Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam

Chương 24: Mãi Yêu Đàn Ông Khốn Nạn!



Lộ Hàng đang chơi hăng, chắc chắn không chịu đi rồi, cuối cùng đến tận khi mưa rơi tí tách, anh ta mới chịu về.

Về đến phòng, hai người đã ướt sũng.

Lộ Hàng biết mình có tội nên không dám giành phòng tắm với Hướng Hoài Chi, bèn ngoan ngoãn chờ anh ra.

Tắm rửa xong, Hướng Hoài Chi lấy khăn lau khô tóc, sau đó mới mở máy.

Tám giờ, đã quá giờ đánh Đấu Trường. Nhưng dạo này anh kiếm được khá nhiều điểm, không đánh một ngày cũng chẳng sao.

Nhìn biểu tượng bạn bè, chẳng có gì cả.

Vài phút sau, anh mở khung bạn bè ra, Tiểu Điềm Cảnh đang trên mạng thật.

Người mà ngày thường vừa lên mạng đã gửi tin nhắn ngay cho anh, sao hôm nay lại đột nhiên im lặng thế?

Đang nghĩ ngợi, biểu tượng bạn bè nhấp nháy.

[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Có đó không? Lửa cháy mông rồi!!

[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừ.

[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Tiên Tiên dẫn một nhóm người đi cưỡng chế PK Tiểu Điềm Cảnh.

[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi:?

[Bạn bè] Yêu Là Chia Cậu Ăn: Thật đó, ở ngay Rừng Gỗ Đen nè, anh qua đây được không?

Quả thật Cảnh Hoan đang bị bọn Tiên Manh Manh cưỡng chế PK, thực ra cậu vừa vào Rừng Gỗ Đen đã nhìn thấy đội đang ở sau lưng mình, ban đầu tưởng họ chỉ đến làm nhiệm vụ thôi, dù sao thì…

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Không lâu trước đây mới bị tôi đánh rớt trang bị, chưa rút được bài học à? (thắc mắc)

[Cận] Tiên Manh Manh: Bớt nói nhảm, do lúc đó tôi treo máy thôi.

Cảnh Hoan gõ được một nửa thì bị ép dừng lại để tránh kỹ năng.

Lần này Tiên Manh Manh có chuẩn bị từ trước, cô dẫn theo hai Thuật Sĩ và hai Thích Khách, một đội hình giết người tiêu chuẩn.

Chẳng mấy chốc, người đến xem dần nhiều hơn, Cảnh Hoan cảm thấy hơi lạ, Rừng Gỗ Đen không phải bản đồ lớn, sao đột nhiên có nhiều người tụ tập thế?

[Cận] OTP JohnJae: Không ngờ còn đang đánh…

[Cận] Cô Gái Dưa Hấu: Tôi đến hiện trường ngay đây!

[Cận] Kỷ Tiểu Niên: Hôm nay đuổi giết tuesday Tiểu Điềm Cảnh không giới hạn số lần, người chơi có hứng thú hãy đến phòng live stream 8121xx xem nhé. (tung hoa)

Cảnh Hoan hiểu ngay, hóa ra Tiên Manh Manh mở live stream.

Bấy giờ Tiên Manh Manh đứng cuối đội, sau khi cấy hết buff thêm máu liên tục lên người mình mới thong thả gõ phím.

[Cận] Tiên Manh Manh: Tôi xem lần này cậu chạy kiểu gì, Hồ Tiên Động của cậu nhanh đến mấy cũng có bằng Thích Khách không?

Không bằng thật, đây là Rừng Gỗ Đen, tốc độ di chuyển của Thích Khách trong bản đồ này biến thái đáng sợ.

Cảnh Hoan chửi thề trong bụng.

Tâm Hướng Vãng Chi, rốt cuộc anh có vầng sáng chó má gì vậy hả?!

Thuật Sĩ liên tục ném bùa chú lên người Cảnh Hoan, Cảnh Hoan tránh được, nhưng mỗi lần tránh xong, sau lưng đều sẽ bị Thích Khách đâm cho một kiếm, Huyết Trì của cậu cũng không cung cấp đủ, lượng máu chẳng khả quan chút nào.

[Cận] OTP JohnJae: Mà sao tôi cảm thấy cách di chuyển của Tiểu Điềm Cảnh tốt vậy… Nếu là tôi thì đã bị Thuật Sĩ phong ấn cho khỏi động đậy lâu rồi.

[Cận] Thiếu Niên Đuổi Gió: Không phải cậu cảm thấy, mà là giỏi thật, tôi từng đánh Đấu Trường chung với cô ấy và Tâm Hướng Vãng Chi, DPS bên tôi gần như không chạm được vào cô ấy luôn.

[Cận] Vân Đóa Đóa: Mà sao tôi thấy kỳ lạ vậy, Tiên Manh Manh huênh hoang đòi giết Tiểu Điềm Cảnh, nhưng lúc đánh lại luôn trốn phía sau không động đậy? Còn thêm cho mình nhiều buff phòng ngự vậy nữa? Hưm, nhìn sao thì trang bị của cô ấy cũng tốt hơn Tiểu Hồ Tiên mà, không đến mức “nhát cáy” vậy chứ?

