Vô Hạn Hắc Ám Hệ Thống, Ta Thành Vạn Giới Hắc Ám Đầu Sỏ

Chương 12: Thâm Dò



Bước tới một góc phòng trống, Triệu Phú Quý lập tức tại hệ thống bên trong ra chỉ lệnh, hắn muốn mở cổng không gian.

【Keng, Vị trí thiết lập cổng không gian đã xác định, chủ nhân có hay không bắt đầu thiết lập.】.

Hệ thống nhanh chóng vang lên trong đầu.

Triệu Phú Quý nhết môi cười hưng phấn đạo: "Làm đi."

Rất nhanh, dưới sự kinh hãi của hai chị em họ Triệu một cái to chừng 25 mét cửa cổng đang sừng sửng được dựng lên, nó uy nga ngút ngàn chạm tới trần nhà không gian cảm giác như nó đang chống lên cái này không gian.

Ông~!!

Đúng lúc này, hư không tại trung tâm cửa lớn như bị thôi động kịch liệt dao động, tạo nên từng tầng gợn sóng không gian, theo gợn sóng dần dần mở rộng ra bên ngoài khung cửa tạo nên một lớp màn mỏng vô hình.

Ánh mắt lóe lên màu sáng chói, từ trung tâm cổng bắt đầu lan ra các phía bên ngoài, không đến bao lâu một cái hư huyễn ánh sáng không gian cửa lập tức được hình thành.

"Ân!!"

Triệu Phú Quý định nói gì đó nhưng đột nhiên trong đầu hắn lũ lượt truyền vào số lớn tin tức, minh bạch là do hệ thống truyền đến hắn quả quyết lập tức tiếp thu phân tích, để xem hệ thống nói gì.

Linh hồn đã trở nên lớn mạnh nên Triệu Phú Quý 10 giây liền minh bạch mọi chuyện.

Theo như hệ thống nói, Vạn Giới chi môn này chính là hắn làm chủ sở hữu, có thể tự do ra vào chư thiên vạn giới khi liên thông, còn mọi việc như tìm tòi hay bảo mạng tại thế giới khác thì hoàn toàn không liên quan.

Bất quá hắn tại Vạn giới chi môn có các quyền hạn như có thể cho người khác xuất nhập, không đồng ý liền có thể ý niệm bài xích mọi thứ không cho ai vào.

Thậm chí hắn còn có thể thiết lập một chút quy tắt bên trong môn hộ này, tỷ như đối với hắn bất lợi hay tạo đến sinh mạnh uy hiếp lập tức liền bài xích.

Xem như đây là một quyền hạn của hệ thống bảo hộ ký chủ a.

Dù sao ai cũng không rõ bên kia thế giới sẻ có như nào nguy hiểm.

Còn lại là nhưng cái vô ít vấn đề Triệu Phú Quý cũng không để ý đến, hắn còn đang chờ mong đi qua thế giới khác khám phá đâu.

Thay một chút đồ, mang vào giày thám hiểm đeo lên một chiếc khẩu trang, Triệu Phú Quý toàn thân như một cái nhà thám hiểm bước ra.

"A đại, nhanh đi theo ta.".

Mệnh lệnh một chút A đại lại phóng tầm mắt nhìn tới, xuyên thấu qua cái kia không gian thông đạo ánh nhìn, có thể thấy rõ ràng một vùng thế giới khác.

Trong lòng Triệu Phú Quý hưng phấn không thôi.

"Tới rồi chủ nhân".

"Được, đem ta đưa lên rồi đi thôi.".

Chỉ thấy A đại nắm thân ảnh nhỏ như lòng bàn tay mình nhưng hắn không dám một chút ý tứ nào làm tổn thương chủ nhân mình, tại Triệu Phú Quý đặt lên đầu rồi cả hai bước qua không gian chi môn.

.....

Nhận thức lại thời điểm, đập vào mặt Triệu Phú Quý là mênh mông vô ngần là quần sơn bên trên phủ xanh liên miên rừng cây, một cảm giác hoang dã thiên nhiên làm cho người đàn ông muốn bộc phát tâm tình.

Triệu Phú Quý cũng không ngoại lệ!

