Tiểu Khả Ái Của Tôi

Chương 40: Hoàn toàn không biết gì



Tống Dịch thay Tiêu Hà mở trực tiếp một tuần, một tuần này khiến mọi người vui vẻ không ít, cũng càng làm nhiều người thích anh hơn, hơn nữa còn bảo anh không thay Tiêu Hà nữa mà tự mở phát sóng đi.

Tống Dịch cảm ơn mọi người nhưng cũng đồng thời cự tuyệt, anh chơi game là vì có Tiêu Hà cùng chơi, hơn nữa chơi cho vui là chính, nguyên nhân còn có công việc, cũng không đặt mọi tinh lực lên việc phát sóng được.

Tiêu Hà trải qua một tuần điều trị nên đã tốt lên không ít, Hạng Lập chấp thuận cho cậu chạm vào máy tính, nhưng không thể vượt quá thời gian hai tiếng.

Hai tiếng với một tuần chạm máy đối với Tiêu Hà mà nói thì là quá đủ.

Đúng 7h cậu mở phát sóng trực tiếp, không ít người còn tưởng rằng đây là Tống Dịch, làn đạn sôi nổi hỏi thăm sức khoẻ anh.

Tiêu Hà nói một tiếng với người xem, hôm nay bắt đầu mở lại, đồng thời trả lời một vài vấn đề của fan.

“Tay vẫn đang trị liệu, không thể chơi lâu.”

“Hôm nay hẹn với Tuế Tuế, dù thế nào vẫn phải kéo theo Tuế Tuế.”

“Khẳng định là có Tống Dịch, mọi người cứ yên tâm.”

Giao tiếp đơn giản xong, cậu mở phòng YY, Tuế Tuế luôn luôn đúng giờ chờ trong phòng.

“A Hà đỡ chưa đấy?” Tuế Tuế hỏi cậu.

“Còn tốt, tớ chỉ bắn thôi, cậu mở đi.” Tiêu Hà suy xét tình hình của mình, quyết định giao trọng trách cho Tuế Tuế.

Tuế Tuế tỏ ra không thành vấn đề, “Thời điểm biểu diễn kỹ thuật thực sự đây rồi! Yên tâm, sẽ đưa chị dâu và cậu bay!”

Tiêu Hà lúc này nhận được wechat của Tống Dịch.

Syiiii: A Hà! Hôm nay anh có một người bạn muốn chơi cùng! Cậu ta nghĩ là anh vẫn thay em mở trực tiếp nên muốn chơi, có được không? / làm ơn / làm ơn

Tiêu Hà vừa trả lời tin nhắn vừa nói với Tuế Tuế, “Hôm nay còn kéo một người nữa, bạn của Tống Dịch.”

Tuế Tuế hơi kinh ngạc, “Ồ, bạn của chị dâu à, có phải bạn nữ nào không?”

Tiêu Hà cũng không biết, bảo Tuế Tuế mở game, còn cậu hỏi Tống Dịch còn mất bao lâu.

Tống Dịch bảo cho năm phút lập tức sẽ vào ngay.

Tiêu Hà cũng không nhiều lời, cho Tuế Tuế tổ đội, hai người lại hàn huyên một hồi, Tống Dịch liền đăng nhập.

“A Hà A Hà, giới thiệu với em một chút, Lục Uyên, gặp hôm đi Triển Tử đó.”

Tống Dịch và Lục Uyên cùng vào, anh vừa dứt lời liền thấy Lục Uyên vô cùng lịch sự chào hỏi.

“Chào mọi người, tôi tưởng hôm nay A Dịch vẫn mở trực tiếp nên muốn chơi cùng, không ngờ là Hà Thần mở trực tiếp, tôi không quấy rầy chứ?”

Tiêu Hà chỉ đáp lại rất đơn giản Lục Uyên, “Xin chào, không đâu.”

Nghe là thấy lạnh như băng, Tuế Tuế biết Tiêu Hà là người ra sao, lại sợ bạn của Tống Dịch nghe vậy lại tưởng cậu đang nói lời trái lương tâm, vì thế lên tiếng chào hỏi.

“Thầy Lục, chào anh, tôi là Thái Tuế, là anh em tốt của A Hà, anh cứ yên tâm đi, sẽ không quấy rầy đâu, bạn của chị dâu tự nhiên cũng là bạn của A Hà cả!”

Mọi ngườigiao lưu trong YY, gần như không chú ý tới làn đạn đang điên cuồng spam.

—— a a a a a a a a! Lục Uyên đó! Chồng tui! Hôm nay lại còn chơi game với Hà Thần A Dịch nữa chứ! Tổn thọ mất! Tui chết đây!

—— má?! Lục Uyên mà cũng chơi game sao? Thật muốn biết kỹ thuật của Uyên Uyên, không biết có giống thầy Tống không nữa!

—— tổ hợp thần kỳ gì đây vậy nè! Nhóm thanh ưu cùng nhóm lão đại! Xoa tay chờ mong!

