Vô Hạn Hắc Ám Hệ Thống, Ta Thành Vạn Giới Hắc Ám Đầu Sỏ

Chương 56: Nhẫn Giới Tạm Kết



Nhẫn giới trãi qua trận đại chiến ninja lần 2 của các nhẫn quốc, chỉ trong ngắn ngủi thời gian một năm mà đã triệt để sóng thần đại biến, đến người trong cuộc còn không thể nhận ra nổi sự biến đổi khủng khiếp này.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, thật giống như trên trời đột nhiên buông xuống tai họa diệt thế, muốn để nhẫn giới trong một năm triệt để chúng kết mặt giấy của thời đại xưa cũ, và nhanh chóng biến chuyển sang một trang sách mới, một thời đại huy hoàng mới.

Giờ đây ai cũng nhận thức được một sự thật đau lòng, nhẫn giới này không còn lại cái gì gọi là an toàn tuyệt đối nữa, dù có là đại quốc vẫn là tiểu quốc hay đại quân ninja mạnh mẽ thủ hộ lấy đời sống.

Thì tính mạng của một cá nhân yếu ớt không có sở hữu sức mạnh chỉ đơn giản như một tờ giấy mỏng, phất tay liền xé rách không có chút kháng cự nào, thậm chí tận cùng của tuyệt vọng rằng chính mình lúc đó còn không thể chưởng khổng chính bản thân.

Trước sức mạnh tuyệt đối!! dù có là đại nhẫn quốc với sức mạnh quân sự siêu việt thì cũng không khác một con cá yếu ớt nằm trên thớt mặt người làm thịt, một con sâu kiến dưới mắt cường giả muốn đẩm chết liền đẩm chết, hoàn toàn là dưới một ý niệm của người.

Nhớ tới mọi thứ diễn ra trong một năm qua thật giống như một cơn ác mộng chân thật đến rợn người, để người ta trải nghiệm cảm giác sợ hãi tuyệt vọng của một cá nhân yếu dưới nền to lớn tai nạn hủy diệt.

Tất cả hi vọng trong tầm mắt đã biến mất quá nhanh khi thân này vẫn còn run sợ, sự tang thương, chết chốc bao trùm lên hết thảy mọi thứ, tươi đẹp rừng rậm cùng các dãy núi hùng vĩ ngày nào chỉ còn là một mãnh chiến trường ảm đạm mà tuyệt diệt hết thảy.

Khủng cảnh trong tầm nhìn bao quát có thể thấy rõ mọi thứ diễn ra, loạn lạc, giết chóc, đau khổ, thù hận nối tiếp thù hận của những con người tràng ngập tình thường, cùng sự sợ hãi hơn bao giờ hết trước cảnh tượng mọi thứ đều như muốn hủy diệt.

Từng cái thiên tai diệt thế xuất hiện dồn dập làm điên đảo mọi thứ, quái thú hiện thế gây nên thiên tai hủy diệt, hắc ám thần giáo cuồng đồ gây họa nhân gian, thập đại khí cụ buông xuống thế tạo tinh phong huyết vũ, đại chiến của thần làm cả một vùng đất hóa tử địa.

Sự khủng khiếp dường như biến chuyển không ai có thể ngờ tới, nó nhanh chóng từng bước cuộng trào rồi đến hồi cao trào của tai họa diệt thế, đến nổi gần như một nữa số nhân loại và mãnh đại lục nhẫn giới này đã ra đi trong khoảng thời gian ngắn ngủi.

Sức mạnh giờ đây hơn lúc nào hết được tiêm nhiễm hay tự nhận thức trước hoàn cảnh ngặt nghèo trong đầu của mỗi người, hệt như thời bình không có tiền mà túng quẫn, giờ đây không có sức mạnh thì chẳng là thá gì trước loạn thế phân tranh!!

Không có sức mạnh thì sinh mạnh còn không nằm trong tay bản thân!!

Không có sức mạnh mặt người phỉ nhổ!!

Chẳng thể làm gì được gì khi không có sức mạnh chống lưng!!!

Ai cũng triệt để hiểu rõ rằng thời đại này sức mạnh mới lá thứ trọng yếu nhất, mọi thứ đều phải bắt nguồn từ nguồn sức mạnh của tự thân, rồi ngươi mới có quyền lợi để được lên tiếng để bản thân có thể sinh tồn trong cuộc đại loạn thế này.

