Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 42: Don Krieg



"Sao ngươi lại thả Quỷ nhân Gin đi! Ngươi có biết mình đang làm cái gì không?"

Đại úy Fullbody chửi ầm lên.

Giống hệt như trong nguyên tác, sau khi cho Gin ăn uống no nê, Sanji liền thả hắn ta đi.

Nhìn bóng lưng Quỷ nhân Gin dần biến mất phía xa, rồi lại nhìn Sanji yên lặng không nói lời nào, Fullbody giận quá hóa cười.

"Hahaha! Ngươi tên là Sanji đúng không? Ta nhớ tên ngươi rồi. Chuyện này ta chắc chắn sẽ báo cáo lên tổng bộ."

Nghe Fullbody thả ra ngoan thoại, Sanji chỉ khịt mũi coi thường.

Thấy cảnh này, Fullbofy cũng bó tay, cứng không được, mềm cũng không xong.

Cho dù hắn ta đã dùng đủ mọi cách để thuyết phục Sanji phối hợp cùng hải quân vây bắt Quỷ nhân Gin, nào là kể nể tội ác của Gin, nào là nói về phần thưởng sau khi xong việc, thế nhưng Sanji không thèm quan tâm.

Mọi lời khuyên đối với hắn giống hệt như nước đổ đầu vịt vậy.

Sau khi nói hết nước hết cái, chỉ rõ lợi và hại nhưng vẫn không đạt được kết quả gì, Fullbody đành phải nhờ vả các đầu bếp khác, thế nhưng bọn họ cũng không đáp ứng.

"Hải tặc, hải quân, hay người dân, ai ai cũng là khách hàng của bọn ta. Ngoài ra, bọn ta cũng không có nghĩa vụ phối hợp cùng hải quân vây bắt tội phạm, ok?"

Bây giờ thằng Gin đã ăn no, tuy chưa hoàn toàn lấy lại toàn bộ sức mạnh nhưng thực lực cũng đã khôi phục bảy tám phần. Bắt hắn không khó nhưng cũng không thể tránh khỏi thương vong.

"Đến thân mình còn lo chưa xong thì việc đếch gì phải xen vào việc của người khác." Đám đầu bếp thầm nghĩ.

"Ài, thôi thôi, chỉ trách thực lực của ta quá yếu, không thể bắt được tên hải tặc Gin gian ác kia. Cứ chờ đấy mà xem, hôm nay các ngươi thả hắn đi thì ngày mai các ngươi sẽ vì đó mà hối hận!"

Nhìn về phía đám người Sanji, Fullbody thở dài một hơi, trong lòng tràn đầy tiếc hận.

Là một người lính hải quân, Fullbody cũng mang trong mình chính nghĩa của bản thân, bởi vì hâm mộ Thiết Quyền Garp, cho nên hắn ta liền đeo lên hai bàn tay hai cái cục sắt, rồi tự đặt biệt danh cho mình là Song Thiết Quyền, nghe cái tên thì tưởng là lợi hại lắm nhưng mà thực tế thì sức chiến đấu của Fullbody quá là yếu gà, rác rưởi không đáng nhắc đến.

Nếu như hắn mà sở hữu sức mạnh giống như đám người Sanji thì chắc chắn sẽ không bao giờ buông tha cho một tên ác ôn như Quỷ nhân Gin.

Bước lên tàu hải quân, nhìn thấy thi thể của đám thuộc hạ nằm la liệt trên boong tàu, máu chảy thành sông, vị đại úy tự đặt biệt danh cho mình là 'song thiết quyền' này cảm thấy trong lòng đau đớn vạn phần.

Sau sự kiện lần này, Fullbody thường xuyên tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, chỉ hận không được lột da, moi gan, uống máu lũ hải tặc độc ác xấu xa đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật kia.

Cũng bắt đầu từ đó, Fullbody trở nên chăm chỉ, suốt ngày cắm đầu vào luyện tập nhằm nâng cao thực lực của bản thân.

Nghe thấy cuộc trò truyện giữa Đại úy hải quân cùng các đầu bếp trên nhà hàng Baratie, đám khách hàng cũng không phải người ngu, bọn họ nhao nhao rời đi nhà hàng nổi trên biển này.

Cmn, ở lại để mà chịu chết à?

Đám đầu bếp ngu si kia dám cả gan thả hổ về rừng, bỏ mặc tên hải tặc tàn ác kia rời đi, vậy thì bọn hắn chán sống thật rồi!

