Vô Hạn Hắc Ám Hệ Thống, Ta Thành Vạn Giới Hắc Ám Đầu Sỏ

Chương 58: Hoang Giới



"Phạch phạch phạch.".

"Chủ nhân....ta sướng....thật mạnh..sướng quá...đ-t chết con nô tỳ này đi....a...ta ra.....".

Rộng lớn không gian cá nhân bên trong, thanh âm của cuộc hợp hoan cực lạc đang liên tục được vang vọng.

Triệu Phú Quý toàn thân để trần như nhộng trên giường đang khấy đảo cảm xúc, với thân người tuyệt mỹ nam tử và con dương vật to lớn đã làm nữ nhân đang chịu trận dưới hạ thân mất đi nhận thức tức thời, lâm vào cực khoái cảm xúc khó mà trở lại.

Triệu Khả Như bây giờ bị thô bạo nhất lực đạo mà liên tục thúc mạnh vào nơi xâu nhất, đầu óc nàng tất cả đều hóa thành một mãnh bột nhão không còn lấy thứ gì ngoài con dương vật to lớn đang ào oạt đâm vào khe l-n.

Từng cái điều ra thúc vào đều đem bản năng của một cái nữ nhân như nàng làm một lần phát ra hự hự thanh âm dâm dãng, hoàn toàn làm mất đi hình dáng của một cái yểu điệu nữ nhân mà chỉ còn là con phò cái dâm đãng đang chổng mông hưởng thụ.

Khe l-n Triệu Khả Như lúc này liên tục trào ra dịch thủy như một dòng suối, tay chân đều không khống chế được mà duỗi thẳng theo nhân thể, gương mặt kia bài ra hệt như một cái lẵng lơ dâm nữ đang đạt khoái cảm.

"Ách ách ách...Hự...a a...chủ nhân chơi chết ta rồi.....sướng chết mất....tử cung.... muốn bị đâm xuyên...không chịu nổi....chậm lại....muốn bắn.....l-n đều tê."

Dù đã ăn qua dan dược cường hóa thể chất lên một cái mới độ cao, so sánh lực lượng cùng thế lực cùng một con hùm trưởng thành không thua kém.

Mặt khác thân thể nàng còn được năng lượng của đan dược cho tẩy rửa thể chất, tái tạo nên mọi thứ toàn diện làm cho thân thể như được cường hóa lên một đẳng cấp khác biệt so với người bình thường, đã tiếp cận đến siêu nhân loại cảnh giới.

Nhưng giờ đây Triệu Khả Như cường hãng thân thể ấy, dưới đại dương vật to lớn của Triệu Phú Quý hoàn toàn là mềm yếu vô lực, không chút nào phản kháng, cứ thế nàng bị làm cho đến sảng khoái mà ngất đi tỉnh lại liên hồi.

Lúc này cũng đã qua gần một ngày thời gian, bộ dáng của Triệu Khả Như giờ đây sốc sếch đầu bù tóc rồi biểu hiện đã rất mệt mỏi, thân thể trở nên nhạy cảm đến tận cùng vì đã lên đỉnh quá nhiều.

May mắn Triệu Khả Như còn được nửa đường có bổ sung nước liên tục vào cơ thể, bằng không nhìn nàng lượng lớn xuất thủy như này, sợ rằng muốn mất nước mà chết đâu.

Cũng theo đó Triệu Phú Quý lúc này đang hưởng thụ khoái cảm bung tỏa, bất chợt cảm giác được dòng chảy nóng bỏng đang lao dốc tới, hắn ngay lập tức từ tư thế doggi đối với Triệu Khả Như lập tức hai tay chộp vào đôi chân nàng.

Một phát nhất nàng cùng đi theo đứng lên, tay sách chân của Triệu Khả Như đem âm đạo đang ửng hồng của nàng một mạch banh ra phía trước, khe thịt bấy giờ cũng được so ra rõ ràng một động quật ở trung tâm.

