Tôi Đã Xem Cuốn Sách Mà Mấy Người Xuyên Vào Rồi

Chương 10



Vất vả lắm cô bé mới gắng gượng học được đến lớp 12, nhưng vào một buổi tối, trên đường về nhà, cô bé suýt bị vài tên côn đồ bắt nạt. Khi cô bé trốn được về nhà, ông bà nội không những không ra mặt cho cô bé mà mắng mỏ cô bé nữa, ngại Trình Hi làm họ mất mặt, nói là cô bé không biết khiêm tốn nên mới bị người ta theo dõi như vậy. Thậm chí bọn họ còn nói sẽ không cho phép cô bé đến trường nữa.

Thế nên Trình Hi đã lấy trộm tiền nhân lúc ông bà nội đang ngủ rồi bỏ trốn khỏi nhà. Cô bé định lên thành phố để gặp chú hai của mình, cuối cùng thì may mắn gặp được một người tốt bụng dẫn cô bé đến đồn cảnh sát. Sau lại, ở trong đồn cảnh sát, cô bé gặp được thân thích nhà họ Lâm, người nọ mới liên lạc với nhà họ Lâm, nhờ đó mà cô mới được nhà họ Lâm nhận về.

Trịnh Hi căm ghét Lâm Giai Hân đến tận xương tủy, cô bé cảm thấy rằng bởi vì Lâm Giai Hân mà mình mới gặp phải nhiều chuyện như vậy, thế nên Trịnh Hi nơi nơi đều nhắm, muốn đuổi Lâm Giai Hân ra khỏi nha, bức cho cô bé ấy phải ở trong trường, dẫn đến việc học sa sút nghiêm trọng. Thậm chí sau khi Lâm Giai Hân thi trượt đại học, Trịnh Hi còn dẫn người đến chế giễu, khiến Lâm Giai Hân xảy ra tai nạn xe cộ ngoài ý muốn.

Lâm Hành Tri cũng thấy mình xuất hiện trong bộ phim đó nữa. Anh là khoảng thời gian sau đó mới từ nước ngoài trở về. Biết chuyện Trình Hi đã chuyển đến lớp của Lâm Giai Hân, mang theo người khác cũng nhau cô lập và bắt nạt cô bé ấy thì anh đã giúp Lâm Giai Hân chuyển trường, cũng cảnh cáo tất cả mọi người trong nhà rằng chuyện dừng ở đây thôi.

Sau lại, khi biết chân tướng chuyện Lâm Giai Hân xảy ra tai nạn xe cộ, anh đã rất tức giận mà khiển trách Trình Hi, Trình Hi và anh cãi nhau một trận to. Thế rồi, chuyện thần kỳ nhất đã xảy ra. Sau trận cãi vã đó, Trình Hi ngủ một giấc rồi sống lại vào hai năm trước thời điểm mà cô được nhận về nhà họ Lâm. Lúc này, cô không muốn gặp phải những chuyện đang sợ như ở đời trước nữa, nên đã ăn trộm tiền trước rồi tìm đến nhà họ Lâm để nhận thân.

Cho dù có là người ổn trọng như Lâm Hành Tri, lúc này cũng hơi có chút ngây ngẩn cả người, thế nhưng câu chuyện vẫn chưa kết thúc ở đó. Lâm Hành Tri lại nhìn thấy toàn bộ diễn biến câu chuyện từ góc độ của Lâm Giai Hân. Bỗng nhiên có một ngày cô bé ấy được người ta nói cho biết rằng cô bé không phải là con ruột của ba mẹ mình, mà là bị ôm nhầm, cha mẹ ruột của cô bé cũng đã chết.



Sau khi biết cô bé không phải là con ruột của mình, hai người mà cô bé đã gọi là ba mẹ hơn mười năm, đã nơi nơi chốn chốn thiên vị con gái ruột của họ. Cô bé luôn cố gắng nhường nhịn bao dung nhưng vẫn trở thành mục tiêu bị nhắm vào. Từ khi cô bé dọn ra khỏi, bị bệnh cũng không người hỏi han, bạn bè cũng cắt đứt liên hệ, ngay cả đi học cũng bị bắt nạt, bị cô lập. Sau khi cô bé thi trượt kỳ thi tuyển sinh đại học, cô bị trào phúng chế giễu, trong trạng thái tâm thần hoảng hốt mà gặp phải tai nạn xe cộ, chết đi.

Thời điểm lại một lần nữa tỉnh lại, vậy mà Lâm Giai Hân lại chỉ mới đang học lớp 11, khi mọi thứ còn chưa hề phát sinh.

Lâm Giai Hân hận, cô hận tất cả mọi người. Cô chẳng hề làm sai điều gì, thế nhưng lại trong một đem bị mọi người vứt bỏ. Rõ ràng cô đều nơi chốn nhường nhịn, nhưng Trình Hi vẫn không chịu buông tha cho cô...

Khi màn hình lớn dẫn trở nên tối đen, Lâm Hành Tri cũng bởi vì cảm giác chân đạp vào khoảng không mà ngạc nhiên xen lẫn vui mừng. Anh mở mắt ra nhìn lên trần nhà, trong nhất thời lại không phân rõ là mình đang ở trong hiện thực hay là cảnh trong mơ, rồi lại cảm thấy cực kỳ khó hiểu: “Hai đứa nó đều là người bị hại, vậy thì vì sao cứ lại luôn muốn tổn thương nhau?”

*