Yêu Thần Lục

Chương 676: Yêu Sư Lục Trọng




"Xẹt..!".

"Muốn chạy..?"

Trần Vân Thanh khinh thường hừ lạnh một cái, tên Thôi Bá Hùng này thất không hổ danh là kiêu hùng bỉ ổi, co được giản được, khi ngắm thấy hắn là một khối xương cứng không dễ gặm, liền dứt khoát rời đi, dù tính toán rõ ràng, Thôi Bá Hùng vừa rồi có chiếm được không ít thượng phong.

"Xẹt..!!".

"Đi..! Phải rời khỏi nơi này ngay lập tức, phải rời Mân Việt Quận này ngay lập tức, ta không muốn trở lại nơi này nữa..!"

Du Hình Hoán Ảnh cảnh giới tiểu thành được Thôi Bá Hùng thi triển đến mức độ tối đa, trong tay hắn cũng là nắm một đám Hồi Linh Đan Đan Dược, loại Đan Dược khôi phục Linh Lực hiệu quả nhất đối với lại Yêu Su cường giả.

Hắn chiếm được chút ít thượng phong trong tay của Trần Vân Thanh thì thế nào kia chứ, hắn có chút vượt trội so với lại Trần Vân Thanh thì có thể thế nào, hai người chiến lực xê xích không nhiều, thêm vào Trần Vân Thanh này rõ ràng có tốc độ khôi phục Linh Lực nhanh hơn hắn, khả năng chịu đòn cũng là mạnh hơn hắn gấp mấy lần, tiếp tục động thủ nữa, người mà chịu chết sẽ là Thôi Bá Hùng hắn đây.

Hắn tính toán kỹ rồi, sau khi rời khỏi đây, nhất định sẽ rời khỏi Mân Việt Quận này, không, phải rời khỏi Lạc Việt Vương Quốc luôn mới đúng, đến một nơi mà Trần Vân Thanh không thể nào tìm được bản thân mình nữa, khi đó hắn mới an tâm sống tiếp.

Bây giờ trong lòng hắn cái gì là Khái Đao Đạo, cái gì là vinh hoa phú quý, hắn liền đã quăng lên chín tầng mây, tránh xa được Trần Vân Thanh mới là mục tiêu hàng đầu. Tên tiểu tử này quá mức đáng sợ, hắn không muốn nhìn thấy y thêm bất kỳ một lần nào nữa.

"Ong..! Rầm..!"

Một tiếng chấn động vang lên, nhìn kỹ lại dường như là mình vẫn đang ở vị trí củ thì phải.

"Sao..! Sao lại như vậy..?"

Thôi Bá Hùng kinh ngạc đến ngay cả tròng mắt cũng muốn rớt ra bên ngoài luôn, hắn dùng Du Hình Hoán Ảnh thân pháp, vận dụng tối đa tốc độ chạy suốt mười phút đồng hồ, chí ít cùng được vài trăm km, chắc chắn phải cách xa vị trí của Trần Vân Thanh rồi mới phải, sao hắn chạy cả buổi, lại quay lại chốn củ thế này.

"Thôi Bá Hùng.! Uổng công ông là Yêu Sư cửu trọng cường giả, ngay cả chuyện mình đang tại trong Trận Pháp của ta mà vẫn còn không biết, ta thật sự có chút đánh giá ông quá cao rồi..!"

Một chưởng đem Thôi Bá Hùng đánh bay sau, Trần Vân Thanh là không nhanh không chậm đi đến gần vị trí của Thôi Bá Hùng, nhàn nhạt nói.

"Trận Pháp..! Trận Pháp..! Thì ra là vậy..!"

Hắn cứ ngờ ngợ làm sao, ba ngày qua mình vẫn không ra khỏi được khu vực này, ban đầu hắn chỉ nghĩ nơi đây quá nhiều lối đi làm cho hắn có chút rối loạn mà thôi, không ngờ mình lại rơi vào Trận Pháp của người khác.

"Trần Vân Thanh.!. Mày vừa nói là..! Mày vừa nói là..?".

