[ Trọng Sinh ] Đích Nữ Không Dễ Chọc

Chương 23: Đế vương âm ngoan



Nam tử trong tranh, một thân y phục màu đen, khí thế bá đạo cùng không thể kiềm chế. Đôi mắt hẹp dài mang theo lực hấp dẫn trí mạng, sống mũi cao thẳng tạo nên độ cong hoàn mỹ, môi mỏng khẽ gợi lên mang theo tà mị cùng bá đạo.

Đây chẳng phải là nam tử vừa rồi ngăn cản nàng ở trên đường sao. Không nghĩ tới hắn dĩ nhiên là đương kim hoàng thượng.

Nhưng là Hoàng Thượng sao lại chạy ra ngoài cung, hơn nữa còn nhận thức nàng đây. Hôm nay cố ý trêu đùa còn ôm nàng là có mục đích gì. Xem ra vị đế vương trẻ tuổi này cũng không đơn giản a.

Bất quá, thật đúng như lời hắn nói, bọn họ sau này còn gặp lại .

Nếu vậy nàng phải đến gặp đương kim hoàng thượng một lần, xem hắn đến tột cùng cất giấu tâm tư gì.

“Oản Oản, ngươi làm sao vậy? Không phải là xem đến ngây người đi? Lần trước thời điểm nhìn thấy Ngọc Thần cũng không thấy ngươi như vậy a?” Nguyệt Hiểu Hiểu thấy bộ dáng ngây người của Nguyệt Oản Oản, không khỏi đưa tay ở trước mặt Nguyệt Oản Oản quơ quơ.

“Nhìn thấy rất quen mắt, liền nhìn nhiều vài lần. Đúng rồi, tư liệu ta bảo ngươi tra xét về Hoàng Thượng không có?” Nguyệt Oản Oản nhẹ nhàng thu hồi  bức hoạ, thật sự là không uổng công phu, không ngờ ngẫu nhiên lại nhận thức  Duẫn Hữu Cẩn.

Đương kim hoàng thượng, năm nay mới chỉ mười tám tuổi. Là đứa con thứ bảy của tiên hoàng Duẫn Thiệu. Trừ bỏ thái tử đã bị ban chết, trên Duẫn Hữu Cẩn còn có năm vị huynh trưởng, dưới có bốn đệ đệ.

Hắn dựa vào thủ đoạn lôi đình, khi mới mười lăm tuổi đã lên làm thái tử, cùng năm đó mẫu thân hắn Liễu Tâm Nhị đã trở thành vị hoàng hậu thứ hai của  Duẫn Thiệu đế.

Duẫn Hữu Cẩn đăng cơ mới mấy tháng. Nhưng thủ đoạn của hắn cùng hoàng thái hậu Liễu Tâm Nhị cũng khiến cho đại thần trong triều không dám chỉ trích. LiễuTâm Nhị ghen tị thành tánh, sau khi lên làm hoàng thái hậu, thế nhưng hạ lệnh tất cả tần phi toàn bộ tuẫn tang theo tiên hoàng Duẫn Thiệu.

Duẫn Hữu Cẩn một thân tà mị mà bá đạo, tính cách hung ác nham hiểm lạnh lùng, hỉ nộ vô thường. Sau khi mẫu hậu hạ lệnh giết tất cả phi tần, hắn lại lấy thủ đoạn  lôi đình giết chết tất cả huynh đệ trừ bỏ tam hoàng tử Duẫn Hữu Trạch. Từ trên xuống dưới triều đình đều bị khiếp sợ.

Nguyệt Oản Oản nhìn tư liệu trong tay, không khỏi nghĩ tới tình cảnh hôm nay gặp Duẫn Hữu Cẩn. Duẫn Hữu Cẩn quả thực không phải là một nhân vật đơn giản, cả một thân công phu kia cũng là không đơn giản.