Có thể thấy rõ trên đỉnh hang là âm vật hồng nhuận mà căng cứng đang vương cao đón gió, cùng với đó dâm thủy vẫn không ngừng tuôn trào mà chạy xuống dưới nữa bờ mông.

Đến đây khoái cảm đạt đến đỉnh điểm, Triệu Phú Quý phía sau một phát dùng thêm lực mà thúc hông mạnh, đem dương vật đi một đường cong tròn mà đâm thẳng vào bên trong âm đạo, cứ thế lao dốc không có dấu hiệu giảm bớt vận tốc.

Cây dương vật to lớn rồi một mạch xuyên qua khe hẹp dâm tiếng vào thẳng tử cung của mỹ nhân mà đâm mạnh đầu khấc vào nơi chốn cuối cùng.

Bụng ngoài của Triệu Khả Như đều bị đâm phải u lên rõ hình dạng to lớn của con quái vật bên trong.

Thân thể yếu mềm bên ngoài của nàng cũng hoàn toàn không kiềm được mà ưỡn cong lên môt vòng, mặt ngước thẳng lên trời cùng đôi mắt trắng dã biểu hiện của thân thể lên đỉnh cực độ.

"HỪ".

Triệu Phú Quý căng chặc dương vật một phát hô to, thân thể ngay lập tức hung hăng bắn ra nóng hổi tinh dịch òa oạt lấp đầy Triệu Khả Như bên trong.

Đem bụng nàng phòng to ra đến cực hạn dường như muốn nổ tung ra vậy, tại đây cũng làm mỹ nữ sảng khoái đến hạn độ đỉnh điểm, đem nàng thân thể duỗi ra như que cuổi rồi bất tỉnh tại chỗ với sung sướng cuộng trào.

Bắn xong một đợt thoải mái Triệu Phú Quý đem Triệu Khả Như vô tình mà thả xuống dưới sàn, cho nàng thân thể nhỏ nhưng đang không ngừng co quắp vì sung sướng mà trực tiếp hòa lẫn vào trong đống dâm thủy cùng tinh dịch kết hợp.

Triệu Khả Như ý thức lúc này đã hoàn toàn lâm vào trầm luân không cách nào suy sét, thân thể bất động thỉnh thoảng lại run lên một cái vì tê tái âm đạo.

Toàn thân da thịt căn mộng trắng trẻo giờ đây đã phủ đầy màu trắng đục tinh dịch, ngực to phía trước cũng kiệt quệ sức sống ngã xệ đi ra hai bên.

Bụng nàng vẫn còn căn phòng lên vì chứa nhiều tinh dịch, lỗ âm đạo bị dương vật cậy thành lỗ lớn đang phần nào đào thải ra số lớn trắng dục tinh dịch, còn gương mặt trên biểu thị rõ ràng sự cực khoái và nụ cười đầy dâm tiện.

Bộ dạng kia hệt như một cái bồn chứa tinh đã đạt đến trình độ thỏa mãn, hình ảnh kia thật sự làm cho người hưng phấn đến.

Bên trên cũng không để ý đến Triệu Khả Như nằm đó, Triệu Phú Quý rất nhanh liền dùng tinh thần lực bao khỏa toàn thân, một mạch đem nhờn nhụa các loại chất nhầy bám đính cho tẩy rữa sạch sẻ, da dẻo lại mát mẻ thoải mái lại tìm trở về.

"Chủ thượng, thức ăn đã chuẩn bị xong, mời ngài thưởng thức.".

Lúc này Phong Vũ chờ phía sau từ lâu cũng lên tiếng nói, hắn gương mặt vẫn như cũ trang nghiêm không có chút gì là biến đổi, dù cho đó là sau khi nhìn qua Triệu Phú Quý cơn mây mưa vừa rồi.

"Ân, chúng ta đi thôi, rất lâu rồi ta chưa ăn được một bữa ăn đàng hoàng đâu.....".

Nói rồi cả hai quay đi chỉ còn lại Triệu Khả Như đang phê pha nằm đó la liệt, đứng cạnh bên còn có em nàng nhìn chị hai thở nhẹ một hơi phiền muộn.

