Từ Hôm Nay Trở Đi Nuôi Cổ

Chương 14: Kẻ Đần !



Editor: Kingofbattle

"Tiểu huynh đệ, ngươi muốn nó thật sao? Nhưng nàng ta muốn một con linh trùng thượng phẩm, nữ nhân này muốn tiền đến phát điên rồi. " nam tử hung ác có ý tốt nhắc nhở.

Hai mắt dễ thương của thiếu nữ hung hăng trừng hắn một cái, nổi giận nói: "Ngươi thì biết cái gì? Ngươi cho rằng luyện chế ra nhẫn trữ vật có công năng mở rộng không gian dễ lắm sao? "

"Không gian bên trong nhẫn này chẳng những có thể mở rộng, mà còn có thể trồng linh dược ở bên trong, nuôi linh trùng, linh thú, ngay cả ngươi cũng có thể đi vào trong. "

"Nhiều tác dụng thần kỳ như thế, đều là dùng những tài liệu giá trị liên thành, chi phí chế tạo vượt xa sự tưởng tượng của ngươi, vượt xa giá trị của một con linh trùng thượng phẩm, rõ ràng trong khoản giao dịch này ta là người bị tổn thất nặng. " Thiếu nữ ủy khuất nói ra.

"Ha ha, vậy thì sao chứ? Dùng tài liệu vô giá luyện thành phế phẩm, chẳng lẽ ngươi còn muốn xem phế phẩm như vật báu vật để bán ra ngoài? Nghĩ hay thật. " nam tử hung ác không cho là đúng, liền phản bác.

"Ngươi......"

Mắt thấy hai người chuẩn bị cãi lộn, Phong Vân vội vàng ngắt lời nói: "Ta đã muốn cái nhẫn này, bất quá ta cũng không có linh trùng thượng phẩm, trái lại có mang theo một quả trứng linh trùng thượng phẩm, chẳng biết có giao dịch được không? "

Phong Vân thò tay vào trong Túi Dục Trùng, lấy ra một cái hộp nhỏ màu đen, bởi vì trứng côn trùng quá nhỏ, cũng chỉ có thể bỏ vào trong hộp để giao dịch.

Nhìn thấy cái hộp, trong lòng Phong Vân như đang rỉ máu.

Cứ cách trăm năm, linh trùng thượng phẩm mới đẻ một trứng, cũng bởi vì hắn gặp may mới góp nhặt được một phần trong trùng thất của Vương đan sư.



Hắn phải bỏ biết bao công sức mới có được quả trứng linh trùng thượng phẩm này, không nghĩ tới còn chưa kịp nóng đít đã phải giao ra, thật sự khiến hắn đau lòng đứt ruột.

Bất quá nghĩ tới lúc mình luyện chế Đoạt Mệnh Cổ, xem như có nhiều linh trùng thượng phẩm hơn nữa cũng phải hoang phí, trong lòng cũng không còn cảm thấy hối tiếc.

Thiếu nữ nhận lấy hộp đen, chỉ vừa liếc mắt đã nhanh chóng cất đi, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng.

Hàng tồn của Vương đan sư tuyệt đối đều là tinh phẩm, cho dù là linh trùng thượng phẩm, cũng phải tuyển chọn loại tốt nhất trong đám linh trùng thượng phẩm, dùng một quả trứng trùng đánh động nàng cũng không khó.

"Thành giao, nhẫn trữ vật này có tên gọi Nạp Giới, là một trong Nạp Hải Bách Xuyên, chắc chắn ngươi sẽ không lỗ trong khoản giao dịch này. "

(Nạp Hải Bách Xuyên : biển rộng có thể dung chứa nước của trăm sông)

Thiếu nữ bắt đầu thu dọn quầy hàng, thế mà cũng muốn sớm dọn sạp.

Mọi người xung quanh đều rất ngạc nhiên, cái hộp đóng lại quá nhanh, mà trứng côn trùng lại nhỏ như vậy, cho nên mọi người cũng không kịp nhìn thấy bên trong là loại trùng gì.

Nhưng chắc chắn trứng trùng bên trong là loại thượng phẩm, nếu không thì tại sao thiếu nữ này lại hưng phấn gì thế.

Chuyện này khiến cho đám người chung quanh đều lộ ra ánh mắt tham lam.

Cứ cách trăm năm, linh trùng thượng phẩm mới đẻ một trứng, thật sự quá hiếm thấy, không có mấy người có được, cho dù tồn tại như Vương đan sư cũng không có bao nhiêu.

Bởi vậy mọi người cũng không biết bên trong là loại trùng gì, chỉ cần là thượng phẩm, cũng đủ để khiến cho bọn họ nảy sinh lòng tham.



Thừa dịp lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung trên người thiếu nữ, Phong Vân vội vàng thu hồi Nạp Giới rồi chuồn mất tích.

Cũng có vài ánh mắt nhìn về phía bóng lưng của hắn, nhưng rất nhanh đều dời đi, bọn hắn cũng không có hứng thú đối với nhẫn không gian phế phẩm kia.

Vừa kiếm được món hời, Phong Vân tiếp tục dạo quanh mấy quầy hàng, bất quá lần này không còn may nữa, thật sự không còn thứ gì tốt.

Thế là hắn mua 6 chiếc vòng trữ vật ở mỗi nơi khác sau, mỗi cổ tay đeo ba chiếc, sau đó liền dự tính rời khỏi.

Hắn cũng không biết lúc nào mình tìm được đá không gian, bởi vậy chỉ có thể mua thêm mấy chiếc vòng trữ vật để giảm bớt áp lực.

Sở dĩ hắn chỉ mua vòng trữ vật, bởi vì vòng trữ vật có thể giấu ở trong tay áo, có thể che giấu được, nếu không trên người đeo mười cái nhẫn trữ vật đi khắp nơi, sẽ bị người khác xem như dê béo.

Đối với người khác mà nói, có một cái linh khí loại trữ vật là ổn rồi, nhưng mà đối với hắn, có bao nhiêu cũng không đủ dùng, chỉ sợ 6 chiếc vòng trữ vật này cũng không chống đỡ được bao lâu.

"Ngươi đang làm gì đó? Lén lén lút lút. "

Trong lúc Phong Vân đang chuẩn bị trở về Phong gia trại, bỗng nhiên bờ vai bị người chộp tới, quả thực khiến hắn sợ hết hồn.

Phong Vân xoay người, bình tĩnh nói: "Tìm ngươi, nếu không đã sớm rời đi. "

Tất nhiên là Phong Vô Nguyệt không biết hắn đang giả vờ, chỉ cười nói: "Vậy thì thật là để cho ngươi chờ lâu, ngươi có biết tin gì chưa, ta đi trên đường vô tình nghe được một chuyện cực kỳ thú vị, nghe nói có một kẻ đần dùng một quả trứng linh trùng thượng phẩm đổi lấy một chiếc nhẫn trữ vật, thật sự là mắc cười, ha ha ha......"