Bốn người giao lưu trong đội. “Tôi chơi game cũng không ra gì, trình độ không khác A Dịch cho lắm, sợ là các cậu phải bảo vệ thêm một người nữa rồi.” Từ thanh âm của Lục Uyên có thể nghe ra anh là người ưu nhã thế nào.

“Ấy, sao độ nhiên lại khiêm tốn như vậy? Hôm qua ai nói với tôi là cậu có thể nockout 10 tên vậy?” Tống Dịch rất không lưu tình vạch trần Lục Uyên.

Lục Uyên nghe xong cũng không xấu hổ, “Là tôi nói không sai, nhưng hôm nay có hai vị lão đại tay to đưa đi, tôi cảm thấy mình không cần phải động thủ nữa.”

Tống Dịch vừa nghe, “Thật đó nha, một mình A Hà có thể đánh 1 vạn người đó!”

Tiêu Hà: “Tôi không có, tôi không thể.”

Nghe vậy cả Tuế Tuế và Lục Uyên đều cười.

“A Hà không thể phối hợp với anh chút sao?” Tống Dịch cảm thấy mình và Tiêu Hà rất ăn ý, nhưng ở trong game thì sự ăn ý liền chạy về 0.

Tiêu Hà ngược lại rất cầu thị, “Một vạn người thì em thật sự đánh không được.”

Tống Dịch đau đầu chết, xem ra Tiêu Hà đúng là không hiểu cách nói khoa trương của anh.

“Cậu xem đi, điều tôi nói với cậu không sai mà đúng không, kỹ thuật tình trường thấp tệ, video mà cậu xem ở F trạm đều là giả hết, đều là giả! Tất cả chỉ là bọt biển.” Tống Dịch bắt đầu phun tào với Lục Uyên về Tiêu Hà.

Lục Uyên nghe xong cười, “Từ từ, mà bay mất rồi, ta nhảy đâu đây?”

Tống Dịch mở bản đồ thấy Tiêu Hà chấm vị trí, sau đó thay đổi một loại thanh âm: “Đệ đệ ngu muội vô tri của ta ơi, chỉ có đi theo ta, đệ mới thấy được ánh sáng thôi! Đệ có hiểu hay không?”

Lục Uyên vừa nghe chất giọng cao ngạo không ai bì nổi của anh liền biết anh muốn chơi đùa cái gì.

“Đương nhiên, ca ca thân yêu của đệ, chỉ có ca mới là tín ngưỡng suốt đời của đệ mà thôi.” Thanh âm trung thành còn mang theo loại sùng bái làm người ta sung sướng.

Tiêu Hà cùng Tuế Tuế nghe vậy thì sửng sốt, không biết hai người bọn họ rốt cuộc đang nói cái gì, hai người không thuộc cùng loại thế giới với họ nên không thể theo chân bọn họ được.

Chỉ có làn đạn là đang ăn tết.

—— trời đựu trời đựu, là 《 Long Chi Tử 》 là hai huynh đệ Chúc Long!

—— điên chết mất!! Lúc còn sống có thể nghe được đoạn đối thoại này! Mau mang cho tui một bình dưỡng khí đi!

—— quả nhiên hai vị thần tiên đi bên nhau mới thấy được sự va chạm của năng lượng hạt nhân, có lục bình tiểu thiên sứ không! Thật hy vọng ngày mai có thể dư lại một cái!

Bốn người rơi xuống, đội hình chia làm hai, Tiêu Hà và Tuế Tuế đi phía trước, trong tay đã có vật tư tốt nhất.

Tống Dịch cùng Lục Uyên ở phía sau, hai người họ loot mấy loại thường thường, hơn nữa còn đi loot thêm các phòng ở.

“A Hà, chúng ta nên đi diệt đội trước mặt không?” Tuế Tuế mang không nhiều đồ, thế nhưng sát tâm trong cậu khá nặng.

Tiêu Hà xoay cổ tay, “60 viên 5.56, bằng không liền chết.”

Tuế Tuế vừa nghe liền hiểu trong tay Tiêu Hà chỉ có 60 viên 5.56, “Không thành vấn đề chứ? Không trượt phát nào là được.”

Nói rồi hai người đi phía trước, Tống Dịch lúc này vẫn đang loot đồ với Lục Uyên.

“Cái tên này thật có vấn đề đó, đừng đoạt đồ với ca ca có biết không?” Tống Dịch rõ ràng nói với Lục Uyên.

“Ca ca nên ở nơi cao nhất thì sao có thể làm việc nặng được, cứ giao cho đệ đi.” Nói rồi nhặt một phụ kiện cầm tay lên.

Tống Dịch thậm chí cầm chảo bắt đầu uy hiếp anh chàng, hơn nữa còn chạy đuổi theo, “Cho ca mấy viên 7.62, đệ hẳn là biết, phải nghe ca ca nói! Mệnh lệnh của ca ca đối với đệ là duy nhất!”

