Tiểu Thuyết Thanh Gươm Diệt Quỷ: Cánh Bướm Khuyết

Chương 3: Giới thiệu suối nước nóng sao cho đúng (1)



─Tất nhiên làm sao tớ nhanh bằng Zenitsu được, nhưng tớ thực sự cảm ơn cậu rất nhiều. Đôi khi sự liên kết giữa mọi người với nhau sẽ giúp tụi mình vượt qua khó khăn, và tớ tin rằng những gì mà tụi mình học được qua buổi huấn luyện Trụ cột này chắc chắn sẽ giúp chúng ta xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.

 

Dưới sự khích lệ nhẹ nhàng của Tanjirou, Zenitsu cuối cùng cũng lấy lại được thái độ lạc quan nhiệt tình của cậu. Nhưng dưới cuộc " huấn luyện đầu tiên" của Trụ cột - bắt đầu là cuộc huấn luyện địa ngục của Cựu Trụ cột Uzui Tengen, mới chỉ có mười lăm phút mà động lực ấy cậu không còn tí nào.

"Này! Zenitsu!! Ngươi đang ngủ gật đấy hả?! Nếu có thời gian đánh một giấc, xong rồi thì chạy, chạy cho đến khi nào ngươi thổ huyết thì thôi!! Ngươi nghĩ ngươi có thể thắng được Thượng huyền chỉ thế này thôi sao? Còn lười biếng nữa là ta giết ngươi đấy!!"

“Ee……eya————–!!”

Đối mặt với sự quở trách, thậm chí đến cả cái tên của cậu cũng bị đem ra để mà nói─hay nên nói chính xác hơn, thì cậu ta đang phải chịu đựng sự bạo hành ngôn từ từ mọi khía cạnh─như thể đang có một cây kiếm tre giáng thẳng xuống người cậu một cách không thương tiếc vậy.

(Ý tui là chả phải tui bị phân biệt đối xử hay sao? Chả phải chúng ta cùng đối mặt với Thượng huyền à? Chả phải chúng ta đã đặt cược cả mạng sống vào trận chiến đó còn gì?)

Sau khi Uzui hiểu rõ hơn về họ, không hiểu sao lại có cảm giác như cuộc huấn luyện của anh lại nghiêm ngặt hơn.

Inosuke dường như đã thích nghi được cuộc huấn luyện của Uzui và cậu ta chạy trên núi nhanh như cá gặp nước.

"Ugohhhhh!!!!!! Heo tấn công! Heo tấn công!!!!"

" Con lợn kia khá đấy! Tất cả các ngươi chạy thêm hai mươi vòng nữa! Riêng  Zenitsu ngươi chạy ba mươi!"

"ĐẬẬẬẬUUUUUUU MÁÁÁÁÁÁ—–!!"

Tiếng gào thét xé tai của Zenitsu vang vọng khắp các ngọn núi kèm theo tiếng la thét giận dữ của Uzui.

*

" Chả phải cậu cùng với ngài ấy đã đánh bại Thượng Lục hay sao? Sao ngài ấy cứ "ghim" một mình cậu vậy? "

"....Cái đó.... Tôi cũng muốn biết lắm chứ. "

Đến giờ giải lao, Murata, một kiếm sĩ cấp cao hơn mà Zenitsu từng gặp một lần ở Trang viên Hồ điệp, nhìn cậu với ánh mắt đồng cảm khiến cậu rưng rưng nước mắt, ngã gục xuống đất và lăn lộn xung quanh.

" Đáng ghét!!!! Đủ lắm rồi——!! Tôi thực sự muốn quay về gặp Nezuko!! Chỉ có cô ấy mới chữa lành được vết thương tâm lý của tôi thôi!!"

"Gì cơ? Agatsuma, cậu....cậu có người yêu rồi hả?"

Một sự ồn ào náo nhiệt xung quanh các kiếm sĩ khác có mặt ở đấy, bảo gồm cả Murata.