[Cận] Kỷ Tiểu Niên: Người không hiểu chuyện đi ngang đừng lắm mồm, thích xem thì xem, không thích thì biến. Cứ nói mấy câu vo ve bình phẩm, cẩn thận người tiếp theo là cậu đấy.

[Cận] Vân Đóa Đóa: Liên quan gì đến cậu, cậu là trợ lý của Tiên Manh Manh à?

[Cận] Kỷ Tiểu Niên: Mẹ, nói chuyện chú ý vào, tôi là bạn của cô ấy.

Cảnh Hoan nhìn số tiền trên người mình, có hơi đau lòng.

Để đập trang bị, cậu vừa mua bốn trăm tiền game, nếu chết sẽ rớt tận hai trăm đấy.

Lúc nào Cảnh Hoan cũng ghi nhớ những giả thiết mình tự đặt ra, đây là tiền tiêu vặt cả tuần của cậu đấy!

Sau chuyện này, cậu phải kể lể bán than bán thảm với Tâm Hướng Vãng Chi mới được!!

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Cậu dám solo 1vs1 với tôi không?

[Cận] Tiên Manh Manh: Chuyện có thể giải quyết bằng tiền thì tại sao tôi phải solo với cậu?

Người vây xem ngày càng đông, ý kiến của người chơi cũng khác nhau, có người nói Cảnh Hoan đáng đời, cũng có người nói Tiên Manh Manh quá đáng, chẳng mấy chốc khung đối thoại trên đầu người chơi đã chắn cả một góc rừng.

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ.

Đáp xong câu này, Cảnh Hoan đột nhiên không chạy nữa. Cậu ngồi thẳng xuống đất, thế là trên người dính ngay Bùa Định Thân của Thuật Sĩ.

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Đến đây, muốn giết thì nhanh lên, tốc độ nào.

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ấy còn đang chờ tôi đánh phó bản đó. (xoa đầu)

[Cận] Tiên Manh Manh: …

Nói vậy rõ ràng là đang chọc thẳng vào chỗ đau của Tiên Manh Manh.

[Cận] Tiên Manh Manh: Cậu tưởng tôi chỉ giết một lần sẽ thả cậu đi sao?

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Giết được tôi một lần đã xem như cậu may mắn rồi đó chị hai ơi.

Khiêu khích xong, Cảnh Hoan thầm thở dài.

Những tháng ngày yên bình chẳng được bao lâu lại phải kết thúc rồi, thậm chí cậu đang nghĩ có phải acc này khắc cậu hay không, trước đây cậu chơi Cửu Hiệp nhiều năm thế rồi, nhưng chưa bị đuổi giết bao giờ cả.

Tiên Manh Manh không nói nữa, cũng chẳng biết cô nói gì trong đội mà hai Thích Khách cùng xông đến, có vẻ muốn cho cậu về chầu trời.

Cảnh Hoan đang xót xa cho hai trăm vàng thì một khung đối thoại chợt nhảy ra giữa màn hình game.

[Tâm Hướng Vãng Chi mời bạn vào đội. Có. Không.]

Cảnh Hoan sửng sốt, vô thức nhấp Có.

… Tên này đến từ khi nào vậy?

Người chơi PK ngoài dã ngoại sẽ không bị kéo vào bản đồ PK đặc biệt, bất cứ lúc nào cũng có thể vào đội hoặc nhận thêm thành viên mới, lúc đánh xáp lá cà thường xuất hiện chuyện đồng đội tử vong, sau đó lại chạy từ địa điểm hồi sinh về, vào đội lại rồi PK tiếp.

Mà bây giờ cậu vào đội của Tâm Hướng Vãng Chi, chứng tỏ việc Tiên Manh Manh cưỡng chế PK cậu cũng nghĩa là đang cưỡng chế PK Tâm Hướng Vãng Chi.

Bấy giờ Tâm Hướng Vãng Chi nhảy ra khỏi dòng người, đứng trước mặt Tiểu Điềm Cảnh, vũ khí trong tay đột nhiên biến thành thanh đao khổng lồ chắn phía trước, ám khí mà Thích Khách ném ra đều trúng thanh đao của anh rồi lũ lượt rơi xuống đất.

Khán giả vây xem sững sờ.

[Cận] Vũ Nhi: Tâm Hướng Vãng Chi đến hồi nào vậy… Không thấy luôn?!

[Cận] OTP JohnJae: Xem ra khung đối thoại của chúng ta ghê gớm quá rồi, che luôn ánh sáng thần binh.

[Cận] Dân Dân Xông Lên: Mẹ, kích thích vậy á? Tâm Hướng Vãng Chi làm vậy là đang công khai vả mặt Tiên Manh Manh sao?! Tàn nhẫn quá vậy.

[Cận] Xem Như Ý Trời Trớ Trêu: Chịu thôi, người mới và người cũ đánh nhau, chắc chắn phải bỏ một người rồi.