.............

Lại nói tới thời gian trở lại đây, tuy nhẫn giới đã tai qua nạn khỏi nhưng các nhẫn quốc hùng mạnh ngày nào giờ đây đã không còn cơ ngơi hay sức mạnh thống trị của mình, để có thể làm chủ của nhẫn giới được nữa.

Bọn họ dù đã thống trị được vài chục năm rồi, nhưng cuối cùng cũng bị chân chính những ông lớn mạnh mẽ cho phủ phàn mà ném xuống đài, phải ngậm đắng dựa vào nhau mà sinh tồn trên mãnh đại lục hung hiểm vô số này.

Đại tai kiếp lần này giống như một cuộc tẩy rữa nhẫn giới, đem những kẻ yếu đuối nhưng may mắn dẫn đầu một mạch nhấn chìm xuống mặt hồ không chút thương tiết, những kẻ mạnh thật sự mới có tư cách sưng danh mà bước lên những cái thượng vị tôn quý ngạo nghễ nhẫn giới.

Nhưng các nhẫn quốc rơi đài, điều này lại vô tình lộ ra thời cơ tuyệt vời cho các thế lực lớn nhỏ trên nhẫn giới, ngày trước bọn họ đều bị đám nhẫn quốc kiềm chế bên trên nên chỉ dành tuân theo các luật lệ họ đề ra, dù sao người dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

Và trong cái rủi có cái may, bị kiềm chế ẩn nhẫn không phô trương lớn mạnh như nhẫn quốc nên trong cuộc đại nạn này các thế lực này cũng không phải thiệt hại nặng nề gì, dù có cũng chỉ là một đám nhân dân không có sức mạnh mà thôi, bọn họ tinh anh đều sống tốt mà lẫn trốn.

Bây giờ không còn ai ở bề trên trấn áp đi tham vọng của bọn họ, nên hàng tá các thế lực ẩn nhẫn lâu nay dưới bóng cây của nhẫn quốc lập tức thừa cơ nhau nhau đứng lên, bắt đầu tranh đấu thôn phệ mà thành lập một đế chế vĩ đại của riêng mình.

Và đây tạo nên một cuộc diện chiến đấu khốc liệt giữa các thế lực lớn nhỏ ở nhẫn giới, tất cả đều hướng tới một vương vị trên cao, tham vọng thống lĩnh nhẫn giới bước lên làm người thống trị tất cả.

Có thể ví như rằng đây là một cuộc chạy đua trở thành một con cự thú của các thế lực ở nhẫn giới, đây cũng sẻ là một bắt đầu của trang sách mới tại nhẫn giới, thú vị hơn trước đó rất nhiều, cũng tàn khốc hơn trước đó rất nhiều.

............

Triệu Phú Quý trong bóng tối như một cái chúa tể hắc ám sau màn quan sát hết mọi thứ mình đã sắp đặt, tàn nhẫn, huyết tinh, thảm khốc của nhẫn giới hiện trạng bây giờ chính là từ một tay hắn mà ra.

Nhìn thảm cảnh trước mắt không biết vì sao hắn chẳng có một chút tâm tình chập chờn nào, giờ đây có lẽ máu hắn đã lạnh đi hẳn, không còn bất kỳ quan tâm gì đến sự sống chết của những người được xem là con tốt dưới tay mình.

Lúc này Triệu Phú Quý cũng hoàn thành việc bố trí những con bài cuối cùng, mọi thứ bây giờ đã gần như nằm trong tầm khống chế của hắn, nhẫn giới từ này về sau sẻ được xem như một mãnh đồng lúa trồng trọt và chờ thu hoạch.

Mãi mãi cũng sẻ không có ai bên trong có thể biết được sự thật đen tối đằng sau thế giới này, mọi thứ đều được một bàn tay vô hình cho thao túng tất cả, không ai có thể thoát được sự thao tùng mà cũng không người nào có thể phản khàng được kẻ đứng đằng sau.

"Phong Vũ đến lúc chúng ta nên rời đi rồi .".