Tất cả người họ nhìn chằm chằm vào Zenitsu đang quằn quại khóc lóc một lúc─

"Không thể nào!"

Họ đồng thanh nói.

Bầu không khí giải tỏa căng thẳng trong phút chốc trở thành chỗ tập trung bày tỏ tâm sự của những nam thanh niên không tên tuổi chưa từng có.

"Ừ, phải đó, sao có thể như vậy được."

"Cậu chắc lại tự mình ảo tưởng ra để xoa dịu nỗi cô đơn trong lòng chứ gì?"

"Tôi biết cảm giác của cậu mà."

"Tôi cũng có bạn gái trong tưởng tượng đấy!"

"Đùa không đấy? Cậu cũng có hả?"

"Tui nhớ khuôn mặt của ngài Shinobu quá!"

"Còn tui là ngài Luyến Trụ cơ!"

"Tôi thì...tôi thích cái cô là người kế vị trong Điệp phủ nhất ý!"

Mọi người để Zenitsu một mình và bắt đầu trò chuyện với nhau. Zenitsu không chịu đựng được và cậu ta đứng dậy, nói:

"Không, mấy người biết là tôi thực sự nhớ Nezuko mà? Em ấy đang đợi tôi ở Điệp phủ đấy! Mấy người đừng có bảo tôi đang sảng, tôi sẽ phát rồ lên đấy!"

" Được rồi, Agatsuma ạ. "

" Bình tĩnh cái coi. "

" Cậu muốn ăn cái này không? "

" Dzô! "

" Không không không, đừng có nói chuyện với tôi bằng cái giọng điệu dịu dàng thế chứ! Nezuko thực sự tồn tại ạ! Khi tôi gặp lại em ấy, em ấy sẽ nói:" Mừng anh về nhà, Zenitsu!". Tôi sẽ kết hôn với Nezuko, tôi sẽ cho cô ấy ăn sushi và lươn mỗi ngày, mua một bộ kimono thật đẹp cho cô ấy và hai chúng tôi sẽ sống một cuộc sống thật hạnh phúc. "

" Ừ. "

" Được rồi đó, Agatsuma! "

" Món lươn quả thật ngon đó!"

"Tụi này sẽ luôn ở bên cậu!"

"Cố gắng lên nào!"

Tất cả đàn anh đều nhìn Zenitsu với ánh mắt ấm áp và hiền hậu và điều này đã đẩy cậu ta lại gần với họ hơn.

Sau đó─

"Tất cả lũ rác rưởi kia! Hết giờ giải lao rồi!

Uzui bước vào, gõ thanh kiếm tre xuống. Áp lực quá lớn khiến người ta khó có thể  tưởng tượng rằng người đàn ông này đã rút khỏi vị trí Trụ cột vì cơ thể quá sức chịu đựng. Thấy anh tràn đầy sức lực, người ta tự hỏi tại sao anh lại rời bỏ công việc.

Rõ ràng là anh ta xem việc đùa giỡn với lớp trẻ là niềm vui rồi.

"Những tên còn lại tiếp tục đi đến những ngọn núi khác cho đến khi các ngươi gục xuống đất thì thôi. Zenitsu! Riêng ngươi phải trải qua một cuộc huấn luyện đặc biệt."

“Ugh…….”

Máu chảy trên khuôn mặt Zenitsu, cậu quay sang chỗ Murata và những người khác nhờ giúp đỡ.

Nhưng, những người đàn anh tốt bụng nói rằng sẽ giúp đỡ Zenitsu, họ quay đi rồi bỏ chạy mất hút hết cả....

*

" Đi đào suối nước nóng! "

" Hả....? "

Zenitsu không biết mình sẽ phải đối mặt với sự hành hạ đáng sợ nào nữa, cậu lo lắng, sợ sệt. Nhưng, những gì xảy ra tiếp theo lại nằm ngoài dự đoán của cậu. Cậu không bao giờ nghĩ rằng Uzui lại nói như vậy.

