Tu La Sắc Đạo

Chương 22: Huyết Hồng Ảnh



...

" Xích Huyết Dong Binh Đoàn?"

Bắc Minh Dạ nghe xong thì trầm tư. Đây là lần đầu tiên hắn nghe đến cái tên này!

" Là một tổ chức dong binh thuộc Dong Binh Công Hội, bọn họ chuyên săn giết hồn thú và tìm kiếm bảo vật bên trong Minh Châu Sâm Lâm, thậm chí còn tiến vào địa phận Sâm Lâm Vạn Trượng. Người đứng đầu của đoàn dong binh này là Huyết Hồng Long, năm nay ba mươi lăm tuổi, tu vi là Võ Tông Trung Kỳ, còn bên dưới kia là muội muội kém hơn mười tuổi của Huyết Hồng Long, tên là Huyết Hồng Ảnh, Võ Tông Sơ Kỳ. Toàn bộ Xích Huyết Dong Binh Đoàn có tổng cộng trên dưới một trăm người, người có tu vi kém nhất cũng là Võ Sĩ Đỉnh Phong."

Ánh Nhi lập tức giải thích, mắt nàng hướng về phía nữ nhân mặc hồng giáp tay cầm đại đao đang chiến đấu với Đại Lực Thiết Hùng.

" Hai mươi lăm tuổi đã là Võ Tông Sơ Kỳ à..."

Bắc Minh Dạ hơi kinh ngạc đáp, hai mươi lăm tuổi đã là Võ Tông Sơ Kỳ, loại thiên phú này có thể so sánh với mẫu thân của hắn a.

" Người ta thức tỉnh võ hồn Thất Phẩm, thiên phú tu luyện cũng gọi là cao cấp! Hơn nữa từ khi thức tỉnh võ hồn đã trở thành Dong Binh Nhân, chỉ trong ba năm đã thăng hạng đến Dong Binh Bạch Kim, ngươi nghĩ thiên tài thế gia có khả năng so sánh với nàng ta hay sao!"

Thiếu nữ bên cạnh hừ lạnh nói.

" Chậc... chậc... Quả là quái thai yêu nghiệt..."

Bắc Minh Dạ chậc chậc lưỡi, xem ra hắn đã quá xem nhẹ về thế giới này rồi a, quả nhiên cái Đại Việt Đế Quốc này toàn là ngoạ hổ tàng long.

Ầm... ầm...

Lúc này, trận chiến bên dưới kia cũng gần đến hồi kết thúc, nữ nhân hồng giáp cầm đại đao bị Đại Lực Thiết Hùng đẩy lùi mấy bước, thế công bị hoãn lại trong phút chốc. Con gấu lớn bị thương không ít nhưng sức sống của hồn thú thuộc hạng à... ừm...sống dai thành huyền thoại, nó gầm lên rồi lao đến chỗ nữ nhân.

" Chước Lôi Trảm."

Nữ nhân gầm lên, lôi điện từ cơ thể nàng phóng ra, một thanh đại đao với từng tia tử điện xuất hiện sau lưng, ngay sau đó thanh hắc đao trong tay nàng xuất hiện vòng điện bao quanh, nàng lao đến chém một đường thẳng rọc xuống.

Ầm... phốc...

Một đường đao khí mang tử lôi từ trên không chém xuống, Đại Lực Thiết Hùng chết không kịp ngáp, thân hình to lớn của nó bị thanh hắc đao rọc xuống chia thành hai nửa, máu tươi cuồng phún làm ướt đẫm cả mặt đất xung quanh

Ầm... rắc... rắc... rắc...

Đao khí vẫn chưa dừng lại mà cắt mạnh xuống đất tạo thành một vết cắt rất sâu, đất đá cạnh đó cũng văng khắp bốn phương tám hướng, vài cây cổ thụ vô tình trở thành nạn nhân xấu số bị cắt làm đôi, tử lôi phá toát làm cháy khét cả thân lẫn ngọn.

Hít...

Bắc Minh Dạ hít sâu một hơi dài, hắn không thể mường tượng được một đao vừa rồi kinh khủng tới mức nào, nếu người đứng trước nhát chém hủy diệt đó là hắn thì số phận cũng chẳng khác gì so với con sinh vật nằm chết không còn nguyên vẹn đằng kia.

" Hoan hô đại tỷ... hoan hô..."

" Chúng ta đã giết chết được Đại Lực Thiết Hùng..."

" Hoan hô... đại tỷ là số một..."

" Hoan hô... hoan hô..."