Cảnh Hoan đã hoàn hồn: “Anh…”

“Phong ấn được một Thuật Sĩ không?” Hướng Hoài Chi hỏi.

Cảnh Hoan hiểu ngay anh muốn làm gì: “Được.”

“Tôi đánh bên phải, phong ấn Thuật Sĩ bên phải. Cẩn thận Thích Khách, đừng để chết.”

Gần như ngay khi Tâm Hướng Vãng Chi nói xong, hai người đồng thời ra tay, xông thẳng về phía cánh phải.

Thuật Sĩ bên phải giật nảy mình, còn tưởng mình sắp bị giết.

Nhưng không. Tiểu Điềm Cảnh xông đến trước mặt cậu ta phóng một đống tơ nhện, cậu ta không trở tay kịp nên bị trúng phép thuật phong ấn.

Tâm Hướng Vãng Chi chuyển đao trong tay về trạng thái trường kiếm, “vút”, anh nghiêng người phóng thẳng đến chỗ Tiên Manh Manh ở phía sau cùng!

Không ai ở đây kịp phản ứng, thanh trường kiếm xé toạc Tiên Y Kim Giáp của Tiên Manh Manh, đâm thẳng vào người cô, sau bốn nhát liên tiếp, đôi cánh sau lưng cô dường như có sức sống, nó run rẩy nhẹ vài cái rồi ngã xuống đất theo nhân vật.

[Người chơi Tiên Manh Manh đã bất cẩn bị đối phương giết trong lúc cưỡng chế PK, mất Vũ Linh Khổng Tước.]

Cây trâm của Tiên Manh Manh bị rớt rồi.

Tình thế xoay chuyển quá đột ngột, Tiên Manh Manh chết cũng quá nhanh, chiến đấu đã kết thúc nhưng người xem vẫn không giải tán, cả đội sát thủ mà Tiên Manh Manh mời đến cũng đứng lặng tại chỗ.

Họ chuyên nhận những vụ giết người, làm ăn bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện giết người không thành công, mà chủ thuê còn bị giết như vậy.

Khi mọi người khó khăn lắm mới hoàn hồn, định gõ chữ tỏ ý kích động, thì “soạt”, chẳng biết hai người đang đứng giữa bản đồ ban nãy đã bay đi đâu rồi, nhưng do kiêng kỵ Tâm Hướng Vãng Chi nên đội giết người không dám đuổi theo.

Hướng Hoài Chi đưa cô ấy về thành chính.

Chờ đến khi về thành chính rồi, cuối cùng người trong đội mới có phản ứng, cô ấy xoay người, chiếc đuôi cáo cũng lắc lư theo động tác.

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh:!!!!!

Hướng Hoài Chi nhướng mày, như chợt nghĩ đến điều gì.

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Tôi đi đây.

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Á á á anh giỏi quá QAQ Em em em yêu anh chết mất, tiểu nữ đây không có gì báo đáp! Em em em chỉ có thể lấy thân báo đáp thôi!! Em xin làm trâu làm ngựa cho anh! Xin được giặt đồ nấu cơm cho anh!

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Tất nhiên! Làm vợ anh cũng được luôn! Hoàn toàn OK!

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: …

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Cả đời này của em xin được cuồng dại vì anh! Xin được đập đầu bùm bụp vì anh!!

Động tác rời đội của Hướng Hoài Chi khựng lại, cuối cùng vẫn quyết định bóp chết những suy nghĩ quái lạ kia của Tiểu Điềm Cảnh.

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Cô ấy giết cậu là do tôi.

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Hả?

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Chắc cậu cũng rõ, nếu không vì tôi, cậu sẽ không gặp phải chuyện tệ hại này, tôi đã liên lụy cậu.

Hướng Hoài Chi trầm ngâm một lúc, gõ chữ.

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: Tôi là tên đàn ông khốn nạn.

Tiểu Điềm Cảnh chợt không đứng nổi nữa, trông đến là ngơ ngác.

Ngốc luôn rồi sao?

Ngón tay Hướng Hoài Chi đặt trên bàn phím, chần chừ một lúc rồi gõ chữ: Nên sau này…

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Đàn ông khốn nạn thì đã sao?

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi:?

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Đàn ông khốn nạn tốt biết mấy?!

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Tên đàn ông khốn nạn nào giỏi văn có thể làm thơ cho em nghe! Giỏi võ có thể chịch suốt ba ngày! Vừa dỗ dành được bọn trà xanh giả tạo! Vừa lấy lòng được mấy bé loli! 24 tiếng dành trọn dịu dàng! 72 tiếng chờ em online! Yêu đương không kiểm tra tin nhắn! Chia tay không quấy rầy nhau! Tới tháng còn biết pha nước đường cho uống! Trước khi ngủ thì chúc ngủ ngon!

[Đội] Tâm Hướng Vãng Chi: …

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Trời ơi! Đàn ông khốn nạn là báu vật của thế gian này! Mãi yêu đàn ông khốn nạn!!!