Tuy nói bây giờ Triệu Phú Quý cũng có thể sống cuộc sống tuyệt thực mà không vấn đề gì, nhưng thói quen phải ăn uống đầy đủ ba bữa mỗi ngày trong mười mấy năm qua thật sự làm hắn khó bỏ, huống chi Triệu Phú Quỳ còn là một cái ăn hàng siêu cấp.

Vả lại ăn những thứ đồ tốt cũng có thể hấp thu năng lượng cho bản thân, hắn cũng không muốn sống một cuộc sống mà chỉ đơn thuần đến nhàm chán mà hấp thu năng lượng để sinh tồn, đó chẳng khác gì một cái máy móc truy cầu vĩnh sinh cả.

Người sống một đời này để trải nghiệm lấy mọi thứ của thế giới này, mà ăn chính là một cái không thể thiếu, đời này sống mà không ăn thì còn ý nghĩa gì đâu.

Không gian cá nhân bên trong cũng không phải bày ra một bàn tiệc lớn, mà một cái quầy hàng tạm thời được dựng lên để nấu ăn do yêu cầu của Triệu Phú Quý, người nấu chính là Phong Vũ cùng một đám hắc ám chi binh làm phụ bếp.

Một bữa ăn thịnh xoạn cứ thế mà diễn ra...

..............

Màu trắng to lớn một thông đạo không gian cứ thể dần mở rộng ra, đi qua tầng mở ảo không gian ngăn cánh, có thể phóng mắt nhìn ra khung cảnh hoang vu hoàn toàn khác biệt rõ rệt so với cá nhân không gian ban đầu.

Ai có thể nghỉ chỉ bước qua một cái tâm mắt mình đã hoàn toàn được thay đổi khác biệt.

Cả hai chỉ đơn giản cách nhau một mặt chắn trong suốt nhưng lại khó tin mà phân biệt ra hai vùng khác nhau thế giới

Đây chính là thông đạo dẫn qua tiểu thế giới cấp thấp ngày trước mà Triệu Phú Quý đã nhận quà được, một thứ đồ chất lượng bị lãng quên.

Thông đạo rất nhanh vững chắc, hai người Triệu Phú Quý rồi cũng ngự không bay đi qua, ngay lập tức một loại trạng thái thần kỳ ập đến bản thân trong mảnh tâm linh làm Triệu Phú Quý dường như muốn thoát thai mà bay lên.

Hắn có cảm giác mình bây giờ là một cái chân chính chủ nhân của mảnh tiểu thế giới này, xem như một cái chưởng khống giả của nơi đây đứng trên hết thảy lẫn cả quy tắc hay thiên đạo quyền hành.

Bất quá tiểu thế giới này bây giờ còn quá nhỏ yếu đến nổi không có sinh ra thiên đạo đạo để quản lý thế giới.

Các loại quy tắc cơ bản của một thế giới cũng chưa được hoàn thiện, hoàn toàn là một cái tiểu thế giới nhỏ yếu đến mức làm cho người nản lòng.

Lúc này ánh mắt mở ra, Triệu Phú Quý dường như được gia trì sức mạnh đến cao nhất, tầm quan sát vươn cao đến bao quát hết thảy toàn bộ tiểu thế giới này, một hòn đá hay một hạt bụi ti li cũng không thoát khỏi hắn tầm thị giác thượng đế này.

Diệt tích tổng quát toàn bộ của nơi đây là 100 km vuông, thông qua thị giác thượng đế Triệu Phú Quý có thể miêu tả đơn giản nhận thức rõ tiểu thế giới này là một mảnh hoang nguyên không có bất cứ thứ gì ngoài đất đá.

Nơi đây càng không có mặt trời tồn tại, không trung cũng không có thứ gì ngoài một mảng hư không trống vánh.

Nhưng không vì thế mà nơi đây trở thành một mảnh tối tăm địa phương, mặc dù không có nguyên lý gì chiếu sáng tựa như mặt trời rọi sáng các tinh cầu trong thái dương hệ, tiểu thế giới nơi này vẫn treo lên một mặt sáng ban ngày.

