Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chủ Cực Phẩm

Chương 28: Bị bỏ ngoài cửa phòng



Editer: Camellia.hn

Bên cạnh Đường Hân Điềm nghe được tiếng cười, quay đầu nhìn về phía cô, tò mò hỏi: "Cười vui vẻ như vậy, đang cười cái gì?"

Tiết Giai Nguyệt cảm thấy không tốt nếu nói ra mi hf cùng Hứa Ngạn Văn đang nhắn WeChat với nhau,vọi thu hồi nụ cười trên mặt,mặt không đổi sắc tâm không động mà nói: " là đang nhắn Wechat với một đệ đệ trong nhà,chỉ là thấy một chiếc icon rất là buồn cười."

Trong lúc nói chuyện,Tiết Giai Nguyệt còn ở trong lòng thầm nghĩ: Để cho nam chủ đại nhân tạm thời ủy khuất một chút,tạm thời trở thành đệ đệ trên danh nghĩa của mình vậy.

Tiết Giai Nguyệt còn tưởng tưởng đến thái độ của Hứa Ngạn Văn sau khi biết cô gọi hắn là đệ đệ,đại khái là xụ mặt,ánh mặt lạnh băng xuyên thủng qua cả một tầng kính,ánh mắt đó thật giống như muốn phi dao xuyên thẳng người cô. Cô chỉ biết giống manga anime những nhân vật pháo hôi, quỳ trên mặt đất run bần bật, khóc la cầu tha thứ!

Đường Hân Điềm không nhìn ra Tiết Giai Nguyệt đang nghĩ cái gì,còn tưởng rằng cô thật sự cùng đệ đệ nhắn tin,cười nói:"Cô cùng em trai tình cảm thật tốt đấy "

"còn đỡ".Tiết Giai Nguyệt liền nhớ tới Hứa Ngạn Lâm kia,trước kia quan hệ cùng tiểu đệ đệ này không tốt,nhưng trải qua một lần sự tình lúc sau,cũng không biết Hứa Ngạn Văn rốt cuộc nói với tiểu đệ đệ này cái gì, hứa ngạn lâm hiện tại nhìn thấy nàng đều quy quy củ củ, thành thật mà kêu nàng một tiếng "Đại tẩu", rồi sau đó cũng sẽ không chọc nàng, thực sự cùng trước kia trở nên thực không giống nhau.

Xe bằng phẳng mà chạy một đường, thực mau liền đến hương quốc cổ thành, Tiết Giai Duyệt cùng Đường Hân Điềm xuống xe, dọc theo phiến đá xanh phô liền lộ hướng trong thành mặt đi đến.

Đường phố hai bên là cổ kính cửa hàng, trước cửa treo chiêu bài, đón gió phấp phới, như là ở mời chào khách hàng giống nhau.

Một đương đi qua,có cửa hàng bán điểm tâm,có cửa hàng vải vóc,cửa hàng thư pháp,quán trà,tửu lâu*.....

*tửu lâu: quán rượi mang phong cách cổ.

Đi đến vị trí trung tâm thấy xuất hiện một đoàn phim đang quay hình,xung quanh đều dùng cảnh giới tuyến chặn lại. Nhân viên công tác đang che chắn khu vực đó.

"Thoạt nhìn rất là thú vị " Tiết Giai Nguyệt ở hướng bên trong ngó qua ngó lại nói:" CŨng không biết nam nữ chính trông như thế nào? có phải hay không là đại minh tinh "

Đường Hân Điền đeo một cái kính râm,trên đầu còn đội mũ che nắng,vành nón được kéo xuống rất thấp,che khuất nửa khuôn mặt của cô,dương Hân Điềm lôi kéo Tiết Minh Nguyệt: chúng ta đi chỗ khác nìn xem "

"Được." Tiết Giai Duyệt không ý kiến, đi theo Đường Hân Điềm đi đến nơi khác.

Hương quốc cổ thành không tính là lớn,đi xong một vòng liền hơn 40 phút,đi xong ra tới, Tiết Giai Nguyệt phát hiện,thật đúng như Hứa Ngạn Văn đã nói trước đây,trên mạng tuyên truyền thì quả là thú vị nhưng khi đã đến tận nơi thì chả có thứ nào hiếm lạ cả.