"Tại sao chứ?"

Zenitsu đáp lại câu hỏi vừa nãy.

"Xin lỗi, nhưng tôi nghĩ rằng chắc tôi bị ảo thính một chút...."

"Ta đang bảo ngươi là đi đào suối nước nóng! Không có miếng ăn cho ngươi trừ phi ngươi làm xong việc."

Nói xong, Uzui thét lên một tiếng rồi ném một cái xẻng.

"....À rồi, cảm ơn."

Zenitsu duỗi tay ra nhận cái xẻng theo phản xạ. Cái xẻng to nặng và có khối lượng đáng kể.

Sau khi nhìn chằm chằm vào cái xẻng trên tay một lúc─-

" Cái gì─-?! "

Zenitsu đột nhiên mở to đôi mắt và cậu lại hét lớn:

"Ahhhhhhh—-?! Anh đang nói vớ vẩn gì đấy?! Có bị ấm đầu không?! Làm gì có chuyện là đơn giản đi đào suối nước nóng được?! Như vậy là không thể! Àhhh, có phải anh đang cố tình gây khó tôi đúng không? Nếu đúng là như thế, thì thứ lỗi cho hành động xấc xược của tôi, cho tôi rời khỏi đây ngay bây giờ! Cảm ơn anh đã quan tâm! "

Sau khi nói liền mạch một hơi dài xong, Zenitsu quay gót đi và quay lưng lại trước  mặt Âm Trụ.

" Ồ, vậy hả? "

Tuy nhiên, đáng lẽ Uzui nên tức giận, thì lúc này anh chỉ đáp lại một cách hờ hững. Anh không chỉ nói ra bất cứ lời chửi mắng nào mà còn không chĩa kiếm tre của mình về phía đầu Zenitsu.

(Đáng ghét.....gì đây, thậm chí.....còn khác xa so với mình tưởng tượng.... Thật đáng sợ.)

Thấy bên kia không chút gì phản ứng, Zenitsu bắt đầu bực mình. Cậu quay đầu lại chỉ để nhìn Uzui với đôi mắt đang mỉm cười như thể anh có một lý do kín đáo. Dù chỉ còn một bên mắt, nhưng người đàn ông này vẫn đẹp trai đến điên mất đi được.

"Tiếc thật đấy, nếu tìm được suối nước nóng, ta định biến nó thành một bể tắm lộ thiên đấy."

"Bể, bể..bể..bể..bể..bể..bể..tắm..tắm... lộ....thiên...?!"

Phản ứng của Zenitsu bối rối đến kì lạ.

"Ý anh là bể..bể..bể..tắm lộ thiên á?! Chỗ mà được nhiều người biết đến....là nơi mà cả nam lẫn nữ đều chung một bể nước nóng─"

“Ừ.”

Uzui bình tĩnh gật đầu như một lẽ tự nhiên.

" Bể tắm lộ thiên....tức là được tắm chung với các cô gái."

Zenitsu xúc động đến mức run rẩy cả người, tuy nhiên, cậu nhanh chóng tỉnh lại.

" À, vậy hả? Làm gì có thật đâu. "

Bỗng dưng cậu cúi xuống rồi nói:

"Suýt nữa thì tôi bị anh lừa rồi đấy. Dù anh có nói thế, chắc chắn chỉ có lũ người rác rưởi thăm gia cuộc huấn luyện Trụ cột thôi chứ gì. Chẳng có nghĩa lý gì khi chỉ tắm chung với lũ đực rựa."

Zenitsu lạnh lùng đứt lời rồi lại tiến về phía trước.

“Hinatsuru.”

Nhưng khi nghe thấy Uzui nhẹ nhàng gọi tên, Zenitsu đột nhiên dừng bước.

“?!”

