Trùng Sinh: Tổng Tài Chuộc Lại Lỗi Lầm

Chương 2: Đổi trắng thay đen



Tại khu vực nằm giữa trung tâm thành phố có một tòa cao ốc đồ sộ trọc trời đang toạ lạc. Đó chính là Tinh Hà công ty thuộc quyền quản lí của Cố Thời Ngôn.

Gia đình thuộc tầng lớp thượng lưu cao cấp nhất đất nước này. Anh tiếp quản công ty từ ba mình năm 20 tuổi. Tuy tuổi đời còn trẻ nhưng từ khi anh nắm quyền đã đưa công ty ngày một vươn xa hơn và bây giờ đã vương tầm thế giới. Không phải trong thành phố này mà là cả đất nước, đặc biệt là những nước khác ai ai cũng công nhận tài năng của anh.

Lúc này dưới sảnh công ty có một bóng dáng đang đi vào nhưng không thèm chào hỏi ai, liền một mạch bấm thang máy chuyên dụng dành cho tổng tài một hơi đi lên tầng cao nhất.

Mấy người trong công ty cũng không lạ lẫm gì khi thấy bộ dạng hống hách, ngạo mạng của Hà Vân. Nhớ cách đây không lâu, khi lần đầu tiên Hà Vân đến nói muốn gặp Cố Thời Ngôn nhưng không hề hẹn gặp nhân viên tiếp tân liền không cho lên. Thế là Hà Vân tặng cô nhân viên đó hẳn một bạt tay, sau đó còn mè nheo lấy điện thoại gọi Cố Thời Ngôn khóc lóc nói nhân viên coi thường không cho cô ta lên gặp anh. Rồi sự việc sau đó ai cũng biết đó là cô nhân viên kia bị đuổi việc và đưa ra đặc quyền dành riêng cho Hà Vân đó là mỗi lần đến không cần phải hẹn gặp cứ trực tiếp dùng thang máy chuyên dụng dành cho tổng tài đi thẳng lên.

Hiện tại Hà Vân đã lên đến tầng cao nhất nơi Cố Thời Ngôn làm việc. Cô ta đi đến phòng làm việc của anh, trước khi vào phòng thì vò vò bộ đồ cô ta đang mặc, làm tóc tai mình rối xù lên rồi mở cửa liền đổi thành bộ mặt ủy khuất, nước mắt chảy xuống.

" Huhu.... huhu... Ngôn " thấy Cố Thời Ngôn đang ngồi làm việc Hà Vân liền khóc lóc chạy đến chỗ anh.

Lúc này người đàn ông đang ngồi làm việc, khi nghe thấy tiếng khóc thì ngước mặt lên nhìn.

Người đàn ông đó không ai khác chính là Cố Thời Ngôn. Anh là một người đàn ông hiếm có ở thành phố này, cao gần 1m9, khuôn mặt thì như tượng tạc đẹp đến mê hồn không ai cưỡng lại được vẻ đẹp này và quan trọng là cực kì nhiều tiền.

Thấy cô tình nhân bé bỏng của mình khóc lóc Cố Thời Ngôn hơi đau lòng hỏi:

" Sao em lại khóc, có chuyện gì vậy? " Cố Thời Ngôn vừa nói tay vừa lau nước mắt cho Hà Vân.

" Huhu... Ngôn cô ta ăn hiếp em " Hà Vân dụi vào ngực anh khóc lớn hơn nhưng tiếng khóc của cô ta làm người khác khó chịu vô cùng.

Vì nãy giờ Hoàng Vũ thư kí của anh đang báo cáo công việc, khi thấy Hà Vân chạy vào khóc lóc thì liền hiểu chuyện xin phép rời đi ngay.

" Tôi xin phép ra ngoài trước "

Cố Thời Ngôn gật đồng, sau đó Hoàng Vũ đi ra từ từ kéo đóng cánh cửa phòng lại.

" Là Lam Ý? Cô ta làm gì em? " Cố Thời Ngôn như hiểu ý tứ trong câu " cô ta " là ám chỉ ai.

" Em muốn đến thăm Lam Ý cũng như xin lỗi những hiểu lầm trước kia. Nào ngờ cô ta không tha thứ mà còn đánh em một bạt tay. Còn... " nói đến đây Hà Vân hơi lưỡng lự.