Hắn còn có chút thất thố bài ra, vì từ nhỏ đến giờ hắn chỉ sống trong thành phố phồn hoa, nào có cô hội chiêm ngưởng rộng lớn nhiên nhiên hoang dã như thế này, cùng lắm là trong phim ảnh mà thôi.

Nhưng phim ảnh thì làm sao cho hắn có cảm giác tới, hoàn toàn không cho hắn trải nghiệm một cảm giác thoái mái từ tâm đến như thế này.

Thiên nhiên bao la như hòa hợp vào hắn bản thân, từng cơn gió thổi qua làm cho tâm hồn thanh thản, ngút ngà hương vị của rừng rậm làm ai cũng say mê.

Ầm ầm ầm!!

Chưa để Triệu Phú Quý thoải mái được bao lâu thì một tiếng nổ lớn truyền tới, ở trên cao gió thổi tới âm thanh hắn rất nhanh liền phát hiện.

"Có chiến đấu sao??? Làm sao mà thiếu ta được cơ chứ.".

Triệu Phú Quý liếm mép nhìn phương xa, hắn muốn chứng kiến ninja chân chính chiến đầu sẻ là dạng gì.

Nhưng nhìn xuống dưới chân mình to lớn thân ảnh A đại hắn lâm vào trầm mặt, cái này to lớn thân hình đừng nói là nhìn trộm đến gần vài trăm mét đã bị là phát hiện rồi .

Dựa theo phản ứng của dám người kia khi thấy A đại, Triệu Phú Quý cũng có thể đoán được, nhất định cả dám sẻ xoay đầu mâu về bọn hắn mà oanh tạt trước a.

Dù sao có gì dọa người hơn một tên cự nhân đâu, không chơi ngươi trước thì chơi ai.

"Khụ khụ, a Đại ngươi có khả năng thu nhỏ hay là tàn hình gì không, với hình thể e là".

Triệu Phú Quý có chút lung tung nói ra.

"Thưa chủ nhân, ta không có.".

A đại cũng không ngốc hắn minh bạch hình thể của mình có thể dẫn đến thứ gì, mặc dù tiết nuối không giúp được cho chủ nhân nhưng hắn không có chính là không có.

Hắn một cái cự nhân học thu nhỏ hay tàng hình để làm gì, không bằng bỏ thời gian học cường hóa thân thể tiến lên mãng một trận đâu.

Triệu Phú Quý không phải là không có cách thâm dò bất quá hắn càng muốn tận mắt chứng kiến một đám ninja đánh nhau sẻ phải không giống như trong phim ảnh.

Hiện tại thì không còn cách nào khác chỉ có thể từ xa thâm dò, hắn cũng không dám một mình mạo hiểm đi xem được, lở bị đại lão nào đó phát giác được một tát đập chết làm sao bây giờ.

Thế là Triệu Phú Quý vận dụng huyền ảo, từ dưới bóng của hắn dưới sự thao khống của Triệu Phú Quý lập tức tách ra thêm ba chiếc bóng mới tinh, hoàn toàn không có chút nào khoa học vì cả ba tồn tại dưới dạng chiếc bóng độc lập mà không có vật chịu sáng.

Càng chấn kinh hơn là từ ba chiếc bóng đó dần dần trồi lên đại lượng hắc ám vật chất, cùng nhau bồi đắp hóa thành một cái màu đen nhân hình.

Ba cái hắc ám nhân hình chính là được Triệu Phú Quý chế tạo cao lớn tận hai mét, thân hình cao lớn cùng đầy cơ bắp mạnh mẽ thân trên, đánh với trăm cái người bình thường không vấn đề.

Đặt biệt hơn nhưng cái này hắc ám nhân hình được Triệu Phú Quý chế tạo từ hắc ám quân chủ thiên phú còn có khả năng bất tử bất diệt, là những thứ vô tri vô giác có thể ân thân bóng đêm hoàn toàn nghe theo bất kỳ mệnh lệnh gì của hắn

Có thể xem chúng như bất tử người.

Về sau nếu Triệu Phú Quý mạnh lên không chừng có thể tạo ra một cái chân chính bất tử quân đoàn a.

Nếu muốn bây giờ Triệu Phú Quý cũng có thể ban cho đám này những sức mạnh khác, bất quá phải yêu cầu rằng hắn có sức mạnh đó mới được. Hiện tại hắn trong túi trống rổng chỉ có thể tạo ra một đám tay không tất sắc này thôi, bất quá giá trị vũ lực có thể tương dương với hạ nhẫn đâu.