Thôi Bá Hùng nhìn Trần Vân Thanh như ma quỷ một dạng, kéo thân thể lui về phía sau, trợn mắt chỉ tay về phía Trần Vân Thanh.

Hắn nhớ rõ Trần Vân Thanh vừa nói là mình đã rơi vào trong Trận Pháp của y, câu nói này có ý nghĩa là Trận Pháp nơi đây là do y làm ra, mà không phải ai khác.

Không thể nghĩ đến, tên Trần Vân Thanh này còn là một tên Trận Pháp Sư.

Hắn không hiểu nỗi trên đời này tại sao lại có loại quái vật như vậy, tốc độ tu luyện kinh khủng không nói, còn là Trận Pháp Sư, tên này là tu luyện như thế nào mà đạt được như thế.?

Y còn có thể để cho những thiên tài khác sống nữa hay là không đây..?

"Thôi Bá Hùng..! Ông nghĩ đúng rồi..!"

Ba ngày trước khi Lai Thuần bàn giao nhiệm vụ rời đi, Trần Vân Thanh hắn liền đã làm thêm ra mấy cái Tam Giai Thượng Phẩm Trận Pháp, đem khu vực mười km xung quanh Dược Viên nơi này bao phủ lại, ngay cả một con muỗi cũng bay không lọt.

Theo sau hắn là đi vào biệt viện điều dưỡng thương thế, tu luyện cùng thăng cấp cho Hắc Ngục Thôn Viêm, khi đột phá được Yêu Sư ngủ trọng hậu kỳ cảnh giới, Trần Vân Thanh hắn mới xuất quan đi ra.

Tính ra Thôi Bá Hùng tên này vừa mới đi vào Dược Viên ba hôm trước hắn là đã có nhận biết, nhưng hắn cũng không có vội vàng gì ra bên ngoài đối phó với lại Thôi Bá Hùng, vì hắn biết, dù Thôi Bá Hùng có làm cái gì, cũng không thể nào thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.

Vốn Trần Vân Thanh hắn là muốn dùng uy lực của Trận Pháp đem Thôi Bá Hùng diệt đi ba ngày hôm trước kia.

Nhưng hắn nghĩ lại, để cho tên này sống thêm ít thời gian, dù sao Hắc Ngục Thôn Viêm của hắn cũng cần có đối thủ để mà nghiệm chứng uy lực, nên Thôi Bá Hùng mới có thể sống được đến bây giờ mà thôi.

"Vân Thanh công tử..!".

"A..!".

"Ong..! Ong..!"

"Yêu Sư cửu trọng tinh hoa đúng thật sự có chút bất phàm..!"

Không có dài dòng lôi thôi, cũng chẳng cần phải nghe Thôi Bá Hùng tên tiểu nhân bỉ ổi này trình bày làm cái gì cho mất thời gian, y đã hết giá trị lợi dụng rồi, cũng là lúc nên hoàn thành chút ít giá trị còn sót lại của y, trợ giúp Trần Vân Thanh hắn tăng trưởng tu vi.

Nói thật Yêu Sư cửu trọng cảnh giới năng lượng tinh hoa hiện tại đúng là giúp đỡ được cho Trần Vân Thanh hắn rất nhiều, chỉ đem một tên Thôi Bá Hùng cắn nuốt, hắn cảm nhận được đường Linh Mạch thứ sáu của hắn đã có dấu hiệu buông lỏng, theo tình hình này mà nói, không bao lâu nữa hắn liền có thể đột phá Yêu Sư lục trọng.

Mới đột phá Yêu Sư ngũ trọng không bao lâu, bây giờ lại có cảm giác đột phá Yêu Sư lục trọng, tốc độ tu luyện như thế này, nói thật còn nhanh hơn cả tên lửa nữa.

Trần Vân Thanh hắn dám bảo đảm, tại Nam Hoang Chi Địa nơi này, sẽ chẳng thể có người nào có tốc độ đột phá nhanh hơn hắn đâu.

"Đường Chân Mạch thứ mười kia sao hiện tại lại nhân từ quá vậy kìa..?"

Đi trở lại biệt viện của bản thân mình, vừa đi Trần Vân Thanh vừa ve cằm suy nghĩ.