" Còn gì nữa? " Cố Thời Ngôn lúc này mặt mày đã tối sầm lại

" Cô ta còn nói mình mới là vợ anh, còn em chỉ là một tiểu tam phá hoại gia đình của người khác " Hà Vân liền khóc lớn lên

Cố Thời Ngôn không nói gì, mọi cảm giác trong người đều đã thể hiện trên khuôn mặt của mình. Hà Vân nằm trong lòng anh cười đắc ý.

* Lam Ý cô muốn đấu với tôi! Không có cửa đâu.

Sau đó Cố Thời Ngôn liền quản lại tất cả công việc giao cho Hoàng Vũ xử lí còn mình thì chở Hà Vân về nhà rồi tìm Lam Ý tính sổ.

Biệt thự Tinh Vân.

Biệt thự Tinh Vân là một trong những căn biệt biệt thự của Cố gia. Đây được xem là nhà tân hôn của Cố Thời Ngôn và Lam Ý, còn ba mẹ anh Ông Bà Cố Hựu Đình và Nhan Văn Hương ở căn biệt thự khác có tên là Tinh Tú.

Thấy bóng dáng cao lớn của thiếu gia họ về tới, những người hầu trong nhà đều ra chào hỏi. Dì quản gia vừa đi chợ về cũng không gấp cất đồ ăn mà đứng lại chào anh.

Cố Thời Ngôn buông câu nói làm mọi người lạnh cả sống lưng:

" Cô ta đâu? " giọng nói sắt lạnh, kèm theo gương mặt quỷ dị

" Dạ thiếu gia, thiếu phu nhân ở trên phòng nói là hơi mệt cần nghỉ ngơi " một cô người hầu mạnh dạng bước ra nói.

" Hừ " Cố Thời Ngôn không nói gì liền bước nhanh như bay lên phòng.

Bọn người hầu cảm thấy sắp có điều không lành và lo lắng cho thiếu phu nhân của họ. Thiếu gia họ rất ít khi trở về, mỗi lần trở về thì không có chuyện gì tốt.

Cố Thời Ngôn vừa bước đến phòng liền mở tung cánh cửa ra, Lam Ý lúc này đang ngủ thì giật mình tỉnh lại.

" Thời Ngôn, anh về rồi à? " Lam Ý dụi dụi mắt.

Cố Thời Ngôn không nói không rằng tiến lại tặng cho cô một cái tát " chát "

Lam Ý không hiểu chuyện gì? Sao tự nhiên anh lại đánh mình. Đây là lần thứ 2 trong ngày cô bị ăn tát rồi đó.

Lam Ý lấy tay sờ lên má, ngước mặt lên nhìn anh.

" Có tin tôi móc mắt cô cho chó ăn không! " Cố Thời Ngôn nhìn lấy ánh mắt của cô nhìn mình thì liền sôi máu thêm.

" Tại sao anh lại tát em? " Lam Ý đến lúc này vẫn không hiểu.

" Không biết sao, cô đã nói gì với Hà Vân mà bản thân vẫn không biết sao! "

" Lại là Hà Vân... " Lam Ý cười khổ

" Thu ngay điệu bộ đó lại cho tôi. Đúng là ghê tởm " Cố Thời Ngôn đưa tay bóp lấy cổ của Lam Ý

Lam Ý dừng lại vì không còn thở được nữa, hô hấp ngày càng khó khăn.

" Buông... em... ra... " Lam Ý cất giọng nói

Cố Thời Ngôn thấy Lam Ý đang dần buông lỏng thì cũng buông tay ra. Lam Ý như được giải thoát cố gắng hít thở.

" Nếu cô đã muốn làm vợ của Cố Thời Ngôn tôi như vậy thì hôm nay tôi sẽ khiến cô thoả mãn " Cố Thời Ngôn dùng giọng nói ma mị, từ từ áp chế Lam Ý.

" Anh... anh muốn làm gì! " Lam Ý liền cảm thấy sợ hãi với con người này.

Người này không phải chồng cô, càng không phải Cố Thời Ngôn mà hắn chính là một con ác ma, một con dã thú mới đúng.