"Được rồi, các ngươi đi tới đó xem sao.".

Vì có thể liên thông ý thức đến bọn chúng Triệu Phú Quý cũng không ra lệnh gì nhiều, trước tiên là thâm dò trước a.

Rất nhanh cả ca người theo chỉ định mà chạy tới nơi có một cột khó đen bốc lên bừng bừng.

.....

Ở phía xa trong rừng cây lúc này, là hai cái tiểu đội ninja đang giao chiến kịch liệt.

Nhìn hộ ngạch trên trang rõ ràng là một bên là cái kia đại danh đỉnh đỉnh ninja làng lá, bên khác chính là một đám không hộ ngạch không gia huy toàn đầy khí tức côn đồ, không ngoài dữ liệu là một đám ăn không ngồi rồi sơn tặc.

Bất quá đám sơn tặc này cũng có chút tài cán, nhóm làng lá đang có một cái thượng nhẫn ninja gánh đội vậy lại bị sơn tặc áp chế gắt gao, xem ra danh tiếng sơn tặc vương đúng là không thế khoa trương hơn.

Lúc này thủ lĩnh sơn tặc cười gằn, tay nhanh kết ấn.

"Chịu chết đi, Thủy độn - Thủy xung ba.".

Như một cơn sóng thần ập tới làm cả đám làng lá kinh hãi, vội vàng thủ ấn.

"Thổ độn - Thổ Lưu Bích".

Một tường đất dựng lên chặn phá hồng thủy, cả đám đang thả lỏng một hơi lúc thì một con thủy long lao đến oanh thẳng chính điện làm tại chổ nổ tung.

"Thủy độn - Thủy Long Đánh"

Mọi thứ tán đi, ngay lại thi thể của của thượng nhẫn làng lá cả đám sơn tặc tiến tới quay quanh

"Lão đại, đòn đó của ngài thật mạnh a.".

Một cái tiểu đệ lập tứ dô nịnh hót thủ lĩnh mình.

"Ha ha còn phải hỏi.".

Tên đâu lĩnh hắc hắc cười hưng phấn.

"Chúng ta lần này kiếm lời a, lệnh treo thưởng một tên thượng nhẫn làng lá vậy mà 17 triệu, làm giàu không khó a.".

Một cái khác vui vẻ nói, có thể thấy hắn hai mắt hóa thành đô la.

"Ha ha, lần này lão tử phải vào khuê lâu chơi tận hai em.".

Đầu lĩnh nghĩ đến tiền thưởng liếm liếm môi thèm thuồng.

Nhìn thi thể tên thưởng nhẫn hắn cười ha ha, số tiền sắp lãnh đủ hắn cùng anh em đi ăn chơi sảng khoái, đúng là lần này kiếm lời.

Nhưng chưa vui được lâu cả đám cảm giác được áp bách trầm trọng đè lên người làm cả đám không thở nổi, toàn thân nhất thời vô lực không chút phản kháng chút nào ý chí.

Sáu tên lính trực tiếp quỳ xuống mà không còn lực phản khác, chỉ còn tên đầu lĩnh có chút tài năng mà gắng gượng.

Mà gắng gượng cũng chỉ có gắng phản khán mà thôi, một cái sơ cấp thượng nhẫn bây giờ cũng lực bất tầm tâm.

Bọn hắn chỉ thấy từ trên trời một bóng đen bao phủ, lập tức cả đám kinh hải phát hiện bên trên một thân ảnh không lồ như một tên hung thần đang tập trung vào cả bọn.

Trong tức thời cả đám tay chân đều mềm nhũng, toàn thân tê liệt miệng há hốc kinh hãi, trong lòng nổi sợ kéo đến tý làm cả đàm tè ra quần.

"Hừ, ta hỏi gì liền đáp lời, không hôm này các ngươi thật không sống nổi."

Đột nhiên bên trên, một tiếng nói vang tới làm cả đám có chút hi vọng, ai mà không muốn sống đâu.

"Ực, vâng thưa đại nhân!!!".

Nuốt xuống nước bọt, tên đầu lĩnh lên tiếng trong sự run rẩy, hắn đã sợ rồi.

"Như vậy, nói cho ta biết ở đây là ở đâu.".