Từ Hôm Nay Trở Đi Nuôi Cổ

Chương 26: Tổ Ong Thần Bí (2)



Editor: Kingofbattle

Phong Vân khẽ nhíu mày, vẫn chưa từ bỏ ý định, bèn nói: "Khi ong chiến đấu một mình quả thật là không mạnh, nhưng dựa vào số lượng để giành thắng lợi thì sao? ”

Bỗng nhiên hắn nghĩ đến ở thế giới này, còn có một loại Cổ Sư rất đáng sợ, đó chính là Cổ Sư Trùng Hải, mỗi Cổ Sư chỉ có thể khống chế số lượng cổ trùng nhất định, số lượng cổ trùng khống chế phụ thuộc vào cường độ linh hồn của Cổ Sư.

(trùng hải : biển trùng)

Nhưng mọi thứ trên đời đều có ngoại lệ, có một vài loài trùng sở hữu tỷ lệ sinh ra trùng vương. trùng vương có thể ra lệnh cho tộc đàn của nó, chỉ cần Cổ Sư có thể khống chế trùng vương, như vậy Cổ Sư có thể khống chế gián tiếp cả tộc đàn.

Trong cổ giới, cũng không phải cổ trùng nào cũng mạnh hơn linh trùng, linh trùng cực phẩm sinh ra trùng vương có thể phân cao thấp với cổ trùng.

Trong lúc trùng vương chiến đấu có thể gọi ra vô số tiểu đệ, dựa vào ưu thế số lượng khủng bố, đa số cổ trùng đều không phải đối thủ.

trùng vương không có phân chia phẩm chất, cũng không có phân chia cấp độ. Phẩm chất của nó hoàn toàn phụ thuộc vào số lượng, mạnh yếu dựa theo lượng cấp để phân chia, phân chia thành thập lượng cấp, bách lượng cấp, thiên lượng cấp, vạn lượng cấp...

Nếu quần thể hơn vạn, cho dù là cổ trùng cực phẩm cũng chỉ có kết cục bị thôn phệ. Nếu tộc đàn hơn trăm vạn, sẽ đồ thành diệt trại, vô địch thiên hạ.

Ở cổ giới, giá trị của một con trùng vương vượt xa cổ trùng, cho dù lấy ra năm con cổ trùng trung phẩm, cũng không đổi được một con trùng vương thấp nhất, đạt được danh hiệu Cổ Sư Trùng Hải chính là đồng nghĩa với vô địch.



Bất quá Cổ Sư Trùng Hải rất hiếm thấy, cho dù toàn bộ Trùng Cốc cũng không có ai.

Linh trùng càng mạnh thì khả năng sinh sản càng khó, nuôi dưỡng ra một biển trùng có quy mô trên vạn, cũng không phải là chuyện đơn giản.

Hơn nữa ngươi còn phải có đủ tiền vốn nuôi dưỡng hơn vạn con linh trùng, nếu không cho dù thật sự có một ngày ngươi nhặt được một con trùng vương, nhưng nếu không có tài lực khổn lồ thì tốt nhất nên bỏ đi ý định nuôi dưỡng nó.

Phong Vân đoán chừng thứ mà Phong Trần lưu lại tuyệt đối không đơn giản, có tính toán khống chế bầy ong này thử bồi dưỡng ra ong chúa.

"Lời ngươi nói tuy không sai, quả thật có thể dựa vào số lượng để giành chiến thắng, nhưng mấu chốt là ở đây có rất nhiều ong mật, nhưng bọn chúng không phải linh trùng, thuộc về phàm trùng do phàm nhân nuôi dưỡng."

"Nếu không làm sao có số lượng nhiều như vậy, làm sao có thể dựa vào số lượng phàm trùng để giành chiến thắng?"

"Tổ ong này còn ở đây không bị tiền bối kia mang đi, hiển nhiên là nghiên cứu thất bại, nếu không tại sao lại không mang theo trên người để gia tăng thực lực?"

"Hơn nữa hiển nhiên là loại ong này chưa có giải quyết kiểu tấn công tự sát cùng nhược điểm của phần bụng, nếu như đám ong này thật sự hữu dụng, thì đã sớm bị gia tộc mang đi, há có thể lưu lại chỗ này để ngươi chiếm tiện nghi?"

"Tốt nhất là ngươi nên thủ tiêu ý nghĩ bồi dưỡng ong trùng, bất luận Cổ Sư nào cũng sẽ không bồi dưỡng ong trùng, từ thời kỳ thượng cổ trở đi, chưa từng xuất hiện một linh trùng loại ong, một con cũng không có, ngươi tuyệt đối đừng đâm đầu vào khe cửa."

Phong Vô Nguyệt cũng không ưa thích tổ ong này, căn bản là hắn không tin côn trùng loại ong có thể sáng tạo ra kỳ tích gì, cho dù nó có là một chủng loại đặc biệt do một vị tiền bối truyền kỳ bồi dưỡng ra.



Chỉ có Phong Vân đang vắt óc suy nghĩ, hắn không tin Phong Lâm quyết lựa chọn nơi này bởi vì diện tích của nó lớn, ngay cả Phong Vô Nguyệt cũng biết đạo lý này, làm sao hắn không hiểu? Chỉ có thể là hắn tình cờ phát hiện ra được bí mật gì đó, cho nên cố tình ăn mảnh không cho ai biết.

Tóm lại, rất có thể bầy ong chỗ này đang ẩn giấu bí mật lớn, hắn tuyệt đối không thể buông tha.

"Quên đi, nếu không có giá trị bồi dưỡng thì để ở chỗ này vậy, không cần phải tiêu diệt, dù sao cũng là đồ vật của một vị tiền bối, vẫn nên để ở chỗ này làm kỷ niệm đi." Phong Vân giả bộ như không còn hứng thú, bèn nói.

"Tùy ngươi, đến khi bị đốt thì đừng có la làng. Bất quá diện tích chỗ này quá lớn, mười mấy cái trận pháp ghép lại cũng không thể bao phủ hết chỗ này, còn có một phần nhỏ trận pháp chưa tu sửa, ngươi dự định xử lý ra sao? Phong Vô Nguyệt lại hỏi.

Dược viên nhất định phải có trận pháp bảo hộ, dù sao Dược Viên đại biểu cho tài nguyên khổng lồ, đủ để khiến người khác thèm nhỏ dãi.

Chủ dược viên cũng không thể mãi canh giữ ở đây, một khi ngươi ra ngoài, chỗ này không bị trộm đến thăm mới là lạ, nếu gặp phải kẻ trộm tham lam, ngay cả cây giống cũng không buông tha, vậy thì ra ngoài một chuyến sẽ có khả năng mất sạch.

Cho nên dược viên quá lớn cũng là một loại phiền phức, rất khó chăm sóc, phải cần tới trận pháp bảo hộ.

"Còn có thể làm sao, lại mua một ít trận bàn mới? Ta không thiếu tiền. ”

Vừa nói xong, Phong Vân liền lấy ra một túi hạt giống linh dược ném về phía Phong Vô Nguyệt, hiển nhiên là bắt hắn lao động.

Nếu ngươi nhất định đi theo, vậy thì phải có giác ngộ của lao công.