Xuyên Không Ta Trở Thành Toàn Năng Phụ Thân

Chương 44: Thánh Địa hội nghị



Khi Thánh Địa đại quân đang chuẩn bị xuất phát chi viện cho bên phía chiến trường Nhân Yêu thì cao tầng lại tiếp nhận được truyền tin cầu cứu của đồng đạo.

Mấy vị Bán Bộ cảnh thủ hộ thần tình có chút trầm trọng.

Mới đầu bọn họ chỉ cho rằng Yêu Tộc tấn công chỉ là tích trữ được lực lượng muốn xả một ngụm ác khí cho đại chiến lần trước.

Nhưng không ngờ đây lại là kế hoãn binh, Yêu Tộc đại quân đều là mồi nhử kéo dài thời gian cho Hồ Cửu Nhi cùng vị thần bí nhân nào đó.

Không ngờ lại đem cả yêu tộc đi đánh cược, xem ra ván cờ này có chút lớn a!

Trung tâm Thánh Địa, đại diện.

Thánh Địa đại điện nghị sự đường xây dựng trang hoàng cũng không toát ra vẻ đại khí hay hào nhoáng, chỉ là một đại điện rộng lớn lắp ráp từ gỗ mộc nhưng nó lại mang theo một tia trầm lắng, tang thương qua năm tháng.

Trong đại điện bày biện hai hàng ghế dài, tổng cộng có mười tám chiếc, bên dưới là một khoảng trống lớn, cũng không xếp đặt cái gì.

Hàng ghế là để dành cho mười tám vị Thái thượng trưởng lão Bán Bộ cảnh, còn đại sảnh phía dưới dành cho các trưởng lão đứng nghe bàn luận.

Mà mười tám người đứng đầu cũng chỉ có mười hai vị là nguyên lão chính thống, còn lại sáu người đều là Khách Khanh.

Khách Khanh tuy đãi ngộ cũng tốt, được hứa hẹn đầy đủ, địa vị nhìn như ngang bằng nhưng thực chất không khác gì công cụ giải quyết sự vụ mặt ngoài của Thánh Địa.

Bọn họ cũng biết việc này nhưng cũng không dám nói gì, dù sao Thánh Địa nội tình còn đó, không nghe theo không được a, với lại đãi ngộ như vậy cũng tốt hơn làm tán tu hay các tông môn khác rất nhiều rồi!

Thánh Địa cũng không có Thánh Chủ, việc lớn do Thái thượng trưởng lão đưa ra quyết sách, việc nhỏ do các trưởng lão tự đưa ra quyết định.

Tuy không có người cầm lái chính thức nhưng Thánh Địa vận hành vô cùng tốt, cho dù xảy ra xung đột phe phái cũng chỉ ở tầng cấp thấp, cao tầng cũng mắt nhắm mắt mở, có xung đột mới có tiến bộ và việc đó cũng không ảnh hưởng đại cục bởi vì: cao tầng bền như sắt thép!

Lúc này trên ghế chỉ ngồi mười hai nam nữ già nua, bọn họ có người dáng vẻ khô mục gần đất xa trời, có người tuy già nhưng vẫn bừng bừng phấn chấn, lão nhưng vẫn có thể nhìn ra nét đẹp thời thanh xuân.

Mỗi người một vẻ nhưng ai nấy đều thâm trầm nội liễm, không toát ra một tia linh khí lại tưởng như hung thú đang ngủ say.

Mười hai người sắc mặt lúc này có chút trầm trọng, một vị lão giả cất tiếng mở lời:

" Lần này Yêu Tộc có động thái như vậy các vị có suy nghĩ gì?"

" Có lẽ Hoá Yêu Cốc có bí mật gì đó mà chúng ta chưa biết, thậm chí liên quan quá lớn mới khiến Yêu Tộc toàn quân xuất động cũng chỉ để cầm chân một phần đại quân." Một lão giả khác tiếp lời, nhưng hắn nói đại quân đang đối kháng với Yêu Tộc chỉ là " một phần " đủ thấy Thánh Địa nội tình mạnh đến mức nào.

" Mấy vị có ai nhận biết vị đạo hữu nào có đặc tính giống với Hắc Bào Nhân kia không?"

Nghe hỏi vậy mấy người còn lại ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi rồi khẽ lắc đầu.

