu nghĩ như vậy, để bọn họ sau khi tiêu diệt chiến hạm tự đi chắc chắn sẽ từ từ tập hợp quân tiên về phía trước.” Nạp Mẫu Cáp cung không ngu ngốc, nhanh chóng hiểu được tại sao để những chiến hạm tự đi ngăn cản hai hạm đội lớn mạnh của kẻ địch.
Nhưng ông ta vẫn lo lắng hỏi: “Hạm đội tham gia quyết chiến ít như vậy có đủ không?” Ông ta biết được không thể ngăn cản kẻ địch tiến vào lãnh thổ Liên Bang, vật đành phải cầu xin tuyến phòng thủ đầu tiên ở căn cứ quân đội hành tinh Hài Khả có thể ngăn chặn được kẻ địch, như vậy đến lúc đó mình có thể dựa vào không có dân thương thương vong điểm này để kiếm thêm phiếu bầu.
Nguyên soái Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) gật đầu nói: “Đã ra lệnh cho các tinh hệ, yêu cầu tất cả hàng không mẫu hạm, chiến đâu hạm, chiến hạm tuần dương của các tập đoàn quân, các chiến hạm cao cấp toàn bộ bay đến hành tinh Hài Khả, điều này cần thời gian 2 ngày. Chỉ cần quân đội hành tinh Hài Khả có thể cầm cự được 2 ngày, thắng lợi nhất định thuộc về chúng ta. Đến lúc đó còn có thể tấn công ngược lại, thậm chí còn có thể chiếm lĩnh tinh hệ Khắc Tư Lạp. So với sứ chiến đấu mạnh mẽ của tập hợp toàn Liên Bang, 100 ngàn chiến hạm của tinh hệ Khắc Tư Lạp hoàn toàn không thể chống đỡ.”
Nghe Nguyên soái Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) nói ra lời dễ dang như vậy, lông mày của Trần Dục nhảy lên, ánh mắt của ông ta lộ vẻ hoài nghi, nhưng nhanh chóng biến mất, giả bộ chăm chú lắng nghe Nguyên soái Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) nói.
Nguyên soái Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) nói xong ấn nút, trong lãnh thổ Liên Bang trên bản đồ xuất hiện vô số đốm vàng, những đốm vàng này tập hợp đến hành tinh Hài Khả, biến thành một điểm vàng bự bằng đầu người. Đốm vàng này dần dần tiến về phía trước, hai đóm hồng giống như viên thủy tinh kia dường như bị đốm vàng nuốt chửng, sau đó đốm vàng di chuyển đến hành tinh Khắc Tư Lạp rồi dừng lại.
Nhìn thấy cảnh này, mắt của Nạp Mẫu Cáp sáng lên, ông ta cảm thấy ghế ngồi của mình càng vững. Ông ta hòa nhã nói với Nguyên soái Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc): “Cực khổ ngài rồi, hy vọng Nguyên soái sẽ lần nữa vì Vạn La Liên Bang lập công lớn.” Nguyên soái Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) gật đâu biểu thị mình nhất định làm được. Nhưng trong lòng Nguyên soái Olmsted (Áo Mẫu Tư Đặc) lại cười thầm, ông ta biết rằng mình bị mọi người nắm được cái cán đồ sát dân thường, là công cụ vừa không có nguy hiểm vừa hữu dụng trong lòng các vị quan này.
Nạp Mẫu Cáp yên tâm, bắt đầu chú ý đến những việc khác. Ông ta nhìn qua phía Bộ trưởng Bộ An toàn quốc gia Trần Dục, lạnh lùng nói: “Bộ trưởng Trần, Bộ tình báo các người làm ăn như thế nào, ngay cả kẻ địch tấn công cũng không biết! Nếu như chiến hạm tự đi đúng lúc ở đó huấn luyện, kẻ địch tấn công thủ đô chúng ta cũng không biết được xảy ra chuyện gì! Hơn nữa nếu như không có sự hi sinh anh dũng của những chiến sỹ trên chiến hạm tự đi kia dùng mạng để đổi lấy tin tình báo, chúng ta cũng không thể nào biết được tường tận số lượng của kẻ địch, càng không thể lập tức vạch ra kế hoạch phản kích được. Đối với những điều này, ngài có giải thích gì không?”
Trần Dục đứng lên, một tay lấy khăn tay lau mồ hôi, một mặt cúi đầu ra vẻ rất lo sợ nói: “Xin Tổng thống thứ tội, kỳ thực hạ quan không lâu trước đây đã báo cáo cho các vị Đế quốc Ngân Ưng đã cho hai đội chiến hạm mới đồn trú tại hành tinh Khắc Tư Lạ, lúc đó nhân viên tình báo báo cáo thủ đô Đế quốc Ngân Ưng có chút dị thường, sau khi phân tích, phán đoán là do sự tranh quyền của các hoàng tử. Cho nên hạ quan và các vị đều cho rằng bọn họ là vì sợ chúng ta thừa cơ xâm nhập nên mới tăng cường binh lực biên giới. Vì thế chúng ta vì đề phòng vạn nhất cũng đã giới bị hành tinh Hài Khả, nhưng mấy tháng nay kẻ địch không có động tĩnh gì, chúng ta cũng có chút lơ là, hạ quan xin Tổng thống thứ tội vì sự lơ là mất cảnh giác của mình.” Nạp Mẫu Cáp nhìn thấy dáng vẻ ấp a ấp úng của Trần Dục, cảm thấy rất thoải mái, ông ta gật đầu nói: “Lần này thì cho qua, sau này nhớ kỹ không được mất cảnh giác, ngược lại phải tăng cường thu tập tin tình báo của Đế quốc.”
Trần Dục vội trả lời: “Vâng, hạ quan nhất định ghi nhớ lời giáo huấn của Tổng thống, quyết không lơ là ,đồng thời nỗ lực thu thập tình báo của Đế quốc.” Nạp Mẫu Cạp gật đầu hài lòng, hoàn toàn không nhìn thấy nụ cười hiện lên trên miệng đang cúi đầu của Trần Dục.