Bên dưới kia, từng tiếng hò reo vang dội khắp cả một vùng không gian, từng người từng người tung hô nữ nhân ấy, vẻ mặt ai cũng hớn hở bởi vì họ đã giết được một loại sinh vật dường như không thể giết kia, giờ đây khi nó nằm xuống thì bọn họ ắt sẽ có tiền tài, danh tiếng của Xích Huyết Dong Binh Đoàn cũng ngày một cao hơn.

Phù...

Nữ nhân buông đại đao xuống, nàng thở dài một hơi rồi ngồi bệch xuống đất, ngước nhìn những đồng đội đang ra sức lột da và đào hồn tinh của Đại Lực Thiết Hùng. Nàng nhìn xung quanh, ánh mắt gắt gao với từng thân ảnh đang nằm sõng soài dưới đất, những huynh đệ bên cạnh giờ đây đã lạnh lẽo dính đầy máu tươi, có người còn không nguyên vẹn tứ chi.

" Lập tức đi an táng các huynh đệ của chúng ta!"

Nữ nhân lên tiếng, nói xong liền bỏ một viên đan dược vào trong miệng, cố định chút thương thế trong người. Lúc nãy giao chiến với Đại Lực Thiết Hùng nàng đã bị thương không nhẹ, may mắn không phải nhận lấy vết thương chí mạng nào.

Xoạt...

Bất ngờ một tiếng động lạ vang lên, nữ nhân liếc mắt nhìn sang, lạnh lùng lên tiếng:

" Ai đó!!"

Bắc Minh Dạ cùng thiếu nữ bên này giật cả mình. hai người nhìn lấy nhau. Chẳng lẽ họ bị phát hiện rồi ư?

" Kẻ nào đang ẩn nấp thì mau chóng ra đây, nếu không đừng tránh ta vô tình!"

Giọng nàng ngày càng rét lạnh, ánh mắt đựng sát khí kinh thiên, thanh hắc đao đang cắm xuống đất bị nàng kéo lên.

Những người còn lại của Xích Huyết Dong Binh Đoàn cũng chú ý đến đại tỷ của mình, bọn họ nhanh chóng bỏ vật bảo xuống, cầm binh khí lên đề phòng.

Bắc Minh Dạ và thiếu nữ thấy vậy cũng định xuất hiện, thế nhưng Bắc Minh Dạ phát giác có chuyện gì đó không đúng, hắn nắm lấy tay thiếu nữ vội vàng nằm xuống.

" Có chuyện gì vậy?"

Thiếu nữ khó hiểu nhìn hắn.

" Có đám người khác xuất hiện!"

Bắc Minh Dạ nhíu mày nói, sau đó cả hai cùng nhau nhìn xuống bên dưới.

Quả nhiên đúng như lời nói của Bắc Minh Dạ, một đoàn dong binh khác xuất hiện, khoảng hơn năm mươi người xuất hiện trước mặt Xích Huyết Dong Binh, bọn họ trang bị vũ trang cực kỳ đầy đủ với đồng giáp và binh khí.

" Là Đạo Bảo Dong Binh Đoàn, bọn cướp bóc này sao lại xuất hiện ở chỗ này?"

Thiếu nữ nhìn thấy đám người xuất hiện liền tỏ giọng căm ghét.

" Đạo Bảo Dong Binh Đoàn??"

Bắc Minh Dạ lên tiếng hỏi Ánh Nhi.

" Là một chi dong binh trực thuộc dong binh công hội, tuy nhiên lại không giống như những dong binh đoàn khác, bọn chúng phụ thuộc vào một gia tộc thế lực gọi là Mặc gia. Dĩ nhiên dựa vào uy thế của Mặc gia, bọn chúng ra sức cướp bóc của những võ giả đơn độc hay các nhóm người tiến vào trong Minh Châu Sâm Lâm để thu hoạch hồn tinh, người chết dưới tay chúng nhiều vô số, thậm chí nữ nhân lẫn nữ nhi còn nhỏ tuổi cũng bị hiếp giết không thương tiếc."

Ánh Nhi chậm rãi nói, toàn bộ thông tin về Đạo Bảo Dong Binh Đoàn nhanh chóng phổ cập cho Bắc Minh Dạ.

" Cmn một lũ súc sinh!!!"

Bắc Minh Dạ khi nghe xong thì tức giận đến nghiến răng, hắn không ngờ trên đời lại còn tồn tại những tên không khác gì thú vật như vậy, thảo nào vừa thấy bọn chúng thì thiếu nữ bên cạnh hắn tỏ vẻ chán ghét đến cực độ.

" Thế giới cường giả vi tôn, thực lực và chỗ dựa lớn là cái nôi sinh ra những chuyện như vậy, thiếu gia đừng quá để tâm!"

Ánh Nhi khuyên bảo.

" Ta hiểu mà! Nếu không phải vì ngươi mạnh ta yếu thì ta đã đi hái đầu bọn chúng xuống làm banh đá rồi!"