"Chúng ta đi đến nơi khác dạo đi " Dương Hân Điềm đưa ra ý kiến.

Tiết Giai Nguyệt nói đi,hai người liền một lần nữa ngồi lên xe đi lầu canh chơi,chẳng qua tới được một lúc, cùng Hứa Ngạn Văn nói không sai biệt lắm,nhìn có vẻ tất trống vắng,30 phút có thể chuyển vài vòng.

"Cảm giác bị lừa." Tiết Giai Duyệt có chút thất vọng.

Đường Hân Điềm cười khẽ,ở đây chỉ có nơi nfy là có thể đi chơi, lần sau chúng ta có thể hẹn cùng đi Hải Nam hoặc là Vân Nam, Tây Tạng chơi."

"Tây Tạng tôi còn chưa có đi qua." Tiết Giai Duyệt tức khắc tới hứng thú, "Chúng ta khi nào cùng đi?"

"Hảo a, hẹn một cái thời gian." Đường Hân Điềm thực dễ nói chuyện, hai người liền như vậy ước định xuống dưới, chờ có rảnh liền đi Tây Tạng chơi.

Đi hai ba cái địa điểm chả có nơi nào thú vị,Tiết Giai Duyệt cùng Đường Hân Điềm cũng dạo mệt mỏi, liền tìm một nhà tiệm cà phê uống nghỉ chân,sau đó lại cùng nhau đi mua sắm.

Chờ đến hai người mua xong, thời gian cũng không còn sớm, vừa lúc Hứa Ngạn Văn cùng Cố Đình Thâm đều gọi tới điện thoại.

Hứa Ngạn Văn ở trong điện thoại hỏi Tiết Giai Duyệt ở đâu, cô liền nói với hắn địa chỉ, không quá hai mươi phút, Hứa Ngạn Văn cùng Cố Đình Thâm liền lái xe lại đây.

Bốn người ở thương trường bên ngoài chạm vào mặt, Cố Đình Thâm buổi tối còn có cái tiệc rượu muốn tham gia, liền mang theo Đường Hân Điềm rời đi trước.

Nhìn theo Cố Đình Thâm cùng Đường Hân Điềm xe rời khỏi sau, Hứa Ngạn Văn quay đầu nhìn về phía bên cạnh Tiết Giai Duyệt, trên tay còn cầm vài cái túi.

"Hôm nay chơi rất vui sao?"

Tiết Giai Duyệt lắc đầu, "Không thú vị."

Không thú vị còn mua nhiều như vậy như vậy?

Hứa Ngạn Văn vươn tay về phía cô.

"Làm, làm gì?" Tiết Giai Duyệt nghi hoặc mà nhìn hắn duỗi lại đây tay, hắn, hắn đây là có ý tứ gì?

Thấy Tiết Giai Duyệt vẻ mặt mộng bức, không nhúc nhích bộ dáng, Hứa Ngạn Văn vươn ra ngón tay chọc một chút cái trán của cô, "Suy nghĩ cái gì?"

Tiết Giai Duyệt dùng tay che lại cái trán.

"Còn không đem túi đưa cho tôi?" Hứa Ngạn Văn dứt khoát duỗi tay quagiúp cô cầm túi.

Chỉ là lúc hắn đưa tay ra,không thể không đụng vào tay Tiết Giai Nguyệt,Tiết Giai Nguyệt bất ngờ rụt tay lại.

Hứa Ngạn Văn không khỏi mà sửng sốt, trên mặt hiện lên một tia khác thường, về sau nói: "Mua nhiều như vậy đồ vật, em một mình cầm được sao?"

"em..."

"Đưa túi tôi cầm "

Tiết Giai Nguyệt đang định nói một mình có thể cầm được,không cần phiền toái Hứa Ngạn Văn.Nhưng lời chưa kịp nói ra Hứa Ngạn Văn đã cầm lấy túi trên tay mình.

"Đi" Hứa Ngạn Văn xách túi,bước chân dài nhanh tiến về phía trước.Tiết Giai Nguyệt đứng nhìn bóng dáng cao dài ấy một chút,nhấp mơi định nói gì,nhưng lại thôi,bước nhanh chân chạy theo.

