Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 38: Chữa bệnh cho Kaya (H-)



Khi Kaya tỉnh lại thì cũng là lúc Saitama rút chú trym từ trong quần ra, chuẩn bị động thủ.

Dù sao hắn cũng không có đam mê hấp diêm một cô gái khi nàng ta bất tỉnh, một người 'chính nhân quân tử' như hắn muốn hấp diêm thì cũng phải đường đường chính chính mà hấp diêm, chỉ có dăm ba cái thằng tiểu nhân bỉ ổi, dâm tặc hái hoa, hay những tên trộm gà bắt chó thì làm ra những hành vi lén lén lút lút như vậy mà thôi.

Kaya ngây thơ không hề hay biết mình đã trở thành cá thịt nằm trên thớt, mặc cho Saitama làm thịt.

Nhìn Saitama rút trym từ trong quần ra, nàng lại cho rằng cho rằng hắn ta lôi ra một cây 'kim tiêm' chuẩn bị 'tiêm' cho nàng một mũi, chữa bệnh cho nàng.

"A~ Saitama-sama, ngài đừng dùng cây kim tiêm siêu to khổng lồ đó đâm Kaya a~ Kaya sợ đau lắm!"

Kaya vội vàng che chắn bắp tay của mình lại, không để cho Saitama dùng 'mũi kim' khổng lồ kia đâm vào tay mình.

Khi còn bé, nàng từng mấy lần được cha mẹ dẫn đi bệnh viện tiêm vác xin phòng HIV hay là phòng Covid, mặc dù mũi kim khi ấy chỉ bé tý tèo teo nhưng lúc cô y tá tiêm cho nàng, nàng lại cảm thấy bắp tay đau nhức vô cùng, cơn đau khiến cho nàng không nhịn được chảy cả nước mắt.

Cho đến tận bây giờ, Kaya vẫn còn bị ám ảnh mỗi khi nhớ lại chuyện này.

Nhìn thấy 'mũi kim' dài 26cm, to như cái cẳng tay của Saitama, Kaya làm sao mà bình tĩnh cho được, nàng vội vàng co ro cúm rúm, rúc vào góc giường sát tường.

Đáng tiếc thay, hành động của nàng càng khiến Saitama trở nên phấn khích hơn bao giờ hết. Hắn nhích lại gần Kaya, banh hai chân ra, bàn tay của hắn giữ chặt cây 'kim tiêm' siêu to khổng lồ, chậm rãi ma sát quy đầu vào vách thịt non mơn mởn của nàng.

"Saitama-sama đừng mà ~ Sao ngài lại 'tiêm' vào bé bướm của Kaya! A~ Đau quá, huhuhu, Kaya chảy... chảy máu rồi!"

Sau khi 'tiêm' cho Kaya vài trăm phát, Saitama phóng một đống 'trung tình' vào cơ thể nàng, hoàn thành buổi 'trị liệu' của ngày hôm nay. Chỉ cần tiếp tục 'chữa bệnh' như thế này thêm một vài lần nữa thì đảm bảo Kaya sẽ chửa... à nhầm, sẽ khỏe ngay thôi.

Saitama phải thừa nhận một điều, chơi hàng mới còn nguyên tem lúc nào cũng sướng hơn hàng Second hand.

Nami cùng Carina tuy không tính là tàn hoa bại bướm, nhưng lại là hàng đã qua sử dụng, so với Kaya vẫn còn zin, thì loz của các nàng đã bị hắn chơi quá nhiều, không còn co bóp chặt chẽ giống như lần phá trinh đầu tiên nữa.

Saitama kéo quần đi ra khỏi phòng. Nhìn về phía cô nàng Kaya đang thở phì phò, nằm la liệt trên giường, Saitama lắc đầu, xua tan bối rối trong lòng.

"Thật đé* thể tin được! Trên đời vẫn còn cô gái ngây thơ đến nỗi bị hấp diêm mà vẫn còn nghĩ mình đang nằm mơ ạ!"

Saitama đếch hiểu Kaya nghĩ cái quái gì trong đầu luôn.