Thực tế tốc độ tu luyện của hắn không có nhanh như vậy đâu, theo hắn tính toán, muốn đột phá Yêu Sư ngủ trọng như hiện tại, phải mất vài tháng thời gian là nhanh nhất rồi.

Đây là do cái đường Chân Mạch thứ mười kia, luôn luôn là đem năng lượng của hắn cắn nuốt phần lớn, không chừa lại cho hắn bao nhiêu để mà đột phá cả.

Không nghĩ đến dạo thời gian gần đây đường Chân Mạch thứ mười kia lại ăn chay, mở rộng lòng từ bi không hại hắn nữa, làm cho hắn nhanh chóng đột phá, tình cảnh như thế này nếu mà cứ tiếp tục, như vậy thì tốt biết mấy.

Trần Vân Thanh trong lòng là đang tự sướng suy nghĩ.

"Phiền phức..! Phải đi nơi nào kiếm một bộ Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đây.?"

Nghĩ đến chuyện này, đầu của Trần Vân Thanh không khỏi đau nhói một chút.

Theo tốc độ tăng trưởng của tu vi bản thân, cũng như đột phá của Hắc Ngục Thôn Viêm, hiện tại Liệt Hỏa Nguyên Dương Chưởng đã không theo kịp tốc độ tu luyện của hắn nữa rồi, sắp sửa phải đào thải.

Nhưng công pháp tiếp theo, hắn là vẫn không có được nó trong tay.

Nhìn Túi Không Gian của Thôi Bá Hùng bên trong, hai bộ Yêu Kỹ của tên này chỉ có một bộ Du Hình Hoán Ảnh là có thể trợ giúp Trần Vân Thanh hắn hiện tại tu luyện, còn Toái Phong Chưởng này hắn không mấy quan tâm, nó không phải là Hỏa Hệ Công Pháp, tu luyện nó không thể nào phát huy ra uy lực của Hắc Ngục Thôn Viêm được.

"Du Hình Hoán Ảnh..! Tạm thời tu luyện mày đi..!"

Cũng không có cách nào khác, muốn có Tam Giai Thượng Phẩm Hỏa Hệ công kích Yêu Kỹ, chỉ có thể quay lại Mân Việt Học Viện, nhưng hắn chỉ mới đến đây có ba ngày mà thôi, thời gian hết hạn còn hai mươi mấy ngày nữa, làm sao có thể ngay lúc này trở lại nơi đó cho được.

Tu luyện Du Hình Hoán Ảnh cũng không có tồi đâu, nó là Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ, trong tay Thôi Bá Hùng sở dĩ có chút phế là vì y chỉ mới tu luyện đến tiểu thành cảnh giới của nó, nhưng trong tay Trần Vân Thanh hắn thì khác, với tốc độ lĩnh ngộ Yêu Kỹ có chút yêu nghiệt của mình, sẽ không mất quá nhiều thời để hắn có thể đạt được đến cảnh giới viên mãn, khi đó Yêu Tông nhất trọng muốn nắm lấy Trần Vân Thanh hắn cũng là sẽ khó khăn.

Thêm thực lực của hắn hiện tại, Yêu Tông bên dưới Trần Vân Thanh hắn là không ngán bất kỳ người nào cả.

"Xẹt..! Xẹt..!"

"Ân..! Cứ như vậy đi..!"

Quyết định xong xuôi, Trần Vân Thanh bắt đầu tu hành Du Hình Hóa Ảnh mà mình vừa chiếm đoạt được.

Không thể không nói, Trần Vân Thanh đối với lại việc lĩnh ngộ Yêu Kỹ một đạo có thiên phú rất là cao, thêm vài Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng không ngừng quán chú vào bên trong thần thể, tẩy rữa thân thể cùng trí tuệ.

Trần Vân Thanh lĩnh ngộ càng là nhanh hơn, trong vòng hai tiếng đồng hồ, hắn là đã đem bộ Yêu Kỹ này đi vào nhập môn cảnh giới.



Một câu truyện dã sử về thời Lê Sơ, một cái nhìn khác về lịch sử, đa chiều và nhiều màu sắc.