Hạm đội hải tặc Don Krieg là hạng người gì, bọn họ còn không biết hay sao? Lúc này không rời đi thì còn đợi đến khi nào?

Hôm nay các ngươi 'cứu' một vị cán bộ cao cấp của Krieg, không biết chừng ngày mai hắn sẽ đến tận nhà để 'cảm ơn' các ngươi luôn.


Sáng ngày hôm sau.

Không ngoài dự đoán của mọi người, băng hải tặc Don Krieg thực sự tiến đến nhà hàng nổi trên biển.

Tuy nhiên, bọn chúng lại không phải đến để 'cảm ơn', mà chúng đến là để...

"Lạy ông đi qua~ Lạy bà đi lại ~ Cho con xin ít cơm thừa canh cặn, con đói lắm rồi!"

Don Krieg quỳ xuống dưới đất, sau đó liên tục dập đầu cầu xin, thậm chí còn nặn ra mấy giọt nước mắt cá sấu, trông bộ dáng của hắn chẳng khác gì một thằng ăn mày cả.

Hạm đội hải tặc của Don Krieg bao gồm 5.000 tên hải tặc, vừa đi vào Đại hải trình thì gặp ngay trận bão cấp 10, gió giật cấp 30, 31, chưa dừng lại ở đó, bọn họ lại còn đắc tội với cả Thất Vũ Hải Mắt Ưng Mihawk, để rồi bị ông ta truy sát đến cùng trời cuối đất, nguyên nhân chủ yếu là để Mihawk giết thời gian cho đỡ chán.

Chỉ trong vòng chưa đầy một tuần, từ 5.000 người, nay chỉ còn hơn 100 người may mắn sống sót, tuy nhiên, mọi người đều đã sắp bị chết đói, nếu như không được bổ sung dinh dưỡng thì chết là cái chắc.

"Chó má Krieg! Khi xưa làm việc ác cho lắm vào, bây giờ bị nghiệp quật, gặp phải báo ứng!"

Đám người trông thấy bộ dáng thê thảm của Don Krieg thì vô cùng hả hê, thậm chí còn có đứa không nhịn được cười ra thành tiếng.

"Hừ hừ, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo, à nhầm... đừng khinh ta giống ăn mày. Chỉ cần lấy được thức ăn, cho dù bắt ta phải sủa giống chó cũng không sao. Qua cơn đói lần này, chúng mày sẽ biết tay tao! Bây giờ cứ đứng ở đó mà cười đi khi còn có thể!"

Ánh mắt Krieg khẽ híp lại, trong con ngươi ẩn giấu vô tận sát cơ.

Đây cũng không phải lần đầu tiên Don Krieg sử dụng khổ nhục kế, từ trước đến nay đã có vô số thằng hải quân não tàn bị mắc lừa bởi một mưu kế đơn giản như thế này rồi, cho dù bây giờ có áp dụng Khổ Nhục Kế thêm một lần nữa, chắc chắn vẫn sẽ có đứa trúng chiêu.

Đáng tiếc, không phải ai cũng là thằng não cao su giống nhân vật chính Monkey. D. Luffy, bị lừa gạt bởi một âm mưu đã lỗi thời như thế này.

"Hahaha, anh em đâu, trói thằng Krieg này lại sau đó mang lên phường đổi lấy tiền thưởng!"

"Đúng thế! Không thể bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này được! 17 triệu chứ có ít ỏi gì đâu."

Patty hám tiền ngay lập tức lên tiếng, đám đầu bếp đứng ở bên cạnh cũng không ngoại lệ, có đứa còn vào trong nhà kho, lấy ra dây thừng, chuẩn bị trói Krieg lại.

"Các vị đại nhân, xin hãy bình tĩnh nghe tiểu nhân nói một lời đã! Các vị đừng có xung động. Tiểu nhân là khách quen của các ngài mà, hôm qua chúng ta mới gặp nhau đấy thôi! Hôm nay tiểu nhân mang theo tiền, rất rất nhiều tiền. Xin các ngài hãy nấu thức ăn cho thuyền trưởng của tiểu nhân đi ạ!" Gin hèn mọn nói.

Hắn cũng không dám cậy mạnh a, bọn hắn vẫn còn cần đám đầu bếp này nấu thức ăn cho thuyền trưởng.

Bây giờ mà xảy ra tranh chấp thì hại nhiều hơn lợi.

Tuy nhiên, mặc kệ Gin nói gì, đám người cũng không thèm nghe.