Tài xế đem xe lái lại đây,Hứa Ngạn Văn mở ra cốp xe,đem đống đồ của Tiết Giai Nguyệt để vào.

Tiết Giai Nguyệt ngồi lên xe,Hứa Ngạn VĂn đi theo ngồi bên cạnh.Di động của Tiết Giai Nguyệt lúc này vang lên,là Đường Hân Điềm gọi tới.

Không biết lúc này Đương Hân Điề, gọi cho cô làm cái gì,Tiết Giai Nguyệt vội vàng nghe điện thoại:" wei, Hân tỷ "

Di động truyền đến âm thanh của Đường Hân Điềm:" Giai nguyệt vừa rồi hình như chị đánh rơi một đôi giày em có hay không nhìn đến,chính là đôi cao gót trắng chị vừa mới mua kia."

Tiết Giai Nguyệt nghxi kĩ lại một chút,hình như là Đường Hân Điềm đi vội quá nên đã quên mang theo túi giày kia.

" Là ở chỗ của em "

" Ngày mai chị sẽ tới lấy."Đường hân Điềm nói " ngày mai chúng ta lại cùng nhau ra ngoài chơi."

" được a~" " Tiết Giai Duyệt vội vàng đáp ứng, lại hỏi: "Chúng ta ngày mai hẹn nhau mấy giờ?"

Đường Hân Điềm liền nói: "Ngày mai buổi sáng 10 giờ rưỡi di,chị còn muốn ngủ một lát."

"Ân ân, vậy ngày mai 10 giờ rưỡi thấy."

Ước định hảo ngày mai gặp mặt thời gian địa điểm, Tiết Giai Duyệt liền tắt điện thoại.

"Đường tỷ hẹn em ngày mai cùng đi chơi." Tiết Giai Duyệt thật cao hứng mà nói với Hứa Ngạn Văn nói, cô thực sự rất thích Đường Hân Điềm, cùng cô ấy ở chung phi thường vui sướng.

Hứa Ngạn Văn nhàn nhạt nói: "Em có thể cùng Cố phu nhân thành bằng hữu thực không tồi."

Tiết Giai Duyệt chớp chớp mắt, tuy rằng Hứa Ngạn Văn không có đem lời nói ra hết, nhưng cô vẫn là nghe đã hiểu, đây là nói cô phía trước không nên cùng Trương Nhân Diễm cái loại bạn bè kia kết bạn.

Bất quá lời này làm Tiết Giai Duyệt có chút ủy khuất, cùng Trương Nhân Diễm giao bằng hữu chuyện này, là nàng nguyên thân lưu lại di chứng, quái cũng quái không đến trên đầu cô a!

"em đã cùng cô ta tuyệt giao." Tiết Giai Duyệt thực nghiêm túc nói: "Về sau cũng sẽ không gặp lại." Trương Nhân Diễm ở trong tù đều phải quan đã lâu, đã là không đủ nặng nhẹ người.

Hứa Ngạn Văn nhìn nàng một cái, biết nàng là nghe lọt được, liền yên tâm, lại nói: "Cố phu nhân trước kia từng là minh tinh nổi tiếng."

"Chuyện khi nào?" Tiết Giai Duyệt là mới xuyên qua tới không lâu, không biết chuyện này.

Hứa Ngạn Văn kinh ngạc hơi nhướng mày, "em không nhớ rõ?"

Tiết Giai Duyệt đương nhiên không nhớ rõ, chỉ có thể cười nói: "Anh biết em không quan tâm những cái đó mà."

Nghe nàng nói như vậy, Hứa Ngạn Văn mới nhớ tới Tiết Giai Duyệt hình như là không quá biết về minh tinh, khi còn nhỏ chỉ biết đuổi theo hắn phía sau.

"Cô ấy từng là minh tinh bảy tám năm trước, trước kia diễn quá hai ba bộ phim, cũng coi như bạo phát một phen." Hứa Ngạn Văn đơn giản nói một chút ngay lúc đó tình huống.

Tiết Giai Duyệt nghe xong tới hứng thú, "Em đây trở về tìm xem cô ấy diễn điện ảnh phim truyền hình xem, không biết cô ấy khi diễn lúc đó là bộ dáng gì? Cảm giác không nghĩ ra được."