Khoảng không gian nào đó chiếu ra bao quát khung cảnh nhẫn giới, Triệu Phú Quý thân ảnh cao lên tận 2 mét với ánh mắt lạnh nhạt dị thường đang quan sát ra ngoài không gian, gương mặt kia không chút chập chờn biểu hiện tâm tình, thật giống như một cái máy móc lạnh băng không biểu tình.

Một lúc lâu hắn mới mở lời nói ra với thân ảnh đứng phía sau mình.

Phong Vũ ".......".

Trước khi biết mất Triệu Phú Quý còn không quên cho nơi đây thêm một chút thứ thú vị, hắn từ trong tay biến ra 5 quả trứng nhỏ màu bạc và 5 đoàn ánh sáng bảy sắc cầu vòng.

Không biết chúng là thú gì hay có tác dụng gì, nhưng các hiện tượng sảy ra xung quanh khi chúng xuất hiện liền có thể đoán được đây không phải thứ đồ vật bình thường.

5 quả trứng màu bạc xung quanh chúng bao khỏa một đoàn năng lượng hủy diệt, với khả năng hủy diệt khủng bố chất chừa bên trong, có thể thấy nó trực tiếp làm cho không gian xung quanh bị phá hủy ra vô số khe nức nhỏ.

Dù có bản năng thế giới này đang tự động hồi phục nhưng không gian xung quanh chúng vẫn không có dấu hiệu ngừng tan vỡ, sức mạnh hủy diệt này là khó có thể tưởng tượng nổi khi đó chỉ là trong trứng.

Nó sẽ sở hữu khả năng kinh khủng như thế nào sau khi quả trứng nở ra!! đó có thể làm một tai ách diệt thế a.

Một mặt khác, 5 đoàn ánh sáng bảy sắc cầu vòng lại chất chứa bên trong là một loại năng lượng cường hóa, và nó giống như một chất dinh dưỡng tuyệt vời có thể thúc đẩy vạn vật phát triển và tăng trưởng nhanh chóng.

Cứ như thế không do dự Triệu Phú Quý ném 5 quả trứng vào khoảng không vô tận bên dưới, còn 5 đoàn ánh sáng trực tiếp thảy vào nhẫn giới bên trong, miệng còn lại lẩm bẩm.

"Cố mà trưởng thành a bọn nhỏ, ta rất mong chờ khi thấy chân dạng của các ngươi đâu, nếu không phải các ngươi chỉ có thể sử dụng năng lượng của thế giới này ta liền đem các ngươi đi rồi, thật đáng tiết cho một sinh vật đâu.".

Sau đó Triệu Phú Quý cùng Phong Vũ vô thanh vô thức biến mật tại chỗ, chỉ còn lại một không gian yên tỉnh dần đang khép lại và một cái bí ẩn to lớn chờ người phát hiện.

Và bên trong nhẫn giới một ngày này cũng đột nhiên xuất hiện trên trời năm có cái cầu vòng dị tượng làm nổi lên một trận phong ba không hề nhỏ.

........

Rất nhanh Triệu Phú Quý thông qua cổng không gian trở về không gian tư nhân, đập vào mặt hắn là một cái không gian to lớn khác biệt tận 100 mét vuông diện tích, đây là hắn dùng hắc ám điểm cường hóa một chút.

Nên không gian bây giờ không chỉ có to lớn lên thế tích mà còn rắn chắc hơn về chất lượng, nếu lúc trước tam giai như Phong Vũ dễ dàng làm không gian phá hủy thì bị giờ đây hắn cũng cần phải nghiêm túc dùng một chút thực lực a.

Dù sao có tiền nhiều rồi cũng không nên keo kiệt với bản thân a.

"Chào mừng chủ nhân trở về...".

"Chủ nhân trở về....x3".

Lúc này dù có đang làm việc gì thì trong không gian đám người, ngay khi phát hiện Triệu Phú Quý trở về lập tức tiến lại mà cung kính chào chủ nhân chính mình.

Lần đầu chứng kiến cảnh tượng này trong người Triệu Phú Quý bất chợt nhiếu mài nhưng rất nhanh liền tiêu tan, thay vào đó là một sự cao thượng đẩy mạnh trong thần thái lẫn tính cách của một tên biến tính lạnh lùng như hắn.