“Ngươi nói Duẫn Hữu Cẩn cũng thật giống mẫu hậu hắn a, hai người như thế nào đều ngoan độc như vậy a. Ta không hiểu vì sao công tử Ngọc Thần lại đứng ở bên Duẫn Hữu Cẩn đâu?” Nguyệt Hiểu Hiểu thấy Nguyệt Oản Oản nhìn tư liệu nhíu mi, nghĩ có lẽ Nguyệt Oản Oản cũng bất mãn với hành vi của Hoàng Thượng, không khỏi lải nhải nói tiếp.

“Vì sao một mình Duẫn Hữu Trạch còn sống?” Nguyệt Oản Oản không để ý đến Nguyệt Hiểu Hiểu lẩm bẩm một mình, nhìn tư liệu hỏi, nếu giết sạch tất cả huynh đệ, vì sao lại để lại tam hoàng tử.

“Duẫn Hữu Trạch là con của Thiên phi, Thiên phi mất sớm, Duẫn Hữu Trạch vẫn được Liễu Tâm Nhị nuôi nấng, cùng Duẫn Hữu Cẩn thân như huynh đệ, thái độ làm người lại tiêu sái bất kham, không quan tâm đến chính trị, Duẫn Hữu Cẩn hoàn toàn không cần giết hắn thôi.” Nguyệt Hiểu Hiểu cầm lấy tư liệu Ám Nguyệt các tra được, phân tích rõ ràng nói.

“Duẫn Hữu Cẩn giết huynh đệ tay chân, là vì rửa sạch chuyện tình Liễu Tâm Nhị giết hậu phi mà thôi.” Nguyệt Oản Oản thật không biết Duẫn Hữu Cẩn là người lãnh huyết, trong tư liệu viết tuy rằng thái độ làm người của Duẫn Hữu Cẩn hung ác nham hiểm lãnh khốc, nhưng từ sau khi đăng cơ quả thật tự mình chấp chính yêu dân, nàng không tin một hoàng đế cần chính yêu dân lại là một  người lãnh huyết, cũng không tin tưởng, NgọcThần lại phụ tá cho một bạo quân.

“Cho dù là như vậy, anh em huynh đệ đều giết sạch cũng quá ngoan độc đi?” Nguyệt Hiểu Hiểu nghe cũng hiểu được, Liễu thái hậu giết tất cả phi tần hậu cung, làm hoàng tử,nào có đạo lý trơ mắt nhìn mẫu thân bị giết, trong lòng tất nhiên tích lũy  không ít cừu hận, nếu diệt cỏ không diệt tận gốc, ắt hẳn hậu hoạn vô cùng.

“Ta cảm thấy được, tài năng của hắn sau lúc đăng cơ mới nửa năm, đã giết tám hoàng tử, thực không đơn giản.” Nguyệt Oản Oản gợi lên một mạt tươi cười, đối với vị đế vương trẻ tuổi này, tương lai nàng cần đối tượng hợp tác, thật ra nàng lại có vài phần thưởng thức, vai diễn lợi hại như vậy, xem ra con đường hậu cung tương lai của nàng cũng không cần tạm biệt.

“Nhưng thật ra, thực lực Duẫn Hữu Cẩn đích xác không tồi. Phải biết rằng hiện tại trong triều đình, tả hữu hai phái phân liệt, chỉ có công tử Ngọc Thần kia một phái là đứng ở bên Duẫn Hữu Cẩn, tả tướng cùng phái trung lập cũng không đứng ở bên hắn, dưới tình huống như thế, hắn còn có thể mạnh mẽ vang dội như vậy, thật cũng không dễ dàng.” Nguyệt Hiểu Hiểu cũng không keo kiệt tán dương.

“Nói như vậy. Hắn tất yếu cũng nên giết chết tất cả huynh đệ. Nếu không, tả tướng tất nhiên lấy cớ hắn vô đức, bồi dưỡng một hoàng tử khác đi.” Nguyệt Oản Oản suy tư, khóe miệng hàm chứa cười lạnh nói. Đối với người không quan hệ với nàng, cho tới bây giờ nàng đều là hờ hững không quan tâm.