Cho đến tận bây giờ, Kaya vẫn đang nghĩ mình đang mơ một giấc mơ, trong mơ, nàng mơ thấy mình được Thần tượng Saitama tiêm cho vài trăm phát vào bướm. Lúc đầu khá đau nhưng lúc sau rất sướng, thậm chí Kaya còn ước gì lần sau còn được Saitama 'tiêm' cho vài lần như thế này nữa.

Kaya ấn tượng nhất là cái lúc Saitama bơm một đống 'dung dịch thuốc' nóng hổi vào cơ thể nàng, cái cảm giác nóng bỏng sung sướng ấy khiến cho Kaya cảm thấy sướng điên lên vậy, một cảm xúc khó tả không nói lên lời.

Nhìn bóng lưng Saitama đi ra khỏi cửa, Kaya chậm rãi khép lại đôi mắt.

"Đây là giấc mơ đẹp nhất trong đời mình! Không biết sau này mình có được Saitama-sama tiêm cho vài phát giống như trong giấc mơ này nữa hay không đây?"

Kaya cảm thấy giấc mơ này quá chân thực, sau một vài tiếng 'điều trị', nàng cảm thấy vô cùng mệt mỏi, lúc này nàng chỉ muốn đi ngủ mà thôi.


Saitama xách theo Jango giống như xách một con chó chết, đi ra khỏi biệt thự, chuẩn bị hội tụ cùng Zoro.

Kuro thì đeo xích chó trên cổ, lẽo đẽo đi theo đằng sau.

Thực lực của Saitama quá mạnh mẽ, Kuro không còn cách nào khác, chỉ có thể tạm thời nghe lời.

Mấy tiếng trước, Kuro từng thử đủ mọi cách để tháo chiếc xích chó trên cổ xuống, dùng tay dứt đứt này, dùng răng cắn này, dùng đao chém này, vv... nhưng toàn bộ đều thất bại.

Thậm chí chiếc xích chó này còn giống như một sinh vật sống vậy, mỗi lần Kuro 'làm đau' nó, chiếc xích chó lại xiết chặt hơn, khiến cho Kuro tý nữa thì tắc thở, thử được ba bốn lần thì hắn ta bắt đầu sợ, không dám làm bừa nữa.

"Mẹ a~ Saitama khốn kiếp ~ Ngươi nhớ đó cho ta!"

Trong lúc Kuro mắng chửi 18 đời tổ tông của Saitama, thì đám người đã đi đến điểm hẹn.

"Sư phụ, hắn ta là ai vậy?" Zoro nhìn về phía Kuro, nghi ngờ hỏi.

Lúc này, người dân làng Syrup cũng phản ứng lại, có người lên tiếng, gọi ra cái tên giả Klahadore của Kuro.

"Mọi người chú ý! Cái thằng này thực chất là Kuro trăm kế.... Bla bla... Nể tình ba năm nay hắn đã hối cải làm người bla bla... Cho nên ta tạm thời bắt hắn làm nô lệ, đợi khi nào hắn có thể chuộc lại lỗi lầm của mình thì sẽ được trả lại tự do!"

Người dân nghe đến đây, ai cũng không thể tin vào lỗ tai của mình, Klahadore nổi tiếng là một vị quản gia tốt bụng, thế mà không ngờ hắn ta thực ra lại là một người như vậy.

Trong lúc nhất thời, người dân trở lên yên tĩnh lạ thường, liếc nhìn xung quanh, thấy ngôi làng thân yêu của mình bị băng hải tặc Mèo đen tàn phá, vợ chồng con cái, già trẻ gái trai suýt chút nữa thì bị hấp diêm.

Tất cả là nhờ có Saitama và những người bạn, bọn họ mới may mắn sống sót sau kiếp nạn này, thôi thì cứ xử lý tên Kuro này theo lời Saitama nói a.

Mặc dù mấy năm nay có rất nhiều người chịu qua ơn huệ của Kuro, nhưng không một ai đứng ra cầu tình cho hắn cả.

Ai bảo hắn là hải tặc chứ, hải tặc ở trong mắt người dân chính là một lũ xấu xa độc ác, cướp của hiếp người không ghê trym.

"Sư phụ, chúng ta xử lý đám hải tặc này như thế nào ạ!"

"Thiến xong giết a!"