Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2461



Chương 2461

Cô ấy thử một miếng, đã không còn sự nhiệt tình của ngày xưa nữa, anh ta lạnh lùng nói với cô ấy: “Tôi không hiểu, trước đây em luôn cho rằng tôi tự tư tự lợi, mãi mê trèo lên trên. Bảo tôi thích cảm giác dưới một người trên vạn người, yêu quyền lực mê lợi ích. Nhưng bây giờ tôi đã chứng minh với em, tôi yêu em hơn cả những hư danh này. Tôi có thể buông bỏ tất cả vì em, tại sao em vân bài xích tôi?”

“Anh đã không còn là Samegawa Akane tôi quen biết từ lâu rồi, tôi cũng không có cách thào thay đổi cách nhìn với anh. Nếu anh thật sự muốn làm cho tôi có hảo cảm với anh thì hãy tác thành cho tôi và Diên…”

Cô còn chưa nói xong lời thì đã bị Samegawa Akane lớn tiếng cắt ngang.

Anh ta vung bàn tay to, tất cả chỗ bánh sakura mochi và taiyaki nóng hôi hổi đều rớt xuống mặt đất.

Cô vừa mới ăn một miếng, vẫn là thứ hương vị quen thuộc.

Nhưng…

Anh cũng không hề ý thức được chuyện này, tức giận nói: Đừng nhắc †ên cậu ta trước mặt tôi, miệng cậu ta toàn là những lời đạo lí tình nghĩa, nhưng cậu ta lại làm chuyện gì? Em nói tôi hèn hạ, tôi thấy cậu ta còn hèn hạ hơn.” “Lời đồn về anh ở bên ngoài, tôi tin rằng không phải do anh đấy đồn ra.

Nhưng còn anh, lại làm cho tôi ngạc nhiên. Tôi biết anh sẽ không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, nhưng tôi không ngờ những chuyện như thế này anh cũng có thể làm ra được. Bóc lớp vẩy trên vết thương của người khác, xát muối lên vết thương đó? Anh đang làm chuyện mà con người sẽ làm à, súc sinh cũng không làm được chuyện như vậy.”

“Câm miệng cho tôi!”

Anh ta bỗng nhiên gạt tất cả ly trà xuống đất, nước văng tung tóe lên chăn rồi lăn trên mặt đất, điều này đã thành công làm cho cô ngậm miệng lại.

Vẻ mặt tức giận của anh ta u ám xấu xí, nắm tay cũng siết chặt không một tiếng động, gân xanh nổi đầy.

Đôi mắt anh ta đỏ ngầu nhìn cô ấy, tức giận đến nỗi lồng ngực phập phồng.

“Tức giận lắm đúng không? Có phải anh rất muốn đánh người không? Ngay cả những chuyện hèn hạ như vậy anh cũng làm được, mà anh còn không thể đánh phụ nữ sao?”

Cô ấy đứng dậy, vô cùng mạnh mẽ nhìn anh.

Cô chỉ vào bánh Taiyaki nằm trên đất, nói: ‘Nhìn thấy không? Những thứ này vốn dĩ đã nằm ngay ngắn trên bàn, là thứ sẽ được ăn. Nhưng anh lại tự mình hất xuống đất, rồi lại chất vấn tôi, tại sao không ăn? Anh không cảm thấy nó hài hước sao?”

“Tôi từng đối xử với anh như thế này sao? Tôi xem anh là bạn bè, nếu anh không thay đổi trái tim của thuở ban sơ, thì tôi vẫn bằng lòng lấy anh, chứ sao tôi lại quay đầu với người đã quen biết hơn hai mươi năm là anh, để yêu một người khác một cách không thể tự khống chế cơ chứ?”

“Anh cho rằng tôi không hy vọng về anh sao? Tôi hy vọng về anh, anh thì cho tôi thứ gì? Sự tuyệt vọng hết lân này đến lần khác! Anh thật sự buông bỏ quyền lực sao? Hay anh đổi cách mưa cầu tư lợi cho hoàng thất. Có lẽ người khác không nhìn ra được gương mặt của anh, nhưng tôi thì có thểi”

Đôi mắt Risa ửng đỏ, trong đôi mắt là một miền sương mù lất phất.

Bây giờ anh ta luôn miệng chất vấn cô, tại sao lại không yêu anh ta.

Đã từng, cô cũng muốn ký thác hy vọng vào anh ta, nhưng trong mắt anh †a chỉ có quyền lực, rõ ràng đã đủ khả năng tự bảo vệ mình, nhưng anh ta không cam lòng, anh ta bị thù hận che mờ đôi mắt, chỉ muốn bước từng bước lên cao.

Cuối cùng, anh ta trừng trị từng anh chị em ruột đã làm nhục mình, giết chết có, làm cho tàn phế có, gả xa có, làm cho hôn nhân không hòa thuận cũng có.