Lục Uyên nhảy từ cửa sổ xuống, nhanh chóng tiến vào một phòng khác, “Vấn đề hiện giờ liên quan đến sinh tử tồn vong, ca ca ngu xuẩn của ta, ngươi bây giờ không nhận ra được sự thật này sao? Sự chênh lệch giữa ta và ngươi, rốt cuộc lớn đến mức nào!”

Thanh âm trở nên có chút kiêu ngạo và cuồng vọng.

Bên kia Tiêu Hà và Tuế Tuế đang ra trận giết địch, bên này hai người như đang diễn phiên ngoại 《 Long Chi Tử 》.

—— trường hợp này không còn biện pháp khống chế, tui cảm giác hôm nay phòng phát sóng trực tiếp như phân thành hai kênh, bên trái trình diễn Tuyệt Địa Cầu Sinh bản chân thực, bên phải thì trình diễn Tuyệt Địa Cầu Sinh bản ngoại truyện anime kinh điển.

—— quá chân thật, điều này nói cho chúng ta biết, mang theo một thanh ưu chơi game cũng đã xuất sắc ngoạn mục, mang hai người, quả thực là rất nghịch thiên.

—— thật không dám dấu diếm, chư vị, ta bây giờ cảm thấy thần chí không rõ, là đang hưng phấn.

Tiêu Hà vừa xoá sạch hai người bên ngày, còn có hai người tạm thời xác định không rõ vị trí. Tống Dịch vẫn còn đang dùng nguỵ âm nói với Lục Uyên, “Ngươi cho rằng chỉ có một chút này là có thể đả động đến ta sao? Ngây thơ! Ta là ca ca của ngươi, vĩnh viễn là ca ca của ngươi, ngươi vĩnh viễn là……”

“Câm miệng.” Lời còn chưa nói xong, đã bị Tiêu Hà mạnh mẽ đánh gãy.

Tống Dịch lập tức ngoan ngoãn ‘ò’ một tiếng, sau đó ngậm miệng lại.

Tiêu Hà lúc này cùng Tuế Tuế cũng nghe ra được tiếng động, “Ở lầu hai, tớ đi trước.”

Tiêu Hà sợ trạng thái không tốt, cho nên đưa ra đề nghị trước, Tuế Tuế tỏ ra không có vấn đề.

Hai người thuận lợi giết hai người còn lại, hiện đang loot đồ.

Tống Dịch thì thầm với Tiêu Hà, “A Hà, được chưa? Có thể nói chuyện chưa?”

Tiêu Hà bảo anh nói.

Tống Dịch: “A a a a a a a a a! A Hà mau tới cứu anh!! Ở đây có người!!”

Anh đột nhiên kêu như vậy làm Tiêu Hà giật mình run tay, bắn một phát súng lên mông Tuế Tuế.

“Má mì nó, A Hà, cậu bắn tớ làm gì!”

“A a a a a! Sắp chết rồi! ( cứu mạng a) mau tới cứu anh! Dưới lầu có người, bọn họ hình như sắp lên đây! Làm sao bây giờ! Anh trốn trong WC run bần bật cả lên!”

Lục Uyên giờ phút này cách anh gần nhất, “Ngươi có thể đừng có kêu kì vậy không! Người có thể giết được ngươi chỉ có ta! Chỉ có đệ đệ thân ái Chúc Phượng Miên của ngươi mà thôi!”

Sau đó Tống Dịch nghe thấy dưới lầu vang lên tiếng súng lớn, thử hỏi, “Đệ đệ anh dũng của ta ơi, ngươi còn sống không vậy?”

“Đương nhiên, thân là kẻ hoàn mỹ nhất của Chúc Long tộc, sao có thể chết trong tay con kiến nhỏ nhoi vậy được?”

Lúc Tiêu Hà lại đây, Lục Uyên đã giết chết người dưới lầu Tiêu Hà ở, nghe bọn họ nói những lời kỳ quái ấy, Tiêu Hà không vui cho được.

Một câu cũng không nói, cũng không biết bọn họ đang nói cái gì, ngay cả việc bảo vệ Tống Dịch cũng để người khác lấy mất, cậu đột nhiên muốn giết chết người tên là Lục Uyên này. (Ối đừng anh ơi….)

Có mấy lần cậu nâng súng lên, nhưng rồi lại buông xuống.

Cậu rốt cuộc cũng hiểu một chút, trừ việc xem phim truyền hình và anime mà anh phối giọng, biết được nghề nghiệp của anh, còn lại đều không biết gì.

Mà Lục Uyên lại có thể phán đoán được Tống Dịch muốn gì chỉ từ một âm tiết mà anh nói, dùng nhân vật nào với nhân vật nào, có thể dễ như trở bàn tay tạo ra phản ứng để phối hợp, đối đáp với nhau.

Điều ấy làm Tiêu Hà cảm thấy không ổn, nhớ lại mình đã cùng Tống Dịch qua lại lâu như vậy, vẫn là anh luôn không ngừng tìm hiểu về thế giới của cậu, đầu nhập vào thế giới của cậu.

Còn cậu, trừ những mặt ngoài nông cạn ra, cậu chẳng biết gì về thế giới của Tống Dịch cả.

Hoàn chương 40