Thấy vậy ai nấy sắc mặt đều khó coi hơn một phần.

" Hồ Cửu Nhi cũng là một phương đại năng đỉnh tiêm, lại đi nghe lệnh hắn như vậy đủ thấy người này không đơn giản!"

Vô Cực truyền tin về vội vàng, cũng không nói chi tiết Hồ Cửu Nhi và Lục Huy đã từng xảy ra đại chiến, tin tức đại khái nói nàng nghe Lục Huy phân phó tử thủ cửa cốc nên khiến Thánh Địa đám lão bất tử này hiểu lầm.

" Có khi nào là người trên kia không?" Một vị lão ẩu ( bà lão) ngồi ghế cuối hàng bên phải chỉ tay lên trời thận trọng hỏi.

Mọi người sắc mặt hơi chút biến hoá nhưng rất nhanh lắc đầu:

" Không có khả năng, thông đạo còn một thời gian nữa mới mở ra, trước khi đó không ai có khả năng vượt giới!" Một người đóng đinh chặt sắt nói.

" Không lẽ tới từ..." Một giọng nói thất thanh cất lên từ tuy chưa nói hết lời nhưng hàm ý trong đó thì đều hiểu.

Ai nấy nghe vậy đều giật mình kinh hãi, nếu là vậy thì chuyện này không đơn giản như vậy, thậm chí ảnh hưởng toàn bộ đại lục.

Trong sử sách ghi mỗi khi bọn họ xuất hiện sẽ khiến đại lục lâm vào chiến tranh liên miên, đại địa đổ nát, một mảnh hoang tàn.

Tuy chỉ là truyền thuyết nhưng rất có khả năng việc này là thật, và cũng chỉ có việc đó mới là lý do thích hợp.

Hoá Yêu Cốc vô cùng cổ quái, tuy tới cấp bậc như bọn hắn cũng không có sự ảnh hưởng quá lớn nhưng vẫn có một vài tác động nhỏ, đặc biệt nơi đây cho dù bọn họ tìm kiếm gần ngàn năm, phái đến vài vị Trận Đạo Tông sư, mấy trăm Trận Đạo Đại sư cũng không phát hiện ra điều gì đặc biệt, cũng không liên quan tới Thiên hình Trận pháp ( trận pháp do tự nhiên tạo thành) nên chỉ có thể đem tạm thời gác lại, phái người canh giữ.

Bây giờ lại có người cả gan xâm nhập, thập chí yêu tộc chi chủ đều đem cả tộc loại đánh cược cho thấy bọn họ rất có tự tin và có khả năng bí mật trong đó sẽ khiến yêu tộc quật khởi nhanh chóng.

Nếu để yên không chú ý rất có thể trận chiến Thượng Cổ đó bọn họ sẽ được nếm trải, dù không có thì nếu yêu tộc vùng dậy cũng là một mối nguy hại to lớn, thậm chí lung lay địa vị vô thượng của Thánh Địa.

Bất kỳ một việc nào bọn họ cũng không nguyện ý nhìn thấy, Thánh Địa phải là Trung tâm của Đại Lục!

"Hồ Cửu Nhi không tại, chúng ta tiếp tục chi viện chiến trường bên kia, lại thêm ba vị đạo hữu nữa làm chủ đại cục chắc không thành vấn đề, còn lại đều tới Hoá Yêu Cốc xem thực hư ra sao, không biết ý các vị như thế nào?" Lão giả ngồi vị trí ghế đầu đưa ra đề nghị.

" Tán thành..."

Đạt được ý kiến thống nhất mấy vị đại năng đều tự phân công chỉ đạo, rất nhanh đại quân chi viện cùng với ba vị Bán Bộ cảnh trấn thủ xuất phát, muốn nhất cử cầm xuống yêu tộc.

Mà chín người còn lại đồng loạt xuất phát về phía Hoá Yêu Cốc, cũng không giữ lại một người lưu thủ, dù sao Thánh Địa tên tuổi ở đó, kẻ ngu nào dám tấn công? Không sợ đại trận hộ môn giảo sát sao?
...............

Chiến trường bên kia hai phe đều giết đến điên rồi, huyết tinh tràn ngập vô cùng gay mũi.

Yêu tộc đều hoá ra bản thể nguyên thủy, bảy vào bảy ra ngược sát nhân tộc đại quân.