“Chỉ là Liễu Tâm Nhị này cũng quá ác độc  đi, tiên hoàng cũng đã từng thịnh sủng nàng như thế, nàng còn muốn giết chết tất cả hậu cung phi tần, thật sự là độc nhất lòng dạ đàn bà. Đúng rồi, ngươi không biết đi, năm đó Hoàng hậu nương nương cũng là bị nàng ta hại chết đâu.” Nguyệt Hiểu Hiểu vẻ mặt thần bí hề hề nói.

” Hoàng hậu năm đó? Ngươi là nói tiền hoàng hậu Đổng Tinh Tinh?” Nguyệt Oản Oản không khỏi hiếu kỳ nói, mọi xôn xao về tiền hoàng hậu Đổng Tinh Tinh. Triều đình tuyên bố với bên ngoài, nội viện của tiền hoàng hậu bị cháy, thái tử cùng tiền hoàng  hậu đều bị hỏa thiêu mà chết. Nhưng lý do này hiển nhiên không thể làm cho người ta tin phục.

“Đúng vậy. Theo tư liệu độc nhất vô nhị của ta, Đổng Tinh Tinh là người trong lòng tiên hoàng yêu nhất, Liễu Tâm Nhị nguyên bản là nha hoàn của Đổng Tinh Tinh, cũng không biết làm thế nào mà được ân sủng, Đổng Tinh Tinh cũng không có sinh khí, ngược lại để cho tiên hoàng phong Liễu Tâm Nhị thành quý phi. Mà nguyên nhân tiền hoàng hậu bị chết là bởi vì, thái tử không phải huyết mạch hoàng thất. Từ đó về sau tất cả tần phi có giao hảo tốt với Đổng Tinh Tinh đều thất sủng, chỉ có Liễu Tâm Nhị sau hai năm thất sủng, thành hoàng hậu.” Nguyệt Hiểu Hiểu vẻ mặt thần bí hướng Nguyệt Oản Oản nói, “Hơn nữa, ngày hoàng thất ban thưởng chết cho Đổng Tinh Tinh cùng thái tử, có người thấy Liễu Tâm Nhị vào tẩm cung hoàng hậu.”

“Ngươi là nói, là Liễu Tâm Nhị bí mật hại chết  Đổng Tinh Tinh?” Nguyệt Oản Oản kinh ngạc nói, thật không ngờ Liễu Tâm Nhị này lại ngoan độc như thế, hại chết chủ tử một lòng đối tốt với mình.

“Cũng không hẳn như vậy. Tuy nhiên ngươi cũng đừng để cho nghĩa phụ biết, ngươi có biết vì sao nghĩa phụ không cho chúng ta hỏi đến chuyện tình của Đổng Tinh Tinh.” Nguyệt Hiểu Hiểu lôi kéo tay Nguyệt Oản Oản nhỏ giọng nói. Tất cả có chuyện tình có quan hệ đến Nguyệt Nhiễm Sương, bọn họ đều không dám nghị luận nhiều.

Nguyệt Oản Oản lộ ra biểu tình hiểu rõ, Nguyệt Nhiễm Sương có tình cảm với Đổng Tinh Tinh, bọn họ đều biết. Chính là nghĩa phụ không cho phép bọn họ nghị luận, bọn họ cũng làm như không biết.

“Đúng rồi, Hiên Hiên nói, thân thể nghĩa phụ ngày càng kém, nhưng hắn kiên quyết không chịu để cho Hiên Hiên thay hắn xem bệnh, vậy phải làm sao bây giờ a?” Nguyệt Hiểu Hiểu có chút lo lắng nói. Tuy rằng Nguyệt Nhiễm Sương cũng không cho bọn họ tình thương của cha, nhưng dù sao cũng thu dưỡng  bọn họ, cho bọn họ cơ hội lớn lên, đối với Nguyệt Nhiễm Sương, nhiều ít cũng có chút tình cảm.