Thực mau xe liền chạy đến khách sạn.

Tiết Giai Nguyệt đi theo Hứa Ngạn Văn thuê phòng.

Nhân viên lễ tân hỏi:" các vị chọn một gian phòng sao?"

"Đúng vậy." Hứa Ngạn Văn nói.

"Hai gian." Tiết Giai Duyệt bay nhanh tới.

Hứa Ngạn Văn quay đầu xem Tiết Giai Duyệt,nhận thấy ánh mắn hắn hìn mình thanh lãnh, Tiết Giai Duyệt có chút khẩn trương, nuốt một ngụm, nâng lên cằm nói: "Em muốn hai gian phòng."

Cô mới không cần cùng hắn một gian phòng, cô buổi tối tắm rửa xong mặc áo ngủ, hai người khó tránh khỏi gặp phải, cô không nghĩ lại ăn mặc áo ngủ xuất hiện ở hắn trước mặt, lần trước như vậy tình huống quá xấu hổ, hiện tại nhớ tới đều cảm thấy mất mặt.

Không chờ Hứa Ngạn Văn nói chuyện, Tiết Giai Duyệt lại chặn lại nói: "em buổi tối ngủ đánh hô nói nói mớ, sẽ ảnh hưởng anh, vẫn là một người một gian phòng tương đối tốt."

Đây là quyết tâm muốn phân phòng ở.

Trước kia Tiết Giai Duyệt là tìm lấy cớ muốn cùng hắn ngủ cùng, hiện tại là tìm lấy cớ tách ra.

Hứa Ngạn Văn mắt đen hơi hơi lóe chợt lóe.

Tiết Giai Duyệt cũng không chờ hắn đồng ý, quay đầu bay nhanh mà trước mặt nhân viên lễ tân nói: "Đã quyết định, liền cho hai gian phòng."

Nhân viên lễ tân ngó Hứa Ngạn Văn liếc mắt một cái, thấy hắn không có ra tiếng ngăn cản, nghĩ đến là hai người đã thương lượng tốt, liền dựa theo Tiết Giai Duyệt nóiihai gian phòng.

"Đây là phòng của quý khách." nhân viên lễ tânđưa thẻ phòng tới lấy ra tới giao cho Tiết Giai Duyệt.

"Cảm ơn." Tiết Giai Duyệt trên tay cầm thẻ phòng, nhìn nhìn, phân một thẻ phòng đưa cho Hứa Ngạn Văn, "Đây là phòng của anh."

Hứa Ngạn Văn liếc nàng liếc mắt một cái, mặt vô biểu tình mà tiếp nhận phòng tạp, hướng thang máy mà đi.

Tiết Giai Duyệt không nghĩ nhiều, bước nhanh đuổi kịp.

Ngồi thang máy lên lầu, tới rồi phòng cửa, Tiết Giai Duyệt xoay người nhìn về phía bên cạnh Hứa Ngạn Văn, hướng hắn vươn tay, làm hắn đem trên tay đồ vật đưa cho cô, nói: "em tới rồi, cảm ơn."

Rõ ràng lớn lên như vậy đáng yêu, lại nói ra lời đáng giận đến thế.!

Hứa Ngạn Văn tay cầm đồ vật khẩn lại một chút,Tiết Giai Nguyệt nhìn hắn chăm chú,chậm rãi nâng tay lên,cầm túi trong tay hắn.

"ngủ ngon,mơ đẹp nhé."Tiết Giai Nguyệt mở phòng ra,thời điểmxoay người chuẩn bị vào,còn không quên cười cười vẫy tay với Hứa Ngạn Văn.

Tiết Giai Duyệt vô cùng cao hứng mà vào chính mình phòng, đem Hứa Ngạn Văn một người nhốt ở ngoài cửa.

HỨa Ngạn VĂn ánh mắt nặng nè nhìn cửa phòng đóng chặt,lẻ loi đứng trên hàng lang, phảng phất còn nghe thấy được Tiết Giai Nguyệt tâm trạng vui sướng ca hát.

"Hôm nay là một ngay tốt, mọi chuyệ đều tốt,...bla bla bla...Ta thật xinh đẹp,....."