Dựa theo trái đất góc độ lời nói đánh giá, thì nơi đây đang có sẳn một buổi sáng ban ngày không có ánh năng cũng không cần dựa vào thứ gì chiếu sáng, có thể đó là một loại nào đó đặt thù của tiểu thế giới này a.

Hay nói đúng hơn là mọi thế giới khác nhau đều sẻ có khác biệt, và đương nhiên ban ngày của tiểu thế giới nhìn thấy được là trong mắt của nhân loại, của Triệu Phú Quý, còn trong mắt các sinh vật khác thì mọi thứ còn không biết chắc.

Không những thế nơi đây còn so với trái đất khác biệt rất nhiều, khắc nghiệt và tử địa chính là những thứ có thể miêu tả lấy nó trong mắt của một tên nhân loại, bởi vì nhân loại trong hoàn cảnh này hoàn toàn không có chút nào khả năng để sinh tồn.

Trọng lực cất cao lên đến 3 lần của trái đất, nhiệt độ cả một tiểu thế giới cực kỳ cao lên đến hàng trăm độ c, không có một giọt nước tồn tại, cường độ không khí dày đặc chứa bên trong là các loại axit có thể ăn mòn cực mạnh và nhiều thứ đặt biệt nguy hiểm khác.

Khó có thể nghỉ ra một nơi như này sẻ có được sinh mệnh như thế nào, cũng có thể là đối với trong vũ trụ nó là một cái vô cùng bình thường thậm chí là rất tốt cho sinh mệnh sinh ra, duy chỉ có nhân loại yếu đuối nhân thể mới xem nơi đây là khắc nghiệt hoàn cảnh.

Và cuối cùng toàn bộ bọn chúng, mãnh đất này được bao khỏa gọn gàng trong một đoàn hư không, hình dạng kia thì khỏi cần nói nhiều, kêu nó là một cái đảo hoang không sai chút nào.

Đứng trên không nhìn mãnh đất chết bên dưới Triệu Phú Quý cũng không có gì thất vọng, đối với hắn sở hữu một mãnh tiểu thế giới như này đã là chuyện rất tốt rồi, nơi đây có như thế nào tình trạng thì cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Đất chết mà thôi cũng chẳng có gì là to tác, cùng lắm bỏ ra một chút công cải tạo lại nó mà thôi, chuyện này thật sự quá là đơn giản đi, đổi lại hắn bây giờ có thêm một tiểu thế giới để phục vụ cho dã tâm của chính mình.

Lúc này trên tay Triệu Phú Quý xuất hiện một khúc gỗ mục, mặc dù đang được bao khỏa trong tinh thần lực nhưng nó tảng phát ra sinh mệnh năng lượng nồng nặc đến đọa người.

Một tí sinh mệnh năng lượng rò rỉ ra bên ngoài thật giống như mùi hương ngào ngạt từ một món thức ăn thân tiên say mê.

Ai có thể tưởng tượng nổi một khu gỗ mục nát trước mặt vậy mà ẩn chứa đậm dà sinh mệnh năng lượng tới vậy.

Chỉ đơn giản hít vào một ngụm Triệu Phú Quý liền cảm giác trong người sảng khoái đến lạ thường, không những thế một nguồn năng lượng đi vào cơ thể hắn con tạo nên dậy sống không ngừng.

Sinh cơ dạt dào từ lượng lớn sinh mệnh năng lượng trực tiếp luân chuyển một vòng trong nội thể, đem từng tế bào của Triệu Phú Quý như mát xa qua một lần cực kỳ thoải mái, cảm giác như đang sống lại một lần.

Cuối cùng đi hết một vòng toàn thân, sinh mệnh năng lượng cứ thế một mạch đi vào trong tâm sinh mệnh của cơ thể, và được nơi đó một mạch hấp thu vào cái gọi là sinh mệnh bản nguyên của thân thể này.