Patty nhanh tay cầm ngay dây thừng, chuẩn bị tiến lên trói Krieg lại thì bỗng dưng Sanji bất ngờ lao ra, đá cho Patty một phát bay xa 5 mét, đâm thủng cả nóc nhà.

"Cơm đây! Ngươi hãy ăn đi!" Sanji nở một nụ cười trìu mến, hướng về Krieg nói.

Krieg thấy vậy, nước mắt nước mũi tèm lem, hắn ta ta xúc động chảy cả nước dãi.

"Vô cùng cảm ơn ngài, Sanji tiểu ca! Không ngờ trên đời vẫn còn một người ngu... khụ khụ, vẫn còn một người tốt bụng như ngài!" Do ăn quá nhanh, Krieg tý nữa thì bị sặc.

Nhìn thấy Sanji đưa thức ăn cho Krieg, đám đầu bếp liền tức giận trợn chừng mắt, chửi ầm hết cả lên.

"Cmn, Sanji, ngươi có biết mình đang làm gì không? Don Krieg là một tên hải tặc độc ác, bla bla..."

Kiếp trước, khi mà Saitama xem anime đến đoạn này, cậu ta cảm thấy vô cùng hư cấu.

Các đầu bếp trong nhà hàng Baratie chính là những người hiểu rõ bản tính của Sanji nhất, vậy mà lại hành xử như vậy thì đúng là ngu ngốc hết chỗ nói.

Tại sao bọn họ không nói:

"Sanji ngươi có biết Krieg là ai không? Hắn chính là một tên cầm thú, chuyên môn lựa chọn các cô gái xinh đẹp, sau đó hiếp xong giết!"

Nếu bọn họ nói như vậy, thử hỏi Sanji có còn cứu Don Krieg hay không???

Đúng là Sanji sẽ nấu ăn cho những người đang bị đói bụng thật, nhưng đồng thời, hắn cũng là một thằng háo sắc, và cực kì dại gái.

Biết Krieg từng giết hại vô số cô gái xinh đẹp, chả lẽ Sanji còn muốn cứu hắn ta ư, mà nếu như có cứu thì chắc chắn sau khi cho ăn, Sanji sẽ ngay lập tức tiêu diệt tên Don Krieg để báo thù cho các mỹ nhân kia.

Các cụ nói không có sai: Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho lòi tiền ra.

Có đôi khi chỉ cần uyển chuyển nói năng theo một phương thức khác, ta có thể thuyết phục những người xung quanh làm theo đúng ý muốn của mình.

Nói chúng là ngu thì chết chứ bệnh tật gì đâu.

Trong thế giới One Piece này, người ngu nhiều lắm, người thông minh thì gần như đã bị tuyệt chủng, cần phải được nhân giống gấp.

Mọi việc diễn ra đúng như trong nguyên tác, sau khi ăn uống no nê, Krieg ngay lập tức trở mặt, đánh cho Sanji một trận ngu người.

"Cmn, mày thấy mình ngu chưa Sanji! Cứu một thằng ăn cháo đá bát để rồi bây giờ bị nó đánh cho!" Các đầu bếp tức giận quát.

Khách hàng xung quanh thấy cảnh này, vội vàng bỏ chạy mất dép.

Cứ cái đà này thì chuẩn bị có đánh nhau to rồi, chạy nhanh đi báo cảnh sát thôi, không thể tiếp diễn như vậy!

"Hahaha! Đô đốc hải tặc Don Krieg ta đã trở lại rồi! Bây giờ bọn đầu bếp chúng mày mau mau chuẩn bị 100 phần thức ăn và nước uống cho thuộc hạ của ta nhanh lên! Chúng nó sắp chết đói đến nơi rồi!"

Krieg lạnh lùng nói, giọng điệu của hắn giống như đang ra lệnh cho người khác vậy!

"Đừng mơ! Bọn tao không ngu! Việc quái gì phải nấu ăn cho 100 tên hải tặc ác ôn như chúng mày! Không biết chừng sau khi cứu xong, chúng mày sẽ ngay lập tức trở mặt, lấy oán báo ân thì bọn tao phải làm sao?" Đám người tức giận chửi ầm lên.

Đúng lúc này, Sanji bỗng dưng lên tiếng: "100 phần ăn đúng không? Được, anh sẽ chuẩn bị cho chú mày!"

Chính vì chuyện này, Sanji cùng đám đầu bếp tý nữa thì đánh nhau to, cuối cùng cũng phải nhờ ông chủ nhà hàng Zeff chân đỏ đứng ra giải quyết.