“Makio.”

“!!”

“Suma.”

“……–”

Sau khi bình tĩnh gọi tên ba người vợ mình lại, Uzui khẽ cười tự mãn.

"Ngươi biết ba nàng ấy cũng ở đây mà? Chả phải trước đó ngươi cũng ăn cơm các nàng ấy nấu còn gì?"

(Chị Hinatsuru, chị Makio, chị Suma─)

 

Ngoài việc được sắc đẹp trời ban, ba người họ còn là ninja với thân hình quyến rũ. Không chỉ cao và mảnh khảnh, những đường cong trên thân hình còn rất hoàn hảo.

" Ba nàng ấy còn rất thích ngâm mình trong suối nước nóng nữa."

".............. Dù, dù sao thì chúng ta sẽ cùng tắm chung với nữ ninja phải không? Được rồi, được rồi, tôi biết rồi. Tôi biết cái cớ của anh rồi."

Zenitsu cố gắng che giấu ngập ngừng trong lòng rồi cậu tiếp tục tỏ ra cái điệu bộ kì cục.

Tuy thế─

" Ah? Làm sao mấy người vào tắm suối nước nóng mà vẫn mặc quần áo được. Dù có là ninja hay bất kỳ ai khác thì họ vẫn khỏa thân thôi. "

“!!!”

Quyết tâm của Zenitsu đã tán thành cát bụi chỉ trong nháy mắt.

Zenitsu đột nhiên tiến lại gần Uzui như thể cậu sắp nắm lấy tay anh ta.

" Thôi mà, Uzui-san!! Uzui-sama!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!Tengen-sama!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

"Gần quá đấy!! Thế nào? Có định tiếp tục làm hay không? Hay là nghỉ khỏe?"

"Đương nhiên là tôi sẽ làm rồi!! Hãy để tôi làm cho!!"

Zenitsu thở dốc rồi cậu rống lên với đôi mắt đỏ ngầu.

Uzui mà đưa ra mệnh lệnh "Mau gọi ta là Thần!" thì kiểu gì cậu ta sẽ làm.

(Tắm cùng với chị Hinatsuru, chị Makio và chị Suma....uhuhu.)

Zenitsu nắm chặt tay cầm chiếc xẻng, cậu vừa tưởng tượng cái suy nghĩ chưa trở thành hiện thực, vừa cười một cách ngớ ngẩn không tự chủ được.

Biểu cảm ngớ ngẩn đó─sao có thể đi hút gái được cơ chứ....

*

"Phải rồi đó, Tanjirou! Tớ sẽ lắng nghe âm thanh còn cậu sẽ dùng mũi để tìm mùi suối nước nóng─ ơ, Tanjirou thậm chí cũng không ở đây mà!"

Sau khi Uzui đi khỏi, Zenitsu quay sang bên phải nói với cái giọng vẻ gắt gỏng.

Nhưng chả thấy bóng dáng Tanjirou đâu, chỉ lúc đấy Zenitsu mới sực nhớ rằng bạn mình không có đây.

Trong trận chiến đấu với Thượng huyền Lục, Tanjirou bị gãy xương nhiều nơi trên người và vẫn đang yên ả nghỉ ngơi cho tới giờ.

Cậu là một người con trai trưởng với tấm lòng nhân hậu, không biết trước đó bao nhiêu lần đã cứu giúp Zenitsu.

Vì thế nên đâm ra Zenitsu lại trở nên phụ thuộc vào Tanjirou hơn.

Lúc mà Tanjirou không có đây.....

"Trời ơi! Tôi biết tìm ai bây giờ...."

Dù là đi tìm nguồn suối nước nóng hay là chỉ đi đào thủ công, thì cậu ta vẫn cần sự giúp đỡ.

(Quan trọng là sức mạnh. Ngay từ đầu thậm chí mình không biết liệu có thể đào được suối nước nóng không.)