Ngay tức khắc đó cả cơ thể Triệu Phú Quý nổ lên bừng bừng sinh cơ, dạt dào khí tức sinh mệnh từ khắp các tế bào trong cơ thể tản phá, trong phút ngắn cảm giác như sinh mệnh đột ngột muốn thăng hoa lên một tầm cao mới.

Nhưng cuối cùng mọi thứ cũng bình ổn trở lại như không có chuyện gì sảy ra, có lẽ đó chỉ bị sinh mệnh bị kích thích mà dẫn đến cuộn trào mà thôi, bất quá nguồn năng lượng đó cũng làm sinh mệnh bản nguyên của Triệu Phú Quý dân cao lên một đoạn.

Gần hơn trên con đường để thăng hoa lên sinh mệnh đẳng cấp cao hơn.

"Không hổ là linh thụ a, chỉ mới là một cành non mà đã sở hữu năng lượng khổng lồ như thế này, nếu chân chính là linh thụ không biết sẻ bá đạo đến cở nào nữa a.".

Thở ra một hơi, Triệu Phú Quý giờ đây thái độ chuyển biến ngược lại hoàn toàn, hắn nhìn khúc gổ mục nhưng lại giá trị liên thành linh thụ cành non trước mặt liền không muốn bỏ đi nữa, nổi tiết rẻ bất ngờ trào dân sao khi vô tình thử dùng nó.

"Ta thấy giữ lại ngại dụng vẫn là tốt hơn, thứ này đối với ngài có ích rất lớn cho việc đột phá sinh mệnh tầng thứ.".

Phong Vũ im lặng hồi lâu cũng lên tiếng, hắn suy nghỉ đều là con đường có ích nhất cho Triệu Phú Quý hiện tại.

Xoa đầu một cái nhanh chóng suy nghĩ, Triệu Phú Quý rốt cuộc cũng quyết định, hắn thở dài một hơi đem trong tay mình linh thụ cành non ném xuống bên dưới.

"Haizz, không buôn bỏ được lợi ích trước mắt ngày sau khó thành việc lớn a.".

Phong Vũ một bên lặng im, đối với Triệu Phú Quý bản thân hành động hắn luôn không có quyền nói gì thêm.

Lúc này cành non linh thụ vừa rơi xuống mới chạm mặt đất, phút chốc lặng im thì ngay sau đó Triệu Phú Quý trong tâm tinh liền có cảm giác được một thứ gi đó đang liên hệ đến mình, qua thân phận chưởng không giả của tiểu thế giới nơi đây.

Mà thứ đó không gì khác ngoài linh thụ cành non bên dưới, quả không phải hư danh thiên địa kỳ vật, nó thậm chí còn có linh trí để công thông người quản lý thế giới để bắt tay hợp tác cùng nhau phát triển.

Triệu Phú Quý có thể nhận biết rõ ràng linh thụ cành non này là thứ xúc tác tuyệt vời cho tiểu thể giới phát triển.

Khó ai có thể kháng cự lại lần hợp tác này a, Triệu Phú Quý thì khỏi cần nói hắn lập tức không chút phản đối.

Cả hai cùng có lợi thì cái gì cũng có thể.

Liền kết vừa đạt thành sau đó, khu gỗ mục tưởng chừng như muốn lụi tàn lập tức nổi lên một cổ hấp lực, đem không khi của tiểu thế giới nhất mạch hấp thu vào một lượng lớn, sau đó nó cũng theo dòng cát mà lúng xuống mặt đất bên dưới.

Bên trên mắt thấy cảnh này Triệu Phú Quý cũng không chút nóng lòng như hồi con non trẻ, hắn biết dù muốn cải tạo một tiểu thế giới thì cần khoảng thời gian không ít, nếu như nhanh chóng thì mấy tỷ năm của Trái Đất cũng xem như vứt cho chó ăn.

"Ân, tiểu thế giới này con chưa có tên nha, vậy liền kêu là hoang giới a.".

Rồi cứ thế Triệu Phú Quý ngồi xuống giữa hư không mà lâm vào trạng thái dưỡng thần.