Bắc Minh Dạ nhếch môi cười lạnh. Nếu những tên này mà gặp hắn ở tiền thế, đừng nói là hái đầu xuống làm banh đá, đem thân xác bọn chúng cho lũ chuột gặm nhắm, khoét từng cái lỗ trên người bọn chúng rồi lấy lửa xỉa vào vẫn là còn quá nhẹ.

Bắc Minh Dạ và thiếu nữ hai người biết bản thân không thể làm gì, cả hai chỉ có thể quan sát xem hành động của người Đạo Bảo Dong Binh Đoàn, và với bản tính của bọn chúng thì chuyện sắp tới cũng chẳng có tốt đẹp gì đâu!

Quả nhiên không ngoài dự đoán của cả hai, người đàn ông đi đầu mặc ngân giáp tiến với chỗ Huyết Hồng Ảnh, gã cười nói:

" Lâu rồi không gặp Hồng Ảnh Phó Đoàn Trưởng!"

Huyết Hồng Ảnh nghe hắn nói liền nhíu mày, nàng nhanh chóng đáp:

" Ta thì không mong thấy ngươi đâu Mặc Vô Dục!!"

Huyết Hồng Ảnh cùng với người của Xích Huyết Dong Binh Đoàn bắt đầu tiến vào trạng thái phòng bị, bọn họ không muốn gặp phải cái đám người của Mặc Vô Dục này một tí nào, nhất là Huyết Hồng Ảnh!

Gã nam tử nghe vậy thì cười ha hả, hắn ngồi trên ngựa nhàn hạ nói:

" Ây da, nàng nói sao nghe xa cách quá vậy hả? Phải rồi, ca ca nàng dạo này vẫn khỏe chứ?"

Huyết Hồng Ảnh nghe hắn nhắc đến ca ca của mình thì mày liễu liền nhíu chặt lại. Sau lưng nàng, đám người của Xích Huyết Dong Binh Đoàn nghiến chặt răng, việc đội trưởng của bọn họ bị thương nặng sau trận giao chiến với Ngũ giai yêu thú, giờ đang nằm dưỡng thương ở đại doanh là điều mà ai ai cũng biết, vậy mà cái tên Mặc Vô Dục này lại dùng cái đó khiêu khích và chế giễu bọn họ!

" Không phiền Mặc Vô Dục ngươi quan tâm, hiện tại ca ca ta rất khỏe, đủ sức để cắt ngươi ra thành vạn mảnh rồi đem đi hiến tế cho các vong linh vô tội chết dưới lưỡi kiếm của ngươi!"

Huyết Hồng Ảnh quả không hổ danh là nữ dong binh lâu năm, nàng không hề cảm thấy khó chịu trước lời chế nhạo của Mặc Vô Dục, thậm chí còn lạnh lùng đáp trả bằng những lời lẻ mang đầy sát khí.

" Ha hả...,Ta rất mong chờ cái ngày mà ca ca nàng đem thân xác ta hiến tế cho đám vong linh ô hợp kia đấy!"

Mặc Vô Dục nhếch môi châm biếm, sau đó hắn rút kiếm ra, lè chiếc lưỡi gớm ghiếc quét một đường trên lưỡi kiếm, hắn cười nói:

" Còn bây giờ thì nàng phải trở thành nữ nhân của ta!"

Nói xong liền vung kiếm, hét lớn:

" Anh em lên!!! Thân xác của Đại Lực Thiết Hùng và Huyết Hồng Ảnh là của chúng ta! Đem ả đánh bại rồi lúc đó tha hồ mà thưởng thức cơ thể của ả!"

" Giếtttttt!!!"

Đám người Đạo Bảo Dong Binh Đoàn phía sau lưng của hò hét, chúng cầm lấy binh khí mà lao đến người của Xích Huyết Dong Binh Đoàn.

" Mọi người cùng nhau chiến đấu!"

Huyết Hồng Ảnh cầm thanh hắc đao lên, nàng hướng về phía Mặc Vô Dục, sau đó xông đến.

" Chiến!!!"

Người Xích Huyết Dong Binh Đoàn tuy đã bị thương, nhưng bọn họ không hề suy giảm ý chí chiến đấu, từng người từng người cầm lấy binh khí của mình lao vào đánh.

Và rồi một cuộc chiến giữa hai dong binh đoàn xảy ra, tiếng binh khí va chạm nhau vang lên chan chát, máu tươi vẫy vùng khắp mọi nơi, người người lần lượt ngã xuống. Bên trên, Bắc Minh Dạ cùng thiếu nữ hít sâu một hơi, họ chỉ có thể trơ mắt nhìn trận chiến này mà không dám xông vào ngăn cản!

... Còn tiếp...