Ngoài ra, sẽ tốt hơn nếu có ai có giác quan tốt như cậu và Tanjirou.

Đang suy nghĩ, đột nhiên bụi cây gần đó rung chuyển dữ dội, một số động vật lớn nhảy vọt ra từ bụi cây.

“Uwoooohhhhhh!!”

“Uwah?!”

"Heo tấn công!! Heo tấn công!!!"

Ban đầu cậu cứ tưởng một loài thú dữ, hóa ra là Inosuke!

Có lẽ chạy trên núi không thôi chưa đủ với cậu ta, cậu còn cột một tảng đá lớn trên lưng nữa.

"Gì, hóa ra là Inosuke à... Làm tôi giật cả mình. Cậu cũng đang chạy trên núi hả? Cậu thực sự đang vác theo một tảng đá trên lưng luôn. Nhắc mới nhớ, cậu không đến tìm Trụ cột tiếp theo hả?"

"Àhhh, sáng nay tao được phép rồi."

"Rồi còn đứng ngây đó làm gì nữa? Đi đi chứ."

"Tao không chịu nổi cơn bực bội trong lòng nếu tao không trả đũa cái tên Thần Lễ hội kia!"

Inosuke nắm chặt tay.

"Ít nhất tao phải chờ cái tên đó một trận mới được."

(Cậu ta vẫn nghĩ ông già đó là Thần Lễ hội hả?!)

Zenitsu bực mình nghĩ. Dù đã vượt qua khóa đào tạo, Inosuke vẫn tiếp tục đẩy mình tập luyện tiếp. Sự thúc đẩy này khiến cậu ta khó chịu.

Ngoài Tanjirou ra, Inosuke cũng nhiệt tình một cách đáng sợ.

Không phải Zenitsu là một người thụ động, mà là tính cách hai con người kia khác xa hoàn toàn.

"Cậu lập dị thật đấy, cứ như là bị bệnh ý!"

"Vậy hả? Thế còn mày đang làm gì đấy? Làm biếng hả?"

"Ai nói tôi làm biếng? Cái tên Uzui đó bắt tôi đi đào suối nước nóng, còn nói rằng đấy là cuộc huấn luyện đặc biệt nữa...."

Zenitsu thở dài thườn thượt.

"Chuối nước nóng?"

Inosuke tò mò hỏi.

"Không phải "chuối nước nóng" , mà là "suối nước nóng" nghe ông! "

" Suối nước nóng là gì? Mày bảo đi đào tức là đào đất, vậy nó giống măng tre hả? Ăn ngon không? "

" Hả?! Cậu không biết suối nước nóng là gì ư? Là suối nước nóng, suối nước nóng đó ba! "

" Tao chưa từng ăn món này. "

" Cậu biết thành ngữ  "Mắt đền mắt, răng đền răng " là gì, hay mấy bản nhạc ballad dùng mấy từ ngữ cổ cậu đều hiểu hết. Thế mà lại không biết suối nước nóng là gì. Khó hiểu thật, cậu đúng là lạ thật đấy. Sự tồn tại của cậu đúng là bí ẩn. "

"Thôi không lải nhải nữa, mau cho tao ăn đã! Thằng tần lộn!" (=đần độn)

"Đã bảo không phải là đồ ăn mà! Với lại tôi không phải thằng "tần lộn" nhá!! Nước nóng từ trái đất thành suối nước nóng đây này. Nó cực kì ấm và dễ chịu luôn. Ngoài ra cậu còn có thể vào bể tắm lộ thiên nữa─vui sướng biết bao─giấc mơ được tắm chung─nếu mà ví nó là cái gì ý, thì nó giống như một nhà tắm khổng lồ. "

" Khoai nưa?! Sao mà đi tắm với khoai nưa được? Đầu óc mày có ổn không đấy? "

(* Bể tắm chung năm nữ ở Nhật đọc là Konyaku, Inosuke nó nghe thành Konjac tức khoai nưa =))) )

" Tôi không muốn nghe mấy lời nói từ cậu nữa! Không phải là khoai nưa mà là bể tắm lộ─"

Nói được nửa chừng bỗng Zenitsu ngậm miệng.