Bên phía Nhân tộc đại quân đa phần đều là do các tông đệ tử tổ hợp mà thành, không như chính quy Yêu tộc, không chỉ tinh thần bền chắc mà sát tính cũng cực lớn.

Còn Trung Châu đại quân nói đúng ra là một đám ô hợp, ngoài một số hạch tâm đã tôi luyện qua chiến đấu cùng một số tán tu, số còn lại đều là hoa trong chậu quen cuộc sống yên bình, dù có qua lịch luyện nhưng cũng không trải qua cuộc chiến sinh tử, gặp tình cảnh này đều co ro sợ hãi.

Nhưng may mắn mấy vị cao tầng chỉ đạo vô cùng tốt, tuy vẫn có thương vong nhưng cũng có thể cầm cự một thời gian thật dài.

Trong sự mong ngóng của bọn họ, chi viện đại quân rốt cục cũng tới!

Ba vị Thái thượng trưởng lão Bán Bộ cảnh đằng không tới trước, ngay lập tức gia nhập chiến đấu cấp cao.

Có thêm ba người khiến bên phía Yêu Tộc thiếu một vị Bán Bộ cảnh nhưng bọn họ cũng vẫn đối kháng được ngang bằng sức lực, dù sao Yêu Tộc so với nhân loại cùng giai đều mạnh hơn một chút, miễn cưỡng đối kháng hai người cũng không thành vấn đề.

Mà chiến trường bên dưới, có thêm mấy vạn quân Thánh Địa gia nhập, chiến cục cũng dần khống chế về tay nhân tộc.

Tam Thập Lục Càn Khôn Thánh Linh Trận lần lượt được triển khai, linh khí cấp tốc hạ xuống, Thánh Linh thành hình.

Cự hình Thánh Linh khiến Yêu tộc vô cùng hận, một số yêu đã tham gia qua trận chiến lần trước chẳng những không sợ mà còn như điên cuồng lao vào cắn xé, thế thề phải ăn tươi nuốt sống.

Chính vì cái thứ đồ này mới khiến bọn họ thất bại, bây giờ gặp lại há sẽ bỏ qua?

Tình thế chiến trường ngày càng căng thẳng!
-----------

Đôi lời tác giả: Đến chương này, cốt truyện đã có chút sai lệch với hai từ" Toàn Năng" mà ta đã đặt ở tiêu đề, nhưng ta cũng không cho rằng mình sai.

Một người cha toàn năng cũng không nhất thiết phải là cái gì cũng biết, biết mọi thứ trên đời, một người cha vì con cái sẵn sàng làm tất cả cũng là một người " Toàn Năng".

Lục Huy vì con gái của mình đã sẵn sàng làm tất cả để trải đường cho nó, đây cũng là một sự "toàn năng" khác.

Ta sẽ không buff nhiều về cái " Toàn năng" mọi mặt về chức nghiệp hay công việc gì gì đó, mà sẽ chăm chú vào con đường hắn trải qua để bảo vệ con cái.

Có thể có vị đạo hữu không thích lời văn của ta nhưng ta vẫn mong độc giả đón đọc bởi vì ta cũng rất tâm huyết với bộ truyện của mình, tuy trong đó có một phần là giải trí nhưng đa phần là tình cha con sâu đậm ( dù không cùng huyết mạch tình thân)

Đặc biệt sẽ có những người nói rằng chỉ là con nuôi, main nó hi sinh như vậy là ngu nhưng ta vẫn sẽ viết, không vì đó mà thay đổi( lấy vợ hay sinh con ruột), xuyên suốt chỉ là quá trình bảo hộ con và đến lúc còn bảo hộ lại cha mẹ.

Ta chỉ có đôi lời thế thôi, cũng không nghĩ ra được dài, cảm tạ tất cả mọi người đã đọc và theo dõi, nếu có góp ý về:

+Câu từ ngữ pháp hay bối cảnh truyện.
+ Chỗ nào không hợp lý.
+ Cần sửa đổi phù hợp ...

Vui lòng liên hệ phần comment ý kiến.

Cuối cùng vẫn là lời cảm tạ nhưng kèm theo đó cầu mong các đạo hữu đề cử dùm, ta" thế đơn lực bạc " cũng không làm nên được gì!

Và " Bát cầu Views" đặt ở đây, các đại lão đi qua ném view vào với ạ!( Ném gạch hay đá cũng được.)