Đây chính là thứ quyền lực mà bao người mong ước, hiện tại Triệu Phú Quý đã cảm nhận được sự sung sướng tột cùng khi sở hữu được, đúng là quyền lực là thứ thuốc tiên làm bao người trầm mê.

Bất quá Triệu Phú Quý đầu óc lại tỉnh táo hơn bao giờ hết, hắn minh bạch được đây chính là sức mạnh mang đến kết quả, dù không cam nguyện nhưng tất cả người ở đây đều chịu phục trước sức mạnh, chỉ cần có sức mạnh thì dù có muốn gì hắn cũng có thể đạt được.

Hắn không biết con đường mình chọn có là đúng hay không, nhưng hắn đã hiểu rất rõ chính là làm những thứ gì bản thân mình muốn làm, và hưởng thụ những thứ bản thân hằng mong ước, cuối cùng là có thể đạt được những thứ gì mình khát khao.

Như thế đã đủ rồi!!

Trở lại tầm mắt, Triệu Phú Quý có chút nhiếu mày nhìn ba nữ trước mặt, tuy hắn mệnh lệnh Toyoka phải dạy bảo các lễ nghi cho dám người này ngay khi gặp hắn, nhưng hiện tại thực hiện liền cảm giác không thuận tầm mắt, tính cách hắn đôi khi rất kho hiểu.

Dù sao cảm giác một đám thân phận nữ nô mà thôi, làm sao có tư tư cách đứng chào hắn a.

"Hừ gặp ta mà không quỳ xuống, ai cho một đám nô lệ như các ngươi dám cả gan đứng trước mắt ta, là con khốn nhà ngươi a.".

Oanh!

Nói rồi Triệu Phú Quý không chút thương hoa tiết ngọc nào một cướp đá bay Toyoka đính cạnh tường, hắn tuy không dùng lực gì nhưng phần lực lượng sẳn có trực tiếp làm con hàng vòng ba khủng này máu chảy phè phè mà chết ngay tại chổ.

Hai chị em họ Triệu nhận thức được mọi chuyện thì sắc mặt trắng không một chút máu, một cảm giác ớn lạnh đánh vào từ đầu xuống chân làm hai người cơ thể mất không chế mà run rẩy, nhưng may mắn còn nhận thực được đối với sợ hãi làm hai người hốt hoảng mà quỳ rạp đầu xuống đất.

Nhìn xác hết phía trước Triệu Phú Quý không có chút nào cảm tình dù hắn đã có những cơn mây mưa cùng nàng, nói nàng không biết gì chỉ làm theo mệnh lệnh của hắn thì có tội gì, nhưng đối với hắn đấy là nàng không có sự cung kính đối với hắn mới dám để nô lệnh đứng trước mặt hắn.

Nhưng nói gì đi nữa hắn có giết chết nàng thì đã sao???

Hắn chính là thích giết người không lý do như thế ai làm gì được hắn, hắn có sức mạnh thì hắn muốn làm gì theo ý nghỉ và bản năng của bản thân, gò bó trong một cái khuôn phép đạo dức do người định ra thì khao khát tự do của một đám sỡ hữu sức mạnh thì có ý nghĩ gì nữa.

Giết một người cũng chẳng đáng là gì, trong đây cũng thuận tiện giết gà đọa khỉ để dạy bảo cho đám nô lệ này tỉnh ngộ ra phải biết thế nào là cung kính với chủ nhân vĩ đại như hắn.

Nhìn xuống hai chị em nhà họ Triệu, Triệu Phú Quý ánh mắt lạnh băng không cảm tính, chân đạp vào đầu Triệu Khả Như nói.

"Vì là không có tên nào dạy khuôn phép nên các ngươi được xá tội lần này, nhưng nếu còn có lần sao liền giết không tha, nhớ rằng một khi các ngươi là nô lệ thì tất cả phải hướng về ta mà làm mọi thứ dù có chết nữa, nếu không dù có chết ta cũng có khả năng lấy linh hồn các ngươi mà nấu cháu .".

"Vâng thưa chủ nhân.".

Hai chị em họ Triệu run rẩy nói ra, cả ngươi như đống hầm băng mà tê dạy không một chút màu nào.