" Lộ thiên ? "

Cậu lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Inosuke ở trước mặt cậu.

Hiểu rồi.

Sức mạnh của cậu ta trạc Tanjirou và cậu ta là một người.....nên nói là một con lợn có các giác quan nhạy bén.

Dù không thể nói đấy là một bất ngờ thú vị, nhưng chả có ai phù hợp hơn cậu ấy cả.

(Mặt khác.........)

Tanjirou là một người tốt bụng, chỉ cần Zenitsu đòi hỏi thôi, cậu ấy sẽ sẵn lòng giúp đỡ ngày.

Inosuke thì không như vậy.

Cậu ta là người cực kì tự cao tự đại và căn bản là không thèm nghe người khác nói.

Nếu Zenitsu mà hỏi theo cách thông thường, thì kiểu gì phía bên kia chả không đồng ý.

"Lộ thiên......Lộ thiên là cái gì?"

"........... Này, Inosuke! "

Zenitsu đắn đo suy nghĩ một lúc rồi cậu nói những suy nghĩ trong đầu mình ra.

"Cậu có muốn được mạnh hơn không?"

"Ahh!! Hỏi gì ngu thế! Đương nhiên là có rồi! Đừng có gán ghép tao với một thằng vô tích sự như mày."

"Ừ hứ."

Thông thường, Zenitsu sẽ hay cáu tiết trước thái độ của Inosuke. Nhưng lần này, cậu gật đầu liên tục đồng ý với vẻ mặt nghiêm túc.

"Thế nên cậu hãy ngâm mình sẽ suối nước nóng càng sớm càng tốt."

"Hả?!"

Nghe Zenitsu cương nói đến lạ thường, Inosuke nghiêng đầu bối rối.

"Sao đi tắm lại trở nên mạnh hơn chứ? Mày có bị vấn đề về thần kinh không?"

"Cậu không biết hả, Inosuke? Suối nước nóng có rất nhiều loại công dụng khác nhau và nguồn suối nước nóng ở ngọn núi này được cho là có vài thành phần khiến ta khỏe hơn nếu ngâm mình trong đó đấy."

"Mày nói.....tao sẽ mạnh lên nếu ngâm mình trong đó...?!"

Inosuke nuốt nước bọt ừng ực. Thấy rõ đột nhiên cậu lại có hứng thú với "suối nước nóng".

"Thực sự có thứ như thể hả......."

"Ừ, dĩ nhiên là vậy rồi."

"Nếu như ngâm mình trong đấy, tao còn có thể mạnh hơn cả tên Thần lễ hội đấy luôn?"

"Đúng vậy. Cái ông già tệ hại đó chả là gì cả."

"Kể cả cái tên áo haori nửa mảnh đấy nữa?"

"Tên áo haori nửa mảnh? Dù không biết cậu đang nói đến ai.......nhưng chắc chắn cậu sẽ thẳng được cả tên áo haori nửa mảnh đấy nữa. Thế nên hãy giúp tôi một tay đào một cái ngay bây giờ nhé. Xây một bồn tắm chung─ à không một suối nước nóng trong mơ của chúng ta. "

Mắt Zen sáng ngời ra và cậu lớn tiếng thuyết phục Inosuke.

Inosuke im bặt.

Zenitsu không khỏi lo nghĩ rằng nãy giờ mình diễn có lố quá không, một thời gian ngắn sau──

" Được rồi, hãy đào suối nước nóng trong mơ của chúng ta. Chuuitsu, đi theo tao! "

Tiếng hét đầy chiến hồn của Inosuke vang vọng khắp núi trước khi mặt trời lặn.