Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 13



Chương 13

Cố Gia Huy nhìn dáng vẻ của cô qua cửa sổ kính pha lê, nhịn không được muốn cười.

Vốn còn tưởng rãng cô nhất định sẽ đau.

khổ khóc nhè, lại không nghĩ tới tâm trạng của cô sẽ lập tức tốt lên, cảm xúc tới nhanh mà đi cũng nhanh, giống như không hề có tim, không thể có phổi.

Cố Gia Huy xoay người chuẩn bị rời đi, thế nhưng lúc này lại đụng phải một đứa nhóc con.

Đứa trẻ đó ngẩng đầu nhìn thấy gương mặt anh, lập tức sợ tới mức té ngã trên mặt đất, oa một tiếng khóc lớn Tiếng khóc rất lớn, kinh động tới toàn bộ khách hàng trong tiệm, trong đó cũng bao gồm cả Hứa Minh Tâm.

Cô không nghĩ tới sẽ nhìn thấy Cố Gia Huy ở chỗ này, cũng không ý thức được việc anh theo dõi cô, Hứa Minh Tâm còn tưởng anh cũng tới đây ăn chút gì đó.

Mà giờ phút này, mẹ của đứa trẻ đó chạy ra, ôm đứa bé vào lồng ngực.

Bà ta nhìn đến gương mặt làm cho người †a sợ hãi kia của Cố Gia Huy, lập tức chửi ầm lên: “Sao lại thế này, có gương mặt như thế này thì đừng có đi ra ngoài dọa người khác có được không? Nếu như dọa con của tôi phát điên, cậu có chịu trách nhiệm được không?”

Người xung quanh cũng chỉ chỉ trỏ trỏ, bọn họ đều đang bàn tán vết sẹo khiến cho người ta sợ hãi ở trên mặt Cố Gia Huy.

Đối với những lời đó Cố Gia Huy đã sớm bỏ ngoài tai, không hề đặt ở trong lòng Thế như bộ dạng im lặng không nói chuyện của anh ở trong mắt Hứa Minh Tâm lại biến thành tự ti cùng ấm ức!

Vũ trụ nhỏ Hứa Minh Tâm chớp mắt bùng Cô nhanh chóng vọt vào trong đám người, đứng trước mặt Cố Gia Huy lấy tay che cho anh, giống như gà mái mẹ bảo vệ gà con Cô không hề nể mặt nói: “Chị gái này, phiền chị nói chuyện lễ phép một chút được.

không? Là nhóc con nhà chị đụng phải chồng của tôi, thậm chí còn khiến bánh kem dính hết lên quần tây trang của anh ấy, chúng tôi không tìm chị đòi bồi thường thì thôi, sao chị lại còn lớn miệng trả đũa?”

“Ẩy cái con nhóc này nói chuyện kiểu gì đó? Cũng nhìn lại xem người đàn ông của mình lớn lên xấu xí dọa người như thế nào đi!

Nhất định là người đàn ông của cô dọa cho con của tôi sợ hãi mới khiến nó đụng vào người anh ta. Tôi còn chưa tìm cô đòi tiền bồi thường tổn thất tinh thần đâu, cô còn dám lớn giọng càn quấy? Mọi người đều thấy rồi đó, người này lớn lên xấu xí đáng sợ như thế nào, con của tôi nếu như lưu lại bóng ma tâm lí thì làm thế nào?”

Người phụ nữ kia không chỉ không xin lỗi mà ngược lại lại còn hung hăng hơn.

Người xung quanh cũng nghiêng đầu ghé tai, ánh mắt nhìn về phía bọn họ tràn đầy sự trách móc.

“Đúng thế, lớn lên xấu như vậy, lỡ như dọa trẻ con sợ hãi thì làm thế nào?”

“Chị nói nhỏ một chút, lỡ như gã là tên biến thái thì làm sao? Không phải trong TV thường hay nói có nhiều người bởi vì thân thể khuyết tật nên hình thành tâm lí tự ti, cuối cùng biến thành tên sát nhân máu lạnh giết người không ghê tay hay sao?”

“Đúng đúng đúng, cẩn thật một chút, cẩn thật một chút!”

Hứa Minh Tâm nghe thấy mấy lời bàn tán chói tai này, mặc dù không phải nói về cô, nhưng vẫn khiến cô khó chịu vô cùng.

Cô và Cố Gia Huy đã đính ước, về sau cô chính là người của anh.

Tuy rằng sợ gương mặt của anh, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không dùng lời nói độc ác làm tổn thương anh. Hơn nữa thân thể khuyết tật cũng không phải là anh muốn như vậy, chẳng lẽ chỉ vì thân thể có khuyết tật mà cả đời này anh chỉ có thể sống trong bóng tối, không thể xuất hiện trước ánh sáng sao?